Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 222




Thanh Vũ từ từ lăng không, đứng nhìn một mảnh mặt đất đen nhánh. Thần thức hắn liền tràn ra bao phủ tất cả.

“Hơn mười bảy ngàn con nhện, trong đó có một trăm bốn mươi Tam Dương sơ kỳ, năm mươi sáu Tam Dương trung kỳ, mười Tam Dương hậu kỳ và bốn Tam Dương đỉnh phong.” Thanh Vũ hơi híp mắt lại rồi nói.

“Quả thật tổ nhện này khiến mình sợ hãi không nhẹ, thêm con đầu đàn kia thì sức mạnh ở hiện tại của bọn chúng có thể dễ dàng quét ngang một thế lực Nhị Tinh.”

“Nếu cho các ngươi thêm một khoảng thời gian, thì chưa chắc ta có thể đánh bại các ngươi, nhưng mà có lẽ số mệnh của các ngươi đã tận vì gặp phải ta ở lúc này, và các ngươi đang là một mối đe dọa với Giáo Đình, vì vậy—“

Thanh Vũ vừa nói hắn vừa vung tay lên không trung, hắn cảm nhận được nguồn sức mạnh ở trong cơ thể dùng không hết, linh lực của Thanh Vũ biến thành những cái ký hiệu rồi hợp lại, tạo thành năm cái vòng tròn pháp thuật ở trên không trung, chúng như được đính thật chặt vào đó.

Mỗi cái pháp trận đều to đến gần ba mươi mét, chúng có đủ loại màu sắc sặc sỡ đẹp đẽ đủ để hút hồn nhiều cô thiếu nữ, khí tức của chúng lan tỏa ra xung quanh tạo thành một luồng gió mạnh quét ngang, nhiều cây cối nghiêng đi, và các con nhện nhỏ bé bị thổi bay một khoảng cách lớn.

“Các ngươi cần phải bị tiêu diệt!!” Thanh Vũ lạnh lùng nói rồi phất tay một cái.

Năm vòng tròn pháp thuật lớn như nhận được tín hiệu khởi động, chúng liền xoay tròn từ tốc độ nhỏ cho đến lớn đến mắt thường không thể theo kịp, các ký hiệu nối với nhau một cách hoàn mỹ, ăn khớp theo từng nhịp điệu, chỉ cần nhìn chúng thôi là sẽ bị cuốn hút vì sự hoàn mỹ không tỳ vết này.

Ngũ Hành Thánh Thuật, một loại pháp thuật mà bất cứ thành viên của Giáo Đình nào cũng có thể tu luyện được, một trong những hình thức tấn công của Thánh Pháp Sư. Điều khiển ngũ hành, tạo ra những thứ thần kỳ rồi tấn công kẻ địch, mức tàn phá của chúng càng lúc càng lớn, tựa hồ là không có giới hạn.

Thanh Vũ chỉ mới sử dụng ra một phần khủng khiếp của Ngũ Hành Thánh Thuật mà thôi! Nhưng như vậy dư sức xóa sổ cả bầy nhện hung tàn này rồi!

Năm vòng pháp thuật xoay đến một mức độ nào đó, khí tức mạnh mẽ của chúng đã gần đến cực hạn. Thoáng chốc, một loại những đòn pháp thuật đầy mỹ lệ bắn ra từ vòng tròn pháp thuật thẳng đến bầy nhện khổng lồ.

Trong đó có nắm đấm hỏa diễm mang theo nhiệt độ chết người, hàng chục cây nhọn khổng lồ đầy gai góc cuốn tới bốc lên một mảnh bụi mù, có cả một con quái vật làm bằng nước đang gào thét xung thiên, có lưỡi dao kim loại sắc lẻm đang xoay tròn xoắn nát tất cả mọi vật, cuối cùng là hàng trăm cột nhọn làm bằng đất đủ sức xuyên thấu lớp da dày của cá sấu đâm thẳng vào giữa bầy nhện.

Ầm!! Ầm!! Xẹt!! Xẹt!!

Tiếng nổ hòa lẫn cùng tiếng thân thể bị xé nát vang lên như là một bản giao hưởng giữa trung tâm của khu rừng xanh bát ngát, cho dù cái ôn hòa cùng với màu xanh lá đầy sinh mệnh lực đó cũng không thể nào xoa dịu và nhấn chìm sự tàn khốc của khúc ca này.

Lũ nhện không thể nào biết được rằng chúng đang đối mặt với thứ gì, ở trong mắt chúng, những nhân loại chỉ là một trong những loại thức ăn mà thôi, nói thẳng ra rằng, nhân loại đại diện cho yếu đuối và ngon lành.

Hôm nay, người thanh niên nhân loại kia đã phá vỡ nhận thức ngu ngốc của bầy nhện đen, đòn tấn công từ pháp thuật bắn tới, chúng to lớn không cách nào hình dung, mỗi một đòn tấn công đều bao phủ một mảnh đất đầy nhện và xé nát, nghiền tất cả lũ nhện thành thịt vụn, chẳng có một tia thương tiếc gì.

“Gừ!!” Có con nhện đạt tới cảnh giới Tam Dương trung kỳ gầm gừ trước khi chết, nó nằm trong khu vực của nấm đấm khổng lồ rực lửa, nó không thể nào chạy trốn được rồi bị nấm đấm kia đánh thành tro tàn, ở gần nó có đến hàng trăm con nhện cũng có cùng số phận đó, các viên tinh thể tiến hóa rơi xuống mặt đất rồi nằm im lặng mặc cho ngọn lửa thiêu đốt.

“Gào!!” Một con nhện đạt đến Tam Dương đỉnh phong tận mắt nhìn thấy đồng loại chết đi, nó gầm rú một cách thảm thiết và bi thương, giống loại bá chủ một vùng đất và không có sinh vật nào dám xâm phạm nay lại bị đồ sát đến nỗi không có tư cách phản kháng, chuyện này bi ai đến cỡ nào? Rất nhanh thì hàng trăm địa thứ lao đến xé nát thân thể to lớn nó thành nhiều mảnh, máu tươi chảy dài xuống mặt đất rồi nhanh chóng bị đốt cháy.

Quá nhiều con nhện bị đồ sát ở trong lần tấn công đầu tiên này, ngọn lửa thiêu đốt các nhánh cây khổng lồ làm gia tăng sức mạnh, địa thứ xuyên thủng tất cả, quái vật hệ thủy thì nhào lên và bao trùm hàng ngàn con nhện đến nỗi chúng bị tắt thở chết chìm, đây không phải là nước bình thường, mà là loại nước được ngưng tụ ra từ linh lực, uy thế của nó không phải là bọn nhện này có thể chống lại.

“Gào!!” Con nhện vàng vừa ổn định thương thế, âm thanh nổ lớn liền thu hút ánh nhìn của nó, không kịp phản ứng, thân thể khổng lồ của nó run rẩy, nó bất lực nhìn xem đồng loại bị tàn sát, các vết thương làm nó đau đớn, nhưng nhìn lấy cảnh tượng này và chỉ đứng im quan sát càng làm nó đau đớn hơn gấp ngàn lần.

Một loạt đòn pháp thuật kinh khủng qua đi để lại một vùng đất tan tành, ngọn lửa đỏ hồng vô tình thiêu đốt từng cái thân thể của lũ nhện, mặt đất bị địa thứ đâm thủng thành nhiều hố to, tro tàn bay lên không trung rồi biến mất tại phương trời xa xôi, các đòn pháp thuật từ từ tan rã thành linh lực rồi trở về với thiên địa.

Con cá sấu khổng lồ nằm im bất động nhìn xem tất cả chuyện đã xảy ra trong chưa đầy mười giây đồng hồ, tên nhân loại nhỏ bé này quá khủng khiếp, dù nó biết rằng hắn rất mạnh mẽ, nhưng không ngờ lại bá đạo đến mức độ thế này.

Bầy nhện ở vài giây trước đang còn hung hăng và uy phong lẫm lẫm, chỉ một chớp mắt đã biến thành súc vật bị đồ tể, con cá sấu căng cứng người, ngay cả nhịp thở cũng chậm lại vì sợ hãi.

Nó không thật lòng đồng ý thần phục Thanh Vũ, theo như nó dự tính, nó sẽ chờ Thanh Vũ giúp nó tiến hóa đến cấp độ cao hơn rồi nó quay lại tiêu diệt luôn Thanh Vũ, nó há có thể thần phục kẻ khác? May mắn cho nó là nó chưa hành động như vậy, nếu không Hệ Thống sẽ dựa theo các điều khoản ở Giấy Khế Ước mà trừng phạt nó.

Thanh Vũ vì an toàn của mọi người, quyết tâm đặt điều khoản trừng phạt rất nghiêm khắc, chỉ cần nó phản loạn là sẽ bị trọng thương đến nỗi không nhúc nhích được, lần thứ hai là trực tiếp diệt sát.

“Các ngươi đã ăn không biết bao nhiêu là nhân loại, hôm nay ta sẽ vì bọn họ báo thù.” Thanh Vũ hờ hững nhìn bên dưới, số lượng của bọn nhện chỉ còn lại không đến năm ngàn. Các viên tinh thể lấp lánh càng làm cho quyết định tiêu diệt lũ nhện của Thanh Vũ kiên định hơn.

Thanh Vũ lại vung tay lên bầu trời, năm vòng tròn pháp thuật tham lam hút lấy linh lực ở trong cơ thể hắn rồi chuyển thành các đòn tấn công đầy uy lực.

“Gào!!” Con nhện vàng thấy được cảnh đó, nó liền gầm thét rồi chạy thẳng đến dùng các chân màu vàng được cường hóa bởi năng lực tiến hóa để ngăn chặn vòng tròn pháp thuật.

Thanh Vũ hừ lạnh, hắn không sợ con nhện phá hủy vòng tròn pháp thuật, ngược lại nó có phá hủy được thì cũng chẳng làm được gì tốt hơn, kết cục của nó sẽ không thay đổi, nhưng Thanh Vũ vẫn lắc mình một cái rồi xuất hiện ở trước mặt nhện vàng, rồi đấm ra một quyền sử dụng toàn bộ sức mạnh của thân thể, ký hiệu Quang pháp tắc ẩn hiện ở trên nắm đấm, tốc độ quá nhanh và mạnh mẽ làm phát ra tiếng xé gió.

Vù!!

“Vì ngươi mà một thành viên của Giáo Đình đã chết đi, một đấm này là ta thay mặt Mike đấm ngươi!!” Thanh Vũ nhìn con nhện vàng rồi khẽ nói.

Con nhện vàng nào có thể thấy được Thanh Vũ, tốc độ của hắn như một tia chớp vậy, lúc nó nhận ra thì nắm đấm đã đến gần và giáng lên đầu nó.

Răng rắc!!

Ầm!!

Sức mạnh to lớn giáng lâm thẳng vào đầu con nhện rồi làm vang lên tiếng vỡ vụn, chỉ chớp mắt, cái đầu con nhện vỡ thành nhiều mảnh rồi nổ tung. Thân thể khổng lồ của con nhện bị nện chặt xuống mặt đất khiến mặt đất đứt vỡ, một cơn sóng khí xuất hiện và cuốn đi mọi vật ở xung quanh.

Con nhện đầu đàn chết! Chỉ với một đấm mà thôi, Thanh Vũ đã nghiền ép nó dính chặt xuống đất, máu tươi tràn ra bốc lên mùi tanh nồng, Thanh Vũ thu tay lại rồi vẫy vài lần để loại bỏ máu tươi, cả người hắn được bao phủ trong vòng phòng ngự linh lực nên không dính một giọt máu nào.

Lúc này thì vòng tròn ma pháp ở trên không đã bộc phát ra những đòn đánh giáng thẳng đến lũ nhện tàn tạ kia.

Ầm!! Ầm!! Ầm!! Ầm!! Nhịp điệu tử vong vang lên, sự phản kháng của bọn chúng quá yếu ớt, sau một lát, con nhện cuối cùng có cảnh giới Tam Dương Đỉnh Phong không cam lòng ngã xuống mặt đất.

Đến đây thì thịnh hội đẫm máu đã kết thúc! Bầy nhện bị xóa sổ khỏi Hành Tinh Gaia.

“Mọi việc xảy ra cũng đã xảy ra, ta chỉ có thể làm được bao nhiêu đây!” Thanh Vũ nhìn lấy những luồng khí thể đang bay lên không trung rồi nói nhỏ. Đó là một số oán niệm không cam lòng của người chết đọng lại trên lũ nhện, bây giờ thì họ đã được giải thoát và rời đi, Thanh Vũ không hề biết đích đến của họ, có lẽ họ sẽ tan biến thành hư vô, hoặc có lẽ cũng sẽ đến một nơi gọi là thiên đường.

"Hi vọng chuyến hành trình của các ngươi suông sẽ, lên đường bình an."