Edit: Alicia
Beta: Hazjk + Su
Khi Triệu Ngu bước ra từ phòng tắm, Thương Lục đang ngồi bên cạnh cửa sổ sát đất, lẳng lặng nhìn ra màn mưa bên ngoài.
Trên cái bàn trước mặt là nửa ly rượu anh uống còn thừa.
Trong trí nhớ của Triệu Ngu, quen biết anh 3 năm, ngoại trừ những buổi xã giao quan trọng thì anh đều sẽ không chạm vào rượu.
Nhưng dù có xã giao, anh cũng chưa từng uống say.
Không hút thuốc, không thích rượu, cũng không ham mê nữ sắc. Dù cô là tình nhân chuyên để anh phát tiết dụ̶c̶ vọng nhưng anh cũng chưa bao giờ túng dục quá độ.
Trong những người Triệu Ngu đã gặp qua, anh chính là người có tính tự chủ cao nhất.
Thậm chí đôi khi Triệu Ngu còn hoài nghi, người đàn ông này là người vô cảm, nhưng hễ ở trước mặt người khác là anh luôn cười rất ôn hòa, động tác thật sự nhẹ nhàng.
Triệu Ngu vốn muốn rót cho mình một ly rượu, nhưng vừa thấy bình rượu được chế tác thủ công kia thì liền từ bỏ.
Thương Lục đương nhiên hiểu rõ tâm tư của cô, ánh mắt đảo qua bình rượu, lại nhìn cô một cái, ý tứ chính là cô muốn uống thì uống.
Anh đối với cô luôn luôn rộng lượng, khi ở bên cạnh anh, ăn uống mặc hay đồ dùng của cô đều có thể bằng với tiêu chuẩn của anh.
Nhưng Triệu Ngu không uống.
Đồ của anh, chỉ cần là tốt hay quý giá, cô đều một mực không chạm vào.
Lấy tiền bao dưỡng của anh, còn các phương diện khác, có thể phân rõ giới hạn, cô sẽ tận lực phân rõ.
Cô biết anh vẫn luôn duy trì khoảng cách với cô. Giữa anh và cô, thân phận rõ ràng, ranh giới rõ ràng.
Thương Lục hỏi: “Cô đi theo Tiết Tử Ngang, thật sự là vì tiền?”
Rõ ràng là câu hỏi nhưng đáp án anh đã khẳng định rồi, vì thế Triệu Ngu im lặng.
Ánh mắt Thương Lục một lần nữa dừng trên mặt cô: “Ba năm trước, ngày chúng ta gặp nhau… Người kia có phải Tiết Tử Ngang hay không?”
Triệu Ngu nhìn anh, cười cười.
Anh cũng đột nhiên cười cười, sau đó thầm thì nói: “Hẳn là không phải cậu ta. Cậu ta tuy rằng phong lưu nhưng cũng không đến mức sẽ làm ra loại chuyện đó.”
Ngừng lại một chút, anh lại hỏi: “Triệu Ngu, cô về nước, là vì báo thù?”
Triệu Ngu cười: “Thương tổng muốn biết chuyện của tôi, tùy tiện sai một người điều tra chẳng phải là rõ ràng rồi sao?”
Lần này đổi thành Thương Lục im lặng.
Anh xác thật là thực dễ dàng có thể tra được những chuyện mà anh không biết kia, dù sao, anh cũng biết đến sự tồn tại của Đường Hi.
Nhưng suốt 3 năm, anh cũng chưa từng tra qua.
Bởi vì ngoại trừ việc đoạt lại gia nghiệp của nhà họ Thương, anh sẽ không để cho bất cứ kẻ nào làm lãng phí sức lực và thời gian của mình. Ba năm trước, giúp cô sửa đổi thân phận, đưa cô xuất ngoại, đó đã là phá lệ.
Không khí lại lần nữa rơi vào sự yên tĩnh.
Tắm rửa bằng nước ấm làm mất đi cái lạnh trên người cô, cũng làm cô khôi phục bình tĩnh. Mà câu nói vừa rồi của cô, cũng giúp Thương Lục tìm lại lý trí, càng làm cho không khí tràn ngập mập mờ lúc trước giữa hai người trong nháy mắt không sót lại chút gì.
Sau một hồi, Triệu Ngu đột nhiên hỏi: “Làm không?”
Thương Lục quay đầu nhìn cô, cô cười nói: “Lần này không thu tiền, xem như cảm ơn anh hôm nay đã giúp tôi.”
Thương Lục nhìn cô hai giây rồi vươn tay về phía cô.
Triệu Ngu ngoan ngoãn đặt tay lên, bị Thương Lục dùng sức kéo một cái ngã vào trong lòng ngực anh.
Cô đang mặc áo ngủ của anh, rất to rộng, bên hông chỉ buộc lại bằng sợ dây lưng, nhưng lại làm cho thân hình cô trở nên rất cân cứng.
Đai lưng buông lỏng, áo ngủ trễ xuống hai bên lộ ra cơ thể trần trụi của cô.
Cả nội y và cái váy kia đều bị cô ném vào máy giặt của anh, vì thế nên bên trong cô đương nhiên không mặc gì.
Tay trái Thương Lục xoa lên ngực cô, tay phải tách hai chân cô ra thăm hỏi miệng huyệt. Một trên một dưới đồng thời vỗ về chơi đùa cơ thể cô.
Triệu Ngu nhẹ thở gấp duỗi tay ra nắm lấy cúc áo sơ mi, mở ra từ từ từng nút. Bàn tay cô vuốt ve lồng ngực rắn chắc trong chốc lát, sau đó chậm rãi cởi quần anh ra.
côn thịt nóng hổi không hề cách trở nằm trong tay cô, đã ở trạng thái cương cứng hoàn toàn. Cô nắm lấy vuốt ve hơn mười cái liền nhấc mông đem phần giữa hai chân để sát vào.
Biết cô đã chuẩn bị tốt, hai tay Thương Lục thay đổi vị trí, bắt lấy mông cô và ấn về hướng côn thịt đã được cô đỡ sẵn sau đó nhanh chóng cắm vào.
Cảm giác to lớn no căng làm Triệu Ngu thoải mái hừ một tiếng, đôi tay chống đỡ trên vai anh bắt đầu lên xuống luận động, từng chút từng chút phun ra nuốt vào dụ̶c̶ vọng của anh.
Tư thế này khiến anh vào được rất sâu, không chỉ có thể hung hăng đảo loạn trong hoa tâm mẫn cảm mà còn có thể khiến côn thịt anh bị bao lấy càng sâu, càng chặt, làm tiếng hít thở của anh càng thêm thô nặng.
Nhưng tư thế này, cô và anh vẫn không thường dùng.
Ở trước mặt anh, cô rất ít khi chủ động, cũng ít khi phát ra những từ ngữ d͙â͙m͙ đãng.