chương 37: Đột phá trúc cơ
“Ồ, là tử thảo, linh minh thảo, hoả độc thảo, thổ nhĩ thảo...”
“Đây nữa, xích thược này, kỷ tử này, tử giới hoa này....”
Thắng lúc này đang vui sướng mà kiểm kê đống linh thảo, dược vật mà Tiểu thử mang về. Thật quá trời kì trân dị bảo, từ các thảo dược quý mà hắn đã biết còn thêm một số loại hắn không rõ tên, có vẻ như trước khi các kiếp trước của hắn tiếp xúc thì chúng đã bị tuyệt chủng rồi.
“Khá, khá lắm, không hổ là tiểu bảo bối của ta. Hahaha!!!” Thắng khoái chí cười lớn, đưa tay vỗ đầu tiểu thử.
Lúc này nó thật sự sợ tên đại vương này treo nó lên nướng thịt, mọi thứ nó làm chỉ là đang cố lấy thiện cảm từ Thắng. Tránh việc bị mang ra làm thức ăn dự phòng. Khi thấy Thắng vui vẻ mà vỗ đầu nó, thay vì cảm thấy khó chịu nó lại có đôi phần an tâm.
“Đây... đây là... là thời không thạch? Đúng là nó rồi!” Lục trong đống kì trân dị bảo, Thắng thấy có một viên đá đen nhánh, thô ráp. Hắn hơi run rẩy mà hô lớn.
Nếu người ngoài nhìn vào sẽ chỉ nghĩ là một loại than đá bình thường, nhưng trong trí nhớ tiền kiếp, Thắng biết, đây là một viên bảo vật vô giá, nó có thể được dùng để chế tạo nhẫn trữ vật nên khá đắt đỏ, ở quỷ giới mà chiếm được mỏ thời không thạch thì không khác nào có một nguồn lực lớn.
Trong thời không thạch có chứa một hàm lượng năng lượng không gian, nếu sử dụng nó để kích hoạt pháp tắc thời không trong người thì quả thật không còn gì để nói, quá hết sảy. Đó là lý do vì sao khi thấy thời không thạch Thắng lại cao hứng đến mức run giọng như vậy.
Có thứ này tham gia, việc tu luyện Tạo Giới pháp đã là như đinh đóng cột.
Thắng thật sự muốn ngay lúc này đóng cửa bế quan, nhưng phải dằn lòng lại bởi hắn còn một số việc cần hoàn thành. Đó là chế dược vật, phục vụ cho việc điều dưỡng cơ thể sau khi cho kích nổ đan điền.
Vì là chuẩn bị cho việc bế quan, Thắng đã lên lịch sắp xếp công việc cho hai con sủng vật của mình.
Tiểu thử giờ đây được Thắng đặc cách làm kẻ trông vườn thảo dược, chịu trách nhiệm chăm dược tưới cây, thi thoảng còn phải đi kiếm các loại kì bảo về cống vào vườn thuốc.
Dù không tình nguyện nhưng tiểu thử cũng đành phải tuân theo mệnh lệnh, cố gắng làm hài lòng Thắng mà cống hiến sức mình.
Thấy tiểu thử cơ thể bạc nhược, tuy có phục dụng đủ loại linh dược nhưng vẫn yếu kém, ít nhiều gì nó cũng là sủng vật của mình, Thắng không muốn có một con yếu kém trong team. Vì phát hiện trong cơ thể của nó có quỷ khí, mà thi thoảng quỷ khí này còn tự bộc phát ra khiến nó suy yếu.
Có lẽ đó cũng là lý do mà nó ăn nhiều linh dược như vậy nhưng không hề mạnh lên, thế nên Thắng đã truyền thụ cho nó một môn quỷ pháp, gọi là thiết quỷ công. Sau khi tiếp nhận công pháp, tiểu thử vui sướng lắm, nó phát hiện đi theo đại vương là lựa chọn sáng suốt, vì thế mà nó càng ra sức vì đại vương nhà mình.
Còn Bạo Vương vì là hình thể to lớn, sức chiến đấu mạnh mẽ nên được Thắng cử làm cận vệ với thợ săn cho mình. Nó sẽ chỉ được phép đi săn mỗi trưa và cuối chiều, thời gian mà các hung thú nghỉ ngơi, xong phải lập tức đi về để bảo vệ nhà, vườn thuốc cùng với đó là Thắng.
Phải nói, trọng trách của Bạo Vương là lớn nhất, vừa phải đi săn vừa phải bảo vệ an toàn cho chủ nhân thật sự khá là áp lực. Nhưng nó lại không hề ai thán một lời, bởi trong đầu nó, mọi chỉ lệnh của chủ nhân đều đứng hàng đầu.
Nhìn thấy mỗi con đều biết việc mình cần làm, Thắng cũng không quá lo lắng về việc chúng không hiểu và hoàn thành không tốt, chỉ đơn giản là vì hắn tin tưởng vào sủng vật của mình. Nhưng để mà nói để tâm thì vẫn có chút liếc mắt nhìn tiểu thử một chút, đâu biết được con này lại có trò gì. Loài chuột là lắm tật nhiều tai mà.
...
Hai ngày cứ thế trôi qua trong vô thức.
Lúc này trong ngôi nhà nhỏ của mình, Thắng đang nhìn đống thuốc đã được mình chế biến để lăn lộn xung quanh.
Suốt mấy ngày vừa rồi, hắn không tu luyện hay ra ngoài đi săn. Bởi hắn còn đang mải mê chế thuốc để phục vụ cho bản thân ứng đối với những ngày sắp tới.
Từ khi đào được ao nước, Thắng cũng chả phải đi quá xa. Thit thì đã có Bạo Vương kiếm về, chỉ là thi thoảng ra vườn thuốc ngắm một chút mà thôi. Xem xem con chuột nó có ngoan ngoãn hay không.
Sau khi được Thắng truyền thụ công pháp, tiểu thử ít ra ngoài hẳn. Nó tập trung vào việc tu luyện, chỉ một hai ngày đã đột phá cấp linh trung kỳ. Làm Thắng nhìn mà than thở không thôi, quả nhiên con chuột này là một thiên tài tu luyện, nếu vất ở quỷ giới với lượng quỷ khí hùng hậu, không sớm thì muộn nó cũng hoành bá một phương.
Nắm giữ được sức mạnh bá đạo hơn xưa, tiểu thử trong lòng càng thêm kính phục chủ nhân mình không thôi, khiến nó trong thâm tâm còn nghĩ rằng chủ nhân là một thứ gì đó không phải dạng tầm thường.
Thấy được sự cuồng tín từ con chuột nhỏ, Thắng mới thật sự yên tâm mà bàn giao lại vườn thuốc cho nó, tập trung tâm ý vào việc tu luyện Tạo Giới pháp.
Cầm thời không thạch trên tay, Thắng hít một hơi thật sâu, hắn quyết định bắt đầu chuẩn bị tu luyện môn thần cấp bá đạo này. Nhưng trước hết hắn cần phải để nhục thân và linh khí đột phá đến trúc cơ đã, rồi mới tính tiếp được.
Bỏ thời không thạch sang một bên, Thắng lấy ra cái chảo, bên trong là đủ loại thảo dược cùng thịt hung thú được cho vào nấu chung. Cái chảo này được Thắng lấy từ giáp xác của kim giác ngô công, sau khi phát hiện nó chịu được lửa lớn nên hắn đã tận dụng mấy lớp giáp còn lại.
Giải quyết chỗ thịt với thảo dược đó, Thắng bắt đầu tiến vào quá trình tu luyện. Vẫn như mọi lần, bày ra bài quyền nhất nam, tu luyện huyết nhục.
Nguồn năng lượng bá đạo từ thịt hung thú kết hợp với đủ loại dược lực của các thảo dược thành công đẩy Thắng đến luyện khí kỳ viên mãn, không dừng lại tại đó nó còn nhanh chóng tiến lên trên.
Cơ thể Thắng đỏ bừng như bị nướng chín, mồ hôi liên tục toát ra, bằng mắt thường có thể nhìn thấy những màn sương khói từ đỉnh đầu hắn đang ngùn ngụt dâng trào.
“OANH!”
Một tiếng vang lớn từ trong thể nội Thắng phát ra, nhục thân cũng theo đó mà đột phá trúc cơ kì. Khắp cơ thể lúc này bị bao phủ bởi những thứ chất gì đó đen xì, bốc lên một mùi hương thơm đậm chất ống cống.
Nhưng Thắng không hề để tâm đến chúng vì lúc này hắn còn đang bận vận chuyển chỗ dược lực còn lại xuống đan điền, hắn muốn chuyển hoá chúng thành linh lực. Nhục thân đã vào trúc cơ, chỉ còn linh lực nữa thôi là đủ điều kiện phá bỏ đan điền, tu luyện tạo giới pháp rồi.
Mọi thứ diễn ra cũng không quá lâu, chỉ mất tầm hai tiếng gì đấy Thắng đã thành công đưa linh lực từ luyện khí cửu trọng tiến nhập trúc cơ.
Khiến hắn có cảm giác đột phá trúc cơ cũng không có gì khó khăn lắm mà trong nhiều bộ tiểu thuyết main lên cấp chật vật vậy.
Cũng phải thôi, vì hiện tại hắn được phục dụng một lượng lớn kì trân dị bảo cộng với đó là lượng lớn thịt hung thú thì hỏi sao không tấn cấp nhanh cho được? Nếu phục dụng nhiều thứ như vậy mà không thể đột phá thì thật đúng là vô tích sự.
Sau khi đã thành công tiến nhập trúc cơ, Thắng không vội vã tu luyện tạo giới pháp. Hắn cần phải xuống ao nhỏ của mình mà tẩy rửa cho hết đống dơ bẩn này, mùi nó phả ra khiến hắn cảm thấy rất khó chịu.