Rõ Ràng Tôi Chỉ Muốn Làm Diễn Viên Quần Chúng
Không giống như những thợ săn dựa vào năng lực thể chất mạnh mẽ sử dụng đủ loại thuật chiến đấu, tổng cộng Linh Tính Thuật mà thuật sĩ thể sử dụng chỉ có 100 loại.
Mặc dù chỉ có 100 loại, nhưng 100 loại Linh Tính Thuật cái gì cũng có, có đủ loại hiệu quả.
Chiêu « Hôi Phược » mà Diệp Bạch dùng để đối phó với Tiêm Khiếu Ma có tác dụng ngăn chặn Huyễn Ma, là thức thứ 7 trong 100 thức Linh Tính Thuật.
Còn « Loa Toàn Hỏa » mà Tô Minh sử dụng là thuật thức có tính công kích, là thức thứ 28 trong 100 thức của Linh Tính Thuật.
100 thức Linh Tính Thuật, 100 loại thuật thức, là như thế này, tiến hành tổng hợp xếp hạng căn cứ theo hiệu quả, tác dụng, loại hình, uy lực, v.v…, để mỗi một loại Linh Tính Thuật đều có thứ tự xếp hạng của riêng mình.
Dưới tình huống như vậy, xếp hạng càng về sau thì Linh Tính Thuật sẽ càng mạnh.
Linh Tính Thuật xếp hạng từ 1-30 là Linh Tính Thuật cấp thấp.
Linh Tính Thuật xếp hạng từ 31-60 là Linh Tính Thuật cấp trung.
Linh Tính Thuật xếp hạng từ 61-90 là Linh Tính Thuật cấp cao.
Cho nên « Loa Toàn Hỏa » do Tô Minh sử dụng nhìn thì có vẻ mạnh mẽ, nhưng Linh Tính Thuật xếp hạng 28 trên thực tế thuộc về Linh Tính Thuật cấp thấp, nếu không Tô Minh cũng sẽ không trở thành một người vô hình với thành tích tầm thường trong học viện Liệp Ma.
Trong học viện Liệp Ma, tất cả thuật sĩ đều đang tu luyện Linh Tính Thuật cấp thấp xếp hạng 1-30.
Chỉ có một phần nhỏ học viên đạt thành tích hàng đầu, mới tu luyện Linh Tính Thuật cấp trung xếp hạng 31-60.
Còn về Linh Tính Thuật cấp cao xếp hạng 61-90, đây đã không phải là thứ mà thuật sĩ cấp bậc học viên có thể tiếp xúc. Chỉ có những thuật sĩ cấp bậc tinh anh trong toàn bộ nhân loại mới có thể tu luyện những loại Linh Tính Thuật này, mỗi một loại uy lực đều cực kỳ mạnh mẽ, có sức mạnh xoay chuyển kết quả thắng bại của một trận chiến, thuật sĩ bình thường đừng nói là luyện, mà cả đời có thể nhìn thấy người khác sử dụng một lần hay không cũng khó nói.
Trong toàn bộ Học Bộ thuật sĩ của học viện Liệp Ma, nghe nói chỉ có hai người chủ nhiệm cùng phó chủ nhiệm Học bộ mới biết dùng Linh Tính Thuật cấp cao.
Những người còn lại cho dù là những chính trị viên, hay giáo sư Học Bộ thuật sĩ đều không biết Linh Tính Thuật cấp cao.
Nhưng giờ Tô Minh lại từ trong hộp mở ra thức thứ 88 —— —— « Mệnh Thiên Địa Chuyển ».
Đây không chỉ là một loại Linh Tính Thuật cấp cao, mà trong danh sách của Linh Tính Thuật cấp cao cũng có xếp hạng cực kì thấp, gần như là thuật thức Linh Tính Thuật cao cấp nhất!
"Không biết mình có thể học được không."
Sự vui mừng trong lòng của Tô Minh từ từ lắng xuống.
Quả thật sự xuất hiện của thức thứ 88 « Mệnh Thiên Địa Chuyển » là một niềm vui bất ngờ, nhưng Tô Minh có thể sử dụng thuật thức này hay không thì cũng không rõ.
Linh Tính Thuật xếp hạng càng về sau càng khó luyện, chưa kể tùy theo từng loại Linh Tính Thuật khác biệt, có thể luyện thành Linh Tính Thuật này hay không, cũng khó nói.
Một số người có thiên phú xuất sắc về Hỏa hệ Linh Tính Thuật, ngay cả Linh Tính Thuật cấp cao xếp hạng 60 trở lên cũng có thể nhanh chóng luyện thành, lại sử dụng đến xuất thần nhập hóa, nhưng hắn thì có thể ngay cả Thủy hệ Linh Tính Thuật cấp thấp nhất cũng không dùng được.
Cũng có ít người ngay cả một loại Linh Tính Thuật cấp thấp công kích cũng học không được, lại có thể trong chớp mắt nhanh chóng học được Linh Tính Thuật cấp cao phụ trợ, chuyện này đã từng xảy ra.
Dựa vào hiểu biết của bản thân về các lĩnh vực khác nhau, Linh Tính Thuật mà thuật sĩ nhân loại có thể học được, sử dụng cũng khác biệt.
Như Diệp Bạch, gã am hiểu nhất chính là Linh Tính Thuật loại trói buộc, loại gây choáng, hơn nữa học tập cũng nhanh; còn Linh Tính Thuật loại công kích lại đánh rất yếu, nếu không đầu của Tiêm Khiếu Ma cũng sẽ không do Tô Minh cắt.
Tô Minh cũng vậy.
Một năm nay, Tô Minh không phải không mở được Linh Tính Thuật có xếp hạng cao từ trong hộp, thậm chí có một lần cũng mở ra Linh Tính Thuật cấp cao, nhưng , Tô Minh nghiên cứu ròng rã nửa năm cũng chả hiểu gì thuật thức kia, chớ nói chi là sử dụng.
Nếu lần này, Tô Minh cũng không thể nào học tập, sử dụng « Mệnh Thiên Địa Chuyển », vậy lần may mắn lớn này đối với hắn lại trở thành lãng phí.
Nghĩ tới đây, Tô Minh như có điều suy nghĩ.
"Hay là tìm chỗ nào thử skill?"
Sau khi nảy sinh ý nghĩ này, Tô Minh nằm không yên nữa.
Ngay sau đó, Tô Minh lặng lẽ mở to mắt, liếc nhìn Diệp Bạch đã ngủ say và Lôi Hạo ngáy như sấm, cuối cùng vẫn len lén chui ra khỏi chăn, lẻn ra khỏi phòng.
...
Đêm đã khuya.
Thời gian này, đừng nói là học viện Liệp Ma, mà đường lớn ngõ nhỏ đều yên tĩnh như tờ.
Trên đường phố có rất ít xe cộ, rất ít bóng đèn đang bật sáng, khiến người ta có một loại cảm giác cô đơn.
"Rõ ràng là thành phố lớn, thế mà ban đêm lại tối tăm và yên tĩnh đến mức này."
Tô Minh lẻn ra khỏi học viện không chỉ một lần cảm thán như thế.
Phải biết ở trong thành phố lớn tại một thế giới khác, đêm đến thường là thời gian hoạt động của một số người.
Đêm khuya đèn đuốc sáng trưng, chợ đêm người đến người đi, đó mới là thành phố lớn về đêm trong ấn tượng của Tô Minh.
Nhưng thế giới này có Linh Ma Ngục, lúc nào cũng có thể xuất hiện Huyễn Ma.
Theo thống kê, Huyễn Ma xuất hiện vào ban đêm nhiều hơn hẳn ban ngày.
Trong Linh Ma Ngục, số lượng Huyễn Ma săn mồi về đêm cũng nhiều nhất.
Nếu một lượng lớn thức ‘thức ăn’ nhân loại tập trung vào ban đêm, vậy tỷ lệ Huyễn Ma lần theo mùi máu tới tấn công là rất cao.
Bởi vậy nên ở thế giới này có rất ít người sẽ ra ngoài vào ban đêm, càng có rất ít người tập trung, dẫn đến cuộc sống về đêm ở thế giới này về cơ bản là zero.
Đương nhiên, Tô Minh nghe nói rằng một số công ty rất mạnh đã thiết lập các khu chợ đêm đặc biệt ở các căn cứ lớn, lại tuyển thợ săn hoặc thuật sĩ đến phụ trách tuần tra và bảo vệ, cho nên ở một số khu vực đặc biệt vẫn còn cuộc sống về đêm không muốn ai biết đến.
Về vấn đề này, Tô Minh rất muốn hỏi một câu.
"Cái đặc thù này là cái loại đặc thù mà mình nghĩ đến sao?"
Trong nháy mắt, Tô Minh cũng có chút ham hố.
Đáng tiếc, tại thế giới này mình chỉ là một thiếu niên 18 tuổi, để tránh bị cua đồng công kích, thì tốt hơn hết đừng nên có ham muốn về gái gú thì hơn.
Tô Minh chỉ có thể tiếc nuối từ bỏ suy nghĩ đi thăm dò chợ đêm đặc thù, ngược lại đi về phía vùng ngoại thành hoang vu.
Học viện Liệp Ma cách trung tâm thành phố Lũng Diệu tương đối xa.
Để có đủ không gian rộng rãi cho thợ săn và thuật sĩ học tập rèn luyện, Học viện Liệp Ma chỉ có thể xây dựng ở vùng ngoại thành, nơi đâu đâu cũng là vùng đất hoang vu không có người sống.
Tô Minh cũng từng không ít lần lợi dụng những địa phương này để tập luyện một số skill Linh Tính Thuật không thể để bại lộ quá sớm, chuyến đi này thực ra cũng là ngựa quen đường cũ.
"Nhưng lần này phải tìm một nơi vừa vắng vẻ, lại rộng lớn."
Uy lực của « Mệnh Thiên Địa Chuyển » là không phải bàn cãi.
Không thể thực hiện một thuật thức như vậy mà không làm trời long đất lở, bởi lực huỷ diệt do nó tảo a quá lớn.
Dù Tô Minh không nghĩ mình có thể dễ dàng học được, chỉ trong một đêm đã có thể sử dụng thành công, nhưng là một anh chàng đẹp trai dự định cẩu thả đến lúc vô địch mới xuất thế thì cẩn thận một chút vẫn hơn.
Thế là Tô Minh cố gắng đi tìm nơi thiệt vắng vẻ, mãi đến khi không còn nhìn thấy Học viện Liệp Ma mới dừng lại.
"Ở chỗ này chắc là ok rồi?"
Sau khi cẩn thận quan sát khu vực xung quanh, lại cẩn thận kiểm tra toàn thân, sau khi xác nhận không có camera và thiết bị nghe lén, Tô Minh mới lấy quyển thuật thức « Mệnh Thiên Địa Chuyển » từ trong ba lô.
"Hệ thống của người ta đều là kỹ năng trực tiếp dung nhập vào trong đầu, trong nháy mắt có thể học xong, chắc giờ cũng chỉ có nhân tài giản dị, khiêm tốn như mình mới ngoan ngoãn cầm sách học."
Tô Minh không kìm được phàn nàn, sau đó mới bắt đầu lật xem sách thuật thức trong tay.
Vừa lật xem, Tô Minh lập tức si mê.
Cũng đành chịu, Tô Minh bị cuốn hút trước những miêu tả có quan hệ với « Mệnh Thiên Địa Chuyển » và giải thích cặn kẽ về uy lực mạnh mẽ của thuật thức.
Hơn nữa cách sử dụng Linh Tính Thuật khác với pháp thuật, ma thuật tương tự trong tiểu thuyết, không cần niệm chú, cũng không trí tuệ hơn người, chỉ là một loại cảm hứng khó hiểu trong cõi U Minh.
Cái gọi là linh tính đề cập đến loại cảm ứng, cộng minh không thể giải thích được.
Những thuật sĩ sử dụng Linh Tính Thuật chính là dùng linh lực của bản thân câu thông cảm ứng linh tính, dưới sự dẫn dắt của linh tính xây dựng nên thuật thức Linh Tính Thuật, rồi phóng thích nó.
Lúc sử dụng Linh Tính Thuật, trên thân thuật sĩ sẽ xuất hiện vòng tròn gồm phù văn thần bí và văn lộ, chính là nguyên nhân này.
Vòng tròn kia được xây dựng từ vòng tròn trận liệt, tương tự với ma pháp trận.
Dưới tình huống như vậy, nếu thuật sĩ gặp phải Linh Tính Thuật cực kỳ thích hợp với bản thân, có khả năng cảm ứng và cộng minh trực tiếp phát động linh tính, trong thời gian cực ngắn học được skill này.
Lý do tại sao một số người không thể luyện thành Linh Tính Thuật cấp thấp, lại có thể trong nháy mắt luyện thành một loại Linh Tính Thuật cao cấp, nguyên nhân chính là ở đây.
Giờ Tô Minh đã phát động loại trạng thái này, triệt để đắm chìm trong ảo diệu của « Mệnh Thiên Địa Chuyển ».
Điều này chỉ có thể chứng tỏ một điều. Đó chính là, khác với lần trước tập luyện Linh Tính Thuật cao cấp, lần này « Mệnh Thiên Địa Chuyển » trùng hợp lại là thuật thức thích hợp nhất với Tô Minh.
- Vù vù...
Thời gian dần trôi qua, Tô Minh vô tình vung tay lên, phóng ra linh lực, khiến không khí có chút rung động.
Ngay sau đó, một mảng vòng tròn trồi lên từ cánh tay của Tô Minh.
Có tổng cộng chín mảng vòng tròn, tạo thành hoa văn tuyệt đẹp.
Chúng vừa rung động lơ lửng, còn liên tục được xây dựng và hình thành, để từng văn lộ thần bí và văn tự thần bí xuất hiện ở trên chúng.
Tô Minh vô thức thành công tạo ra thuật thức « Mệnh Thiên Địa Chuyển ».
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên vang lên tiếng động khiến Tô Minh giật mình.
Một loạt tiếng bước chân lộn xộn đột nhiên vang lên, khiến Tô Minh ngay lập tức thoát khỏi trạng thái lĩnh ngộ kia.
"Cái quái gì vậy?"
Tô Minh cực kỳ tức giận vì bị làm phiền, nhưng cũng chẳng dám làm được gì, đành nhanh chóng thu hồi sách thuật thức « Mệnh Thiên Địa Chuyển », rồi trốn vào trong đám cỏ lau.
Không lâu sau, tiếng bước chân lộn xộn càng ngày càng gần, rồi chủ nhân của tiếng bước chân cũng xuất hiện ở trước mắt của Tô Minh.
Đây là một nhóm người.
Một nhóm người đáng ngờ với số lượng ít nhất là hai hoặc ba mươi người.
"Ai vậy?"
Tô Minh nhìn cảnh tượng này, trong lòng bỗng dấy lên một dự cảm xấu.
Bản năng mách bảo rằng hắn đang gặp rắc rối.