Chương 127: Cự Đại hoá
Lúc này Dạ Vũ trừng lớn mắt nhỏ mà nhìn chằm chằm vào màn hình, đôi mắt không hề có chút láo liêng.
Nàng thật không dám tin vào phỏng đoán của mình.
Tộc nhân của nàng đã đi theo ấn kí của Dạ Minh quân chủ tới được địa cầu, nhưng khi tới nơi, lại không hề thấy sự tồn tại của đại nhân.
Mọi thứ cứ tự nhiên biến mất, không thấy một chút dấu vết để lại, khiến các tộc nhân tại Dạ vực lo lắng không thôi, nếu không có Dạ Minh thần vương lãnh đạo, tất cả bọn chúng không sớm thì muộn sẽ bị các giới vực xung quanh xâu xé.
Vì vậy bọn họ phải quyết tìm cho bằng được Dạ Minh, nếu không thấy Dạ Minh thì phải tìm được vị thần vương đời sau, như vậy bọn họ mới còn đường sống.
Nhưng khi đi tới trái đất, dù tàn phá khắp nơi, chúng cũng không thể tìm thấy tung tích của Dạ Minh hay là thần vương đời sau, cũng trong lúc đó toàn bộ Dạ vực bị bọn ngoại vực xâm lấn, yếu thế, chúng phải di chuyển tới trái đất mà sinh tồn.
Tưởng chừng như mọi thứ đã rơi vào bế tắc, thì Dạ Vũ lại ngay tại nơi này phát hiện ra một người có biểu hiện của thần vương đời sau tồn tại.
Tên nhân loại này vậy mà sử dụng được phá không quyền, một loại quyền pháp của Dạ Minh thần vương hay dùng.
Dù đã phán đoán năm phần mười Thắng chính là thần vương đời tiếp theo, nhưng Dạ Vũ lại không dám hoàn toàn xác định một trăm phần trăm, bởi thần vương không chỉ có phá không quyền loại cơ bản này, mà còn có thôn phệ pháp.
Chỉ khi có thôn phệ hiện diện, nàng mới tin tên nhân loại bên trong màn ảnh là thần vương đời tiếp theo.
...
NgoàI khoang tàu, nơi trận chiến đang diễn ra.
Sau khi Thắng sử dụng một nửa già thần hồn, phát ra quyền kình uy mãnh, kết hợp với tốc độ của Tiểu Thử cùng trọng lực pháp tắc gia trì oanh tạc lên mũi đầu cự ngạc kia, tuy là đã dùng hết sức mình nhưng cả hai vẫn không thể làm cho đầu cá sấu to lớn này bị chút xây xát.
Nhưng vì đánh vào điểm yếu n·hạy c·ảm, nên nó mới không chịu được quằn quại dãy dụa, chỉ cần đợi cơn đau giảm đi, Tiểu Thử và Thắng chắc chắn sẽ trở thành bữa ăn của nó không hơn không kém.
“Chủ nhân!” Bạo Vương ở bên khác chiến đấu với đầu cự ngạc còn lại, khi thấy Tiểu Thử và Thắng tham gia chiến đấu liền lo lắng hô lớn.
Đối phương tất cả đều là cấp hoàng sơ kì, không phải là tiểu hung thú dễ đối phó như bọn cấp quân.
Cấp bậc từ vương lên đến được hoàng là cả một thiên địa cách biệt, với cấp bậc hiện tại của Tiểu Thử là hoàn toàn không có phần thắng chứ đừng nói đến chủ nhân của mình còn đang trọng thương linh hồn, vì thế Bạo Vương rất là lo lắng cho an nguy của Thắng.
“Bạo Vương! Nhớ trận chiến đầu tiên của ngươi cũng đánh với một đầu cự ngạc chứ? Cứ liên tục đánh vào mũi nó cho ta!” Thắng ngồi trên lưng Tiểu Thử, bỏ qua toàn bộ ma sát với không khí hướng Bạo Vương truyền tin.
Kể ra cũng thật kì lạ, bộ trang phục mà trí tuệ nhân tạo đưa cho Thắng sử dụng lại có thể bỏ qua toàn bộ ma sát với không khí xung quanh, ngồi trên lưng Tiểu Thử, Thắng không hề gặp chút trở ngại nào khi nó sử dụng thần thông thiểm quang thuật.
Nếu đổi lại trước đây dù không cần có bộ trang phục này thì với cơ thể đã tiến cấp tông của hắn cũng có thể miễn cưỡng chịu đựng, nhưng sau khi trọng thương, thân thể đã bị tụt cấp nên giờ rất là yếu nhược, nếu không có bộ đồ bảo hộ chỉ sợ thân thể của Thắng lúc này vì không chịu được sự ma sát với không khí mà trở nên tàn phế.
Thấy chủ nhân cùng Tiểu Thử vậy mà thành công chặn lại sự tiến công của đầu cự ngạc kia, Bạo Vương biết lúc này cần phải giải quyết cho xong đầu quái vật trước mặt này, sau đó qua bên Tiểu Thử xử lý đầu còn lại, nếu kéo dài thời gian, sợ là cả hai người họ sẽ gặp nguy hiểm.
Vì là từ đầu trận chiến tới giờ, Bạo Vương chỉ luôn oanh tạc lên thân của cự ngạc, trong khi đó nó lại da dày thịt, béo, thực sự là đánh mãi không c·hết.
Nó như là một chiếc bao cát di động, không hề biết đau đớn, nên khi Bạo Vương ra sức cuồng đánh, chỉ khiến đầu cá sấu to lớn này càng thêm phấn khích mà thôi, điều này khiến Bạo Vương khá là nóng lòng, bởi đầu bên kia lũ long Thi đã bị diệt một lượng lớn rồi.
Nhưng sau khi được chủ nhân nhắc nhở, Bạo Vương mới sực nhớ ra, đây không phải là lần đầu tiên nó chiến đấu với cự ngạc.
Từ tiền thân là một đầu khủng long bạo chúa cho tới khi được sinh ra, đều đã chiến đấu không biết bao nhiêu lần với loài cá sấu lớn này, tuy lần nào cũng có chút thắng thảm nhưng vẫn thành công doạ lui bọn chúng.
Đặc biệt là khi mới sinh ra, nó đã cùng chủ nhân song kiếm đánh cho một đầu cá sấu lớn phải quằn quại, sợ hãi bỏ chạy! Và hình như khi đó đối phương còn mạnh hơn bản thân đây, đến kẻ địch như vậy còn bị mình cùng chủ nhân đánh cho hoảng sợ thì một đầu cự ngạc tầm thường trước mặt này có là cái gì?
Da dày thịt béo? Lão tử không đánh lên thân nữa mà chuyển sang đánh mũi nhà ngươi! Xem có còn phấn khích nữa hay không!!!
Chỉ thấy Bạo Vương lúc này lợi dụng nhân dạng, dễ dàng né tránh các cú t·ấn c·ông điên cuồng của đầu cá sấu lớn, khiến nó hẫng chiêu liên tục.
“Cự đại hoá!” Theo tiếng hô lớn đó, thân thể của Bạo Vương nhanh chóng phồng to, các lớp cơ cuồn cuộn nhô lên rắn chắc, các khung xương như được phục dụng sữa fami mà biến to bất ngờ. Nếu còn ai hỏi gấp đôi canxI để làm cái gì? Thì tôi xin thưa... là để đi đánh nhau a!
Cự đại hoá là một môn thần thông mà bản thân Bạo Vương đã đốn ngộ được khi tấn cấp hoàng tại trong tiểu thế giới, môn thần thông này sẽ cho người sử dụng có được khả năng phóng đại bản thân, tăng sức mạnh nhục thân của người dùng, người có thân thể càng mạnh thì tăng phúc lại càng cao, có thể nói đây như là một môn thần thông dành riêng cho Bạo Vương vậy, nhưng điểm yếu của nó chính là hao tốn rất nhiều thần hồn, mà chỉ sử dụng được có một phút mà thôi.
Nhưng như vậy cũng là vừa đủ để Bạo Vương có thể giải quyết đầu cự ngạc trước mặt này.
Lúc đầu Bạo Vương thực không dám sử dụng thần thông, sợ tiêu hao thần hồn quá độ, dẫn tới cục diện không thể lường trước, bởi khi đó còn chưa tìm ra điểm yếu của bọn chúng đây, càng đánh chúng càng phấn khích, như bọn cuồng bạo dâm vậy, nên Bạo Vương thật sự không dám sử dụng thần thông bừa bãi.
Hiện tại đã nhớ ra điểm yếu của chúng là ở mũi, Bạo Vương liền không tiếc thần hồn, thả ra thần thông hướng cự ngạc oanh kích.
Với cơ thể nhân dạng to lớn, Bạo Vương dễ dàng túm được đầu cá sấu lớn này nhấc lên không trung sau đó quật mạnh xuống mặt đất khiến cho vùng đất xung quanh nứt vỡ ra một mảng lớn, xuất hiện một cái hố sâu hai mét hình cự ngạc.
Chưa dừng lại tại đó, Bạo Vương như bị một đầu tinh tinh nhập hồn, chỉ thấy nó nhanh chóng ngồi lên mình con cá sấu lớn, hai chân đè lên cặp chi trước, kẹp nó dán vào nền đất bên trên, lực đạo quá mạnh khiến cự ngạc không thể dãy dụa, cựa quậy.
Khi đã đảm bảo đối phương bị trói buộc hoàn toàn, Bạo Vương mới dơ hai tay lên, liên tục công kích vào mũi con cá sấu này.
Tuy mang cơ thể đồ sộ nhưng tốc độ ra đòn của Bạo Vương lại không hề chậm chạp, trái lại còn nhanh đến mức không thể nhìn thấy tàn ảnh, giống như một khẩu súng máy liên tục oanh tạc địch nhân, Gomu Gomu no Gatling của luffy cũng phải gọi bằng cụ.
*p/s: oa oa, cầu đề cử nha, cầu đề cử nha!!!
cảm ơn các đạo hữu, đang và chuẩn bị đề cử!
cảm ơn:
Nghiện Truyện Việt
sPHkf54388
KTH100
Khoan
jGldP92073
đã đề cử!!! tim tim