chương 203: dòng chảy lịch sử (2)
Đám quỷ tộc nghe đối phương hách dịch giọng nói, tuy có chút khó chịu nhưng đối phương ít nhiều cũng là cấp hoàng, trong khi đó bản thân mới chỉ là cấp quân, sợ là khè một cái bọn chúng cũng không còn mạng, nên chỉ có thể ngoan ngoãn làm theo lời tên cốt tộc này.
Hiện tại Quỷ Ma hai người đã tiến vào quá trình sản xuất binh lính, nên không tiện ra gặp người, tên quỷ tộc kia chỉ có thể hướng tiểu vương gia, Tiểu La bẩm báo.
Tên Quỷ tộc này cũng không dám nói y lời của cốt hoàng, mà thay vào đó nói giảm nói tránh.
“Tiểu vương gia, phía ngoài có người của cốt vương tới đây báo tin!”
Tiểu La hơi nhăn mặt lại, ánh mắt đăm chiêu thầm nghĩ: “cốt tộc đã muốn hướng ma tộc khai chiến?”
Việc này liên quan đến đại sự tồn vong của quỷ tộc, hắn thực không dám chậm trễ, liền lập tức đi theo tên quỷ tộc nhìn xem có phải là thư chuẩn bị chiến đấu của cốt vương hay không.
Nhìn thấy từ đằng xa một tên thanh niên trẻ tuổi Quỷ tộc đi tới, tên cốt hoàng này ai u một tiếng, sau đó khinh thường nói ra.
“Quỷ tộc đứa bé, ta tới là để tìm cha mẹ ngươi truyền lại ý chỉ của cốt vương, không có như cầu gặp thằng nhóc con a!”
Nghe được giọng điệu đầy ngứa tai của đối phương, Tiểu La hơi nhíu mày lại, nhưng cũng không dám tỏ ra thái độ, dù sao lúc này quỷ tộc đang ăn nhờ ở đậu tại cốt giới, nếu quá khích, sợ là sẽ dễ bị diệt tộc, với lại kẻ trước mặt cũng là cận vệ của cốt vương, là cao thủ cấp hoàng, không dễ chêu chọc, nên hắn chỉ có thể nhịn mà thôi.
“Cốt vương có chuyện gì muốn giao phó, thì cứ nói trực tiếp với ta là được! Cha mẹ ta đã bế quan tu luyện, không có thời gian gặp người!” Tiểu La lạnh nhạt trả lời.
“Ai u, các ngươi thực là can đảm, dám trước mặt ta thể hiện?” Cốt hoàng thả ra khí thế cấp hoàng.
Khiến cho đám người quỷ tộc nhao nhao lui về, sợ hãi đề phòng, Tiểu La thì run rẩy luôn hồi, nhưng vì bản thân là tiểu vương gia, người được cha mẹ giao cho trọng trách thống lĩnh toàn bộ quỷ tộc, không thể tỏ ra yếu thế, vẫn cố gắng đứng trụ trước uy áp của đối phương.
“Hừ, ta không có thời gian chơi với các ngươi. Cốt vương nói, các ngươi tại đây thì nên biết điều, đừng có loạn động linh tinh. Và nên nhớ, sau này sẽ có một vị tân thần vương xuất hiện, các ngươi phải cùng bọn ta tiến hành cung phụng. Nếu được thì truyền lại luôn cho đời sau, kẻo cốt tộc bọn ta lại không lương tình, tiêu diệt toàn bộ quỷ tộc các ngươi!”
Nói xong, cốt hoàng liền lập tức quay người rời đi, để mặc đám người Quỷ tộc méo mó phía sau.
Không còn uy áp của hoàng cấp, Tiểu La mệt nhọc ngã ngửa ra sau, may có mấy vị hầu cận đứng bên đỡ lấy.
“Tiểu vương gia...”
“Ta không sao...” Tiểu La xua tay, tỏ ra không sao ý tứ.
“Tiểu vương gia, chúng ta có nên báo cáo với hai vị đại vương...?” Một tên hầu cận hướng Tiểu La hỏi dò.
“Không, hiện tại bọn họ đang bế quan tu luyện, chuyện trong tộc do ta giải quyết, đừng tới làm phiền hai người bọn họ.
Ngươi đi thông báo với toàn tộc, cố gắng đẩy nhanh sinh sản cùng tốc độ tu luyện, và nên nhớ, tộc ta chỉ phụng dưỡng Đạo tổ, còn cái gì thần vương, một là thu, hai là g·iết, mặc xác cái gì cốt vương bọn chúng!” Tiểu La âm trầm, uất nghẹn ngày hôm nay, hắn sẽ hướng cốt tộc trả lại gấp ngàn lần.
“Vậy sau này có trợ giúp cốt tộc?” Một vị hầu cận khác thắc mắc.
“Giúp, tất nhiên là giúp! Quỷ tộc chúng ta không phải loại người nói rồi nuốt lời, chỉ là sau khi giúp cốt tộc một mạng, chúng ta sẽ cùng bọn họ tách ra, mỗi người một đường...” Tiểu La kiên định, giọng nói tràn đầy khí chất của một bậc đế vương.
Hai tên hầu cận thấy vậy đều âm thầm gật đầu, tiểu vương gia của bọn họ đã trưởng thành, có thể một mình đứng một phương rồi.
...
Trái đất, căn cứ trùng sào, nơi Dạ Vũ sửa chữa hai chiếc phi thuyền thời gian.
Thắng không hề hay biết những chuyện đang sảy ra tại cốt giới, hiện tại hắn đang trầm trồ đứng trước con tàu thời gian còn lại đây.
Hắn cũng không bận tâm tới diễn biến lịch sử, dòng chảy của Di vực, bởi hắn tin, những gì mình vừa làm là đủ để ngăn cản cuộc chiến phi nghĩa với hai chủng tộc này.
“Dạ Vũ, chúng ta sẽ sử dụng chúng để tới tương lai sao?” Thắng hào hứng nhìn chiếc phi thuyền đang im lìm trước mặt mình, tâm hắn tại phía trong lồng ngực đang nhảy loạn xạ.
Chỉ chút nữa thôi, khi khởi động chiếc phi thuyền này, hắn sẽ được trở về nhà, nhìn thấy cha mẹ và người thân, nên tâm tình hắn lúc này có chút loạn, vừa hồi hộp, lo lắng, lại có chút chờ mong...
“Vâng thưa tân thần vương, chỉ cần chúng ta tiến vào trong, sau đó khởi động, phi thuyền sẽ đưa chúng ta tới nơi cần thiết...” Dạ Vũ gật đầu.
“Vậy khi nào có thể khởi hành?” Thắng chờ mong nhìn về phía Dạ Vũ.
Thấy thần vương nhà mình mong chờ như vậy, Dạ Vũ liền ngay lập tức trả lời: “Khi nào cũng được, bởi nó đã được chuẩn bị đầy đủ!”
“Tốt, vậy chúng ta mau xuất phát a!” Thắng không kịp chờ đợi, vội tiến vào trong khoang phi thuyền.
“Ngài... không tính chào tạm biệt Kim vương thánh nhân bọn họ sao?” Dạ Vũ chớp chớp đôi mắt long lanh của mình nhìn Thắng.
“Không cần, đôi khi rời đi cũng không cần phải chào hỏi nhau, tránh cho thêm thương tâm!” Thắng lắc đầu, tiến vào trong khoang.
Thấy vậy Dạ Vũ cùng Cốt Toại cũng theo vào trong, còn Tiểu Thử con hàng vốn đã được Thắng thu vào tiểu thế giới từ trước, nên hiện tại chỉ có mấy người này.
“Thần vương, phi thuyền chỉ có thể bảo hộ hai người xuyên qua thời gian... nên vị này...” Dạ Vũ có chút khó khăn, hướng Thắng méo mó mặt mày.
“Ồ, ta không biết. Vậy Cốt Toại, phiền ngươi tiếp tục sinh hoạt trong tiểu thế giới!” Thắng hơi áy náy, hướng Cốt Toại mỉm cười.
Tên này cũng như Tiểu Thử, không thích trốn vào trong tiểu thế giới sinh sống, chỉ thích loanh quanh bên ngoài, nên chỉ những lúc cần thiết hắn mới thu cả hai vào trong.
“Không sao thần vương, tiểu Toại có thể tiến vào bên trong.” Cốt Toại hơi khom người, không hề tỏ ra thái độ bất mãn.
Thắng thấy vậy liền hài lòng gật đầu, xong sau đó thu tên cốt tộc vào trong tiểu thế giới.
“Được rồi, chúng ta lên đường chứ?” Thắng lúc này đã ngồi vào ghế phụ, buộc sẵn dây an toàn, hắn cũng là biết điều, biết bản thân không thể điều khiển nên nhường lại ghế chính cho Dạ Vũ.
Dạ Vũ đóng lại cửa khoang, tiến vào ghế chính an toạ, bắt đầu hướng bàn điều khiển ấn loạn xạ các nút khiến Thắng nhìn có chút ong hết não.
Vì khoang tàu này thuộc thế hệ sau, nên trí năng cần phải được thiết lập lại, không như con tàu của Hoàng, nó vốn đã có trí năng từ trước nên không cần phải làm quá nhiều thao tác.
[Trí năng AI, thuộc phi thuyền MZ-VN 2023 khởi động, thiết lập hồ sơ, đang tải dữ liệu.... thành công.
Xác định tính danh...
Dạ Vũ...
Đỗ Tất Thắng, thần vương....
AI xin chào thần vương cùng phi hành trưởng Dạ Vũ, hai người hãy thiết lập điểm đến!]
Hàng loạt những thanh âm máy móc vang lên, khiến tâm tình của Thắng càng thêm hồi hộp.
Sắp rồi, hắn sắp được về nhà rồi!
“Thần vương, xin ngài hãy chọn điểm đến!” Dạ Vũ tại một bên hướng Thắng nhìn lại.
Nàng chỉ biết bọn họ cần đến năm 2023, còn ngày tháng bao nhiêu thì nàng hoàn toàn không biết.
“Địa điểm phía nam của rừng quốc gia Yên Tử, Quảng Ninh... Việt Nam. Thời gian 20/6/2023 đi!” Thắng hướng trí năng phân phó.
Hắn chọn điểm toạ lạc tại cánh rừng là vì sợ trí năng AI sẽ cho con tàu hạ cánh tại nơi có thành thị, như vậy sẽ gây nhiễu loạn, làm mọi người chú ý, nên hắn mới quyết định lấy điểm dừng chân là một phía của rừng quốc gia, như vậy sẽ an toàn hơn.
[Đã xác định thời gian, điểm đến.... đếm ngược bước nhảy không gian...10, 9, 8, 7...2, 1]
Sau khi kết thúc bộ đếm, con tàu lập tức lay động, rồi sau đó biến mất tăm.
Chỉ để lại một lão đầu râu ria xồm xoàm, nước mắt lưng tròng đang lơ lửng tại trên tầng hai, cầm khăn mùi xoa mà vẫy vẫy tạm biệt.
“Tạm biệt, hai con thỏ trắng...”
Còn đang u buồn nhìn cố nhân đi xa, bỗng từ phía sau có một tên thú nhân tộc hớt hải chạy vào, khuôn mặt lộ vẻ lo lắng, hướng lão già này hô to.
“Không... không xong rồi binh tiên thánh khí, các thiên văn học vừa phát hiện ra có số lượng lớn thiên thạch tại phía ngoài hư không, đang nhanh chóng lao tới địa cầu với vận tốc rất nhanh!”
“Khoảng cách bao xa? Đã tính toán số liệu và thời gian chúng hạ lạc hay chưa?” Kim tiên hoảng sợ, vội thu lại cái trạng thái bỉ ổi, hướng về một bên khác bay đi, vừa bay vừa hướng tên thú nhân phía sau gặng hỏi.
“Đã tính toán, khoảng một năm nữa chúng sẽ đổ bộ địa cầu chúng ta...” Người thú nhân kia hoảng sợ, hướng Kim tiên nhìn lại.
“Khốn nạn... mau triệu tập toàn bộ cao tầng, cho người thông báo với các tộc khác, chuẩn bị cùng nhau đón đánh tận thế!” Kim tiên nói xong sau đó bay đi biệt tăm, không còn tung tích.