Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Song Trùng

Chương 378




Trong một căn phòng nhỏ khoảng năm mươi mét vuông, một chiếc bàn tròn được đặt ở trung tâm căn phòng, xung quanh đó có hơn mười người đang tụ họp với nhau.

Người ở giữa cũng là chủ cuộc họp lên tiếng:“Hiện tại chúng ta chỉ có năm vé vào Black, trong số các cậu ai muốn đi cùng tôi?”

Dứt lời, tất cả những người còn lại trong phòng lập tức đồng thanh đáp:“Để em!”

Một cô bé với thân hình mảnh khảnh, chiều cao không quá một mét năm mươi, trông vô cùng giống trẻ con, tiến lên nói tiếp:“Hàn Ca, anh phải dẫn theo em, với ngoại hình này em có thể hành động ít bị nghi ngờ hơn!”

Một chàng trai với vẻ ngoài vô cùng thư sinh non nót và một gương mặt cực dễ nhìn, tiếp lời ngay:“Em đi.”

Một người nữa không kiên nhẫn nói:“Hàn Ca, anh có thể không đưa em theo cùng nhưng làm ơn để anh Leo ở nhà đi! Anh ấy ngoại trừ cái đầu có IQ siêu lỗi kia ra, thì chỉ cần anh ấy mở miệng liền lộ hành tung của chúng ta ngay!”

Những người còn lại lần nữa đồng thanh:“Đúng đúng!”

Vẻ mặt như thiếu niên tuổi 17 của chàng trai càng lúc càng đen. Anh biết anh có trở ngại trong giao tiếp, nhưng anh chắc chắn không vô dụng như những gì họ nói.

Kỷ Hàn Phi xoa xoa nguyệt thái dương đầy đau đầu, ai cũng muốn đi nhưng vé thì không đủ, thật khiến anh phải khó xử.

Black là một cuộc đấu giá dưới lòng đất của thế giới ngầm toàn thế giới, được tổ chức ba năm một lần ở các địa điểm khác nhau, và lần này địa điểm đó chính là Nước Z.

Đây là sự kiện tụ tập những ông lớn của giới hắc đạo trên toàn thế giới. Vì là đấu giá ẩn danh, nên thân phận của mọi người tham gia đều được đảm bảo an toàn tuyệt đối.

Quy mô của buổi đấu giá vô cùng lớn, nhưng vé của buổi đấu giá không phải là vật phẩm có tiền là có thể mua được. Mà những chiếc vé này sẽ được gửi tận tay các ông trùm của thế giới ngầm.


Trong buổi đấu giá, mọi vật phẩm đều là hàng cực phẩm cực hiếm, có giá trị liên thành, hoặc cũng có thể là một thứ tương đương với vận mệnh một quốc gia, thu hút không ít sự chú ý từ các ông lớn.

Chính vì thế, chỉ cần sở hữu được tấm vé, chính là một chân bước vào tầng lớp cao nhất của xã hội.

Tuy nhiên, với giá trị không tưởng, ban tổ chức buổi đấu giá cũng giở không ít thủ đoạn để tránh những kẻ tầm thường sở hữu được tấm vé.



Trên mỗi tấm vé đều sẽ có một hình ẩn tượng trưng cho người được mới đến, chỉ cần hệ thống của ban tổ chức nhận định hình ẩn và người sở hữu tấm vé không trùng khớp, tấm vé ngay lập tức mất tác dụng, đồng thời người được mời trước đó cũng sẽ bị hủy tư cách tham gia đấu giá vĩnh viễn.

Thế nhưng, ngoài loại vé được in hình ẩn, thì vẫn còn một loại vé màu đen, chỉ dành riêng cho năm người đứng đầu các tổ chức có ảnh hưởng lớn nhất trong phạm vi thế giới, bao gồm: Zero, Hắc Diệm, Harmodius, A&D, Sea.


Dù bề ngoài A&D và Sea là hai công ty không chút liên quan đến thế giới ngầm, nhưng lại không qua mắt được hệ thống phân tích tiên tiến bậc nhất của ban tổ chức buổi đấu giá.

Với thân phận của những người trong hai công ty, cùng với sức ảnh hưởng quy mô toàn thế giới, việc ông chủ của hai công ty đó nằm trong BIG5 là điều cũng không quá bất ngờ.

Với vé đen, hình ẩn cũng không tồn tại. Bởi vỉ thử nghĩ xem, người có khả năng gia nhập BIG5, sẽ cần đến số tiền bán tấm vé hay sao? Chuyện đó chính là không có khả năng và nhất định sẽ không xảy ra. Đó cũng là biểu trưng cho độ uy tín và thân phận của BIG5.

Ngoài ra, với mỗi tấm vé đen sẽ được tặng kèm theo hai tấm vé trắng không tên. Người sở hữu vé đen có thể đưa hai tấm vé trắng đó cho bất kỳ ai, nhưng thông thường là sẽ đưa cho thân tín của họ. Nhưng dù là ai cũng được, đặc quyền của BIG5 không ai có thể bàn cãi.

Như vậy, với hai tấm vé đen của Kỷ Hàn Phi và Kỷ Thần Hi, họ có thêm được bốn tấm vé trắng không tên.

“Hàn Ca, hay là để em hack hệ thống của họ, chúng ta đi mua vé đi!”

“Phải, em thấy cách của cậu ấy được đấy, dù sao chuyến đi này rất nguy hiểm, chúng ta đi chung vẫn tốt hơn!”

Kỷ Hàn Phi nhếch mép, cười như không cười hỏi lại:“Hack hệ thống nhận diện của Black? Cậu có biết ai là người làm ra cái hệ thống đó không?”

Người vừa lên tiếng xong bỗng im bặt, qua vài phút sau thì khẽ lắc đầu, khó xử hỏi:“Hàn Ca…anh đừng nói bằng giọng điệu này được không? Suýt chút nữa anh làm em tưởng…”

“Tưởng Thần Tỷ của mấy đứa, linh vật của chúng ta, cũng là chủ nhân của hệ thống nhận diện, đúng không?” Kỷ Hàn Phi nhoẻn miệng cắt lời.

Đối phương khẽ nuốt nước bọt.

Hệ thống đó đã tồn tại hơn mười năm qua, lúc đó tỷ tỷ của họ mới bao lớn chứ? Cô làm sao có thể làm được những chuyện điên rồ này vào lúc đó?