Chương 14: Cự xà quyết chiến bạo long
“oa!”
Thắng đứng dậy vươn vai, miệng há ra ngáp dài một cái, cả người sảng khoái nâng nâng.
Sau một giấc ngủ đủ đầy, sâu giấc hắn đã tỉnh dậy với tinh thần thư thái, an nhiên.
Mọi xúc tình tiêu cực của hôm qua cũng theo đó mà biến mất, không còn tồn đọng chút gì.
Lấy ra một miếng lương khô, Thắng vui vẻ mà hưởng thụ bữa ăn sáng đơn giản, vừa ăn hắn vừa ngắm nhìn cảnh sắc tuyệt đẹp mà mẹ thiên nhiên đã mất công tạo dựng, nó thật hùng vĩ và choáng ngợp.
Xử lý xong bữa ăn sáng, Thắng quay sang kiểm tra cái xác ngô công.Quả nhiên là kỳ trân dị bảo, trải qua hơn mười hai tiếng mà chưa có dấu hiệu bị hư thối.
Thân thể nó khá lớn, giờ vác nguyên về thật sự khá tốn sức, thế nên Thắng đã nghĩ ra một cách giảm bớt đi sự cồng kềnh này bằng cách cuộn nó thành một vòng tròn giống con cuộn chiếu, rồi buộc chặt hai đầu sau đó vác sau lưng.
Hắn vội vàng tụt xuống thân cây, tìm kiếm những thứ có thể buộc, cũng may phát hiện gần đó có hàng tá dây leo rừng mọc chi chít, Thắng thuật tiện cắt vài lát cây sau đó bệt chúng lại với nhau tạo thành một dây thừng thô sơ, vừa hay cũng đủ dùng.
Sợi dây dài buộc vào bốn góc, bó lại như chiếc bánh trưng, để đảm bảo Thắng còn cuốn thêm vài lớp chỉ để thừa hai cọng dây để chế thành quai đeo.
Xong xuôi, Thắng chuyển nó ra phía sau lưng, còn balo thì đeo ra trước, nhìn không khác gì một con rùa biết đứng, nếu buộc thêm một cái đai bịt mắt màu tím nữa thì quả thật không khác gì con rùa nào đó sống dưới cống nước.
Cầm trên tay thanh giáo gỗ tự chế, Thắng bắt đầu di chuyển những bước đi đầu tiên.
Nhờ vào việc bản thân đã ở luyện khí tầng bảy mà việc vác theo đống đồ này không khiến Thắng gặp khó khăn, trái lại còn khá nhẹ nhàng.
Cũng như mấy ngày trước đi qua đây, Thắng liên tục bị lũ độc trùng công kích, nhưng đều bị Thắng dễ dàng xử lý trong vòng một nốt nhạc.
Nhìn phương xa, nơi cái cây cự sam khổng lồ mà Thắng chọn làm điểm trú ngụ đang dần hiện rõ trước mặt làm hắn nhẹ nhàng mỉm cười, đó là nơi cứu hắn một mạng nên xét về phía cạnh nào đó thì chỗ đó luôn mang lại cho hắn sự bình yên, ít nhất là từ trong tâm.
Bước chân nhanh chóng tăng cước bộ di chuyển về phía trước, không quên cảnh giới xung quanh.
...
Tyrannosaurus chán nản nằm dưới một gốc cây tùng bách to lớn, chẳng biết vì lí do gì mà cả tuần này nó toàn gặp mấy chuyện đen đủi.
Hết bị bọn troodon phá đám lại đến con cá sấu c·hết tiệt nhăm nhe chiếm địa bàn, ức nhất là ba lần bảy lượt đều để đối phương chạy thoát.
Những lần trước đây nó đều chiếm cứ ưu thế trong các cuộc chiến, nhưng có hôm qua là nó bất cẩn bị cắn trộm, b·ị t·hương nặng hơn mọi lần.
“ọc... ọc”
Chiếc bụng đói meo đánh trống làm nó khó chịu oằn mình,đầu hướng về cái cây cự sam to lớn nơi nó để mất một con mồi béo bở.
Không biết tại sao mà từ sáng tới giờ nó chưa tìm thấy một con mồi nào, cứ như thể chúng tự nhiên biến mất, mang theo tâm tình bực bội nó di chuyển đến nơi đây.
Nằm phủ phục tại đó, yên lặng chờ mong.
Quả nhiên, ông trời không đối xử với ai quá bất công, cũng không bỏ quên lỗi khổ của một con thằn lằn nhỏ bé đang mong cầu, chỉ đơn giản là nó đến muộn một chút mà thôi.
Đang chuẩn bị đứng dậy bỏ đi thì Tyrannosaurus nhìn thấy một bóng đen đang tiến lại gần cây cư sam khổng lồ, nó nheo lại đôi mắt thì phát hiện là con vật hôm bữa, nhưng lần này trên người nó có thêm mấy khối gì đó là lạ.
Với bộ não động vật Tyrannosaurus cũng chả suy nghĩ nhiều đấy là thứ gì, chỉ cần tạm thời lấp được cái bụng rỗng này là đã hạnh phúc lắm rồi.
Thắng vẫn bình tĩnh mà sải bước đi đến cự sam, hắn không biết rằng có một mối nguy hiểm đang sắp sửa tới gần.
“sao thế nhỉ? Tự nhiên cứ có cảm giác không lành!”
Thắng thả nhẹ bước chân, ánh mắt sắc bén đảo qua bốn phía, không có một thứ gì kì lạ, chỉ toàn cây cối xung quanh.
“không lẽ là mình cảm nhận sai?” Tự lẩm bẩm trong đầu, Thắng vẫn tiếp tục tiến về phía trước nhưng không quá nhanh.
Đứng trước thân cây cự sam, cái cảm giác hồi hộp này vẫn còn tồn tại, làm Thắng tự vấn an bản thân: “chắc mình suy nghĩ nhiều rồi!”
Đang chuẩn bị đưa tay trèo lên cây thì một tiếng xé gió ngang tai vọt tới, một cú quất thật mạnh lên lưng của Thắng làm hắn va mạnh vào cây đau đớn.
May mắn cho hắn, phía sau lưng là xác kim giác ngô công đã phần nào giúp cản lại lực lượng, bảo vệ hắn một mạng trong lúc nguy nan.
Từ phía sau Thắng chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện một con Tyrannosaurus, ánh mắt nó chăm chú vào con mồi.
Cơn đau nhức lan ra làm Thắng như muốn khuỵ xuống, phải vững chí lắm mới trụ vững được toàn thân.
Khủng long bạo chúa lần này như học được thông minh, nó không gào mồm như lần trước nữa mà chọn cách đánh nhanh thắng nhanh.
Chỉ thấy nó điên cuồng lao tới chỗ Thắng, cái mồm to lớn há ra.Trong lúc nguy cấp, Thắng vội vàng vận lực vào cánh tay, phi mạnh cây thương gỗ vào cuống họng của nó.
Trong khoang miệng là nơi yếu hại, không có bộ da thô ráp bảo vệ nên dễ dàng ghim vào trong.
Còn đang lao tới con khủng long bạo chúa cảm nhận được sự đau đớn từ nơi cuống họng truyền ra, khiến nó phải dừng lại gào thét, cố gắng khạc nhổ để kéo thanh giáo ra ngoài.
Nhân lúc này, Thắng vội vàng dùng hết công sức tự thân ma leo lên cây không chút dừng lại.
Khi đã leo lên đến độ cao năm chục mét, Thắng mới dừng lại thở phào một hơi, mồ hôi trên người nhễ nhại.
Đưa tay lên quệt tia máu trên miệng, Thắng đưa mắt nhìn xuống phía dưới, con khủng long bạo chúa đã thành công loại bỏ thanh giáo và nó đang căm hận nhìn lên trên đây.
Thấy thế, Thắng vội tụt quần, vắt vòi xả ra hướng con Tyrannosaurus đang ngước mặt lên nhìn, một dòng nước nóng hổi phiêu phù trên không trung nhanh chóng bay xuống dưới, khoảng năm mươi mét về tình về lý thì chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng bởi sức gió mà đổi hướng nhưng do đã bị Thắng tác động nên nó rơi xuống theo phương thẳng đứng, vừa khớp vào mồm con khủng long.
Trong khoang miệng, v·ết t·hương còn đang chảy máu bắt gặp nước tiểu sinh ra phản ứng đau rát, làm nó tiếp tục gào rú.
Lần này nó thực sự điên rồi, ánh mắt căm phẫn như muốn xé nát cái thân xác nhỏ bé kia, nó điên cuồng v·a c·hạm vào thân cây, chẳng biết từ đâu sức mạnh nó bá đạo như vậy, mỗi cú v·a c·hạm đều làm thân cây đung đưa.
Cái cây có độ cao đến hơn trăm mét, bề rộng cũng phải năm đến sáu mét có thừa mà lại bị một con khủng long chỉ cao chục mét v·a c·hạm gây rung lắc làm Thắng khá hoang mang.
“thật sự con ngu này muốn đụng cho đến c·hết sao?” trên thân cây, Thắng vững vàng ôm chặt vào các chạc vững chắc tránh cho việc bị ngã ra ngoài.
Còn đang không biết làm sao để con súc sinh bên dưới ngừng lại thì bỗng có dị biến xảy ra.
Đang nằm ôm chặt chạc cây, Thắng thấy có một bóng đen dài thòng lòng rơi từ trên xuống dưới một cái bịch.
Bụi mù tứ tán, con Tyrannosaurus còn đang điên cuồng cũng phải dừng lại nhìn xem.
“gào!!!”
Trong bụi mù vang lên một tiếng gào thét kinh thiên, lao vụt ra một thân hình to lớn dài hai chục mét, thân rắn sừng trâu, có các lớp vảy óng ánh phi về phía Tyrannosaurus.
Như cảm nhận được sự khiêu khích, bạo chúa cũng điên cuồng lao vọt đến con rắn khổng lồ kia, điên cuồng cắn xé.
“mẹ nó, lại gì nữa đây?”
Thắng thất kinh tự hỏi, bấy lâu nay ở trên cây này, cứ nghĩ bản thân đã an toàn đâu có ngờ rằng phía trên đỉnh đầu vẫn luôn tồn tại một hung vật nguy hiểm không kém gì Tyrannosaurus.
"một con cự xà?"
Mồ hôi lạnh cứ thế vô thức tuôn ra, hoang mang vô định nhìn xuống bên dưới.
Lúc này cả hai điên cuồng lao vào nhau cắn xé, cự xà dựa vào lợi thế mà quấn chặt Tyrannosaurus, làm nó càng thêm điên cuồng cắn chặt không buông.
Quá đau đớn, cự xà vội buông bỏ Tyrannosaurus, tránh thoát những nanh vuốt sắc nhọn.
Cơ thể nó đầm đìa máu tươi, ánh mắt sắc bén nhìn về phía con khủng long bạo chúa mà phun lưỡi rắn, cái đầu ngẩng cao phòng thủ.
"gào!!!" con Tyrannosaurus thét dài một tiếng rồi lao đến t·ấn c·ông, cơ thể to lớn nhưng không hề chậm chạp, chỉ trong tích tắc đó nó đã đứng trước mặt cự xà.
Cự xà cũng không phải dạng tầm thường, vội vàng trườn người thoát khỏi công kích của Tyrannosaurus, nhờ vào sự uyển chuyển linh hoạt của cơ thể, nó dễ dàng chuyển hướng phản kích.
Nhìn thấy đối phương chuẩn bị t·ấn c·ông vào cổ mình, khủng long bạo chúa cũng không vừa, nó vội vàng quay người quật đuôi, lực đạo mạnh mẽ đánh lên thân của cử xà làm nó đau đớn mà bay ngược ra xa.
Thừa dịp đối phương còn yếu mà đòi mạng, bạo chúa bỏ mặc thương thế mà điên cuồng lao tới, những bước chân "uỳnh uỳnh" vang lên, đánh động khắp cả khu rừng nguyên sinh cổ đại.
Quanh đó, các loài vật nhỏ bé, từ ăn cỏ cho đến ăn thịt đều cảm nhận được sự rung động khủng bố của từ trường nơi bạo chúa và cự xà phát ra, làm hệ sinh thái bắt đầu biến chuyển.
Những trận chiến giữa các lãnh chúa của một vùng như này rất dễ ảnh hưởng đến các loài nhỏ bé xung quanh, trâu bò đánh nhau ruồi muỗi c·hết mà, thế nên bọn chúng bắt đầu rục rịch di chuyển, đổi nơi an toàn hơn để sinh sống.
Lúc này, tại cây cự sam khổng lồ, Thắng đang đưa mắt mà nhìn xuống phía dưới nơi hai con vật khủng bố đang đánh nhau.
Cuộc chiến diễn ra rất quyết liệt, không bên nào chịu thua bên nào, nếu còn tiếp tục như vậy chắc chắn sẽ diễn ra rất lâu mới kết thúc.
Thế nên Thắng quyết định không để ý đến chúng, bắt đầu điểu chỉnh lại cơ thể, tiến vào trạng thái tu luyện, điều quan trọng bây giờ là cần phải chữa thương, cú quật đuôi khi nãy của khủng long bạo chúa tuy đã được xác của kim giác ngô công ngăn cản nhưng vẫn còn tồn lực ám vào trong làm hắn bị c·hấn t·hương nội tạng.
Cũng may có con cự xà này xuất hiện, ngăn lại hành động điên cuồng của bạo chúa nên bây giờ Thắng mới có cơ hội để chữa thương, nếu để lâu khả năng sẽ bị mang di chứng.
"ầm ầm"
Tyrannosaurus cắn vào đuôi cự xà mà điên cuồng quất loạn, tiếng v·a c·hạm ầm ầm vang dội cả thiên không.
Cự xà liên tục bị mất lợi thế, cả cơ thể đã rách nát không thôi, cặp sừng trâu trên đầu cũng theo những cú quất mà gãy mất một.
Khủng long bạo chúa lúc này cũng không khá khẩm gì, những v·ết t·hương hôm qua do cá sấu khổng lồ để lại còn chưa sinh da non đã bị cự xà xé rách.
Tuy là v·ết t·hương ngày một tăng, nhưng có vẻ sức mạnh nó là vô hạn, dù khắp người đã tàn tạ nhưng nó vẫn hùng dũng mà đứng đấy, toả ra hơi thở bá vương.
Ánh mắt nó nhìn xuống cái cơ thể tàn tạ của cự xà, sau những cú quất vừa rồi, cự xà chỉ có thể vô lực nằm đó.
Con khủng long bạo chúa ngẩng đầu gào thét, tiếng rống vang vọng khắp sơn lâm như thể hiện sự chiến thắng, nó lại gần chỗ cự xà đưa móng vuốt ra giữ chặt thân rắn mà cắn.
Còn chưa cắn được miếng thứ hai thì Tyrannosaurus đã bắt đầu lảo đảo, một trận choáng váng đầu óc ập tới, cả cơ thể to lớn đổ rầm.
Sức mạnh của cự xà không phải là t·ấn c·ông chính diện, lấy cường phá cường như bạo chúa, cái đáng sợ của nó nằm ở kịch độc trong thân.
Nhưng vì sức đề kháng cũng như sức mạnh của Tyrannosaurus quá khủng bố mà cự xà ăn phải thiệt thòi, cũng may c·hất đ·ộc kịp thời phát tác cứu cự xà một mạng, nếu muộn chút có khi nó đã hẹo.