Sau Khi Vô Địch Ta Đi Du Lịch Thế Giới Anime

Chương 20: Vô địch! Vô địch! Vô địch!




Thiên Đường.

Trong hiểu biết của con người, đó là nơi thần thánh tràn ngập sự uy nghiêm mà bất kỳ sinh vật nào cũng không thể xâm phạm. Chư thần sống tại Thiên Đường, họ cùng nhau quan sát hạ giới nhằm giữ gìn trật tự nhân gian.

Song tại thế giới này thì không phải như vậy, Thiên Đường chỉ toàn là khí tức tà ác âm u, một vầng huyết nguyệt treo cao tại trên bầu trời thiên giới, nó phát ra ánh sáng đỏ như máu nhuộm đỏ cả bầu trời. Những đám mây có màu tím vô cùng nhầy nhụa nhớp nháp lại còn bốc ra mùi hôi thối kinh khủng. Đình đài lầu các nơi đây thì đổ nát vỡ vụn, gạch ngói nứt mẻ xưa cũ tràn đầy dấu vết của năm tháng, dây leo màu đỏ có đầy gai nhọn bám lên khắp tường thành lâu đài nơi đây.

Tại nơi này đầy những sinh vật kì dị như đầu trâu mặt ngựa, đầu rồng thân ếch, mặt lừa thân người đang ẩn giấu sâu trong những góc tối của các công trình đổ nát. Tại Thiên Đường, thỉnh thoảng lại có tiếng khóc than vô cùng đau đớn, để cho người nghe thương tâm người nhìn rơi lệ.

Ầm! Ầm!

"Bầu trời đêm yên ắng.."

Tiếng nói to lớn phát ra từ dưới hạ giới làm rung chuyển chín tầng trời, Thiên Đường đều bị thanh âm ấy làm chấn động lung lay, đình đài lầu các vì đó mà vỡ vụn đổ nát.

Bá Thần Cung.

Nằm ở trung tâm của thiên giới, đây là nơi chúng thần cùng nhau họp bàn các vấn đề mang tính quyết định có thể ảnh hưởng tới vô lượng thế giới bong bóng.

"Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?"

Giọng nói lạnh lùng mang theo sự nghi ngờ đến từ một người đàn ông tóc vàng mắt xanh. Gương mặt khá trẻ trung, đầu đội vương miệng hoàng kim, phía trên treo cao vầng sáng màu vàng thánh khiết phát ra quang mang chói lọi. Anh ta mặc một bộ bào y màu trắng tinh làm lộ ra sự thần thánh được may từ vải rộng và cố định trên vai bằng trâm cài. Ẩn dấu dưới lớp vải trắng ấy là từng khối cơ bắp săn chắc lại to lớn như muốn xé toạc lớp vải ấy ra.

Có một loại khí thế uy nghiêm của bậc đế vương, chúa tể vạn vật ẩn ẩn trên người hắn. Quanh thân là trăm vạn thế giới xoay xung quanh, tỷ tỷ quy tắc chạm vào hắn liền sụp đổ.

Người này ngồi trên một chiếc ghế làm bằng vàng, trước mặt là bàn tròn có mười hai người khác đang ngồi, đứng cạnh hai bên trái phải của hắn là hai thiên sứ tùy tùng theo. Họ cũng mặc lấy một bộ bào y dành cho nữ giới, đỉnh đầu có một vòng tròn quang mang chói lọi treo cao, mái tóc dài óng ánh màu vàng, đôi mắt xanh lam tựa như biển, sau lưng mỗi người đều có đến ba đôi cánh màu trắng. Nhìn cũng nhìn ra được hai vị thiên sứ này đều có cấp bậc rất cao.

"Thưa Thần Vương, ở dưới hạ giới có kẻ phát ra lời khiêu khích đối với Thiên Đường."

Một vị nam thiên sứ mặc áo màu trắng, đầu đội mũ giáp hoàng kim, đỉnh đầu cũng có vòng tròn phát sáng, sau lưng có hai đôi cánh chim màu trắng từ bên ngoài chạy vào bẩm báo.

"Đã bao lâu rồi mới có kẻ làm rung chuyển bầu trời như vậy nhỉ? Ta nhớ lần cuối là từ ba ngàn năm trước, Kevin.."

"Im miệng! Sirius, sao ngươi dám nhắc đến cái tên đó?"

Người tên Sirius là một nam nhân tuổi trung niên với mái tóc hoa râm, hai con mắt mỗi bên trái phải lần lượt là Mặt Trời và Mặt Trăng. Người mặc chiến giáp hoàng kim, sau lưng là chiến thương màu vàng lóe ra hào quang vạn trượng. Cả người hắn lộ ra một loại chiến ý chọc trời đè sập hết thảy thiên giới.

Chiến Thần!

Chỉ có từ này mới có thể hình dung được hắn, chỉ có nó mới phù hợp với chiến ý kinh khủng kia. Sau tiếng nói truyền từ phía bên dưới hạ giới không khỏi để Sirius nhớ đến chuyện xưa, nó làm cho cả người hắn run rẩy vì sợ hãi lẫn phấn khích.

"Ừ ừ, xin lỗi. Ta quên mất năm đó ngươi là người bị đánh thảm nhất thậm chí suýt chút nữa thần cách vỡ nát. Có phải không Ansyr Latina?"

Sirius là Chiến Thần, chiến ý kinh thiên. Thông thường sẽ để người ta nghĩ hắn là kẻ hữu dũng vô mưu chỉ biết lao đầu vào trận chiến mà không biết suy nghĩ. Nhưng không, hắn có thể sống đến hiện tại không chỉ nhờ thực lực cường đại đủ để đối kháng với các ngụy thần còn lại mà còn nhờ vào kinh nghiệm sống cùng với trí tuệ tài tình thiên về mưu lược của hắn.

Trong kiếp sống của Sirius thì trừ người nam nhân tóc vàng đầu đội vương miện lúc đầu mở miệng kia từng đánh bại hắn ra thì Sirius chưa từng thua trận. Tại trong mắt người khác hắn chính là Chiến Thần của thiên giới, đánh đâu thắng đó, chưa từng bại trận.

"Ngươi câm miệng!"

Ansyr Latina ngồi đối diện tức đến run người. Chuyện năm đó đối với nàng là nỗi sỉ nhục, đường đường là một trong mười hai đại Thần Vương lại để cho phàm nhân đánh cho thiếu chút nữa liền rơi vào luân hồi.

Nàng là người con gái với gương mặt trẻ trung, dung mạo như thiên tiên, cả đôi mắt và mái tóc dài đều mang màu xanh lam giống đá quý Sapphire. Cô gái này mặc một bộ váy dài màu trắng, xẻ dài hai bên từ chân tới tận hông làm lộ ra đôi chân thon dài với nước da trắng ngần không tì vết đồng thời tôn lên sự cao quý thánh khiết của nàng. Ansyr Latina tức giận mà bật dậy quát Sirius, khi đứng lên làm cho núi non trập trùng lay chuyển, dáng người đồng hồ cát để lộ ra những đường cong trông vô cùng gợi cảm.

Sau lưng nàng là một cây Tam Xoa Kích màu vàng kim khảm nạm bảo ngọc chiếu sáng, nó mang theo hơi thở nồng đậm của biển cả. Khi nàng tức giận, cây Tam Xoa Kích này phát ra từng tiếng kêu vang "Leng keng" kéo dài, đầu mâu chĩa về phía Sirius tùy thời mà bắn ra.

Trong mắt hai người bắn ra tia lửa điện liên tục va chạm với nhau, nếu không phải nơi đây là cung điện của nam nhân tóc vàng lúc đầu lên tiếng kia thì cả hai đã xông vào chiến đấu một trận rồi.

"Đủ rồi! Chỗ này là để các ngươi làm loạn sao? Nhanh chóng đưa ra quyết định đi, ta không muốn chuyện năm đó lại xảy ra lần nữa đâu!"

"Hừ! Nể mặt Tatena thôi đó!"

Thanh âm mang theo sự trưởng thành, giọng nói mềm mại lại có phần cứng rắn được phát ra từ một người phụ nữ làn da rám nắng với mái tóc đỏ rực như lửa, mặc một bộ váy dài xẻ ngực sâu màu đen phóng đãng hơi để lộ ra núi non hùng vĩ, hơi thở nóng rực đốt cháy vô lượng thế giới lan tỏa ra khắp Bá Thần Cung làm cho người ta khiếp sợ, ngăn cản tranh chấp giữa Ansyr Latina và Sirius.

"Hiện tại ai nguyện ý đi trấn áp sinh vật hạ đẳng ở dưới nhân gian đây?"

Nam nhân tóc vàng đầu đội vương miệng sau một hồi lâu xem trò đấu đá giữa Chiến Thần cũng Hải Thần thì bây giờ mới mở miệng hỏi. Hắn cũng không hi vọng chuyện năm đó lại tái diễn một lần nữa.

Một ngày kia, thiên giới bị bao trùm bởi ngọn lửa đỏ rực cháy bỏng, bầu trời đều bị nó nhuộm đỏ như màu máu, hết thảy ngôi sao, trăm vạn thế giới đều bị thiêu cháy không còn một tí tro tàn nào. Một người thanh niên tóc trắng ngắn với đôi mắt màu xanh lam nhạt đứng tại trong đám lửa như ẩn như hiện đang nhìn về phía hắn, kẻ nhuốm đầy máu tươi lẫn vết thương đang nằm thoi thóp ở một góc của Thiên Đường.

Đôi mắt sắc lẹm lại lạnh băng không mang theo một chút thương hại kia khắc sâu vào trong tâm trí của hắn. Nó trở thành cơn ác mộng mỗi đêm dày vò lấy vị Thần Vương mạnh nhất, chủ nhân của thiên giới hiện tại.

"Kaiser, để ta đi xuống trước. Bản tọa không cho phép bất kỳ kẻ nào can thiệp vào trận chiến chén thánh!"

Sirius xung phong đi đầu tiêu diệt kẻ khiêu khích Thiên Đường ở hạ giới kia.

"Được, vậy thì.."

Ầm! Ầm!

Kaiser đang định mở miệng đồng ý thì dưới chân hắn như có cái gì đó nhô lên để cho vị Thần Vương này vô cùng bất ngờ lại không cách nào đoán trước được mà tránh né.

Tầng mây màu tím nhớp nháp hôi hám bị một mũi thương cũ nát bằng đồng thau to lớn từ bên dưới xuyên phá ra, bầu trời bị đâm thủng một mảng lớn, không gian bị xé rách tạo ra sức hút kinh khủng muốn cắn nuốt toàn bộ Bá Thần Cung.

"Đóng!"

Tatena rất bình tĩnh liền triệu hồi ra một cây trượng bằng gỗ màu đen, nàng giơ nó về phía trước rồi quát lớn một tiếng. Không gian như có ý thức đột nhiên ngừng tan vỡ rồi nhanh chóng khép lại.

"Ở dưới chờ các ngươi họp bàn còn có cãi nhau mất thời gian quá. Vậy nên ta đành phải đích thân đi lên đây. Thế nào? Khách đến chơi mà sao mặt của các vị chủ nhà lại hằm hằm như vậy, sau này còn ai dám đến thăm nữa chứ?"

Một thanh âm phát ra từ cửa vào của Bá Thần Cung, người nọ thân cao mét tám, dáng người lực lưỡng mặc áo sơ mi trắng dài tay cùng với quần tây đen. Mái tóc dài đen nhánh được buộc đơn giản ở phía sau lưng, gương mặt trẻ tuổi thanh tú, đôi mắt sáng ngời lại mang theo sự kiên nghị còn có chút tang thương của thời gian, trên người hắn có một loại khí chất kỳ lạ để cho người ta không nhịn được run sợ.

Người thanh niên cứ như thế mà tự nhiên đi vào như chốn không người, hoàn toàn không để ý đến sát khí ngập trời của mười hai đại Thần Vương đang nhằm vào phía mình.

"Đạo đãi khách thật tệ. Như vậy.."

Ầm! Ầm!

Có bóng người màu vàng từ phía đối diện thanh niên trong nháy mắt lao vọt về phía hắn. Trên tay cầm lấy hoàng kim chiến thương đang phát ra hào quang năm màu rực rỡ, bóng người màu vàng không đợi thanh niên kịp nói xong liền tung ra một thương đâm đến phía trước.

"Ha ha ha! Để ta Sirius đấu với ngươi!"

Bóng người màu vàng không ai khác chính là Chiến Thần đang sục sôi chiến ý kinh khủng, hắn không nhịn được liền lao đến người thanh niên trước mặt mà chiến đấu.

"Lên!"

Sau một thương được đâm ra, Sirius lập tức lùi lại về xa xa đằng sau, sau lưng hắn lóe lên vô tận thần quang chói lọi, vô số thiên binh thiên tướng nghe theo lệnh chủ nhân của mình xuất hiện.

Bọn hắn đồng loạt lao đến người thanh niên trước mặt mà không hề để ý đến việc mình sẽ ngã xuống. Lòng trung thành của thiên binh đối với Chiến Thần liền không gì có thể lay chuyển.

"Thâu Thiên Ấn."

Thanh niên mở miệng nói. Tay trái hắn đưa lên rồi úp lòng bàn tay xuống, thiên địa quy tắc theo đó mà thần phục, giữa bầu trời ngưng tụ ra một cái ấn to lớn che khuất hết thảy Bá Thần Cung.

Áp lực kinh khủng tỏa ra từ ấn này ngưng thực thành lôi điện, sấm nổ vang trời, từng tầng không khí bị đánh nổ vang, xé rách tầng mây màu tím.

"Rơi."

Giọng nói không có một chút tâm tình, vô cùng lạnh lùng được nói ra. Cái ấn to lớn kia ban đầu như có ai đó nắm giữ lại bỗng chốc được thả ra rồi bắt đầu rơi xuống.

Một loại uy thế vô địch, trấn áp cổ kim tương lai, xé rách tất cả khái niệm liền cứ như vậy hạ xuống.

Vù! Vù!

Các thiên binh dưới một ấn này liền lộ ra hết sức nhỏ bé, nó ghim thẳng lấy bọn hắn, không cách nào tránh né, không cách nào phản kháng. Việc họ có thể làm chính là chờ chết mà thôi.

Ầm!

"Kẻ này y hệt như Kevin năm đó, đều lấy thế không thể đỡ nổi mà đánh lên đây."

Tất cả binh lính đều bị đập thành thịt vụn, mười hai Thần Vương đổ từng giọt mồ hôi hột vì cảnh tượng trước mắt.

"Lên!"

Không biết từ đâu dâng lên sóng biển cuồn cuộn kèm theo đó là vô tận quái vật đến từ biển cả như Leviathan, Kraken, Hook, Hook lao đến. Mỗi con trong số chúng đều lấy kích thước không thể hình dung, che khuất vô vàn thế giới, sóng biển, lôi điện, vũ bão theo đó mà dấy lên, uy thế ngập trời muốn hủy diệt thế gian.

Người phát động cơn sóng thần kinh khủng này chính là Ansyr Latina, nàng giơ cao Tam Xoa Kích hoàng kim đang lóe sáng, các loại người cá cũng tuân lệnh nàng mà xông lên.

"Tuyệt đối không thể có Kevin thứ hai!"

"Quá bình thường."

Thần sắc người thanh niên lạnh nhạt, giọng nói tràn đầy sự thất vọng. Lúc này hắn đưa tay phải lên, hai ngón trỏ cùng ngón giữa khép lại vào nhau tạo thành kiếm chỉ thẳng tắp. Kiếm khí vắt ngang vô vàn thời đại như đê nước bị vỡ trong sát na lập tức tuôn trào ra, tung hoành khắp vạn giới.

Oanh! Oanh!

Vào khoảnh khắc kiếm chỉ vừa thành, ý chí của thế giới này, thứ ý chí tuyệt đối chi phối toàn bộ thế giới, thứ nguyên, vô tận vũ trụ song song, hết thảy những phi cùng không phi, hết thảy các cặp đối lập, các cặp thống nhất, các cặp chân lý, phải cũng không phải, các cặp song song, luật lệ, khái niệm.. Tại giờ khắc này nó đi ra, nó kêu rống đau khổ.

Ý chí của thế giới không cách nào chịu nổi kiếm khí khủng bố kia, nó như muốn ra rách ra rồi trở về hư vô.

"Cút vào trong."

Hắn vung nhẹ tay phải của mình, một đường kiếm khí bổ dọc vạn cổ chư thiên, bổ về phía cơn sóng biển cuồn cuộn kia, đồng thời cũng chém về phía hư vô sâu thẳm.

Nó lấy tốc độ không thể hình dung mà đi qua cơn sóng biển, không thể tưởng tượng mà chém nát Ansyr Latina, lấy sức mạnh vô địch mà xuyên phá ý chí thế giới.

Ầm! Ầm!

Răng rắc!

Tại hư vô giống như đã có một vật gì đó bị lực lượng khủng bố đánh vỡ vụn. Những giọt chất lỏng đặc màu đỏ đậm chảy ra từ vật đó rồi đang không ngừng tan biến sạch sẽ.

Đường kiếm khí kia nó đi qua đã khiến cho Bá Thần Cung vốn đã đổ nát cùng xưa cũ bị dây leo gai đỏ bám đầy lên tường nay lại bị xẻ đôi ra, cung điện to lớn bị chia làm hai nửa, khiến cho khói bụi bay mù mịt che kín nơi đây.

Sau hồi lâu khói bụi mới tản đi để lộ ra một bộ thi thể bị xẻ dọc làm hai phần đang nằm xuống. Mái tóc xanh lam dài, cả người trần truồng không có chút vải nào, nước da màu tím đen, sau lưng là đôi cánh dơi cùng với cái đuôi màu đen. Toàn thân là những lỗ sâu bị lở loét mưng mủ, bên trong đó còn chứa những con côn trùng sâu giòi đang không ngừng gặm nhấm da thịt.

Cái xác lộ ra một mùi tanh hôi khiến cho người ta buồn nôn, cái mùi này giống như trộn lẫn tất cả những thứ rác rưởi nhất trên thế gian mới tạo thành được nó. Có luồng khói đen đang không ngừng tỏa ra từ đó, tà ác vô cùng, luồng khói này đang ăn mòn cả thời gian lẫn không gian, quy tắc cũng bị nó cắn nuốt từ từ.

"Đúng là đám man di. Ngay cả quần áo cũng không mặc, cả ngày giả trang thần thánh, đóng vai thần linh làm cái gì?"

Người thanh niên lộ rõ vẻ khinh thường, ánh mắt của hắn chứa đựng sự ghét bỏ cùng cực.

"M.. Một đòn mà đã đánh thần cách, thần vị của nàng vỡ nát!"

Đối với một vị thần mà nói thì thần cách lẫn thần vị chính là thứ giúp họ được gọi là thần. Nó tựa như một tấm căn cước công dân duy nhất, nếu như làm mất liền triệt để mất quyền công dân.

Chớ nói chi là đám ác quỷ này, chúng ngụy tạo được thần cách lẫn thần vị nhưng lại không thể có được sức mạnh chân chính của thần vậy lên chỉ là ngụy thần mà thôi. Mất đi thần cách lẫn thần vị liền mang ý nghĩa chúng sẽ chết đi, không thể nào sống lại được nữa.

"Kẻ này so với Kevin năm đó chỉ có hơn. Chí ít Kevin cần phải tách chúng ta ra rồi đánh đơn với từng người, sau đó hắn lại nhờ bạn bè hỗ trợ cầm chân bên này."

Mười vị thần còn lại trừ Kaiser ra liền bỏ chạy. Bọn họ biết rằng bản thân không cách nào đối kháng với người thanh niên trước mặt cho dù là có hội đồng đi nữa.

Sirius cưỡi lấy thiên mã màu trắng như tuyết, thiên mã hành không, mỗi lần vỗ cánh có thể trong chớp mắt vượt qua vô vàn thế giới. Hắn dẫn lấy mười vạn thiên binh cùng nhau bỏ chạy đến nơi khác.

Tatena thì vung gậy gỗ màu đen, một vòng tròn màu đỏ hiện ra, nó khắc đầy những kí tự phức tạp lại kỳ lạ mà còn tràn đầy cảm giác cổ xưa. Nữ thần tóc đỏ biến hóa ra ngàn vạn người giống mình rồi lại mở ra vô số cánh cổng không gian cuối cùng đi vào trong cổng.

"Chạy? Ta để các ngươi chạy sao?"

Thanh niên tóc đen giống như ác quỷ đang to cái miệng chứa đầy răng nanh ở dưới địa ngục chờ lấy các ngụy thần.

* * *

Tại hỗn độn, nơi chưa hình thành bất cứ thứ gì.

Oanh!

Có một tấm màn sáng màu vàng được mở ra, kéo theo đó là vô số thiên binh thiên tướng có đôi cánh màu trắng chạy từ bên trong tấm màn đi ra, họ được dẫn đầu bởi người đàn ông trung niên với mái tóc hoa râm, khoác lấy chiến giáp hoàng kim cùng cây thương được cầm trong tay mình, hắn cưỡi thiên mã màu trắng như tuyết vừa đập cánh vừa đạp hư không mà chạy đi với tốc độ không gì sánh nổi.

"Đến đây có lẽ hắn sẽ không thể tìm thấy ta được nữa. Mặc dù không thể trở thành thần nhưng ít ra vẫn giữ được cái mạng nhỏ này. Hỗn độn, Sirius ta sẽ tại đây sáng tạo thế giới mới rồi trở thành thần ở nơi này."

Tầm mắt hắn quét ngang khắp hỗn độn, trong lòng thầm cười vì đã giữ được mạng.

"Vui lắm sao? Ta thấy ngươi chạy chưa xa lắm đâu, sao không chạy tiếp nữa đi?"

Chỉ là hắn không vui được lâu, thanh âm của ác quỷ kia lại lần nữa truyền đến từ phía đối diện. Áo sơ mi trắng dài tay cùng với quần tây đen, mái tóc đen dài được buộc ra phía sau, trên mặt mang theo tiếu dung.

"S.. Sao có thể? Một phàm nhân cho dù sức mạnh có nghịch thiên như thế nào đi nữa thì cũng không thể đột phá cấp độ của sinh mệnh, sống tại trong hỗn độn được? Đây là quy luật của thế giới này cơ mà?"

Vẻ mặt của Sirius vô cùng đặc sắc, trên trán hắn không ngừng xuất hiện mồ hôi hột chảy xuống, đồng tử co rút lại bé như cây kim, đôi mắt trợn ra phía ngoài, cả người vị Chiến Thần này đang không ngừng run rẩy.

Hắn là Chiến Thần, chiến ý kinh thiên, nhưng đó cũng chỉ là đối với kẻ có thực lực ngang với mình. Nếu gặp người mạnh hơn mà còn lao đến không biết bỏ chạy thì đó là tự tìm đường chết. Dù sao chết rồi thì làm sao có chiến đấu được nữa.

"Ngươi nói cái gì vậy? Ta vẫn luôn ở đây mà, vẫn luôn ở trong hỗn độn, vẫn luôn ở thiên giới, vẫn luôn ở địa ngục, nơi đâu cũng có ta. Nói xong rồi, bây giờ thì chết đi."

Người phía đối diện vừa dứt lời, hắn bước ra bước chân với tốc độ vượt qua năm tháng, vượt qua thời-không lẫn toàn bộ chúng sinh vạn vật mà đi đến trước mặt Sirius.

Ầm!

Người này đánh ra một quyền để cho khuôn mặt Chiến Thần bị biến dạng, xương cốt toàn thân vỡ vụn, từng tiếng "răng rắc" kêu vang. Sirius bị quyền này đánh cho thần cách lẫn thần vị triệt để tan biến. Rồi người thanh niên lại lấy ngón tay tạo thành kiếm chỉ quét ngang một cái liền khiến cho mười vạn thiên binh bị cắt đôi mà không thể phản kháng.

Chiến Thần sau khi chết đi lập tức mất đi lớp ngụy trang. Một con trâu màu tím đen, thân cao hai mét, đầu mọc ra tám cái sừng, sau lưng vác rìu đen, móng bò chân vịt, cả người lở loét mưng mủ bị sâu giòi gặm nhấm cùng với luồng khói đen tràn đầy hôi thối bay ra.

Phía bên Tatena hay các vị Thần Vương bỏ chạy khác cũng như vậy. Đều bị người thanh niên chặn đứng lại rồi giết chết.

* * *

Bá Thần Cung.

Kaiser không bỏ chạy mà nhìn chăm chú vào người phía đối diện rồi im lặng.

"Ngươi mạnh hơn hắn. Kẻ đã từng khiến ta khuất nhục thậm chí suýt chết."

Sau hồi lâu hắn mới mở miệng, không phải là chất vấn tại sao người trước mặt lại đối đầu với mình, với thiên giới mà chỉ nói ra so sánh.

"Ừ. Có gì muốn nói trước khi rời khỏi thế giới này không?"

Thanh niên với giọng lạnh nhạt, không hề để ý đến Kaiser, ngược lại hỏi di ngôn của vị Thần Vương đối diện.

Câu hỏi này để nam nhân tóc vàng trầm mặc không nói một lúc.

"Không có."

Kaiser không có gì muốn nói cả, hoàn toàn bình thản thậm chí còn có chút phong khinh vân đạm.

Bịch!

Hắn vừa dứt lời thì đầu liền rơi xuống đất, thần cách lẫn thần vị cũng tan biến.

Sau khi Kaiser chết đi cũng lộ ra nguyên hình. Đó là rồng, một con ác thú với đôi cánh che trời, hai đôi chân to lớn với bộ vuốt sắc bén, rồng mở miệng liền phun ra từng cột lửa thiêu rụi thế gian.

* * *

Không gian chứa đựng chén thánh. Nơi đây là một màu trắng sáng, nằm ngoài toàn bộ thiên giới, nhân gian lẫn địa ngục. Nó ngăn cách tất cả các ngụy thần, con người hay bất kỳ chủng tộc nào khác. Sự ngăn cách tuyệt đối khiến cho các Thần Vương hao tốn thời gian dài cũng không thể nào tìm ra được.

Chén thánh, chứa đựng ý chí thế giới, nắm được chén thánh tức là có được ý chí thế giới, trở thành thần chân chính chi phối cả thế gian.

Răng rắc!

Có một bàn tay hiện ra, búng vào chén thánh một cái liền để cho nó nứt vỡ rồi tan biến vĩnh viễn.