Sư Sĩ Truyền Thuyết

Chương 449: Trận chiến không cách nào tránh khỏi (7)




Trước mắt chỉ có vô số thân mềm màu tím to lớn vô bì nối liền ngang dọc, cảm giác gây cho người ta giống như đột nhiên tiến vào cơ thể người vậy, mà mấy thân mềm dạng ống này thì giống như mạch máu ở khắp thân thể con người.



Trên màn hình, vị sư sĩ đó đã thử hệ thống quét hình một hồi, nhưng vẫn không có bất cứ tác dụng nào. Hết cách, hắn chỉ đành đổi lại phương thức quang học. Nhưng bởi vì không có sương tím cản trở, tầm nhìn cũng rõ ràng hơn vừa rồi nhiều.



Thân mềm màu tím trong này so với bên ngoài to lớn hơn nhiều, điều này cũng làm cho khe hở giữa chúng càng lớn, càng có lợi cho quang giáp bay.



Ý, đây là cái gì?



Trên màn hình, trên mấy thân mềm màu tím to lớn đó mọc rất nhiều thứ giống như bướu thịt. Lớp ngoài quả cầu thịt trên thân mềm đang treo này bọc một lớp màng thịt nửa trong suốt, bên trong dường như co cuộn cái gì đó. Thông qua lớp vỏ ngoài nửa trong suốt, có thể nhìn thấy vô số sợi mảnh màu đen tụ tập vào cái bướu thịt này, cuối cùng nối với sinh vật co cuộn bên trong.



Vị sư sĩ này cũng lớn gan, chỉnh tăng độ sáng của đèn natri hydro trên quang giáp tông ủi. Đèn natri hydro trong bóng tối cực kỳ chói mắt, cũng chiếu được xa hơn. Nhưng điều này cũng làm cho mọi người vẫn đang nhìn chăm chú giật mình, chính ngay khoảnh khắc cái đèn đột nhiên sáng lên vừa rồi đó, bướu thịt dày đặc trên thân mềm làm trong lòng mỗi người không khỏi dâng lên vài phần hàn ý.



Quang giáp tông ủi trên màn hình cẩn thận tới gần một bướu thịt trên thân mềm. Thân thể mọi người trong phòng hội nghị đều không kìm chế được mà hơi nghiêng tới trước, cắp mắt không chớp nhìn dán vào màn hình. Mọi người đối với mấy bướu thịt này đều vô cùng tò mò, bức thiết muốn nhìn rõ bên trong rốt cuộc là gì.



Kỹ thuật điều khiển của vị sư sĩ này không tệ, rất linh hoạt dán sát một cái thân mềm to lớn vô bì, rồi điều khiển quang giáp trôi nổi tại chỗ.



Ánh đèn trắng toát của đèn natri hydro chiếu trên một cái bướu thịt gần quang giáp nhất, quả nhiên là thấy rõ từng li.



Dưới màng thịt nửa trong suốt có vài thứ giống như thủy tinh thân mềm, từng sợi mảnh màu đen nối liền với sinh vật co cuộn bên trong, mấy sợi mảnh này cho người ta cảm giác chầm chậm trôi chảy. Sinh vật bất minh đang co cuộn trong màng thịt rõ ràng là loại sinh vật bất minh cường hãn mà mọi người vừa mới nhìn thấy đó.



Sinh vật bất minh trong bướu thịt thần thái an lành, nhắm mắt, hoàn toàn không có chút hung ác dữ tợn mà mọi người vừa mới nhìn thấy đó.



Nhưng điều làm người ta ngạc nhiên là màu đen toàn thân của sinh vật bất minh co cuộn bên trong đang không ngừng sẫm hơn, mà cái đuôi lộ ra một đoạn đỏ lên từng chút một.



- Trời ơi! Nó đang tiến hóa! Trong phòng hội nghị không biết là ai thất thanh kêu lên.



Chính ngay lúc này, đột nhiên, bất minh sinh vật bên trong bướu thịt mở bừng mắt. Con ngươi màu đỏ sẫm dưới ánh đèn trắng toát làm người ta không lạnh mà run ở trong lòng.





Vị sư sĩ đó rõ ràng cũng bị dọa nhảy dựng lên, nhưng hắn vừa muốn có động tác, nhưng đã trễ rồi. Cảnh tượng trên màn hình thoáng cái biến thành tình trạng lốm đốm. Không cần xem mọi người cũng rõ vừa rồi xảy ra cái gì. Cái quang giáp tông ủi đó bị tập kích. Mà kẻ tập kích chính là sinh vật bất minh đó, người có mắt sắc bén rõ ràng nhìn thấy cảnh tượng trong khoảnh khắc con sinh vật đó phá màng thịt.



- Nó đang tiến hóa ư? Diệp Trùng hỏi Mục.



- Trải qua tính toán, khả năng là bảy mươi hai phần trăm. Mục đưa ra kết luận của mình.



Bảy mươi hai phần trăm, từ trong miệng Mục thốt ra, đó vô nghi là khả năng cực cao, Diệp Trùng tính toán trong lòng. Bướu thịt dày đặc vừa rồi đó, Diệp Trùng nhìn rõ mồn một. Nếu như bên trong một cái bướu thịt chính là một sinh vật bất minh, chỉ nghĩ thôi, Diệp Trùng đã không kìm được mà tê dại da dầu.



Về căn bản, từ cuộc đọ sức vừa rồi đó, Diệp Trùng đã có thể đưa ra phán đoán đại khái, sức chiến đấu của sinh vật bất minh và quang giáp tông ủi về cơ bản không phân hơn kém.



- Mục, ngươi có kiến nghị gì không? Diệp Trùng hỏi.



- Cái này cần ngươi tự mình đưa ra phán đoán. Đối với ta mà nói, số liệu có thể cung cấp quá ít, không sao đưa ra phán đoán chính xác. Trả lời của Mục làm Diệp Trùng rất thất vọng.



Thời gian trôi qua từng chút một, trong phòng hội nghị im ắng, mọi người đã sớm ngừng thảo luận, tất cả ánh mắt đều tập trung trên người Diệp Trùng.



Chính xác, đúng như Mục nói, tình báo có trên tay quá ít, rất khó đưa ra lựa chọn chính xác đối với cục thế. Nhưng Diệp Trùng lại có sự lo lắng nặng nề, nếu như mấy sinh vật bất minh này thật sự đang trong trạng thái tiến hóa, điều đó vô nghi đối với mọi người mà nói là một thời cơ tốt nhất.



Nhưng đây chỉ là suy đoán, nếu như nó không hề đang tiến hóa thì sao? Cho dù chúng đang tiến hóa, chúng đang trong quá trình tiến hóa vẫn có sức chiến đấu chứ? Nếu như toàn bộ bọn chúng đều hoàn thành tiến hóa thì sao?



Nghĩ tới chỗ này, hắn không kìm được mà hoảng sợ. Bướu thịt dày đặc đó, Diệp Trùng có thể xác định số lượng tuyệt đối không chỉ năm ngàn. Nếu như toàn bộ mấy sinh vật bên trong bướu thịt này đều hoàn thành tiến hóa, vậy đối với cả hành tinh Dật Cúc mà nói, vô nghi là thảm họa. Năm ngàn sư sĩ Tang tộc trước mặt đại quân mấy sinh vật bất minh khổng lồ này, nhỏ không đáng kể.



Đúng vậy, cho dù như vậy, tại sao không thừa dịp hiện giờ mà đánh cược một phen chứ?



Trong tư duy của Diệp Trùng, hắn cực kỳ ghét dùng loại phương thức đánh cược này để quyết định, bởi vì loại phương thức này làm cho kết quả đầy không tính không xác định. Hắn càng quen với việc trải qua tính toán tỉ mỉ mà tìm thấy cách tốt nhất hơn. Nhưng tình trạng đột nhiên mà tới trước mắt cũng làm cho hắn đối mặt hoàn cảnh không thể không cược. Tình báo liên quan tới loại sinh vật bất minh này có trên tay ít tới đáng thương, mà Diệp Trùng tin rằng, trong cả phòng hội nghị, e là chỉ có mình mới mới hiểu bọn chúng hơn. Nhưng chính cái gọi là hiểu biết của mình, về bản chất, với mấy người Tang Phổ cũng không hề khác biệt bao lớn.




Cắn răng, Diệp Trùng nén lòng, nặng nề ra lệnh: “Tất cả nhân viên chiến đấu chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.” Nếu như bây giờ cái gì cũng không làm, sự việc sẽ phát triển theo hướng nghiêm trọng nhất, một điểm này, không cần trải qua tính toán, Diệp Trùng cực hiểu rất rõ.



Mình lại phải dựa vào may mắn, trong lòng Diệp Trùng tự cười chế giễu.



Mọi người trong phòng hội nghị ầm ầm đồng ý. Đám người Tang tộc hiếu chiến đã sớm hai mắt đỏ rực, trong mắt đều là khát vọng với chiến đấu. Nhất thời, trong phòng hội nghị gà bay chó chạy, ngay cả Tang Phổ vẫn luôn trầm ổn, sắc mặt cũng hơi ửng đỏ.



- Diệp tử, hành động ngươi lựa chọn tính nguy hiểm rất cao. Mục trầm mặc một hồi, rồi mới từ từ mở miệng.



- Hết cách. Diệp Trùng cười khổ một tiếng: “Mục, ta vẫn còn lựa chọn khác sao?” Mới bắt đầu, Diệp Trùng đoán có lẽ chẳng qua cũng chỉ là hai loại sinh vật Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng và Giáp xác ngạc trùng này, nào biết, lại có sinh vật cường đại còn cao cấp hơn. Bây giờ ngay cả bỏ chạy, chỉ e cũng không phải một việc dễ dàng. Tốc độ mở rộng điên cuồng của sương tím, còn có đặc tính tiến hóa của chúng, Diệp Trùng tin rằng, càng về sau, mấy sinh vật này sẽ càng trở nên mạnh mẽ! Cả thiên hà Hà Việt có tới tận bảy điểm không gian không ổn định. Chỉ sợ sau này, mấy người Diệp Trùng ngay cả năng lực đánh một trận với mấy sinh vật bất minh này cũng không có. Diệp Trùng trước giờ chưa từng nghĩ trách nhiệm đại loại như hòa bình thế giới, nhưng hắn tin rằng, nếu như bây giờ không ngăn chặn, cuối cùng, không gian sinh tồn của bọn họ đều sẽ bị tước đoạt.



Trải qua nhiều việc như vậy, vô luận là ánh mắt nhìn xa hay là lý giả đối với sinh tồn, Diệp Trùng cũng không còn là thiếu niên chỉ biết bỏ chạy ngày trước đó nữa.



- Căn cứ điều kiện đã biết, trải qua tính toán, đây là lựa chọn tối ưu. Phán định của Mục mang lại cho Diệp Trùng chút sức lực: “Đáng tiếc, chúng hình như miễn dịch đối với công kích năng lượng, nếu không ta vẫn có thể giúp người một chút.” Câu nói này của Mục làm trong lòng Diệp Trùng ấm áp.



- Mục, yên tâm đi. Ừm, đúng rồi, Thương gần đây đang làm gì? Rất lâu rồi không nhìn thấy hắn.



- Hắn đang tiến hành điều chỉnh bản thân, có lẽ cần thời gian ba tuần.




Năm ngàn cái quang giáp tông ủi đang tụ tập ở chỗ cách sương tím ba trăm km.



Mệnh lệnh Diệp Trùng ra lệnh đơn giản vô cùng, phá hoại! Phá hoại mọi thứ bên trong! Thân mềm, bướu thịt, có lẽ còn có thứ chưa biết khác. Hình ảnh thân mềm và bướu thịt đã truyền tới mỗi quang giáp của Tang tộc.



Năm ngàn cái quang giáp tông ủi chia thành năm tiểu tổ chiến đấu. Bởi vì quang giáp tông ủi tác chiến cần không gian tác chiến khá lớn, cho nên quá nhiều quang giáp tông ủi ở cùng nhau ngược lại không hề thuận lợi cho tác chiến.



Năm tiểu tổ chiến đấu tiêu chuẩn, men theo rìa sương tím, bắt đầu tăng tốc bay lượng. Mỗi cái quang giáp đều đã mở đèn natri hydro ở mũi, nhìn từ xa, trong vũ trụ tối thui, bên ngoài một đám sương tím, vô số điểm sáng giống như đom đóm chạy vây quanh nó như đèn kéo quân.




Mà ngoài năm tiểu tổ chiến đấu còn có một tiểu đội không nổi bật do một trăm cái quang giáp tông ủi tạo thành khác. Mấy cái quang giáp tông ủi này bảo vệ khít khao một cái quang giáp ở giữa. Cái quang giáp hình người nhỏ bé, xinh đẹp này ở trong đám quang giáp tông ủi có kiểu dáng quái dị kiệt xuất khác thường.



Hành động của phía hành tinh Dật Cúc lập tức dẫn tới sự chú ý cao độ của ký giả tiền tuyến, cũng gây nên sự tò mò của mỗi người xem đài. Chính ngay vừa rồi, bọn họ tận mắt nhìn thấy uy lực kinh người của loại phi hành khí có kiểu dáng quái dị này, trong lòng bọn họ, mức độ lợi hại của loại phi hành khí quái dị này đã vượt xa quang giáp tiêu chuẩn của ba đại thế gia. Hai ngàn cái phi hành khí cường đại thế này, đã làm vô số người ngưỡng mộ trong lòng.



Nhưng khi lại có ba ngàn phi hành khí bay lên không, miệng mấy người này tưởng chừng như có thể nhét lọt một quả trứng vịt. Mà thế lực thần bí này ở trong lòng mọi người càng trở nên cao thâm khó dò.



Dáng vẻ này, người sáng mắt vừa nhìn liền biết đại chiến đùng cái sẽ bộc phát.



Nhưng ngay lúc mọi người mắt không xoay chuyển nhìn dán vào màn hình, hình ảnh kênh tin tức biến đổi, cảnh tượng đại chiến tinh không vừa rồi biến mất không thấy, thay vào đó là người chủ trì với gương mặt ngưng trọng.



- Các vị bè bạn xem đài! Rất xin lỗi cắt ngang mọi người một lát. Ở đây, tôi phải cho mọi người biết một tin tức bất hạnh, tin tức chúng tôi vừa nhận được đã được chứng thực. Tuyến đường an toàn hyperpol nổi tiếng đã xảy ra tình huống bất ngờ, tới trước mắt, đã có hơn ba mươi chín đội tàu mất đi bóng dáng, số người mất tích chưa biết, theo thống kê, ít nhất không dưới năm ngàn người.



- Ký giả bổn đài dùng tốc độ nhanh nhất tới nơi xảy ra chuyện, đây là hình ảnh phía trước truyền về.



Hình ảnh thay đổi, chỉ thấy trên màn hình, một đám sương tím gần như giống y chang đám sương tím mọi người nhìn thấy vừa rồi.



- A! Vô số người nhịn không được thất thanh kêu lên.



Giọng nói người chủ trì trầm trọng vô bì: “Đám sương tím bất minh này và đám sương tím chúng tôi phát hiện ở hành tinh Dật Cúc cực kỳ giống nhau, chúng tôi đoán rất có khả năng là cùng một hiện tượng. Nó hiện giờ đang điên cuồng sinh trưởng. Tới trước mắt, chúng tôi vẫn chưa phát hiện mấy sinh vật bất minh giống như trong đám sương tím của hành tinh Dật Cúc bay ra từ trong đám sương tím này…”



Lời người chủ trì chưa dứt, chỉ nghe thấy tiếng kêu chói tai ký giả tiền tuyến truyền tới. Trên màn hình, sinh vật bất minh che kín trời kín đất bay ra như ong từ trong sương tím, giống như một đám mây đen, lao bổ tới tàu vũ trụ tàu vũ trụ ký giả đang ngồi.



Phản hồi và góp ý:



Nơi mọi người góp gió tạo bão đây: