Sau Khi Rút Đến Hợp Thành Ta Thành Mạnh Nhất Thẻ Bài Sư

Chương 36:




Lâm Vi Cửu đã đem bốn tố chất thân thể là lực lượng, sức chịu đựng, nhanh nhẹn, dẻo dai thăng cấp thành tỉ lệ 3:3:3:1, trong đó nhanh nhẹn bao gồm độ linh hoạt cùng tốc độ của thân thể, còn dẻo dai là tính bền dẻo của thân thể.

Cô ở trên giường tập luyện yoga, phát hiện thân thể của mình biến hóa rất lớn.

Ví dụ như cũng là ép chân, khi cô luyện võ huấn luyện viên không có đặc biệt nhấn mạnh ép chân đến đâu, bởi vậy khi cô ép chân chỉ có thể miễn cưỡng chạm tới đầu, hiện tại cô dễ như trở bàn tay liền có thể để chân chạm vào đầu.

Cô có một loại cảm giác bản thân bây giờ đã là n cô trước kia.

Nếu như bây giờ cùng quái vật cấp B đánh nhau, nói không chừng cô có thể dùng tốc độ nhanh hơn để giải quyết nó, giống như dễ dàng giải quyết quái vật cấp D như vậy.

Lâm Vi Cửu hận hiện tại không thể tiến vào phó bản liền, cùng bọn quái vật đánh một trận.

Về phương diện lực lượng, cô hiện tại cũng được xem như là đại lực sĩ, cô lấy ra tạ cầm tay nặng ba mươi cân mà lúc trước mình thường dùng để rèn luyện, giơ lên mấy lần, giống như đang cầm một cái chén nước vậy, rất nhẹ nhàng.

"Ta cảm giác đã bỏ lỡ một trăm triệu, còn may hiện tại cũng không quá trễ."

Lúc đầu cô nghĩ rằng sẽ không vội vàng mà về thôn Vân Trúc, trên đường thu thập chút vật tư, lại thuận tiện giết một chút quái vật.

Hiện tại xem ra không thể dừng lại trên đường thêm nữa, các giáo sư đều là tài phú trân quý, mà cô thì đã chờ không kịp để tiến vào phó bản giết quái, cô lại kéo dài như thế, sớm muộn gì cũng sẽ bị người chơi khác kéo dài khoảng cách, ưu thế bẩm sinh của cô liền không tồn tại.

Ý nghĩ muốn nghỉ ngơi đột nhiên biến mất, chỉnh lý tốt quần áo trên người, mặc vào áo khoác, ra phòng nghỉ đi đến bên ngoài.

Lấy ra chiếc xe có thể sử dụng hướng dẫn, Lâm Vi Cửu ngồi lên, mở ra hướng dẫn con đường gần nhất đi đến thôn Vân Trúc.

Hướng dẫn tự động tìm kiếm chính là đường cao tốc, trên đường nếu như không có thời gian nghỉ ngơi, đến thành phố Y cần mười hai giờ, tính luôn thời gian từ đường cao tốc đến thôn Vân Trúc mất ba giờ, lại tính luôn thời gian nghỉ ngơi ăn cơm thì thời gian nhất nhanh cũng phải một ngày một đêm.

Trên xe người nhiều, người trẻ tuổi cũng nhiều, có thể thay phiên lái xe, còn ngủ thì có thể ngủ trực tiếp trên đường, vậy cũng đủ rồi.

Không đợi cô thở phào, Nặc Lạp đã biến mất một tuần lại xuất hiện lần nữa: "Các người chơi thân mến, chắc hẳn mọi người đã rất hài lòng với món khai vị đầu tuần phải không, như vậy bữa tiệc tiếp theo mọi người sẽ càng hài lòng hơn! Xin chú ý: Hệ thống sẽ tiến hành đổi mới vào lúc 0 giờ, trong khi đổi mới, tất cả các công năng của vòng tay sinh mệnh đều sẽ bị đóng lại, bao gồm khe thẻ bài mà mọi người đã dùng quen a. Dự kiến thời gian đổi mới sẽ kết thúc sau 24 giờ, ngày mai sẽ tạm dừng công năng phó bản, mời các người chơi hãy làm tốt chuẩn bị nghênh đón buổi tiệc."

Nặc Lạp nói xong cũng biến mất.

Sắc mặt của Lâm Vi Cửu lập tức thay đổi.

Ngày mai nhất định sẽ là thiên hạ đại loạn.

Khe thẻ bài không thể sử dụng, nhưng không có nói thẻ bài không thể dùng, người hiểu được điều này sẽ đem những thẻ bài hữu dụng lấy ra đặt ở trên người mình, người thích ăn cướp chỉ cần có đầu óc, liền sẽ bắt đầu nghiệp vụ của bọn họ vào ngày mai.

Không đúng, không cần chờ đến ngày mai sau nửa đêm , hôm nay liền sẽ có người bắt đầu trộm thẻ bài.

Lâm Vi Cửu ở trong nhóm chat gửi đi mấy tin nhắn, sau đó bắt đầu lật khe thẻ bài của mình, đem tất cả thẻ bài cần dùng đến đều lấy ra, đặc biệt là camera hoàn toàn tự động, cái camera này cũng là Ôn Tắc Niên nghiên cứu ra, chỉ cần bên trong có năng lượng, nhấn nút khởi động, nó liền tự động thực hiện công việc, còn có thêm tác dụng ẩn thân.

Ôn Tắc Niên đã nghiên cứu ra tổng cộng bốn cái camera loại này đặt ở nhà bọn họ, bốn người bọn họ một người một cái, trong tay Lâm Vi Cửu cũng chỉ có của cô cùng Ôn Tắc Niên, chỉ cần không ai rời đi thư viện, hai cái camera tự động cũng đủ dùng.

Có thể tìm ra kẻ trộm là tốt nhất, tìm không thấy cũng không có việc gì, nói rõ nhân phẩm của những người này đều không kém, thích hợp mang về căn cứ cộng đồng xây dựng căn cứ.

Nhớ tới tình trạng của thôn Vân Trúc, Lâm Vi Cửu liền cảm thấy bi thảm.

Trở về còn phải xây nhà xây tường vây, xử lý các loại đồ vật.

Đinh ——

Lời mời kết bạn mới được gửi đến, Lâm Vi Cửu sững sốt, mở ra vòng tay sinh mệnh.



Cô đặc biệt thiết lập cách để thêm bạn của mình là cần điền đáp án chính xác và từ chính cô xác nhận, lâu như vậy, cô vẫn là lần đầu tiên nhận được lời mời kết bạn.

Cô nhìn đáp án, đúng là đúng, nhưng biệt danh của người gửi lời mời thì cô không quen biết.

Sau khi đồng ý kết bạn, cô gửi một tin nhắn qua.

Lâm Vi Cửu: Ai thế?

Đối phương chưa trả lời, Lâm Vi Cửu phát hiện tên của đối phương đã thay đổi.

Thang Tử Hàng: Là ta là ta, mấy người đang ở đâu? Cô nghe được Nặc Lạp nói gì sao? Hệ thống muốn đổi mới, mau chóng trở về, đừng lề mề ở trên đường, hệ thống đổi mới là chuyện lớn, ta sắp không bảo vệ được thôn Vân Trúc rồi【 Khóc lớn 】【 Khóc lớn 】【 Khóc lớn 】

Lâm Vi Cửu: Xảy ra chuyện gì?

Thang Tử Hàng: Thực vật cũng bắt đầu biến dị, thôn chúng ta đều sắp biến thành trung tâm của rừng rậm rồi, ta không thể kiểm soát được sự phát triển của thực vật.

Lâm Vi Cửu: Những thực vật kia có công kích mọi người sao?

Thang Tử Hàng: Không có, chỉ là đang không ngừng phát triển, thực vật bên ngoài bắt đầu công kích con người rồi sao?

Lâm Vi Cửu: Tạm thời là một số thực vật cực kì cá biệt sẽ công kích, thực vật khác không có biến hóa gì.

Lâm Vi Cửu: Đừng lo lắng, chậm nhất là khi hệ thống kết thúc đổi mới chúng ta sẽ trở về, bây giờ đang ở đại học T.

Thang Tử Hàng: Vậy nhanh mấy người nhanh chóng trở về đi, ngay cả thí nghiệm ta đều làm không được, đang ở thời khắc mấu chốt.

Lâm Vi Cửu: Được rồi, ta đã biết.

Nghe cách nói chuyện của anh ta, cô liền biết khi đối phương đang làm thí nghiệm thì bị quấy rầy.

Cuộc sống của anh ta đều là vây quanh với các loại thí nghiệm, không có EQ gì, từ chỗ Ôn Tắc Niên biết được anh ta quen bạn gái, cô thật sự rất là kinh ngạc.

Cô thuận tay đem anh ta kéo vào trong nhóm nhỏ ba người, sau đó sao chép nội dung nói chuyện của cô và Thang Tử Hàng gửi đến trong nhóm chat, lại nói cho bọn họ kế hoạch tiếp theo sẽ không nghỉ ngơi, nhanh chóng chạy về thôn, gặp được quái vật liền chạy, không đánh nhau.

Lâm Vi Cửu: Nghiêm Vanh camera tự động của anh đâu? Đêm nay chính là cơ hội cuối cùng cho mấy người muốn cùng chúng ta về thôn, chỉ cần đêm nay bọn họ không có biến hóa gì, liền đều mang lên, trên đường thay phiên lái xe gác đêm, nhìn thấy quái vật liền tránh đi, thực sự tránh không khỏi liền xuống xe đánh, trước đêm mai cần phải về đến thôn Vân Trúc.

Lâm Vi Cửu: Nghiêm Vanh anh tốt nhất nên sớm định ra kế hoạch xây dựng thôn Vân Trúc cùng điều lệ chế độ.

Tranh vanh tuế nguyệt ( Nghiêm Vanh ): Đang làm, khi làm xong ta sẽ gửi cho mọi người.

Ôn Tắc Niên: Còn ta?

Lâm Vi Cửu: Hãy nghiên cứu kỹ năng của anh cho tốt, tốt nhất là có thể mô phỏng ra đồ vật thực dụng, đồ vật mà trên đường có thể dùng đến.

Lâm Vi Cửu: Hơn nữa ta quyết định chờ sau khi hệ thống đổi mới xong mỗi ngày đều sẽ tiến vào phó bản.

Cô đem sự biến hóa của thân thể sau khi dùng điểm sinh tồn tăng lên tố chất thân thể nói cho bọn họ nghe, cường điệu tầm quan trọng của điểm sinh tồn.

Lâm Vi Cửu lại đem những thẻ bài chứa đầy dược phẩm cùng thiết bị y tế mà Thang Tử Hàng đã mua thông qua khu giao dịch của diễn đàn đem toàn bộ đồ vật cho Thang Tử Hàng, còn cho anh ta mấy tấm thẻ phòng ngự loại vòng phòng hộ.

Lâm Vi Cửu thức dậy lúc bốn giờ sáng ngày hôm sau, đi ra ngoài rửa mặt cùng rèn luyện hơn nửa giờ mới trở về, sau đó cầm camera tự động trở lại phòng tự học để kiểm tra xem có điều gì bất thường trong video tối hôm qua không.

Sau khi phát hiện không có gì khác thường, Lâm Vi Cửu vô cùng hài lòng.

Chờ tất cả những người muốn cùng bọn họ rời đi thu dọn xong, không có quá nhiều thời gian để nói chuyện phiếm, càng có nhiều người vẫn đang trong trạng thái chưa tỉnh ngủ, sáng sớm cũng lười nói chuyện.



Sau khi ở chỗ tập hợp tiếp nhận nhóm mười người của Phàn Vũ Hi, Lâm Vi Cửu không có hỏi còn hai người khác đâu, Phàn Vũ Hi đã chủ động nói bọn họ có người nhà ở đây, không muốn cùng người nhà tách ra.

Lâm Vi Cửu gật gật đầu, cho bọn họ một chiếc xe bảy chỗ loại thường, bên trong ngoại trừ ghế lái cùng ghế phụ, phía sau không có chỗ ngồi một người, dù chen chúc nhưng bọn họ cũng có thể ngồi được mười người một cách dễ dàng.

Có bảy người giáo sư cùng đi với bọn họ, còn trợ lý thì có mười lăm người, các giáo sư ngồi trên xe của ba người Lâm Vi Cửu, trợ lý cùng bốn người Lông Xanh ngồi hai chiếc xe thì đủ rồi. Sau khi xác định xong số người cùng đi, Lâm Vi Cửu lấy ra bốn chiếc xe, chỉ có chiếc xe của cô là có hướng dẫn, ba chiếc xe khác đều là loại thường.

Lâm Vi Cửu biết có người trông giữ trạm thu phí trên đường cao tốc, vì thế liền dừng xe ở gần đó, đem tất cả xe đều cất đi, bắt đầu đi đường vòng, ở chỗ người của trạm thu phí không thấy được liền bò lên trên đường cao tốc, sau đó lại lấy xe ra ngoài.

Còn xe là từ đâu tới, đừng hỏi, câu trả lời chính là thu hoạch được từ mở bảo rương.

Những chiếc xe trên đường cao tốc xe giống như bị người di chuyển qua, trên suốt đường đi đến thành phố Y đều rất thuận lợi.

Nhưng kỳ quái chính là, khi trên đường cao tốc bọn họ chưa bao giờ gặp được chiếc xe nào chạy ngang qua.

Sau khi nhìn thấy trạm thu phí, Lâm Vi Cửu nhớ kĩ giáo huấn trước đó, ở cách đó không xa dừng xe lại, một người dùng kỹ năng đi qua xem xét, sau khi xác nhận không thấy ai, liền vẫy tay với những người ở lại, ra hiệu cho bọn họ chạy tới.

Dù sao cũng chỉ có mấy bước đường, ba mươi mấy người trông vô cùng hoành tráng đi trên đường trống trải hướng về phía trạm thu phí.

Sau khi đi qua trạm thu phí, đây chính là địa bàn của mấy người Lâm Vi Cửu, căn bản không cần hướng dẫn, thuần thục đi đường nhỏ trở về thôn Vân Trúc.

Thôn Vân Trúc có rất nhiều đường đi, con đường nhỏ này rất gần trạm thu phí trên đường cao tốc, còn có một con đường đi vào thành phố rất thuận tiện.

"Cuối cùng sắp về đến nhà rồi, ta quá khó khăn mà." Nghiêm Vanh nhìn con đường nhỏ quen thuộc cuối cùng có thể thả lỏng.

"Về nhà thật tốt, cũng không biết con trai ta đang ở đâu, đến bây giờ cũng không có liên hệ ta." Một giáo sư buồn bã nói.

"Chúng ta đều còn sống, bọn họ nhất định cũng sẽ không có việc gì, không phải Tiểu Vanh nói có thể tìm kiếm tên của con ông sao? Ông tìm thử xem." Nữ giáo sư an ủi.

"Ta đã tìm, kết quả lật ra mấy trang đều là tên của con trai ta, nhưng tất cả đều không phải."

Lâm Vi Cửu nghe vậy liền quay đầu nói: "Giáo sư có thể ở chỗ giới thiệu vắn tắt viết lên chức vị của mình, điều này cũng thuận tiện cho việc con trai của giáo sư tìm được giáo sư."

"Còn có thể như vậy sao? Viết ở đâu vậy?"

Lúc này Nghiêm Vanh mới nhớ tới còn có một chỗ cũng có thể cho thấy thân phận của mình, vội vàng nói cho giáo sư biết.

"Vòng tay mở không ra, là bị hư rồi sao?"

"A đúng, không phải đâu giáo sư, ta quên mất hôm nay hệ thống đang đổi mới, tất cả công năng của vòng tay sinh mệnh không thể sử dụng được. Nhìn trí nhớ của ta này, đợi ngày mai liền có thể dùng được, ngày mai ta lại chỉ giáo sư làm thế nào." Lâm Vi Cửu áy náy nói.

Cô rất ít nhìn diễn đàn, dùng vòng tay sinh mệnh cũng là vì có việc muốn nói cùng tiểu đồng bọn, lại thêm qua suy đoán sự kiện cướp bóc tối hôm qua, không biết có phải là bọn họ đi đường quá vắng vẻ hay không, một người đều không thấy, đương nhiên là sẽ không gặp được chuyện cướp bóc, thế là cô liền cứ tự nhiên như vậy mà quên mất việc hệ thống đang đổi mới.

"Không có việc gì không có việc gì, không nóng nảy, chờ nhiều ngày như vậy, cũng không kém một ngày này." Giáo sư vui vẻ nói.

Đến gần thôn Vân Trúc, Ôn Tắc Niên dừng xe.

Lâm Vi Cửu quay đầu nói: "Theo như bạn của chúng ta nói thực vật đang không ngừng phát triển, tạm thời không vào được nhiều người như chúng ta vậy, mọi người ở trên xe nghỉ ngơi một lát đi, ta cùng Nghiêm Vanh đi về trước nhìn xem tình huống thế nào, sau đó sẽ gửi tin nhắn cho Ôn Tắc Niên, để anh ấy dẫn mọi người đi vào."

Lời giống vậy, cô lại nói cho người trong ba chiếc xe phía sau.

"Có cần chúng ta hỗ trợ hay không?"

"Không cần không cần, chúng ta trở về xem tình huống trước đã."