Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: thegioitruyen.com
-Tôi mới vào, hiện tại đã hơn 12 giờ rồi, tôi đến gọ cậu đi ăn cơm.
Hoàng viện trưởng nhẹ giọng nói rồi lại cúi đầu nhìn hộp cơ quan, trên mặt lộ ra một chút tươi cười, lại nói:
-Nhưng mà tôi nghỉ ngờ là cậu không ngờ đã phá giải xong thứ này
-Đúng vậy, may mắn là trước đó ngài không có gọi tôi.
Lý Dương cũng cười cười, phá giải tới lúc mấu chốt, nếu lúc đó Hoàng viện trưởng gọi hắn thì nói không chừng hắn sẽ phải phá giải lại từ đầu, sẽ tiếp tục lãng phí thời gian.
-Viện trưởng, nước đường đây.
Bí thư mang một cái chén tới, đi phía sau hắn còn có Lưu Cương, khi thấy bí thư đi tới chỗ phòng khách quý nên hắn cảm thấy có chút không đúng, vì vậy mới đi theo.
-Mau đem tới.
Hoàng viện trưởng đặt hộp cơ quan sang một bên, ý bảo Lý Dương không cần lộn xộn mà uống hết chén nước này, sau đó ngồi nghỉ một lát.
Tình huống của Lý Dương chỉ là mệt mỏi quá độ, nghỉ ngơi một lát thì sẽ khỏe thôi.
Ngồi nghỉ trên ghế, cảm giác mê muội của Lý Dương giảm bớt rất nhiều, trong đầu còn có cảm giác ấm áp làm cho hắn rất thoải mái.
Hoàng viện trưởng quan sát hộp cơ quan, hộp cơ quan được mở ra làm cho ông rất vui mừng, đây chính là tâm nguyện của viện trưởng tiền nhiệm, nguyện vọng này rốt cục cũng được thự hiện.
Nâng hộp cơ quan lên, Hoàng viện trưởng không có trực tiếp mở ra mà quay đầu lại nhìn thoáng qua Lý Dương.
Thấy Lý Dương đã nằm xuống ngủ, Hoàng viện trưởng nhẹ nhàng lắc đầu, Lưu Cương đi tới cẩn thận nhìn Lý Dương rồi mới yên lòng gật đầu.
Bộ dáng của Lý Duong thì hắn chỉ có chút mệt nhọc chứ không có gì là không khỏe
Điều này làm cho Lưu Cương yên lòng, có điều hiện tại hắn và Hoàng viện trưởng đều không biết Lý Dương đang kinh hãi cực độ, lúc đang hưởng thụ cảm giác thoải mái thì năng lực đặc thù của Lý Dương lại khởi động.
Trong hình ảnh lập thể, thân thể của hắn hoàn toàn lộ ra, Lý Dương theo bản năng muốn che chắn thân thể của mình nhưng hắn kinh ngạc phát hiện mình không thể khống chế được năng lực đặc thù.
Hơn nữa hắn còn mất đi sự không chế thân thể, Lý Dương muốn động cũng không thể nào nhúc nhích được, muốn nói cũng không nói ra lời. Trong hình ảnh lập thể chỉ có một mình thân thể hắn, những thứ khác hoàn toàn không có.
Nhìn máu mình đang từ từ chảy, Lý Dương có chút kích động, từ khi có năng lực đặc thù thì tình huống này mới xảy ra lần đầu
Đặc biệt là việc không thể khống chế thân thể làm cho hắn bối rối, lúc này Lý Dương cũng hiểu được cảm giác của người sống đời sống thực vật.
Hắn so với người sống đời sống thực vật còn thảm hơn, người sống thực vật thì không thể nhìn thấy thân thể mình, hắn lại thấy rõ tới từng tế bào.
Trong hình ảnh lập thể, sợi dây màu đen trong người hắn đặc biệt thấy rõ, nếu người khác có thể thấy được sợi dây này thì chắc chắn sẽ xem Lý Dương là quái vật.
Sợi dây màu đen trong cánh tay Lý Dương từ từ di chuyển, Lý Dương vốn đang bối rối chuyển sang khiếp sợ, hắn ngơ ngác nhìn sự biến hóa của sợi dây.
Lúc này sợi dây đen đang mấp máy, thỉnh thoảng còn chớp lên, nó từ từ dài ra, một lát sau nó đã kéo dài tới một cái bọc nhỏ, rồi nhanh chóng đi tới trung tâm của cái bọc này, nơi này cũng chính là đại não.
Sợi dây đen ở hai cánh tay đồng thời mấp máy, hai phút sau sợi dây ở hai cánh tay mỏng đi rất nhiều, mà phần ở đại não thì lại thô hơn không ít, ít nhất nó cũng thô hơn phần ở cánh tay gấp 3 lần.
Hình ảnh lập thể đột nhiên biến mất, Lý Dương khôi phục sự khống chế thân thể, hắn đột nhiên giật mình rồi ngồi dậy.
-Lý ca, anh làm sao vậy?
Lưu Cương đang đứng bên người Lý Dương, động tác này của Lý Dương làm cho hắn hoảng sợ, hắn vội hỏi một câu, trên mặt Lý Dương lúc này vẫn còn nét sợ hãi.
-Tôi không sao.
Lý Dương lắc đầu rồi nhìn thoáng qua xung quanh, trong mắt hiện ra sự kinh ngạc.
Cảm giác mệt mỏi trước đó không còn sót lại chút nào, hơn nữa Lý Dương còn phát hiện hai mắt mình sáng hơn trước kia rất nhiều, nhìn vật cũng rõ, thậm chí vật ở xa hắn cũng thấy vô cùng rõ ràng.
Thị lực trước kia của Lý Dương không kém, lúc kiểm tra sức khỏe đều là 2.0, Lý Dương không biết thị lực tốt hơn 2.0 là gì, nhưng bây giờ hắn có cảm giác hắn có thể thấy rõ ràng những thứ dùng để kiểm tra thị lực dưới mức 2.0, thậm chí là nhỏ như hạt gạo hắn cũng có thể thấy rõ.
Ít nhật hiện nay hắn có thể thấy rõ ở góc tường có một con bọ chết, từ chỗ của hắn tới nơi con bọ chết xa hơn mười bước chân, vậy mà hắn có thể nhìn thấy rõ, chuyện này trước kia chưa bao giờ xảy ra.
-Có phải là gặp ác mọng hay không, tôi nghe nói khi con người lao động trí não quá độ thường sẽ gặp tình huống này.
Hoàng viện trưởng quan tâm nhìn Lý Dương rồi nhỏ giọng hỏi một câu, trên mặt ông còn có chút lo lắng, lúc này ông lại có chút hối hận vì không vào gọi Lý Dương sớm hơn, cho dù là phả tốn thời gian để phá giải hộp cơ quan đi nữa ông cũng không muốn Lý Dương bị mệt, Lý Dương ngoại trừ là học trò của Hà lão còn là bậc tong sư tương lai, điểm này hiện tại không có ai nghi ngờ cả.
-Không có gì, tôi không sao, vừa rồi đang nghĩ tới một vấn đề, Hoàng viện trưởng, sao ngài còn chưa mở hộp cơ quan ra?
Lý Dương lại lắc đầu, chuyện phát sinh trên người hắn thật quỷ dị, chuyện này hắn cũng không thể nói cho mọi người biết được nên chỉ có thể dời lực chú ý của mọi người đi.
-Hộp cơ quan đã được phá giải, khi nào mở thì cũng vậy thôi, có điều bộ dáng của cậu làm tôi không được yên tâm lắm.
Hoàng viện trưởng lắc lắc đầu cẩn thận nhìn Lý Dương, có điều lúc này sắc mặt của Lý Dương đã khôi phục lại, tinh thần còn rất tốt nên ông rất nghi hoặc
-Tôi có gì mà lo lắng, ngài thấy tôi có chuyện gì sao.
Lý Dương cười một tiếng rồi đứng dậy nhảy vài cái, bộ dáng của hắn quả thật làm cho người ta không nhìn ra có chỗ nào không tốt cả.
Hoàng viện trưởng lại nhìn Lý Dương vài lần, Lý Dương hiện tại đích thật là không có gì khác thường, sắc mặt của hắn đã hồng nhuận trở lại chứ không còn trắng bệch như vừa rồi.
Liễu lão, Chung lão, Bành lão từ bên ngoài đi vào, ba người liếc mắt một cái liền thấy được hộp cơ quan đã được mở ra, ánh mắt ba người đều vụt sáng.
Hộp cơ quan này ba người đã từng thử qua, cuối cùng đều không mở được, chính vì thử qua nên bọn họ biết được nó khó mở như thế nào. Vốn Hoàng viện trưởng tìm Lý Dương đến bọn họ còn có chút lo lắng vẫn không thành công, hiện tại xem ra lo lắng của bọn họ có chút dư thừa, Lý Dương không làm cho bọn họ thất vọng, hắn thật sự đã phá giải được hộp cơ quan này.
Đồng thời ba người đều có chút cảm thán, ai nói thế giới này không có thiên tài, tên trước mắt này không phải là một cáo sao? Khó trách Lý Dương còn trẻ mà đã có được thành tích như vậy, thiên tài quả thật là không thể dùng ánh mắt bình thường để đánh giá được.
Khi ba người đi vào thì Lý Dương đã nhãy loạn xong, bọn họ cũng không biết chuyện Lý Dương vừa rồi quá mức mệt mỏi, bọn họ thấy Hoàng viện trưởng đi vào lâu quá mà không thấy ra nên đi vào xem sao mà thôi.
-Hoàng viện trưởng, hộp cơ quan đã mở ra rồi, chúng ta xem thử bên torng có gì đi?
Liễu lão tiến lên nói một câu, lúc này ông đang rất hưng phấn, món bảo vật quý giá nhất của Cố Cung cuối cùng đã được mở ra.
Chung lão và Bành lão cũng giống như Liễu lão vậy.
-Tốt, mở ra xem thôi.
Hoàng viện trưởng cũng có chút kích động, mở hộp cơ quan này là tâm nguyện của viện trưởng tiền nhiệm, đồng thời cũng là tâm nguyện của hắn.
Cái chìa khóa đã có chút rỉ sét, Hoàng viện trưởng xử lý cái chìa khóa một chút rồi mới đặt vào ở khóa, Liễu lão, Chung lão và Bành lão đều hồi hộp đứng bên cạnh chờ bảo vật xuất hiện.
Khi Hoàng viện trưởng mở cái hộp ra, Lý Dương một lần nữa sử dụng năng lực đặc thù.
Năng lực đặc thù một lần nữa có thể khống chế làm cho Lý Dương thở phào nhẹ nhõm, mọi khả năng của hắn hiện giờ có thể nói là do năng lực đặc thù mang lại, nếu như mất đi năng lực này thì hắn sẽ trở lại nguyên hình, không còn là Lý Dương có thể tìm thấy những món bảo bối nữa.
Năng lực đặc thù không có gì thay đổi, phạm vi vẫn là 10 thước, kéo dài nhất vẫn là 50 thước.
Nhưng mà sợi dây đen trong cơ thể hắn đã xảy ra biến hóa, đoạn ở đại não của hắn đã to gấp 3 lần đoạn ở tay, so với đoạn ở ngón tay thì càng to hơn nữa, sự thay đổi này Lý Dương không hiểu mà cũng không muốn để ý tới.
Ít nhất thì trước mắt hắn không có ảnh hưởng gì, cho dù có thì cũng chỉ có lợi cho hắn, thị lực của Lý Dương tăng lên đoán chừng cũng là do biến hóa lần này mang lại.
Năng lực đặc thù có thay đổi thì thị lực của hắn tăng lên, nếu nói hai chuyện này không có liên quan gì thì chính hắn cũng không tin.
-Răng rắc
Ổ khóa bên trong được mở ra, Hoàng viện trưởng bình ổn tâm trạng của mình lại rồi mở hộp ra.
Liễu lão, Chung lão, Bành lão đều nhìn vào bên trong cái hộp, ngay cả Lưu Cương và bí thư tiểu Đường cũng tò mò nhìn lại, bọn họ muốn biết xem bên torng rốt cuộc là bảo bối gì.
Hộp cơ quan mở ra, 12 tấm ngà voi bên trong xuất hiện, mỗi một tấm đều dày hơn ngón tay cái một chút, trên mặt mỗi tấm đều có khắc chi chít chữ.
-Ngà voi.
Liễu lão kêu lên, những vị chuyên gia khác đều gật đầu, tất cả đều nhìn chăm chú vào tấm ngà voi, mỗi vị chuyên gia mỗi người cầm một tấm cùng nhau nhìn.
Mọi người đều không có kinh ngạc gì, sau khi chiếu tia X vào mọi người đã biết bên trong có gì, kết quả cũng không ngoài những gì bọn họ đã đoán trước.
-Đây là Nguyên Thanh Hoa?
Hoàng viện trưởng đột nhiên sợ hãi kêu một tiếng, ánh mắt còn trừng to, tấm ngà voi của ông cầm là tấm tổng kết, bên trong có ghi lai lịch của những tấm ngà voi này, sau khi biết những tấm ngà voi này ghi lại cách nung Nguyên Thanh Hoa, Hoàng viện trưởng cũng sợ hãi kêu lên một tiếng.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ