Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: thegioitruyen.com
Hoàng lão đến khiến mọi người kinh ngạc hơn cả sự xuất hiện của viện trưởng Hoàng.
Hoàng viện trưởng đích thân đến, nhưng các chuyên gia có mặt ở đó không hề cảm thấy bất ngờ, vì họ đều biết rằng đây là công lao của Lý Dương trong vụ đánh tráo ở Cố Cung. Mặc dù 3 món đồ gốm sứ bị đánh tráo vẫn chưa tìm lại được, nhưng kẻ chủ mưu đã bị bắt, nhờ vậy mà áp lực đè lên viện trưởng Hoàng cũng giảm đi nhiều.
Hoàng lão ở HongKong, ông đã nhiều năm chưa tham gia vào các hoạt động với nội địa, và ông đích thực là anh em ruột với viện trưởng Hoàng, nhưng tư tưởng của hai người lại không giống nhau.
Hoàng lão tán thành việc cạnh tranh, trăm nhà đua tiếng, vì ông cho rằng phải tiến hành trao đổi thì các tác phẩm nghệ thuật mới bán được giá cao, trong khi Hoàng viện trưởng lại chủ trương tập trung tất cả những gì quý giá lại, ông hận là không thể đem tất cả các bảo vật trong thiên hạ vào cất giữ ở Cố Cung.
Cũng vì điều này mà 10 năm nay hai anh em ông không hề qua lại, Hoàng lão cũng nhiều năm không tham gia các hoạt động cùng với nội địa.
Rất nhiều người trong nghề đều cho rằng yêu cầu của Hoàng viện trưởng có phần quá đáng, trước kia Hoàng lão đã từng tặng Cố Cung nhiều món bảo vật quý giá, nhưng Hoàng viện trưởng vẫn muốn Hoàng lão quyên tặng nhiều hơn nữa, ông muốn Hoàng lão phải quyên tặng tất cả các bảo vật của mình. Cuối cùng, hai anh em ruột thịt cũng đi đến bước từ mặt nhau, tất nhiên, không ai trong bọn họ dám nói ra những lời này.
Thời gian từ từ trôi qua, đến 09h30, ba mươi chuyên gia và đại bộ phận khách quý đều đã đến, lúc này mặt Trịnh Khải Đạt đã rạng rỡ hơn rất nhiều.
Gần hai trăm nhân vật quan trọng có mặt. Chỉ riêng việc tập hợp được những người này đã là một thành công lớn.
Khách mời chính trị cũng đã đến và đang nói chuyện gì đó với Hà lão, vẻ mặt rất vui. Ông là phó bí thư của thành phố Trịnh Châu do Tư Mã Lâm mời tới, đây có thể coi là nhân vật chính trị quan trọng nhất trong buổi lễ khai trương ngày hôm nay.
Vị phó bí thư này cũng vì nể mặt Tư Mã Lâm mà đến, nhưng điều ông không ngờ là khi có mặt ở đây ông gặp được Hà lão, điều đó khiến ông vô cùng bất ngờ và vui sướng.
Có thể tạo mối quan hệ với Hà lão, công ty bán đấu giá này hóa ra không đơn giản như ông nghĩ, vị phó bí thư này tuy không phải là một người mê đồ cổ, nhưng ông cũng biết ít nhiều về tiếng tăm của những lão làng trong giới đồ cổ đang có mặt tại đây, điều này khiến ông càng chắc chắn về nhận định của mình.
09h40, Trịnh Khải Đạt với dáng vẻ vui sướng bước lên lễ đài. Buổi lễ được tổ chức khá đơn giản nhưng có ý nghĩa rất lớn. Rất nhiều người sau khi tham quan công ty của họ xong còn đến một khách sạn 5 sao gần đó dùng bữa, trong khi một số chuyên gia thì tham gia buổi bán đấu giá chiều.
-Thưa các vị khách quý, các chuyên gia, các vị lãnh đạo...
Buổi lễ khai trương do Trịnh Khải Đạt đích thân chủ trì cuối cùng đã bắt đầu, Trịnh Khải Đạt tỏ ra rất phấn khích, các nhân viên của công ty đấu giá Lợi Đạt ngồi bên dưới cũng rất hứng khởi. Buổi lễ càng thành công thì càng chứng minh được tiềm năng của công ty, tương lai của họ vì thế sẽ càng sáng lạn hơn.
-Tư Mã đổng sự, tỉnh trưởng Lương đã đến.
Chu Lỗi bước nhanh đến bên cạnh Tư Mã Lâm, ghé tai nói nhỏ một câu, Tư Mã Lâm lặng người một lát, nhìn Chu Lỗi trân trân.
-Cậu nói gì?
Tư Mã Lâm hỏi lại một câu nữa, Lý Dương đang ở gần Tư Mã Lâm cũng kinh ngạc nhìn Chu Lỗi.
-Văn phòng tỉnh vừa gọi điện thông báo 10 phút nữa tỉnh trưởng Lương sẽ đến đây để tham gia lễ khai trương của chúng ta.
Chu Lỗi cười gượng, tỉnh trưởng là quan lớn nhất tỉnh, quản lý hàng trăm triệu dân của tỉnh Hà Nam, lúc nhận được điện thoại Chu Lỗi cũng có biểu hiện giống như Tư Mã Lâm lúc này.
-Không phải vậy chứ?
Tư Mã Lâm không dám tin vào tai mình nữa, người cha quá cố của ông từng làm bí thư tỉnh ủy Hà Nam đã để lại cho ông rất nhiều mối quan hệ. Nhưng những mối quan hệ đó không đủ khả năng để tạo ảnh hưởng đến vị quan chức đứng đầu tỉnh này, bởi vị phó bí thư có mặt ngày hôm nay đã là khả năng lớn nhất của ông.
-Đúng là như vậy, khoảng 5 phút nữa tỉnh trưởng sẽ có mặt.
Chu Lỗi gật đầu lia lịa, chuyện này anh không dám nói bừa, anh cũng đã xác nhận tính xác thực của thông tin trước khi thông báo cho Tư Mã Lâm. Vào lúc này không thể nói Trịnh Khải Đạt biết, vì anh đang phát biểu trước khi cắt băng khánh thành.
Tư Mã Lâm ngẩng đầu nhìn Lý Dương, cuối cùng ánh mắt anh chuyển sang Hà lão hiện đang nói chuyện vui vẻ với Hoàng lão ở HongKong, có thể khiến tỉnh trưởng phải đích thân đến chỉ có thể là ông chứ không ai khác.
-Lý Dương, anh hãy thông báo việc tỉnh trưởng Lương sắp đến cho Hà lão biết, tôi sẽ tìm cách thông báo cho anh Trịnh, việc này chúng ta không thể sơ suất được, kế hoạch cần phải được điều chỉnh lại toàn bộ.
Tư Mã Lâm nói vội với Lý Dương sau đó lập tức cùng Chu Lỗi đến cạnh khán đài, bài phát biểu của Trịnh Khải Đạt không thể tiếp tục được nữa. Trịnh Khải Đạt phải đích thân đón tiếp tỉnh trưởng Lương. Cho dù tỉnh trưởng Lương đến để tham dự lễ khai trương của họ, nhưng nếu chủ tịch hội đồng quản trị không ra đón thì đó thực sự là một hành động thất lễ.
Nghe nói tỉnh trưởng sắp đến, Lý Dương cũng không dám lơ là, anh lập tức đến trước mặt Hà lão nói nhỏ mấy câu.
-Tiểu Lương cũng đến rồi sao?
Hà lão nghe Lý Dương nói, mắt ông sáng lên, sau đó mỉm cười nhìn Lý Dương.
Lý Dương thở gấp một hồi, tiểu Lương, đường đường là một vị tỉnh trưởng, vậy mà trong mắt Hà lão chỉ là tiểu Lương nhỏ nhoi thôi sao? Nhưng sau khi nhớ ra tuổi của hai người, Lý Dương không nói thêm gì nữa, trước mặt anh đã là một ông già hơn 70, nếu có gọi là tiểu Lương cũng chẳng có gì đáng nói.
-Ông, cháu và Tư Mã ca đều đoán việc tỉnh trưởng đến đây có liên quan tới ông.
Do dự một lát, Lý Dương chậm rãi nói, anh hiểu rõ, tầm ảnh hưởng của các anh không thể vươn tới tỉnh trưởng được, có thể khiến tỉnh trưởng đích thân đến, tin rằng chỉ có một mình Hà lão gia.
-Chưa hẳn, ông đâu tai to mặt lớn đến vậy, theo ông thấy, việc tiểu Lương đến đây có liên quan rất lớn đến cháu.
Hà lão nhìn dáng vẻ lo lắng của Lý Dương, ông lập tức cười lớn, Lý Dương kinh ngạc ngẩng đầu, trân trân nhìn Hà lão.
Có quan hệ với mình? Ý của Hà lão há chẳng phải là tỉnh trưởng Lương đến vì nể mặt anh hay sao? Thật khó hiểu, Lý Dương có nghĩ nát óc cũng không thể nghĩ ra mình có quan hệ gì với tỉnh trưởng Lương, một người là con của một gia đình bình dân, một người là tỉnh trưởng, giữa họ là một khoảng cách quá xa.
-Ha ha, đừng lo lắng, đợi tiểu Lương đến rồi cháu sẽ rõ.
Nhìn dáng vẻ đầy nghi hoặc của Lý Dương, Hà lão cười lớn, tiếng cười của ông làm mọi người xung quanh lần lượt quay đầu nhìn, một vài người quen biết Hà lão mỉm cười nói gì đó với nhau.
Vài phút sau, Trịnh Khải Đạt đã hoàn thành xong bài phát biểu của mình, lập tức bước xuống, Ngô Hiểu Lỵ lên thay anh chủ trì buổi lễ, khả năng chủ trì của cô còn tốt hơn cả những nhân viên chuyên nghiệp khác.
-Anh nói gì, tỉnh trưởng Lương sắp đến?
Nghe Chu Lỗi báo cáo, Trịnh Khải Đạt ngây người, tỉnh trưởng ư, đây là nhân vật làm mưa làm gió trên chính trường, Trịnh Khải Đạt không bao giờ dám nghĩ công ty đấu giá nhỏ nhoi của họ thành lập lại có thể kinh động đến một vị tỉnh trưởng.
-Trịnh tổng, không còn thời gian nữa, anh phải ra đón tiếp ngay.
Chu Lỗi vội vàng nhắc khẽ, theo suy đoán, tối đa 2 phút nữa tỉnh trưởng sẽ đến, họ phải nhanh chóng làm công tác chuẩn bị tiếp đón cho tương xứng.
-Đúng, đúng, tiếp đón, tiếp đón.
Trịnh Khải Đạt tỏ ra hoảng loạn, tin tỉnh trưởng đến chỉ có một vài thành viên hội đồng quản trị và Chu Lỗi biết, Liễu Tuấn và Lý Xán thì chưa, việc này không thể công bố với mọi người được.
Không còn đủ thời gian để mở rộng quy mô đón tiếp, Tư Mã Lâm vội vàng đi thông báo cho phó bí thư tỉnh. Nghe tin tỉnh trưởng đích thân đến, vị phó bí thư cũng há mồm kinh ngạc, nhưng sau đó ông vẫn cùng Tư Mã Lâm chuẩn bị tiếp đón.
Vừa chuẩn bị xong, mấy chiếc xe từ xa tiến đến, tim phó bí thư lập tức đập mạnh, mấy chiếc xe này đích thực là xe của cơ quan tỉnh, chiếc có cắm hai cờ đỏ ở giữa là của tỉnh trưởng, xem ra Tư Mã Lâm không hề lừa ông.
Sự xuất hiện của bốn chiếc xe làm một số người cảm thấy hứng thú, một số người lại không mấy quan tâm, Hà lão nhìn đoàn xe đang tiến đến, gật đầu mỉm cười.
Người trên xe cắm cờ đỏ bước xuống, trong đầu Trịnh Khải Đạt chợt có tiếng ong ong, đúng là tỉnh trưởng đích thân đến thật.
Những người bình thường chưa hề nhìn thấy tỉnh trưởng, nhưng những người buôn bán hoặc những người có địa vị hoặc thường xuyên xem truyền hình đều biết mặt tỉnh trưởng, Trịnh Khải Đạt tuyệt đối không nhìn nhầm.
Vị phó bí thư định tiến đến trước mặt Trịnh Khải Đạt, nhưng chợt nhớ ra Hà lão đang đứng phía sau, do dự một lát, lại thôi.
Ông cũng cho rằng nguyên nhân tỉnh trưởng đến đây có liên quan đến Hà lão.
Trên xe không chỉ có một người, đi bên cạnh tỉnh trưởng Lương còn có một cô gái xinh đẹp và khả ái, khoảng hơn 20 tuổi, cô khoác tay tỉnh trưởng và còn nháy mắt với Lý Dương.
Nhìn thấy cô gái này, Lý Dương lập tức ngây người, cô không phải ai xa lạ mà chính là người hôm qua đã nhận lời mời đến tham gia lễ khai trương của anh nhưng cuối cùng lại không xuất hiện, cô Vương Giai Giai.
Hôm qua Vương Giai Giai có nói sẽ cho Lý Dương một bất ngờ, nhưng Lý Dương không thể ngờ rằng bất ngờ mà cô nói lại như thế này.
Lúc này Lý Dương đã hiểu những gì Hà lão nói, vì sao tỉnh trưởng Lương lại vì anh mà đến, nhìn dáng vẻ Vương Giai Giai và tỉnh trưởng Lương, dù Lý Dương có ngốc đến thế nào chăng nữa cũng có thể biết được lý do.
-Tỉnh trưởng Lương, xin chào, xin chào, thật không ngờ ông lại có mặt ở đây, thật là rồng đến nhà tôm, đúng là phúc ba đời của chúng tôi.
Trịnh Khải Đạt có vẻ rất hồi hộp, nên nói năng có chút lộn xộn, nhưng so với anh, Tư Mã Lâm còn hồi hộp hơn, dù Tư Mã Lâm là người từng trải.
Tư Mã Lâm vội vàng kéo Trịnh Khải Đạt, bước lên phía trước, khom người mỉm cười:
- Tỉnh trưởng Lương, hoan nghênh.
Những lời Tư Mã Lâm rất đơn giản, đơn giản nên không sai lầm, tỉnh trưởng Lương nghe xong gật đầu, ông mỉm cười nhìn họ, cuối cùng, ánh mắt ông dừng lại khi đến chỗ Lý Dương, ông nhìn chàng trai một cách kỹ lưỡng...
stevenqb1890
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ