Quy Lai (Trở Về) - Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu

Chương 29: Tâm cơ




Edit: Alicia

Beta: Hazjk + Su

Trong lòng Tiết Tử Ngang có một ánh trăng sáng tên là Từ Miểu.

Triệu Ngu không xác định được Từ Miểu có phải người phụ nữ đầu tiên của Tiết Tử Ngang hay không, nhưng cô biết Từ Miểu là người bạn gái có quan hệ chính thức duy nhất của Tiết Tử Ngang. Cũng vì chia tay với Từ Miểu nên sau đó anh mới không gượng dậy nổi, bắt đầu trầm mê tửu sắc.

Cô thuê người tiếp cận với bạn tốt thời đại học của Từ Miểu, từ trong miệng của người bạn tốt kia cô biết được rất nhiều chi tiết từ đầu đến cuối trong đoạn tình yêu của hai người họ.

Tiết Tử Ngang và Từ Miểu học cùng khóa lẫn cùng khoa, hai người đều là những người có thành tích ưu việt hơn người, thế cho nên hấp dẫn nhau cũng rất bình thường, yêu nhau cũng là chuyện đương nhiên.

Nhưng gia cảnh Từ Miểu bình thường, khoảng cách giữa cô ấy và Tiết Tử Ngang rất chênh lệch, mà cô ấy cố tình lại là người kiêu ngạo, nhạy cảm, vừa hiếu thắng nhưng cũng yếu ớt.

Sau khi tốt nghiệp bước chân vào xã hội, giữa hai người không ngừng có mâu thuẫn, không bao lâu sau đã chia tay. Nói đúng ra là Tiết Tử Ngang bị đá.

Triệu Ngu không rõ lắm, Tiết Tử Ngang rốt cuộc là do bị đá nên không cam lòng hay thật sự do anh yêu quá đậm sâu. Dù sao sau đó những người phụ nữ đi theo bên cạnh anh, dù ít hay nhiều thì trên người họ đều có bóng dáng của Từ Miểu, ví dụ như Diệp Tử, cô ta cũng có nốt ruồi lệ như Từ Miểu.

Triệu Ngu biết Từ Miểu là cách thuận lợi nhất để cô tiếp cận Tiết Tử Ngang.

Hơn nữa, cô vẫn luôn cảm thấy tính cách giống nhau đáng tin cậy hơn sự giống nhau về ngoại hình, dù sao thì bên cạnh Tiết Tử Ngang cũng chưa bao giờ thiếu phụ nữ, tuyệt đối sẽ không thiếu gương mặt giống với Từ Miểu kia.

Kết quả là, sự thật chứng minh cô đã đúng.

Không sợ vẻ ngoài khác với Từ Miểu, chỉ cần tính cách tương tự sẽ rất dễ để cô đạt được sự chú ý của Tiết Tử Ngang.

Chẳng qua, bước đầu thành công nhưng sau đó cô không thể hoàn toàn phản chiếu hình ảnh của Từ Miểu được, nếu không thì nhất định sẽ giẫm lên vết xe đổ khiến cô và Tiết Tử Ngang xuất hiện mâu thuẫn giống như Từ Miểu.

Ví dụ như chuyện tặng quà như thế này, khi Từ Miểu và Tiết Tử Ngang yêu nhau, cô ấy chưa bao giờ nhận quà của anh.

Khi đó Tiết Tử Ngang chỉ là đại thiếu gia không biết suy xét đến cảm nhận của đối phương, lại sống trong xa xỉ từ nhỏ, vì thế những món anh mua cho Từ Miểu đều là đồ đắt tiền. Anh cho rằng con gái đều thích những thứ đó, nhưng Từ Miểu có lòng tự trọng quá nặng, cô ấy cái gì cũng không cần.

Thậm chí giữa hai bọn họ, về phương diện tiền bạc có một điểm giới hạn nghiêm khắc. Đáng tiếc điểm giới hạn này lại chính là con dao hai lưỡi, có đôi khi nó chỉ đem quan hệ giữa hai người kéo ra xa.



Vậy nên sau khi nhận quà của Tiết Tử Ngang, Triệu Ngu liền mua cho anh một chiếc áo khoác 3000 nhân dân tệ.

Cô đã lên mạng tra qua, đồng hồ kia có giá 6000 nhân dân tệ, lấy tiền lương của cô thật sự có thể mua nổi chiếc đồng hồ này, đây cũng chứng minh cho việc Tiết Tử Ngang nghiêm túc vì cô mà suy nghĩ.

Cô nhận quà của anh để tỏ vẻ giữa hai người không hề xa cách như vậy, mà quà đáp lễ cũng là một cách biểu đạt tình yêu của cô dành cho anh, hơn nữa điều đó cũng nói lên rằng cô không ham tài phú của anh.

Còn việc vì sao chỉ mua một món quà có 3000 nhân dân tệ mà không mua 6000 nhân dân tệ, chuyện đó cũng mang đạo lý tương tự.

Hoàn trả bằng giá gốc sẽ có vẻ giống như giao dịch và có vẻ quá mức tính toán chi li, còn mua quà rẻ hơn một chút so với quà tặng của anh ngược lại ít nhiều sẽ tạo chút cảm giác yếu thế.

Nói cho cùng, dù là ở phương diện tài chính hay bất cứ phương diện nào khác, đại đa số đàn ông đều hiếu thắng và quan tâm đến mặt mũi, thích được người khác dựa vào. Ở trước mặt Tiết Tử Ngang, cô vừa phải biểu hiện sự độc lập tự cường, vừa phải để lộ ra chút sự ỷ lại của cô với anh.

Hơn nữa, tiêu phí 3000 nhân dân tệ với cô cũng không khó. Để Tiết Tử Ngang biết tặng quà cho cô sẽ không khiến cô cảm thấy áp lực quá lớn, từ đó đến về sau anh còn có thể thường xuyên mua cho cô vài món quà, đây cũng là một cách để tăng cảm tình.

Mua xong quần áo lại xuống đến lầu một của trung tâm thương mại, vừa đi qua một cửa hàng mắt kính, nhìn vào mắt kính gọng vàng ở trong tủ kính, Triệu Ngu bỗng nhiên cười cười, vào trong mua lấy sau đó mang điện thoại ra chụp bức ảnh gửi cho Hứa Thừa Ngôn.

[Tặng cho anh món quà, lần sau đeo nó làm tôi.]

Cô không trông cậy vào việc Hứa Thừa Ngôn có thể trả lời, nhưng cô biết nhìn đến món đồ “Lưu manh giả danh tri thức” này, anh chắc chắn sẽ nhớ tới việc phát sinh ở phòng thử đồ ngày hôm đó.

Ngồi chờ trong khu đồ uống không bao lâu, Triệu Ngu liền thấy Thi Vũ dẫn theo Cù Tư Tiêu bước hướng bên này, phía sau còn có Kỷ Tùy đi theo.

Sau buổi ăn cơm chung lần trước, cô lại tham gia hiệp hội tình nguyện và hoạt động vài lần. Trong đó có một lần dạy học ở trường học đặc biệt, lúc đó cô gặp được mẹ con hai người Cù Tư Tiêu chứ chưa gặp lại Kỷ Tùy.

Sắp tới sinh nhật 8 tuổi của Cù Tư Tiêu, Triệu Ngu đã đồng ý cùng nhau ăn sinh nhật với cậu bé, vì thế nên cô và Thi Vũ hứa sẽ mang Cù Tư Tiêu đi dạo phố, cho cậu bé chọn quà, buổi tối lại cùng nhau ăn cơm mừng sinh nhật cậu bé.

Thi Vũ chỉ lớn hơn Triệu Ngu 5 tuổi, hai người lại hay nói chuyện cùng nhau, hiện giờ quan hệ cũng càng ngày càng quen thuộc, có thể xem như bạn bè tốt.

Nhìn đến mấy cái túi trên tay cô, Thi Vũ ngay lập tức trêu ghẹo nói: “Mua cho bạn trai?”

Có bạn trai, thậm chí cả chuyện làm việc ở Hoa Xán, đều là Triệu Ngu chủ động nói ra, như vậy càng có thể giảm thấp sự cảnh giác của Kỷ Tùy, hơn nữa, sau này muốn thường xuyên ở chung, dấu diễm cũng không dễ dàng, nếu bị phát hiện nhất định là kiếm củi ba năm đốt một giờ.

“Đúng vậy, chuẩn bị làm cho anh ấy ngạc nhiên.” Trên mặt Triệu Ngu đầy vẻ tươi cười, vừa thấy chính là bộ dạng chỉ có cô gái đang yêu cuồng nhiệt mới có được.

Ánh mắt đảo qua Kỷ Tùy, cô như nghĩ đến cái gì đó, có chút ngượng ngùng nói: “Thật ra tôi cũng không xác định được cái này có hợp với anh ấy không nữa, dáng người anh ấy và anh không sai biệt lắm, có thể giúp tôi thử một chút hay không?”



Kỷ Tùy cười duỗi tay đón cái túi trong tay cô, cô nhanh chóng lấy quần áo ra, anh liền khoác cái áo sơ mi đơn giản, có thể trực tiếp tròng lên bên ngoài, nhưng rõ ràng là áo bị nhỏ rồi.

“Em còn tưởng cỡ này có thể mặc vừa.” Vẻ mặt Triệu Ngu tiếc nuối: “Đáng tiếc chỉ có cỡ này, cửa hàng khác cũng không có cỡ lớn hơn, xem ra chỉ có thể đổi lại cái khác, chờ em một lát, em lập tức quay lại.”

Thấy cô xách túi đi về phía thang máy, Thi Vũ liền nói: “Để Kỷ Tùy đi cùng em đi, thử vừa thì mua chứ nhỡ lại không vừa nữa. Đúng lúc Tiêu Tiêu muốn uống nước trái cây, chị và nó ở đây chờ hai người.”

Triệu Ngu hơi xấu hổ, ngược lại Kỷ Tùy mỉm cười nói: “Tôi đi cùng cô.”

“Bạn trai chị thật đẹp trai, mặc bộ nào cũng đều rất đẹp.”

Nghe xong lời nhân viên nói, Triệu Ngu xấu hổ cười cười, cũng không giải thích, chỉ là cẩn thận nhìn quần áo trên người Kỷ Tùy: “Đúng là rất đẹp.”

Nói xong lại tự nhiên đi lên phía trước, giúp anh kéo kéo phần vai áo, nghiêm túc quan sát một chút, lại giơ tay sửa sang lại cổ áo cho anh.

Cơ thể Kỷ Tùy bỗng nhiên cứng đờ.

Cô đứng phía trước anh lại còn làm thêm động tác này, tựa như cô đang ôm lấy anh, thân thể hai người đều dán sát vào nhau.

Hơn nữa, bởi vì khoảng cách quá gần, anh có thể ngửi được hương nước hoa nhàn nhạt tỏa ra từ cơ thể cô, ngay cả hơi thở của cô cũng như có như không quét qua cổ anh.

Triệu Ngu cũng không chạm vào da thịt anh, đôi tay chỉ dừng ở cổ áo anh hai giây xong liền nhanh chóng rút về, giữ khoảng cách an toàn với anh, sau đó ra vẻ nghiêm túc nghiên cứu hình dạng quần áo như cũ.

“Anh cảm thấy cỡ này đã thích hợp chưa? Tôi thấy rất vừa người, nếu mặc vừa không có vấn đề gì thì lấy nó vậy.”

Kỷ Tùy gật đầu: “Thích hợp.”

Triệu Ngu phát hiện hai bên tai anh đã có chút đỏ.

Với lại, vừa rồi khi cô đến gần có thể cảm nhận được thân thể anh trở nên cứng đờ.

Cô đã điều tra qua, Kỷ Tùy năm 17 tuổi thi đậu trường quân đội, sau khi tốt nghiệp liền trực tiếp tham gia quân đội, thẳng cho đến 3 năm sau mới xin được xuất ngũ.

Khi còn trong quân đội, anh không thể nào tiếp xúc với phụ nữ, sau này khi xuất ngũ cũng chưa từng có bạn gái, nói không chừng đến bây giờ ngay cả nụ hôn đầu vẫn còn chưa mất. Có lẽ cũng chỉ có nguyên nhân này mới có thể khiến một người đàn ông 28 tuổi như anh chỉ đơn giản tiếp xúc với cô một chút mà cả người đã không được tự nhiên.