Chương 140: săn mồi
Sau khi chứng kiến đầu khủng long ngu dốt đã cắn đứt tay mình bị lũ kiến điên cuồng cắn g·iết, Thắng mới hả lòng hả dạ, ngồi trên lưng Tiểu Thử nhìn bọn kiến đang nhanh chóng xây lại cửa hang.
“Tiểu Thử, chúng ta đi thôi!” Thắng giật giật một nhóm lông trên lưng Tiểu Thử như ra hiệu.
Thấy vậy, Tiểu Thử liền quay đầu hướng về phía tây đi thẳng, bỏ lại phía sau một lũ công nhân kiến đang ra sức xây đắp lại tổ của mình.
Nằm trên lưng Tiểu Thử, Thắng háo hức nhìn lên bầu trời xanh, miệng cười hát một bài ca yêu đời.
“Một ngày chẳng nắng, chẳng mưa, chẳng gì
Ngồi lại một chút, tai phone thầm thì
Chuyện kể về chú voi con lầm lì ngay tại Bản Đôn, oh (ngày xửa, ngày xưa)
....”
Tiếng hát cứ vậy bay theo làn gió thu mát lạnh, thổi đến những nơi xa xôi, phiêu bạt vô định không bến đỗ.
ục ục.
Tiếng bụng réo vang kèm theo đó là chút cồn cào tại trong dạ dày, Thắng dừng lại những câu hát mà đưa tay vuốt ve cái bụng.
Từ sáng tới giờ hình như hắn chưa có ăn được thứ gì vào bụng, toàn mải thả mình vào cuộc sống lũ kiến, cùng với bầu trời trong xanh, khiến hắn quên đi cái nhu cầu cơ bản của cơ thể, nếu không phải cái bụng réo lên phản ánh, thì có khi hắn cứ vậy mà nằm ngắm nhìn mây xanh.
“Tiểu Thử! Đi kiếm chút gì ăn nào!” Thắng vỗ tay lên tấm lưng rắn chắc của Tiểu Thử, miệng mỉm cười đầy chờ mong.
“Vâng, Tiểu Thử cũng đang đói lắm rồi!!!” Tiểu Thử liền nhanh chóng đẩy nhanh tốc độ, hướng về phía thảo nguyên đầy cây cỏ cao v·út mà phóng đi.
Vì đại vương nói rằng, trong lúc ngài đang ngắm nhìn, tận hưởng khung cảnh xung quanh thì không được phá đám, hay đẩy nhanh tốc độ, phải giữ ở mức bình bình như vậy, dù đang đói, cũng như khó chịu trong người, nhưng Tiểu Thử vẫn phải cắn răng chịu đựng, bởi người ta là đại vương nhà mình a! Làm không tốt sẽ bị phạt, nó sợ bị phạt nha!!!
Nên lúc này có sự đồng thuận của Thắng, nó lại được tự ý thoải mái buông thả bản thân, nhanh chóng hướng vùng thảo nguyên rộng lớn phía trước mặt lao đi, thú tính cứ vậy mà tuôn trào.
Vùng thảo nguyên rộng lớn này có một hệ thống thảm thực vật cao lớn mà phong phú, bọn chúng đa phần đều là giống cỏ, chỉ thi thoảng có vài đầu đại thụ là mọc lác đác xen kẽ nhau, còn đâu đều là cách nhau một khoảng trống lớn.
Vì là thảm thực vật phong phú nên tất nhiên sinh vật ăn cỏ nơi đây cũng rất là dồi dào, vô hình trở thành một điểm buffet hoàn hảo cho lũ khủng long ăn thịt.
Dù không cần phải mở ra sóng rađa không gian, thiên nhãn giới hay thiên nhãn thông Thắng vẫn có thể tự cảm nhận được chúng qua năng lượng giao động bởi từ trường xung quanh.
“Thật lắm thức ăn nha!” Thắng vỗ vỗ Tiểu Thử, thì thầm với đầu chuột lớn này.
“Đại vương hôm nay muốn ăn thịt hung thú ăn cỏ hay hung thú ăn thịt?” Tiểu Thử chở theo Thắng lao nhanh qua những bụi cỏ, tốc độ quá nhanh khiến những con hung thú xung quanh đều không thể phát giác.
Thắng đã mở cho mình chiếc mũ bảo hộ từ trước, ngồi ngay ngắn, bám chắc vào lưng Tiểu Thử mà hô: “Bọn hung thú ăn thịt đi! Bọn này trông thân có nhiều cơ năng tốt cho cơ thể đang bị trọng thương của ta bây giờ!”
“Được rồi đại vương!” Nói rồi Tiểu Thử liền không tiếp tục hỏi, nhanh chóng lao v·út tìm kiếm con mồi phù hợp để mà săn bắn.
Chẳng bao lâu, Tiểu Thử đã phát hiện ra một đầu hung thú cấp quân đỉnh phong, từ trên người nó cũng không cảm nhận được hung hiểm gì, Tiểu Thử quyết định chọn nó làm bữa ăn chiều cho ngày hôm nay.
Bọn họ ngày càng tiến lại gần mục tiêu, Thắng ngồi sau lưng Tiểu Thử có thể nhìn thấy cơ thể đồ sộ uy mãnh của đầu khủng long này.
Con này có hình dạng la lá khủng long bạo chúa, nhưng phần đầu và lưng lại có nhiều gai mọc tua tủa, phần hàm cũng có chút dài và dẹp hơn, tuy không hầm hố như Tyrannosaurus nhưng trông rất hung tợn, sở hữu chiều cao lên tới 15m, vẫn thừa sức trở thành một đầu khủng long ăn thịt bá đạo không kém cạnh gì Tyrannosaurus.
“Là một đầu Giganotosaurus!” Thắng vừa nhịn thấy nó, liền đoán được tám đến chín phần tên của loài khủng long trước mặt này.
Khi còn đi học, hắn khá thích mấy loài bò sát to lớn này, nên thường hay thu thập một số thông tin, hình ảnh do các nhà khoa học gây dựng lại, nhờ đó mà khi nhìn thấy hình thù của bọn khủng long này, Thắng liền có thể đọc tên vài ba đầu.
Lúc này đầu Giganotosaurus to lớn đang rình rập, tiến lại gần tới chỗ lũ khủng long ăn cỏ phía đối diện, cu cậu hẳn là đang chuẩn bị đi kiếm thức ăn bỏ bụng.
Nó không biết rằng, ngoài bản thân đang rình rập kẻ khác ra thì còn có hai tên sát long đang ẩn mình trong bụi cỏ nhìn chằm chằm vào mình đây.
Tiểu Thử muốn một kích tất sát, cho đầu khủng long kia c·hết mà không rõ lý do, như vậy sẽ đỡ phiền phức. Nếu không phải có Thắng đi cùng, thì chắc nó đã tiến ra ngoài, cùng đầu khủng long ăn thịt này quyết chiến ba trăm hiệp.
Oanh!
Khi nhìn thấy một đầu khủng long ăn cỏ buông lỏng cảnh giác, đầu Giganotosaurus này liền lấy một tốc độ thật nhanh hướng cổ của con khủng long ăn cỏ kia cắn tới.
Tốc độ quá nhanh khiến đầu khủng long ăn cỏ không kịp phản ứng, thấy sắp phải nằm gọn trong miệng đối phương thì một ánh sáng loé qua, xuất hiện ngay cạnh Giganotosaurus là một chi chuột lớn.
“Đao khí!!!”
Ngồi trên lưng Tiểu Thử, Thắng cánh tay trái còn nguyên vẹn ra hướng phía cổ Giganotosaurus đánh tới.
Đao khí chính là một chiêu thức Thắng từng dùng để bổ tre, dùng quỷ khí bao bọc quanh tay, sau đó di chuyển nó với cường độ cao để xát mỏng đầu lưỡi để tăng độ sắc bén, từ đấy sáng tạo ra một thanh đao lớn bằng khí.
Nhưng vì hiện tại Thắng không còn dùng đến quỷ khí, linh khí hay nội lực nữa, mà hắn chỉ thuần túy dựa vào nhục thân và pháp tắc mà thôi, cho lên Đao khí lúc này là do hắn lấy pháp tắc hệ phong thay thế cho mấy loại năng lượng kia.
Sử dụng pháp tắc gia trì còn bá đạo hơn cả cả linh lực tự thân, chỉ một phát cắt mà cái đầu to lớn của Giganotosaurus đã bay ra ngoài khiến Thắng lấy làm tự hào.
Nếu hắn mà dùng pháp tắc không gian cắt chém, sợ là sẽ cắt ra một thông đạo không gian, đến lúc đấy Nguyên Anh lại tốn sức đi vá lại cũng khổ, cho nên Thắng mới lấy pháp tắc hệ phong này sử dụng.
Cũng may mấy ngày vừa rồi, Nguyên Anh sau khi đốn ngộ toàn bộ áo nghĩa của thổ hệ pháp tắc, phong hệ pháp tắc cùng kim hệ pháp tắc đều đã truyền lại cho Thắng, giúp hắn trong thân lại có thêm vài đầu pháp tắc cơ bản.
Từ giờ cho đến lúc Dạ Vũ hoàn thành khoảng một năm rưỡi nữa, chắc còn khoảng 545 ngày, như vậy còn khoảng 545 pháp tắc sẽ được đốn ngộ từ giờ cho tới lúc đấy, vì để tránh cho Nguyên Anh đốn ngộ mấy loại pháp tắc không cần thiết làm tốn thời gian, Thắng hướng Nguyên Anh nhắc nhở chỉ nên đốn ngộ các loại cơ bản và hữu ích như ngũ hành, âm dương mà thôi.
Phụt.
Tiếng máu tươi phụt ra từ phía cổ của Giganotosaurus, chỗ huyết đó cứ vậy mà bắn lên mặt Thắng làm hắn từ trong suy nghĩ mà bừng tỉnh lại, lúc này cả cơ thể hắn cùng Tiểu Thử đều đã nhuốm máu.
Con khủng long ăn cỏ kia như thoát được khỏi thần c·hết liền vội vàng sợ hãi co giò bỏ chạy, lũ khủng long ăn cỏ xung quanh cũng đã biệt tăm từ lúc nào, hiện tại chỉ có Thắng và Tiểu Thử khắp người đầy máu là vẫn đứng đấy.