Sân Thi Đấu Sinh Tồn

Sân Thi Đấu Sinh Tồn - Chương 16: Gấu Trúc Quật Khởi




Dịch: Anhhuyen88



Biên: LinhMuội



“Van xin ngươi, buông tha ta! buông tha ta…”



Gấu Nâu kêu khóc cầu xin tha thứ, thanh âm của nàng cũng không khiến con người quan tâm, mặc dù phụ cận có người cũng sẽ không vì chó sủa mà tới đây xem xét.



Sở Ca cắn một cái vào cổ nàng, đây là bản năng đi săn của sư tử.



Tuy nhiên hắn không dùng lực.



Trong lòng hắn có một kế hoạch khác.



Hắn thấp giọng nói: “ Có muốn sống hay không?”



Gấu Nâu ô ô kêu lên: “ Muốn! Muốn! Muốn!”



“Vậy liền im miệng, nghe ta nói!”



Sở Ca đè ép nàng, trầm giọng nói ra.



“Cục diện hiện tại, ngươi không biết rõ rốt cục ai là người bí mật, ngươi cũng không có cách chứng minh ngươi không phải người bí mật. Không bằng hợp tác cùng ta, ngươi giúp ta dẫn dụ đồng đội của ngươi, chờ đến khi kết thúc, ta cũng bắt một đồng đội của mình để ngươi giết, đây là kết cục tốt nhất cho ngươi.”



“Bằng không, cho dù ngươi đứng về phía Sói Hoang, Chó Sục, bọn hắn sẽ để lại thịt cho ngươi ăn sao? Bọn hắn sẽ chỉ vứt bỏ ngươi.”



Sở Ca thấp giọng uy hiếp, Gấu Trúc nhỏ đứng bên cạnh nghe xong không khỏi lộ vẻ mặt sùng bái.



Kế hoạch tốt!



Sở Ca mặc dù có tốc độ Liệp Báo, nhưng hắn hiểu được bản thân không phải là đối thủ của Sói Hoang và chó Pit Bull.



Muốn đánh bại bọn chúng, hắn nhất định phải có kế sách đối phó.



Gấu Nâu mặc dù yếu, nhưng có thể làm mồi nhử.



“Ta làm sao biết ngươi có giữ lời hay không?” Gấu Nâu khẩn trương hỏi, âm thanh vẫn có chút nghẹn ngào.



Gấu Trúc nhỏ trợn trắng mắt, nói: “Ngươi còn muốn lựa chọn? Hoặc là chết, hoặc là cùng chúng ta hợp tác. Ngươi không nghe thấy lời của con Chồn Hôi kia sao? Chờ Sói Hoang, Chó Sục kia trở về, các ngươi coi như không chết cũng sẽ bị cắn thành tàn phế, nghĩ lại nếu bị Sói cùng Chó Sục cắn đứt tứ chi, thật là sống không bằng chết nha!”



Gấu Nâu nghe xong, toàn thân run một cái, liền sợ hãi.



Sở Ca buông nàng ra, nói: “Nhớ kỹ, trong Đấu trường Sinh Tồn, cho dù là nhiệm vụ thi đấu gì, chỉ có thể dựa vào chính mình. Tất cả mọi người đều vì sự sống của chính mình, hiện tại, ngươi đối với ta có giá trị lợi dụng, đây chính là vốn liếng của ngươi.”



Gấu Nâu cúi thấp đầu, dáng vẻ thuận theo.



Sau đó, Sở Ca mang theo bọn hắn trốn vào bụi cỏ.



“Lần này nếu như các ngươi biểu hiện tốt, sau này có khả năng sẽ gia nhập vào đoàn đội sinh tồn của ta, có biết đoàn đội sinh tồn chưa, chính là cùng tham gia Đấu trường Sinh Tồn, tỉ lệ sống sót sẽ được gia tăng rất lớn.” Sở Ca nằm rạp trên đất nói khẽ.



Gấu Nâu ngẩng đầu nhìn về phía hắn, bên trong ánh mắt tràn ngập tò mò.



Gấu Trúc nhỏ hưng phấn lên, cố nén xúc động, hỏi: “Lão đại, ngươi có Sinh Tồn Đoàn? Người nhiều hay ít?”



Sở Ca liếc nhìn hắn, ý vị thâm trường, nói: “Ngươi biết cũng thật nhiều, bình thường thích đóng kịch nhỉ. Người không biết còn tưởng rằng ngươi thật là nhát gan nhu nhược.”



Nếu như tên này thật sự đầu phục hắn, về sau xác thực có khả năng trở thành một sự giúp đỡ tốt.



Kỹ năng diễn xuất tốt, có thể bất ngờ cho kẻ địch một kích.




“Ta ở bên trong thí luyện sinh tồn gặp một người cũ, nghe hắn nói, lão đại, về sau mang theo ta lăn lộn với, ta nhất định vì ngươi xông pha khói lửa.” Gấu Trúc nhỏ cười hắc hắc nói.



Hắn sở dĩ mặt dày le liếm Sở Ca cũng bởi vì bản thể sinh tồn của Sở Ca.



Sư tử!



Mức độ trưởng thành sau này nhất định không phải bọn hắn có thể so sánh.



Cùng một năng lực sinh tồn nhưng khi rơi vào Sư Tử và Chó Sói thì sẽ có sự biến hóa khác biệt.



Năng lực chiến đấu của Gấu Trúc cũng rất mạnh, nhưng Gấu Trúc nhỏ không thể biết được sau khi mình thành niên có thể đánh bại được Hùng Sư hay không, hắn luôn cảm thấy là không thể.



Sở Ca từ chối cho ý kiến, hắn nhìn về phía Gấu Nâu, nói: “Ta nói thằng vào vấn đề, nhiệm vụ của ngươi là mồi nhử, nói cách khác, ngươi có khả năng rất lớn sẽ bị thương, nhưng bên trong Đấu Trường Sinh Tồn, làm sao có thể tránh mãi được?”



“Nếu như ngươi thông minh, liền sẽ biết rõ, đi theo những đồng đội kia của ngươi, tốt nhất là ngươi chỉ có thể bình an vượt qua nhiệm vụ. Còn nếu như ngươi theo ta, liền có thể có hi vọng giết địch, nhiệm vụ trong Đấu Trường Sinh Tồn mỗi lúc sẽ mỗi thêm gian nan, chỉ có thể giết địch, mới có thể không ngừng mạnh lên, mới có thể tiếp tục sống sót.”



Ngữ khí của hắn không mặn không nhạt, nghe được, Gấu Nâu lại lần nữa cúi đầu.



Gấu Trúc nhỏ mở miệng cười nói: “Đến lúc đó ta cũng xông pha phía trước, ta cá bọn hắn không thể trực tiếp cắn chết ta.”



Sau khi cho thấy cá tính thật, hắn cũng không cần giả bộ nhát gan, ngược lại lộ ra một loại khí thế ngoan kình.



Gấu Nâu ngẩng đầu, cắn răng, nói: “Ngươi có thể đảm bảo ta không bị bọn hắn cắn chết không?”



Sau thí luyện sinh tồn một tháng, nàng vẫn đang làm công tác xây dựng tư tưởng.



Nhưng đến thời khắc này, nàng mới chính thức quyết định.




“Ta chỉ có thể nói tận lực, ta không muốn cho ngươi quá nhiều hi vọng. Ta hi vọng ngươi có thể ôm quyết tâm quyết tử, chỉ có như vậy, ngươi mới càng dễ dàng sống sót.” Sở Ca nghiêm túc nói.



Gấu Nâu lại lần nữa im lặng.



Gấu Trúc nhỏ cười nói: “Tiểu muội muội, ở đây thút thít cũng vô dụng, nếu như ngươi khóc lóc với Kền Kền, ngươi đoán hắn sẽ như thế nào? Hắn sẽ phế bỏ ngươi, khiến cho ngươi muốn khóc cũng không được.”



Đầu của Gấu Nâu càng thấp xuống, không có trả lời.



Thời gian tiếp tục trôi qua.



Công viên lúc đêm tối, mọi người bắt đầu lần lượt về nhà.



Ba người Sở Ca đã tiềm phục ở đầu đường nhỏ, chờ đợi kẻ địch xuất hiện.



“Ngươi lên cây đi.”



Bỗng nhiên Sở Ca phân phó với Gấu Trúc nhỏ.



Gấu Trúc nhỏ ngẩn người, lúc này mới hiểu rõ ý của Sở Ca.



Gấu Trúc lớn biết leo cây, nhưng không biết Gấu Trúc con có thể hay không.



Rất nhanh, Gấu Trúc nhỏ đã cho Sở Ca một kinh hỉ, hắn biết leo cây, còn là không chậm.



“Xem ra cái tên này bình thường cũng thường xuyên rèn luyện các loại kỹ năng sinh tồn.” Trong lòng Sở Ca cảm khái, quả nhiên, không thể coi thường bất cứ Sinh tồn Giả nào.



Gấu Nâu cũng rất giật mình, không ngờ Gấu Trúc nhỏ mà nàng luôn khinh bỉ lại lợi hại như vậy.



Gấu Trúc nhỏ leo lên cây, đến đỉnh đầu bọn họ, không nhúc nhích.




Dùng bùn trét lên người, mùi của hắn coi như cũng được che giấu, rất khó phát hiện.



Hắn không nhúc nhích, Sở Ca và Gấu Nâu cũng không lên tiếng nữa.



Thời gian khoảng gần 10 giờ, một bóng người từ trong góc rẽ đi tới.



Hôi Lang!



Hắn cụp đuôi, vừa đi vừa ngửi mùi trên mặt đất.



Vừa nhìn thấy hắn, trong lòng ba người Sở Ca liền xiết chặt.



Tên này nhìn có vẻ sắp thành niên, dưới ánh trăng đi tới bọn hắn như một Tử thần.



Sở Ca đụng nhẹ Gấu Nâu, ra hiệu nàng nhảy ra ngoài.



Toàn thân Gấu Nâu lắc một cái, mặc dù hết sức sợ hãi, nhưng nàng vẫn run lẩy bẩy nhảy ra ngoài.



Trong nháy mắt Hôi Lang liền cảnh giác, nhìn Gấu Nâu chằm chằm, nói: “Con sư tử kia đâu?”



Bãi cỏ Sở Ca đang ẩn núp so với con đường bằng đá có sự chênh lệch về độ cao, hắn rạp ở nơi đó, mượn cây cỏ, có thể hoàn mỹ tránh được ánh mắt của Hôi Lang.



“Hắn quá nhanh, ta theo không kịp.”



Gấu Nâu khẩn trương nói ra, nghe vậy, Hôi Lang không khỏi nhớ đến tốc độ của Sở Ca, xác thực là nhanh đến kinh người.



Lúc này hắn đi về phía Gấu Nâu.



Gấu Nâu run lẩy bẩy, cẩn thận nói, “Ngươi đúng là người bí mật bên chúng ta sao?”



Hôi lang nhếch miệng cười một tiếng, cười đến vô cùng tàn nhẫn, nói: “Ngươi đoán?”



Hoắc!



Bỗng nhiên hắn nhảy vọt lên, nhào về phía Gấu Nâu.



Gấu Nâu dù sao vẫn mang tâm tình thiếu nữ, lại là người mới ở Đấu Trường Sinh Tồn, cơ bản không kịp né tránh, trực tiếp bị ngã nhào xuống đất.



Hôi Lang há mồm chuẩn bị cắn cổ họng của nàng.



Đúng lúc này!



Lá cây lay động, một thân ảnh mập mạp nhảy xuống.



Phịch một tiếng!



Đầu Hôi Lang bị đập trúng, nghiêng một bên, ngao ô một tiếng, ngã lăn ra bãi cỏ.



Gấu Nâu cũng bị đụng phải, thiếu chút nữa đã ngất đi.



Sau khi hạ xuống, Gấu Trúc nhỏ lăn vài vòng, nhanh chóng đứng lên, phóng về phía Hôi Lang.



“Lão Sói xám, chịu chết đi!”



Hắn hưng phấn tru lên, phóng tới như một quả đại bác, đụng vào Hôi Lang ở đối diện, lần nữa đụng ngã Hôi Lang xuống đất.