Sau Khi Cá Mặn Thật Thiếu Gia Nộp Lên Hệ Thống

Chương 12: Chương 12






Tác giả: Lâm Thược

Edit: Bilun

......

Ngư Ngư: "Thần Thần, Thần Thần, cậu có xem tập mới nhất của《10 ngày của người giàu 》chưa?! Siêu đẹp!"

Lúc này Úc Tinh Thần còn chưa biết xảy ra chuyện gì, vừa vặn hôm nay y ra ngoài mua sắm với Thẩm Lâm, khi nhìn thấy tin nhắn này là đang ngồi quán cà phê nghỉ ngơi với cô: "Ai? Chương trình tống nghệ này đã quay mùa thứ hai rồi sao?"

Ngư Ngư: "Đúng! Hôm nay mới ra tập 1, cậu mau xem đi! Quá đẹp!"

Úc Tinh Thần: "Vậy sao? Share cho tôi, tôi nhìn xem!"

Ngư Ngư: "Được!"

Khi Úc Tinh Thần click vào đường link, Ngư Ngư lại nhắn tới một tin, giới thiệu: "Khách mời lần này có Cảnh Vân Trăn, Tô Minh Hiên, Tằng Hi, Cổ Mạc, Lâm Nghệ, Hàn Tình, còn có một người mới tên Úc Khải, rất đẹp trai!!"

Úc Tinh Thần: Úc Khải?!

Sao có thể!?

Thẩm Lâm chú ý tới sắc mặt của Úc Tinh Thần thay đồ, kỳ quái hỏi: "Anh Thần Thần, làm sao vậy?"

Úc Tinh Thần ra vẻ trấn định nở nụ cười: "Bạn của anh nói nhìn thấy Tiểu Khải trên

《10 ngày của người giàu》, anh tưởng có lẽ chỉ là trùng tên trùng họ thôi?"

Còn chưa nói xong, ấn vào nút phát, Úc Tinh Thần liền trải nghiệm hiệu ứng vả vào mặt giống như Thẩm Lâm.

Người xuất hiện trong tiết mục đúng là Úc Khải mà y quen kia!

Giống như các chương trình tống nghệ khác, mở màn sẽ có một đoạn trailer giới thiệu khách mời tham dự.

Không giống như các tiền bối đã chất đống tác phẩm tiêu biểu và nhiều giải thưởng khác nhau, Úc Khải chỉ có một câu giới thiệu đơn giản "Diễn viên", và ba tác phẩm duy nhất có thể nhắc tới là web drama không có tí bọt nước nào.

Dẫn tới không ít người xem nghị luận.

[ ]

[ Ha ha ha ha ha! Mỗi thế này? ]

[Tôi còn đang suy nghĩ khách quý đột ngột gia nhập là thần thánh phương nào chứ......]

[Tuy khá xinh đẹp nhưng sao có thể đứng cùng sân khấu với sáu vị khác chứ???]

[Mang vốn vào đoàn? Sợ là có tấm màn đen nhỉ!]

Khi một đám người đang điên cuồng trào phúng, một màn kinh diễm xuất hiện.

Bởi vì bối cảnh cổ kính của trấn cổ, cho nên trailer có thêm hiệu ứng đặc biệt thay đổi trang điểm, bảy vị khách mời bước lên thuyền nhỏ, khoảnh khắc ngoảnh đầu nhìn lại, quần áo bình thường trên người đổi thành cổ trang.

Mỗi một bộ đều được may đo từ phối màu cho đến hoa văn thêu trên quần áo đều khá tinh mỹ.

Các cô gái thì gợi cảm hoặc ngọt ngào tiên phí phiêu phiêu, ngay cả dáng người nữ nghệ sĩ hài Hàn Tình hơi béo cũng mặc ra cảm giác đáng yêu ngây thơ.

Đặc biệt là Lâm Nghệ, rõ ràng đã tốn không ít tâm tư trên bộ quần áo này, màu hồng tím phối hợp, tay áo hoa lệ, làn váy tầng tầng lớp lớp, giống như một con bướm nhẹ nhàng bay múa trong bụi hoa.

[A a a a a, là hoa tiên tử!!]

[Váy này thật đẹp, quá hoa lệ!]

[Cái vày này quá đẹp, quá lộng lẫy!]

[Nghệ Nghệ của chúng ta quá đẹp!]

Các fan khen ngợi một hời.

Chờ tới tổ các chàng trai, trực tiếp oanh tạc một vùng.

Là Cảnh Vân Trăn!

Hắn xuất hiện trên sân khâu với một bộ trang phục màu đen nhanh nhẹn lưu loát, đen toàn tập từ đầu tới chân, cực kỳ rắn rỏi, chỉ có eo và cổ tay mới điểm xuyết một chút đồ trang sức màu bạc.

Quá khốc.

Hắn hoàn toàn không nhìn vào máy quay, chỉ hơi cúi đầu, tùy tiện sửa sang lại cổ tay áo một cái, đều đẹp trai đến tận trời.

[A a a a a! Góc nghiêng ngày quá đẹp trai!!!]

[A a a a a!! Góc nghiêng này, ta chết đây ta chết đây!]

[Chồng ơi chồng ơi chồng ơi!! Em yêu anh em yêu anh em yêu anh!]

Bình luận lập tức chiếm đầy màn hình, vẫn luôn tăng lên đến khi Cố Mặc chuẩn bị rời đi mới an tĩnh một chút, nhưng mới vừa an tĩnh chưa được mấy giây, lại bùng nổ.

Bởi vì Úc Khải xuất hiện.

Thanh niên mặc một bộ Hán phục màu xanh nhạt tay áo giao lãnh, ngón tay thon dài nắm một cây sáo ngọc, mái tóc đen mềm mại được buộc nhẹ nhàng bằng một sợi dây cùng màu ở phía sau, càng khiến làn da của cậu trở nên trắng trỏe, chỉ một cái ngoảnh đầu hờ hững cũng khiến tâm thần không yên.

Đường Hân Nhiên nói muốn khiến Úc Khải "Diễm áp quần phương" đương nhiên sẽ không chỉ nói suông mà thôi, một thân y phục từ đầu đến chân này của cậu đều do những nhà thiết kế tạo hình tăng ca thêm giờ làm ra.

Thoạt nhìn tuy không lộng lẫy như Lâm Nghệ, nhưng lại phù hợp với cậu nhất, khiến Úc Khải

Tinh xảo giống như nhân vật bước ra từ trong tranh!

[A a a a a! Người mới này đẹp trai quá!!]

[Không thể hoàn toàn nói là đẹp trai! Mà rất xinh có được không!]

[Đây thật sự là một cậu bé sao? Sao lại tinh xảo như vậy! Quả thực giống như tiên nam hạ phàm!]

[Lần đầu mới thấy có vẻ đẹp đứng chung một chỗ với Cảnh Vân Trăn mà không bị lép vế!! Quá đẹp rồi!!]

[Trong vòng năm phút, ta muốn biết toàn bộ thông tin về chàng trai này!!!]

Tuy cậu không đủ tư cách, nhưng cậu thật sự quá đẹp.jpg

Không sai, khán giả chính là nông cạn như vậy đấy.

Đừng nói bọn họ, ngay cả Úc Tinh Thần và Thẩm Lâm cũng bị choáng ngợp.

Mới hai tuần ngắn ngủi không gặp, Úc Khải.......cái tên nhà quê ăn mặc trang điểm giống như nhà giàu mới nổi sao lại giống như thay một người khác vậy?

Thẩm Lâm nhìn mà choáng váng: "Fuck, anh ta......không phải là anh ta ra nước ngoài phẫu thuật thẩm mỹ chứ?"

Nhìn bình luận thuần một sắc khen ngợi, sắc mặt Úc Tinh Thần từ nghi hoặc trực tiếp biến thành khiếp sợ!

Cư nhiên thật là cậu!

Sao có thể?! Tên kia vì sao có thể tham gia 《10 ngày của nhà giàu 》?! Đây là chương trình mà hiện tại y còn lâu mới đủ tư cách để tham gia!

Sự tình sao lại biến thành như vậy?

Rốt cục thay đổi ở chỗ nào?

Trong lòng Úc Tinh Thần có vô số nghi hoặc, nhưng ở trước mặt Thẩm Lâm, y vẫn biểu hiện vô cùng hoàn mỹ: "Lâm Lâm, đừng nói như vậy, Tiểu Khải trước kia đã rất đẹp mà, chỉ là không biết trang điểm cho bản thân, lần này cậu ấy có thể tham gia chương trình, anh thật lòng cảm thấy vui vẻ cho cậu ấy."

"Hừ, em còn không biết bộ dáng anh ta như thế nào sao? Vừa quê vừa xấu."

Thẩm Lâm bĩu môi: "Chắc chắn là tổ tiết mục đã chỉnh cho cậu ta một khuôn mặt đẹp, anh Thần Thần quá lương thiện mới bị anh ta bắt nạt, nếu không phải do anh ta, anh căn bản sẽ không bị đuổi ra nước ngoài, anh ta còn không bằng một đầu ngón tay của anh Thần Thần anh!"

Thẩm Lâm ca ngợi khiến tâm trạng của Úc Tinh Thần hơi bình tĩnh một chút.

Đúng, không sao, chỉ là một chút ngoài ý muốn mà thôi.

Mọi việc còn trong tầm khống chế của y.

Các khách mời xuất hiện xong, sau khi dùng cơm trưa trong một khách điếm cổ kính, lời tự thuật bắt đầu giới thiệu quy tắc trò chơi trong kỳ tống nghệ lần này.

Giống như mùa một của 《10 ngày của người giàu 》, tiết mục này bao gồm "Du lịch, mạo hiểm, cạnh tranh, quyết đấu" v.v.

Mà mùa này nghe nói còn thêm vào một vài nguyên tố mới, có nhiều trò chơi và NPC tương tác hơn.

Ngay từ đầu trò chơi, di động của các khách mời, ipad, máy tính và các loại thiết bị liên lạc đều sẽ bị thu đi, chỉ phát cho một túi tiền, túi tiền có 5 nén bạc và 20 đồng xu, đây đều là để tiền thông dụng có thể sử dụng trong trấn trên trong 10 ngày tới.

Ngoài hai bữa cơm ngày đầu tiên không cần tiền ra, về sau ăn ngủ nghỉ đều phải dùng đến nó.

Đương nhiên, ở cổ trấn có rất nhiều phương pháp có thể kiếm được tiền.

Tới cuối trò chơi, ai không bị đào thải, trong tay ai có nhiều tiền nhất, ai có thể đạt được danh hiệu "Đại phú hào", còn có thể đổi tiền trong trò chơi thành tiền thật.

Ví dụ như mùa một người đạt được danh hiệu "Đại phú hào" kiếm được 50 triệu!

Cho nên cho dù không tính toán hướng về phía màn ảnh và lưu lượng, chỉ hướng về phía tiền cũng đủ hăng máu gà!

Vì thế chờ ăn xong bữa cơm miễn phí này, các khách quý đều thay quần áo tiện cho hoạt động xoa tay hầm hè xuất phát đi kiếm tiền.

Cổ Mạc, Tằng Hi giúp một bà cụ nông dân đào khoai lang.

Hàn Tình giúp ông chủ quầy hàng trên phố tìm con mèo đi lạc.

Tô Minh Hiên giúp ông chủ tiệm cầm đồ đi y quán lấy con dấu về.

Chỉ có Lâm Nghệ không thay quần áo, vẫn mặc một thân váy áo lộng lẫy kia, giống như bươm bướm chạy khắp nơi trên phố.

[Tư thế đào khoang lang đỏ của ca ca cũng thật đẹp trai, hút hút!]

[Chị Tằng Hi không hổ là người mẫu quốc tế, chân dài quá, dáng người thật sự quá chuẩn!]

[Kinh ngạc, không ngờ Hành Tình còn biết trèo cây!]

[Chị Hàn của chúng ta đã nói rồi, cô ấy là người mập mạp nhanh nhẹn nhất trên thế giới.jpg]

[A ha, lại không tìm thấy đường, xem đứa nhỏ gấp đến mức nào rồi, nhân thiết người mù đường của Tô Minh Hiên quả thực vĩnh viễn không sụp đổ.jpg]

[Lâm Nghệ nói chuyện thật ngọt, thật đáng yêu nha!]

[ Nghệ Nghệ thật sự quá đẹp! ]

Cảnh Vân Trăn thì quan sát lệnh truy nã xem tiền thưởng truy nã dán ở cửa nha môn.

[ Không hổ là Cảnh ca, vừa tới liền muốn làm to! ]

[ Cảnh ca khí phách! ]

Cũng có người tỏ vẻ lo lắng.

[Nhưng mà giai đoạn đầu căn bản không bắt được người.]

[Cảnh ca trước kia không tham gia loại tống nghệ này sao? Có phải anh ấy không biết loại nhiệm vụ này rất khó khăn? Hiện tại ngay cả thẻ đạo cụ đều chưa giải khóa, anh ấy làm thế nào?]

Cảnh Vân Trăn đứng trước bảng thông báo một lát, nhìn thấy bên dưới bố cáo ghi rõ cần hai người tham gia, xoay người rời đi.

Hắn từ bỏ sao? Cũng đâu.

Trong từ điển của chuẩn đàn ông không có hai chữ "bỏ cuộc"!

Cảnh Vân Trăn đi tìm bạn thân Tô Minh Hiên còn đang lạc đường trước, gửi lời mời tổ đội bị từ chối.

Hắn trở về trên đường gặp đám người Cổ Mạc và Tằng Hi, cũng thuận tiện gửi lời mời, sau đó lại bị từ chối.

[Ha ha ha, Cảnh ca thật thảm!]

[Cảnh ca không tìm được đồng đội ha ha ha!]

[Không có biện pháp, giai đoạn đầu làm loại nhiệm vụ có mức độ cao như vậy chính là lãng phí thời gian, hiện tại đều phải kiếm tiền dự trữ chuẩn bị cho hoạt động sau này, trò chơi này về sau cơ bản đều là loại hình chiến đấu hỗn loạn."

[A đúng rồi, người mới kia đâu?]

[Đúng nha, người mới đâu?]

[Tôi muốn xem anh trai nhỏ thịnh thế mỹ nhan!!]

[Anh trai nhỏ sẽ không bị cắt hết chứ?]

Quần chúng vây xem lúc này mới phát hiện, xem chương trình hơn 10 phút, dường như không có một cảnh quay nào của Úc Khải, cậu ta đang làm gì?

Khi màn ảnh đi theo Cảnh Vân Trăn trở lại khách điếm, đột nhiên phát hiện, người nào đó đã nằm yên trên sô pha, ngủ rất là ngon.

Không sai, Úc Khải cư nhiên đang ngủ!

[??? ]

[?? ]

[?? ]

Bị đánh thức còn có chút ngơ ngác, ngạc nhiên hỏi: "Sao thế? Sếp tới à?"

Sau đó cậu nhìn thấy Cảnh Vân Trăn và máy quay phim đằng sau hắn mới nhận ra đây là đang quay tống nghệ.

"A, ngại quá, tôi cứ ăn no là buồn ngủ......"

Hậu kỳ rất nhây mà phối cho Úc Khải một cái tai heo và đuôi heo màu hồng nhạt, lắc lắc, rống ~ đáng yêu bằng thực lực.

[ Ha ha ha ha! Người mới này là sao ha ha ha ha, ta cười chết rồi!]

[Xã hội không đơn giản, Úc bảo thở dài ~]

[ Ha ha ha ha ha, quá chân thật, cực kỳ giống ta trộm trốn việc bị bắt.]

[Người ta đều đang tích cực kiếm tiền, chỉ có người mới này thì tích cực ngủ, cười chết!]

[ Ha ha ha ha, ăn no liền muốn ngủ, đây không phải chính là ta sao? ]

[Đi làm quá nhiệt tình, đó là đầu óc có vấn đề. ]

Đầu óc không có vấn đề bạn nhỏ Úc Khải vô tội chớp chớp mắt, hỏi Cảnh Vân Trăn: "Cảnh tiên sinh, sao anh lại trở về?"

Cảnh Vân Trăn không trả lời, hắn ngồi xuống cạnh Úc Khải, một tay chống cằm, ánh mắt thâm thúy nhìn cậu.

"Người mới, còn muốn ăn kẹo cao su không?"

"........Tôi không ăn, cảm ơn."

Một viên kẹo cao su trước thiếu chút nữa khiến áo choàng của cậu bị tiễn đi, cậu còn dám ăn?

Mắt Cảnh Vân Trăn là đào hoa, nhưng không phải loại đào hoa điển hình, đôi mắt hắn to hơn mắt đào hoa bình tường, bọng mắt đầy đặn, hai mí mắt hình quạt, khóe trong hai bên hơi cụp xuống, đuôi mắt hơi nhướng lên, tròng mắt trắng đen rõ ràng, cực kỳ thâm thúy, thiếu vài phần đa tình quyến rũ, nhiều vài phần trương dương ương ngạnh.

Đôi mắt này đang cười với cậu.

"Vậy ăn kẹo cao su đi." Cảnh Vân Trăn không biết từ đâu lấy ra một viên kẹo cao su lột vỏ gói kẹo, đặt vào tay Úc Khải.

Đó là một viên kẹo cao su hình tròn, nhiều màu sắc, hình dạng có chút giống như quả dưa hấu.

Nếu người ta đã bóc ra rồi, Úc Khải không ăn có vẻ không tốt lắm, chỉ có thể thuận theo bỏ vào trong miệng, nhẹ nhàng nhai nhai.

Cảnh Vân Trăn: "Đây là sản phẩm tôi làm đại diện gần đây của tôi, cậu cảm thấy hương vị thế nào?"

Úc Khải: "Có chút chua."

Cảnh Vân Trăn: "Bên trong nó hình như có bột chanh gì đó, ăn một lúc sẽ không chua nữa, sẽ rất ngọt."

Úc Khải: "Thật sao?"

Cảnh Vân Trăn: "Ừ, cậu biết thổi bong bóng cao su không?"

Úc Khải: "Không rành lắm."

Cảnh Vân Trăn: "Không sao, tôi dạy cậu, nhìn vào giao tình không bình thường của chúng ta tối hôm đó, tôi mang cậu bay, đi thôi, chúng ta đi bắt trộm."

Chuyển đổi không hề sơ hở.

Úc Khải cũng không hề sơ hở đồng ý: "Được......"

......???

Khoan đã, cái gì mà được, không phải bọn họ đang nói về kẹo cao su sao, sao đột nhiên liền tới "Giao tình không bình thường tối hôm đó"? Ai có "giao tình không bình thường tối hôm đó" với anh chứ hả!

Vì sao người này không theo kịch bản gì vết vậy?

chapter content