Sở Hán Tranh Bá

Chương 104: Hổ Lao Quan (2)




Chạy về quận Tam Xuyên.

Vũ Thiệp cố ý nói ta quả nhiên đã khiến cho Trần Hi chú ý tới, lập tức Trần Hi truy hỏi nói: Bạn đang đọc chuyện tại truyenfulls.com

- Tiên sinh nói là, Thượng Tướng Quân ở quận Tam Xuyên phải không?

- Việc này…

Vũ Thiệp nhìn quanh bên trái bên phải, dường như có chút khó xử.

Trần Hi nhanh chóng cho người ở hai bên lui xuống, sau đó hạ giọng hỏi:

- Tiên sinh, Thượng Tướng Quân thực sự ở quân Tam Xuyên phải không?

Vũ Thiệp do dự một lát, cuối cùng bẩm báo một cách chi tiết nói:

- Được rồi, không dấu gì tướng quân, Thượng Tướng Quân hiện tại đích xác đã tới quận Tam Xuyên rồi. Nếu nói không có chuyện gì bất ngở xảy ra, hiện tại có Trần Hiể đã công hãm Lạc Dương, tiếp đó sẽ tấn công Hàm Cốc Quan, bất ngờ tập kích Hàm Dương Trần Hiẳng đến chỗ ở của Lưu Bang.

Những lời nói này của Vũ Thiệp đương nhiên là nói bừa, ông cũng không thể xác định được rằng quân 4 nghìn quân Sở đã qua sông tiến vào quận Tam Xuyên hay chưa, về phần công hãm Hàm Dương thì lại là quá nói bừa. Mục đích đơn giản là lừa dối Trần Hi, đưa mấy chục đại quân của hắn lừa đi công kích Hổ Lao quan. Một khi đại quân của Trần Hi công kích Hổ Lao quan, có thể đủ để chờ thành lá chắn cho quận Tam Xuyên, gián tiếp trợ giúp cho quân Sở công kích Hàm Cốc Quan!

Ngay thểừ đầu, Vũ Thiệp không nghĩ đến cách này, là Khoái Triệt đã nhắc nhở ông ta nghĩ tới.

- Cái gì? Thượng Tướng Quân đều đã công hãm Lạc Dương sao?!

Trần Hi nghe thấy vậy quả nhiên rất là chấn động.

Mặc dù trong khoảng thời gian này Trần Hi bị bao vây trong thành Ngao Thương, nhưng mối liên hệ của hắn với bên ngoài vẫn chưa bị chặt đứt. Bởi vì hắn có đủ các môn khách giang hồ hào hiệp, những người này ra khỏi thành đi tìm hiểu đủ tin tức xung quanh. Tuy rằng, không biết toàn bộ chân tướng sự thật, nhưng cũng tìm hiểu về sự tình Lưu Bang đem quân truy kích quân Sở cũng đến 10 phần.

Theo như Trần Hi biết, rõ ràng Hạng Trang và quân Sở đã bị Lưu Bang, Hàn Tín liên kết với nhau bao vây ở nước Tề, làm sao có thể đến được quận Tam Xuyên? Còn công hãm Lạc Dương, kế tiếp còn muốn lấy trộm Lã Trạch con dấu ấn tín lừa mở Hàm Cốc Quan? Thật muốn là như thế này, Hạng Trang cùng với Úy Liễu, chẳng phải là Trương Lương, Trần Bình đều đã bị lừa gạt hay sao?

- Như thế là sao?

Vũ Thiệp thản nhiên nói:

- Chẳng lẽ tướng quân không tin tưởng hay sao?

- Không, đương nhiên là không phải như vậy.

Trần Hi vộ hỏi:

- Nếu như vậy, mạt tướng liền dẫn quân đánh Hổ Lao quan, rồi cùng tới quận Tam Xuyên hòa hợp với Thượng Tướng Quân.

Gần như trong lúc đó, Trần Hi liền ra quyết định đi quận Tam Xuyên.

Đương nhiên, Trần Hi quyết định đi quận Tam Xuyên không phải tìm Hạng Trang để tìm nơi nương tựa. Trên thực tế, Trần Hi hiện tại đại quân có được 30 nghìn, mà Hạng Trang chỉ sợ đại quân có 5- 6 nghìn? Nếu muốn hai quân hòa hợp, ai chủ ai theo phải tính toán so đo. Vừa rồi Trần Hi không nghĩ tới phải cúi đầu trước Hạng Trang, ít nhất cũng có thể cùng ngồi cùng ăn đi?

Về phần Hổ Lao quan, Trần Hi cũng không có để vào mắt quá, một vùng quan ải, 2- 3 nghìn quân canh giữ, làm sao có khả năng chống đỡ nổi với đại quân 30 nghìn người của hắn chứ?

Trên thực tế, sau khi Đông Hán thống trị thiên hạ Hổ Lao là thành kiên cố nhất, bởi vì Đông Hán định đô ở Lạc Dương, vì bình hộ Lạc Dương, mới gia cố tường thành ở Hổ Lao quan thêm cao hơn, đến lỗi Hổ Lao quan trở thành thành kiên cố nhất thiên hạ. Tuy nhiên vào thời nhà Tần, Hổ Lao quan chỉ là một toàn quan ải rất mực bình thường.

Lạc Dương, Quận Thủ phủ.



Quân Sở tìm lần toàn bộ phủ nha, đều không tìm được con dấu Lã Trạch ấn tín, xem ra Lã Trạch cũng không đem theo con dấu đến Lạc Dương, mà là đưa tới trong quân, điều này có chút ra ngoài dự kiến của Hạng Trang, không có con dấu ấn tín Lã Trạch, nếu muốn lừa mở Hàm Cốc Quan, thì không thể được.

Hạng Trang thở dài, hỏi Úy Liễu:

- Quân sư, lấy danh nghĩa Lã Sản liệu có mở được cửa ra hay không?

Lã Sản vừa rồi mở cử Quận Thủ phủ đầu hàng, cũng là Quận thủ Tam Xuyên con thứ của Lã Trạch.

- Tuyệt không có khả năng.

Úy Liễu lắc đầu nói:

- Hàm Cốc Quan do Cổ Phùng cai quản, lão cũng đã nghe qua về người này, tính tình ngay thẳng, không sợ quyền quý, dùng binh lại cẩn thận, được Lưu Bang coi trọng, vì thế mới bổ nhiệm hắn đến cai quan Hàm Cốc Quan! Thượng Tướng Quân lấy danh nghĩa Lã Sản trá quan, kết quả chỉ sợ hoàn toàn ngược lại.

Hạng Trang lấy quyền anh chưởng, giọng căm hận nói:

- Nói như vậy, chỉ có thể tấn công?


Phải thắng được Hàm Cốc Quan, nhất định phải thắng, kho vũ khí Lạc Dương không biết có hay không.

Lập tức Hạng Trang quay đầu lại ra lệnh cho tướng quân Hoàn Sở nói:

- Hoàn Sở, lập tức dẫn binh lính đến kho vũ khí Lạc Dương, sau đó phái binh trên đường phố, ta mặc kệ nhà ngươi dùng biện pháp gì, trước tối nay, cần phải đưa tất cả những thợ rèn, thợ mộc, thợ thủ công trong thành Lạc Dương tới đây, nhanh đi!

Hạng Trang cũng là vì phòng nếu chẳng may, nếu chẳng may trong kho vũ khí không có thang, vì thế phải nhanh chóng tạo ra vũ khí.

Về phần thợ rèn, thợ thủ công binh khí, thuận tiện cũng có thể tạo ra chút binh khí, nhất là hoàn đao, tiêu thương, hiện tại quân Sở nhu cầu cấp bách cần có hoàn thủ đao, tiêu thương với số lượng lớn.

- Vâng!

Hoàn Sở tuân lệnh, đi ra.

Hạng Trang lại hướng về Nộ Phong Giáo Úy Cao Sơ nói:

- Cao Sơ, nhiệm vụ phong tỏa thành Lạc Dương giao cho Nộ Phong Doanh, không có thủ dụ của bản tướng quân, bất cứ kẻ nào cũng không được phép ra khỏi thành, nếu tự tiện cố ý ra khỏi thành…giết không tha.

- Vâng!

Cao Sơ tuân lệnh, đi ra ngoài.

Hạng Trang quay đầu lại hỏi Công Tôn Toại:

- Có tin tức gì của Vũ Thiệp tiên sinh hay không?

Hạng Trang vừa lo lắng kế ly gián của Úy Liễu không thành, càng lo lắng cho sự an nguy của Vũ Thiệp. Hiện tại Vũ Thiệp đối với quân Sở mà nói tác dụng không lớn lắm, nhưng trong tương lai đến khi hình thành cắt cứ chi thế các chư hầu, Vũ Thiệp là nhân tài không thể thiếu được.

Trong tương lai, nước Sở cùng với các nước chư hầu hợp nhất làm chủ thiên hạ, làm sao có thể thiếu được Vũ Thiệp chứ?

- Không có.


Công Tôn Toại lắc lắc đầu, lại nói:

- Tuy nhiên tiểu nhân đã tăng số người đi tiếp ứng, tại sông Thủy Nam chuẩn bị 10 thuyền nhỏ, hẳn là rất nhanh sẽ có được tin tức truyền về.

- 18 người thì quá ít.

Hạng Trang lắc lắc đầu, bỗng quay đầu lại nhìn Kinh Thiên, Bàng Ngọc nói:

- Như vậy, các ngươi dẫn theo 500 tinh binh nhanh chóng ra khỏi thành, theo đường thủy đi tới Hổ Lao quan, đi tới Ngao Thương tiếp ứng! Nhớ kĩ, nhiệm vụ của các ngươi là tiếp ứng cho Vũ Thiệp, vạn bất đắc dĩ không được xuất hiện, không cần đi thuwo lương quân, quân Hán chém giết.

- Vâng!

Kinh Thiên, Bàng Ngọc tuân lệnh, đi ra.

Nhìn theo bóng dánh hai người Kinh Thiên, Bàng Ngọc đi xa, Úy Liễu nói khuyên Hạng Trang:

- Thượng Tướng Quân không cần lo lắng quá mức, Vũ Thiệp tiên sinh có tài ăn nói hơn người. Hiện tại phần lớn xem ra sự việc thuận lợi, nếu không, làm sao Lã Trạch lại có thể điều binh từ Lạc Dương đi tới Hổ Lao quan chứ? Về phần sau khi xong việc, lấy năng lực của Vũ Thiệp tiên sinh, tìm cơ hội thoát thân đều không phải là việc khó.

Hạng Trang gật gật đầu, thở dài nói:

- Chỉ hi vọng là như thế.

Hơn nữa Kinh Thiên, Bàng Ngọc, dẫn theo 500 tinh binh ra khỏi thành Lạc Dương đi về hướng đông, khi trời tối, đã có thể hành quân hơn 100 dặm về phía Đông, cách Hổ Lao quan chưa tới 10 dặm.

Bàng Ngọc nói với Kinh Thiên:

- Tướng quân, không thế đi về phía trước được nữa rồi.

Phía trước là đường đi tới phạm vi Hổ Lao quan, Hổ Lao quan có trọng binh đóng giữ, quân Sở nếu muốn đi về phía trước, e sẽ bị phát hiện.

Kinh Thiên gật gật đầu, lúc này dẫn 500 tinh binh rẽ sang hướng khác đi dọc ven biển.

Ở chỗ bí mật, thám báo thấy được, Công Tôn Toại dẫn 10 thuyền nhỏ, Kinh Thiên, Bàng Ngọc đang chuẩn bị luân phiên qua sông, theo đường thủy tiến đến Hổ Lao quan, ở phía trước bỗng nhiên xuất hiện một chiếc thuyền nhỏ.

Kinh Thiên vung tay lên, 500 tinh binh liền rút ra trường kiếm, nhanh chóng ẩn vào bụi cỏ.


Chưa đến một khắc, thuyền nhỏ kia đã cập bờ, 6 gã quần áo tả tơi nhảy từ trên thuyền xuống, Kinh Thiên đang âm thầm ẩn nấp nhận ra phía trước đó là đám dân đói, lập tức liền thu kiếm vào vỏ, ở trong bóng tối quát lớn:

- Có nghe được tin tức gì của tiên dinh không?

- Bẩm tướng quân.

Tên thám báo chắp tay thở dài, lại nói:

- Có tin tức của tiên sinh.

Ngừng một chút, gã này lại nói:

- Tiên sinh cũng đã thoát thân, trên đường đi còn gặp Thượng Tướng Quân Trần Hi của nước Ngụy phá vòng vây Ngao Thương. Hiện tại, tiên sinh đã thuyết phục được Trần Hi dẫn quân tìm nơi nương tựa Thượng Tướng Quân, lúc này Trần Hi đang tấn công Hổ Lao quan, tiên sinh đang ở trong quân của Trần Hi, đặc biệt ra lệnh cho tiểu nhân nhanh chóng đem tin tức về bẩm báo cho Thượng Tướng Quân biết.


Kinh Thiên nói:

- Thượng Tướng Quân đang ở Lạc Dương, ngươi mau chóng đi đến đó thôi.

Tên thám báo hướng về phía Kinh Thiên, dẫn theo 5 tên khác vội vàng đi.

Khi Kinh Thiên hạ lệnh qua sông, Bàng Ngọc bỗng nhiên kéo ống tay áo hắn, hạ giọng nói:

- Tướng quân, hiện tại đại quân Trần Hi đang tấn công Hổ Lao quan, quân lính trông giữ nhất định tập trung ở về phía đông Hổ Lao quan. Không bằng thừa dịp trời tối lặng lẽ đi đến phía tây quan hạ, sau đó đột nhiên khởi xướng công kích, quân lính coi giữ bất ngờ không kịp đề phòng, rất có thể bị chúng ta đánh lén một cách thuận lợi chưa!

Kinh Thiên nhíu mày nói:

- Nhưng Thượng Tướng Quân đã có lệnh chúng ta không được chém giết quân Hán đúng không?

Bàng Ngọc nhanh chóng nói:

- Tôn tử viết: Khi đi ra ngoài, thượng mệnh có điều không chịu, lãnh binh bên ngoài là tùy cơ ứng biến!

Kinh Thiên còn có chút do dự, hắn cũng biết hiện tại đánh Hổ Lao quan là thuận lợi, khả năng thắng rất lớn. Nhưng vấn để là Thượng Tướng Quân trị quân rất nghiêm khắc, nếu kháng mệnh không tuân hậu quả rất nghiêm trọng. Nếu đánh lén Hổ Lao quan thắng trận, điều đó là rất tốt, nếu như chuyện không thành, cái đầu này của Kinh Thiên chỉ sợ không bảo đảm.

Bàng Ngọc càng nói lời cầu thỉnh:

- Xin tướng quân hạ lệnh, có chuyện gì xảy ra mạt tướng sẽ gánh vác!

- Không được!

Kinh Thiên khoát tay chặn lại, lãnh đạm nói:

- Ta mới là Hãm Trận Doanh chính quy Giáo Úy, làm sao có thể để ngươi một hữu Giáo Úy chịu trách nhiệm phải không?

Dừng lại một chút, Kinh Thiên nhìn lại phía sau Tư Mã, quân hầu, quát:

- Thật tốt, các ngươi, cùng ta đi thống lĩnh Hổ Lao quan nào.

- Vâng!

Tư Mã, quân hầu đều nghe theo lệnh, đều xoay người đi.

Trong chốc lát, 500 tinh binh rời khỏi sông, một lần nữa lại đi về phía Hổ Lao quan.

Bên ngoài Hổ Lao quan, đại quân Trần Hi đã bắt đầu khởi xướng công kích.

Vào lúc buổi chiều, đại quân Trần Hi cũng đã tiến tới bên ngoài Hổ Lao quan, chỉ có điều không có thang, cho nên không có lập tức công thành, mà là làm thang trước, mới bắt đầu công thành.

Trần Hi cũng rất có mưu lược, bản thân mình đem 300 nghìn quân cương tráng chi làm 3 quân trước, trung, sau. Ở phía trước là những trung niên 40 tuổi trở lên do Hầu Sưởng chỉ huy. Hậu quân là những người thanh niên từ 20 tuổi trở xuống Từ Trương Xuân chỉ huy. Còn lại trung quân là những người tuổi từ 20 đến 40 do Trần Hi tự mình chỉ huy.

Trước tiên Trần Hi phái ra chiến trường trước chính là Hầu Sưởng.

Trước quân ra chiến trận với mục đích là thứ nhất tiêu hao quân coi giữ nhuệ khí, thứ hai là coi giữ ý chí. Khiến quân lính coi giữ Hổ Lao quan nghĩ rằng quân Ngụy chỉ là những người già yếu có sức chiến đấu thấp. Đột nhiên ra lệnh trung quân khởi xướng tấn công, cái này rất có khả năng khiến quân Hán trở tay không kịp, do đó vừa mới công phá Hổ Lao quan!