Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 223




"Đừng...... An! Ừm......"

đầu v* cọ nhẹ giữa hai hàm răng, cảm giác nhột nhột khiến cô tê dại nửa người, bàn tay người đàn ông đốt lửa khắp nơi trên người cô, khiến thân thể vốn đã nhạy cảm của cô càng d/âm đãng hơn.

Mật huyệt ướt đẫm co lại thật chặt, vừa hồi hộp vừa hưng phấn, hai chân vô thức quấn vào nhau, khi bị người đàn ông mạnh mẽ kéo ra giống như cảm giác xấu hổ thẹn thùng vô nghĩa của cô cũng bị xé rách.

Bọn họ sẽ cho cô nhà sao?

Không...... Không ai có thể cho cô nhà! Cô chính là nhà! Những gì cô phải làm, là lấp đầy nhà!

"A!"

Khi mật huyệt bị môi lưỡi của An Kinh Vĩ xâm nhập, Tùy Nhược Thủy hôn lên môi cô, nụ hôn ướt át kéo dài khiến tâm trí cô hỗn loạn, khuôn mặt trước mắt được ánh sáng dịu dàng chiếu vào, mông lung mộng ảo.

"Ừm!" Đầu lưỡi ướt nóng chen vào mị huyệt trơn trượt, khiến cho vòng eo nhỏ nhắn của cô cong thành hình lưỡi liềm, làn da bên trong đùi bị vuốt ve up hiếp, giống như chỉ cần cô có ý đồ khép lại sẽ bị hắn hung hăng trừng phạt, làm cô chỉ có thể cuộn tròn ngón chân, kiều mông căng thẳng để mặc môi lưỡi của hắn liếm mút ra vào khiến cho dục vọng lan tràn.

Đôi tay ôm chặt cổ Tùy Nhược Thủy, động tình đáp lại nụ hôn của hắn, hắn với cô... đơn thuần, trực tiếp, chăm chú; cô không rõ vị trí, ý nghĩa của hắn trong lòng cô, nhưng có hắn ở đó, có miễn cưỡng hay không, cô thậm chí còn không có một chút hoài nghi.

Hắn chính là của cô.

Cơ thể trần trụi quyến rũ nằm giữa giường lớn với hai chân giang rộng, người đàn ông mạnh mẽ mặc áo sơ mi trắng tinh nằm ở giữa hai chân cô với động tác phóng đãng, người đàn ông lai hai dòng máu trần trụi với ngoại hình cực kỳ xuất sắc nằm nghiêng bên cạnh, ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hôn chăm chú mà nóng bỏng.

Đàn Hoa nhìn hình ảnh d/âm loạn trên giường, yên lặng ngồi vào một bên.

"Chấp nhận được không?" Lý Duật ngồi vào bên cạnh Đàn Hoa, hai chân bắt chéo, trên trán chảy ra một lớp mồ hôi mỏng.

"......" Hồi lâu sau, "Khá tốt."

"Nếu chỉ chọn một người, cô ấy sẽ không chọn tôi." Lý Duật đứng dậy, giơ tay cởi áo quần, không hề e ngại để lộ ra đồ vật tinh xảo dưới thân. "Cho nên tôi thấy đủ rồi."

"Bảo bối." Dựa bên cạnh Dao Dao, Lý Duật quyến rũ kêu.

Nghiêng đầu nhìn đôi môi đỏ hồng, đai trinh tiết dưới thân trong suốt như pha lê phản chiếu ánh sáng, khiến côn thịt bị bao bọc vô cùng d/âm mĩ.

Thoát khỏi sự quấy rối của An Kinh Vĩ, Dao Dao dùng khuỷu tay chống nửa người trên lên, giữ chiếc chìa khóa bạc trên cổ cắm vào ổ khóa bí mật, chóp mũi tràn đầy mùi hương của hắn, khiến cô vươn đầu lưỡi liếm liếm cơ bụng rắn chắc của hắn.

Lý Duật kêu lên một tiếng đồng thời cô cũng yêu kiều rên rỉ thành tiếng, bởi vì An Kinh Vĩ lật người cô lại, nâng mông nhỏ ướt át của cô lên, côn thịt to lớn liền cắm thẳng vào, cọ xát không ngừng nghỉ, vừa sâu vừa mạnh, khiến cô không kịp thích ứng.

"A a...... A......" Tiếng rên rỉ d/âm mị quen thuộc, câu hồn đoạt phách.

Sau khi Lý Duật gỡ đai trinh tiết xuống, liền đi vào phòng tắm. Tùy Nhược Thủy kéo khóa quần xuống, đưa côn thịt đã suy nghĩ đến cô thật lâu đến bên môi cô.

Cố gắng chống đỡ khi bị người đàn ông phía sau đâm vào, Dao Dao cẩn thận há miệng ngậm lấy phần đầu thô dài trước mắt, đầu lưỡi vuốt e quy đầu mẫn cảm bóng loáng, vừa hôn vừa mút lỗ nhỏ đang phình lên, cô duỗi thẳng cổ, cố gắng phun ra nuốt vào côn thịt quá mức thô dài của hắn.

Nữ nhân mình yêu bị người đàn ông khác thao cả hai cái miệng nhỏ, dưới thân bị cắm đến mức d/âm thủy văng khắp nơi, khóe miệng chảy xuống dòng chỉ bạc, cơ thể trắng như tuyết phiếm hồng vì tình dục...

Đàn Hoa nhìn không chớp mắt.

Chỉ chọn một người, cô sẽ không chọn Lý Duật, vậy cô có chọn anh không? Nếu đáp án là không, cô — sẽ ngày đêm hoan ái với người đàn ông khác ở những nơi vĩnh viễn anh không nhìn thấy! Nhìn dáng vẻ mỉm cười bình yên của cô, dáng vẻ trừng mắt giận dữ, dáng vẻ quyến rũ động lòng người, dáng vẻ tùy ý kiêu ngạo, chăm chú nghiêm túc, lười biếng phong lưu, kiên cường quyết đoán... Tất cả những thứ này đều không liên quan đến anh.

Đôi mắt đen của hắn càng thêm sâu thẳm, ánh mắt dán chặt vào khuôn mặt nhỏ nhắn của người con gái mình yêu, trên khuôn mặt vừa sung sướng vừa có chút đau khổ, thân thể đang căng chặt cũng dần dần thả lỏng, chỉ có bụng dưới từ từ trướng lên.

Khi Lý Duật quấn khăn tắm đi ra, An Kinh Vĩ đang dùng sức ra vào, sức lực giữ eo cô như muốn vặn gãy nó, điều khiển cặp mông kiều mỹ bừa bãi vuốt ve côn thịt đỏ tím, cắm đến mức cô không theo kịp tiết tấu, cái miệng nhỏ bị một côn thịt to khác đâm vào một cách thụ động.

"Nhanh lên, cô ấy còn chưa ăn sáng."

"......" An Kinh Vĩ lạnh lùng liếc mắt nhìn Lý Duật, côn thịt chôn sâu ở điểm trí mạng của cô mà cắm mạnh vào, tiếng rên rỉ mạnh mẽ bật ra từng miệng mũi, thân hình lả lướt chấn động, tiểu h/uyệt điên cuồng xoắn chặt mấp máy, tiết ra ái dịch đầy đủ, tưới lên quy đầu khiến An Kinh Vĩ phải tạm dừng một lát, ngay sau đó thở hổn hển mà cắm vào nhanh hơn mạnh hơn.

"A --"

Chờ đến khi An Kinh Vĩ sảng khoái bắn ra, Tùy Nhược Thủy liền rút côn thịt ra, đón lấy cơ thể đang chìm trong cao trào của cô, hôn lên cái miệng nhỏ tê mỏi của cô, lại lấp đầy hoa huyệt chật hẹp của cô một lần nữa, không ngừng kéo dài cao trào và sự nhạy cảm của cô.

"A a -- không, Nhược Thủy...... Chậm, chậm một chút......"

Không được! Sẽ, sẽ mất khống chế...... Kích thích thể xác và tinh thần quá lớn khiến cô không thể chống cự. Nằm trên vai Tùy Nhược Thủy, bị hắn hất tung lên rồi nhảy xuống, côn thịt dưới thân to lớn nóng bỏng, qua lại xen kẽ trong hoa tâm yếu ớt, khiến cô muốn khóc cũng không được.

Vất vả lắm Tùy Nhược Thủy cũng bắn ra, t/inh d/ịch nồng đậm trực tiếp rót vào tử cung, trướng đến mức cô chỉ muốn đi tiểu. Lý Duật ôm lấy cô, cởi khăn tắm lót ở dưới thân cô, ấn vào hoa huyệt lấy ra gần hết tinh dịch của hai người đàn ông, bôi trơn cúc huyệt sau mông.

"Không cần......" Nhỏ giọng phản đối.

"Dỗ Đàn Hoa đi." Lý Duật liếm lỗ tai của cô, nhỏ giọng nhắc nhở.

Đàn Hoa...... Dao Dao theo bản năng nhìn về phía sô pha, nhưng một lát đã cụp mắt xuống, đôi mắt đóng lại có chút sương mù ẩm ướt.

Anh, là người cô muốn nhất cũng là người không dám muốn nhất.

"Ừm --" Cúc h/uyệt bị c/ôn th/ịt cực nóng đâm vào, căng đến mức hoa huyệt cũng không kiềm chế được run rẩy. Lý Duật từ sau lưng bế cô lên, hai cánh tay mở rộng hai chân cong cong của cô, khiến cô nhụy hoa giữa hai chân cô rộng mở, đi về phía Đàn Hoa.

"Không!"

Chỉ một chữ, suýt chút nữa đã khiến Đàn Hoa rơi vào ma chướng. Nếu không phải lý trí nói cho anh rằng cô thật sự không kháng cự anh, anh gần như muốn...... giết người.

"Không, không phải, em –" Dịch Dao không biết nên giải thích như thế nào.

"Không sao, hãy nói những gì em thật sự muốn nói. Hắn có thể làm cho em nhiều hơn những gì em nghĩ đó." Lý Duật chỉ dẫn.

Ánh mắt lưu luyến trên khuôn mặt tao nhã đẹp trai của Đàn Hoa, Dịch Dao giãy giụa một chút để Lý Duật buông cô ra.

Khi c/ôn th/ịt được rút ra khỏi cúc huyệt chặt chẽ, ma sát nặng nề khiến toàn bộ thân dưới của cô mềm nhũn, ngã vào lòng Đàn Hoa.

Túm lấy cà vạt kéo khuôn mặt tuấn tú lại gần, "Hối hận sao?"

"Không có."

"Thật sự?"

"......" Còn nói gì nữa?

Đàn Hoa hôn thật mạnh lên môi cô, cởi thắt lưng giải phóng dục vọng trướng đau, nâng mông của cô lên đâm vào toàn bộ.

D/âm huyệt bị cắm vừa nóng vừa mềm, côn thịt của Đàn Hoa vừa tiến vào đã bị tầng tầng lớp lớp mị huyệt hấp thụ chặt chẽ, khoái cảm thân thể cùng với ma chướng trong lòng kêu gào, kêu anh chỉ muốn đạt được vui sướng từ trên người cô! Để cô càng luyến tiếc anh, say mê anh!

Đồng thời Lý Duật vỗ vỗ vào bờ mông căng mọng co dãn của Dao Dao, để cô nâng mông lên nghênh đón sự thảo phạt của hắn.

Dịch Dao cắn môi, biết rằng mình trốn không thoát, nhưng vẫn làm nũng liếc nhìn Đàn Hoa một cái, ngoan ngoãn cúi đầu dụi vào cổ anh, hạ eo nâng mông, đưa cúc huyệt lên.

Hai người bạn thân thiết hơn hai mươi năm, lần đầu tiên làm tình cùng nhau hợp tác cực kỳ ăn ý đến lạ thường, hết đợt này đến đợt khác, cùng tiến cùng lùi, cậu đuổi tôi chạy, thay phiên "tra tấn" đến khi Dao Dao hoàn toàn hôn mê bất tỉnh, khóe mắt vẫn còn ngấn nước vì sảng khoái.

Bữa sáng chắc chắn không thể ăn, cơm trưa là bị Cầu Dịch Hành ôm vào trong ngực vừa hôn vừa ăn. Ngủ một buổi trưa, không chờ ăn cơm chiều đã bị Cầu Dịch Hành đè ở trên giường dạy dỗ cho đủ "đầu người". Sau cơm tối, ba người, năm người cùng "thẩm vấn".

Đám nam nhân cởi quần áo thì làm người mệt chết, mặc quần áo thì hù chết người. Ngay cả Tùy Nhược Thủy, người luôn đối với cô "tùy ý, cần gì cứ lấy" cũng có khí thế khiến người ta lạnh sống lưng, những người khác thì không cần phải nói.

Kể lại từ lúc có ký ức đến khi bị bọn họ "thẩm vấn" mới thôi, mãi cho đến khi kim trên đồng hồ chỉ 12 giờ, năm người mới có chút hài lòng.

"Ngủ đi, ngày mai, bọn anh đi cùng với em." Cầu Dịch Hành lên tiếng.

"Em–"

"Đừng từ chối. Anh vẫn còn nợ em một ân tình lớn, phải cho anh cơ hội để đền đáp chứ." Lý Duật đang nhắc tới email nặc danh mà Dao Dao đã gửi trước đó, nói cho hắn biết địa điểm quay ngoại cảnh "chu gia đại trách" thích hợp nhất.

"Nhưng-"

"Vẫn còn có tinh thần như thế à?" An Kinh Vĩ lạnh nhạt nói.

Dịch Dao lập tức ngậm miệng.

Một lát sau, "Buổi tối...... phải nghỉ ngơi."

Năm người đàn ông im lặng.