Chương 29: Quỷ Trùng nở
Đã ba ngày trôi qua kể từ khi Thắng dựng xong căn chòi nhỏ trên thân cây đại thụ, suốt thời gian này Thắng cũng đã đột phá đến luyện khí cửu trọng đỉnh phong.
Cũng trong ba ngày đó, Thắng bắt đầu điên cuồng đi săn hung thú lấy thịt phục vụ cho việc rèn thân, nhờ đó mà nhục thể hắn bây giờ rất rắn chắc đã đạt đến ngang tầm với các hung thú cấp linh, biến mạnh không ít.
Lúc này Thắng đã có thể tự thân đấu với hung thú cấp sư trung kỳ trở xuống mà không sợ yếu thế, gọi là đã có chút tiếng nói nơi hung hiểm này.
Hôm nay, theo lịch mà hắn đã khắc trên thân cây thì cũng đã tới ngày quỷ trùng phá kén.
Thắng mong chờ mà gỡ cái rọ mật xuống, trong rọ lúc này là một quả mật đen đậm, thi thoảng lác đác vài vết vằn đỏ thẵm cùng với đó là vài vết rách li ti như báo hiệu có thứ gì sắp bò ra ngoài.
Thắng ôm cái rọ trong lòng, đưa ý thức vào quả trứng mà câu thông một sợi linh hồn trong đó.
Đây là một trong những nghi thức nhận chủ, chuẩn bị cho việc quỷ trùng xuất thế. Để khi nó ra đời, nhận định người nuôi dưỡng là chủ nhân. Tránh việc sau khi xuất thế, nhầm tưởng là kẻ địch mà t·ấn c·ông.
Bọn độc trùng này trông vậy chứ hung hãn lắm!
Tiến vào nơi sâu xa, Thắng thấy một đoàn hơi nước đung đưa trên không trung, biến đổi liên tục. Lúc biến thành hình này, sau lại hoá thành hình kia như vô định.
Nhưng đa phần thứ nó diễn hoá ra tới là khuôn mặt của Thắng, tại đây hắn có thể thấy được những điều này.
Vì được tạo lên từ một phần linh hồn của bản thân nên khi thấy nó diễn hoá ra như vậy cũng không làm Thắng cảm thấy có kì lạ, trái lại còn thấy đó là điều hiển nhiên.
Sau khi đã xác định được vị trí của linh hồn quỷ trùng, dò xét thấy tình trạng của nó khá ổn định Thắng mới cắt nhẹ đầu ngón tay một v·ết t·hương bé.
Người từng trải quả nhiên khôn ngoan hơn không ít, v·ết t·hương chỉ vừa đủ để nhỏ giọt chút huyết tươi, không bị găm sâu như đợt trước.
Sử dụng huyết mệnh công, điều những sợi tia huyết xuống trung tâm của độc trùng.
Bắt đầu diễn hoá đồ án, đây là một loại án văn cấm kỵ tại quỷ tộc, nó chỉ được dùng cho các huyết nhân, quỷ thi hay nô lệ, và đặc biệt được áp dụng nhiều nhất bởi các pháp sư luyện quỷ trùng.
Linh lực lan tràn, thay vì dùng quỷ khí gia trì thì Thắng lại sử dụng linh lực tự thân.
Hết cách, hiện tại bản thân chủ tu linh lực, đâu có sợi quỷ khí nào đâu mà dùng tới. Nhưng vẫn mong với linh lực đã từng cắn nuốt quỷ khí, vẫn mang lại cho Thắng tác dụng cần thiết.
Phải đâu đó hơn tiếng đồng hồ, trận đồ mới được Thắng thành công khắc hoạ.
Tưởng dễ nhưng thật sự không hề dễ chút nào, nếu muốn đồ án này có hiệu quả triệt để thì phải khắc từ trong linh hồn cho tới nhục thân. Thao túng cả ý thức cho đến cơ thể, như vậy mới đảm bảo kiểm soát được quỷ trùng.
Theo trận đồ này vừa được tạo dựng, linh hồn bên trong quỷ trùng cũng bắt đầu có chút biến hoá.
Chỉ thấy các đoàn hơi nước này tú tụm vào với nhau mà bay tới trận đồ, một dấu hiệu tốt cho việc nhận chủ.
Nhưng không vì vậy mà Thắng thả lỏng, hắn biết nếu trong lúc này mà bị hỏng việc thì rất dễ nhận phải phản vệ, nặng thì thần hồn vỡ nát, nhẹ thì tàu hoả nhập ma.
Vì thế mà hắn không dám lơ là.
Lần này bản thân đã có cái chòi nghỉ dưỡng, không còn vất vưởng như nọ nên Thắng cứ thoải mái mà xoã thần hồn và huyết khí cho bọc trứng.
Huyết khi lúc đầu nhỏ giọt, nhúc nhích có chút ít nhưng sau đó nó bắt đầu như một đầu trường giang mà điên cuồng ồ ạt. Thắng thấy thế cũng không tiếc của trái lại còn chủ động điều khí huyết xuống đó.
Thần hồn Thắng cũng vì gia cố trận đồ mà bơm nhiều không kém, nhưng để mà nói thì với lượng tiêu thụ đó còn chưa đủ khả năng làm thần hồn hắn bị suy yếu.
Với kẻ mang trong mình một thần hồn bá đạo, thì cho đi chút linh hồn đó cũng chỉ như trâu lớn mất một sợi lông mà thôi.
Không một lỗi lầm nào xảy ra, mọi thứ diễn ra quá êm đẹp.
Thắng đã dễ dàng thành công làm chủ trứng trùng trước khi nó nở ra thành ấu, và giờ hắn chỉ cần ngồi đó chờ đợi trùng con phá kén nữa là thành công.
Ngồi chờ đợi, Thắng bắt đầu chìm vào những luồng suy nghĩ miên man lúc nào không hay, phải đến khi nghe tiếng cái “bóc” hắn mới tỉnh hồn nhìn lại.
Cái bọc mật rắn đen ngòm đỏ đỏ đang xuất hiện các vết nứt lớn, trước đây phía ngoài bọc mật là lớp biểu bì mỏng manh dễ vỡ, nhưng sau khi được sử dụng làm quỷ trùng thì nó bỗng chuyển đổi sang cứng rắn, khá kiên cố.
Nhìn quả trứng vỡ ra từng mảnh nhỏ, Thắng mong đợi mà nhìn kỹ từng phút từng giây. Ít nhiều gì đây cũng là đứa con nhân tạo do hắn tạo ra mà, cảm xúc hồi hộp trong người cũng phải gọi là có.
“Bóc!”
Những âm vang thanh thúy phát ra, từ trong bọc trứng chui ra một đoàn chất nhầy đen ngòm, nhơm nhớp thi thoảng còn phả ra một mùi h·ôi t·hối nồng nàn.
Nhìn cái thứ nhầy nhụa hôi tanh này, Thắng không hề chán ghét trái lại còn hăm hở, vui mừng. Tuy vậy vẫn không quên lấy tay bịt mũi mà nhảy ra xa mỗi khi nó tiến lại gần.
Thắng không kịp chờ đợi, vội lấy tay vơ nó vào trong rọ, tính cầm xuống xác bạo long cho nó tiến hành chiếm xác.
Nhưng vì quá nhơm nhớp, Thắng không tài nào mà tóm được nó hoàn toàn, cứ cầm lên tay là nó như nước nhớt vậy, chảy tọt khỏi tay.
Thấy thế, Thắng mới ra chỉ lệnh cho nó tự chui mình vào rọ, rồi sau đó vác cả cái rọ lẫn nó xuống mặt đất, nơi xác bạo long đang tại.
Xuống tới nơi, tâm tình Thắng háo hức chờ đợi. Hắn đã đợi chờ ngày này rất lâu rồi, và đây là giây phút huy hoàng của chính hắn, một sự bù đắp cho những ủy khuất bấy lâu của mình.
Kéo theo cái rỏ có chứa quỷ trùng tới gần, Thắng vội vàng dùng thần hồn phát lệnh cho nó bò ra.
Đoàn nhơm nhớp hôi tanh bắt đầu theo cái mép rọ mà bò trườn ra ngoài, tốc độ chậm chạp làm Thắng nhìn bên cạnh cũng phải sốt hết cả ruột.
Nhưng khi bò đến phạm vi hai mét, như cảm nhận được xác c·hết của bạo long, đang chậm rãi quỷ trùng liền như uống phải máu chó mà điên cuồng phi tới.
Ở bên cạnh Thắng thật sự còn chưa kịp nhìn rõ, chỉ thấy nó như một đoàn bóng đen cứ thế mà biến mất.
Lấy tốc độ này mà so sánh với tia chớp vàng thì cũng phải gọi là nửa cân, lấy biệt danh tia chớp đen cũng là vừa hợp.
Lớp màng dạ dày của cự xà đã bị tan biến từ một ngày trước, mấy chỗ v·ết t·hương cũng bắt đầu rữa ra, lúc đấy Thắng cuống lắm, phải dùng linh lực loại bỏ chúng từ từ sợ ảnh hưởng đến cái xác. Cũng vì thế mà hôm nay khi quỷ trùng nở, hắn vui không nhặt được mồm.
Chỉ thấy sau khi bổ nhào lên cái xác, quỷ trùng liền dễ dàng xâm nhập vào trong.
Đâu đó tầm một phút, sau khi quỷ trùng thành công chui vào, từ trong cái xác thải ra những chất nhầy màu đen, chúng từ từ bao bọc cả cái xác vào thành một cái bọc lớn.
“Đây là đang tiến hành cải tạo đấy hả?”
Với những gì đã diễn ra ở kiếp Dạ Minh, Thắng đều đã trải qua, vậy nên khi xuất hiện trạng thái như này hắn phải rõ hơn ai hết. Nhưng đôi lúc qua nhiều kiếp sống, ta cũng quên mất chút kí ức mà. Nợ tiền hôm nay mai còn quên, nói gì một kiếp người.