Ta Bị Yêu Ma Nuôi Nhốt
Không Ninh vô cùng háo hức.
Điều này khiến bạch y thiếu nữ tự xưng là Uyển Nhi sửng sốt, sau đó có chút chột dạ: “Ninh... bổ đầu? Ngài nhìn ta như vậy làm cái gì? Ta trông kỳ quái lắm sao?"
Thiếu nữ nói, còn len lén sửa lại váy, sợ hình tượng của mình có gì đó không ổn.
Không Ninh mỉm cười, nói: “Xin hỏi Uyển Nhi cô nương từ đâu tới? Tới huyện thành để trảm yêu trừ ma sao? Sao lại biết tên của tại hạ?"
Chẳng lẽ cô nương này đã biết được chuyện của bò cạp tinh? Lần này tìm đến để giúp Không Ninh?
Không Ninh lập tức nhớ tới câu chuyện Pháp Hải tới tìm Hứa Tiên, nhưng mình thì khác hắn Hứa Tiên. Nếu có "Pháp Hải" muốn chém giết yêu quái trong nhà, Không Ninh hắn vạn lần nguyện ý phối hợp.
Nhưng câu trả lời của Uyển Nhi lại khác với phỏng đoán của Không Ninh.
"Là thế này," Thiếu nữ lén nhìn đống đồ ăn thịnh soạn trên bàn, nói: “ta có gặp đám bổ đầu Trương Vinh ở trên đường, thấy bọn họ áp giải xác của yêu quái. Tò mò nên đi cùng bọn họ một thời gian, từ chỗ bọn họ biết được chuyện của Ninh bổ đầu huynh, cho nên cố ý tới gặp Ninh bổ đầu, nếu có mạo phạm, xin bổ đầu tha thứ."
Thiếu nữ nói xong, lại lén liếc nhìn đồ ăn trên bàn, nuốt một ngụm nước bọt.
Đúng vào lúc này, trong nhã gian đột nhiên vang lên từng tiếng "ục ục".
Mặt của thiếu nữ lập tức đỏ như gấc.
Không Ninh vội vã cười nói: “Uyển Nhi cô nương đường xa đến đây, chắc chắn rất mệt mỏi. Mau ngồi mau ngồi, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện."
Nói xong, Không Ninh kéo một chiếc ghế trống, mời thiếu nữ ngồi.
Tu tiên giả này dường như không thông minh cho lắm...
Trước thịnh tình của Không Ninh, thiếu nữ có chút thụ sủng nhược kinh ngồi xuống, nhìn đống thức ăn thịnh soạn trước mặt, có chút chần chờ, nói: “Ta có thể chứ?"
Không Ninh cười tươi đáp: “Đương nhiên đương nhiên, Uyển Nhi cô nương là khách từ xa tới. Xin cứ tự nhiên, không cần câu nệ."
Nói xong, Không Ninh ngồi lại về chỗ của mình, không áp sát quá gần thiếu nữ, tránh để thiếu nữ khó chịu. Giờ nhìn lại cô nương này gì cũng tốt, nhưng có hơi hướng nội? Còn hơi ngây thơ vô số tội...
Không Ninh thầm nghĩ, nhưng trên mặt vẫn tươi cười thân thiết.
Khuôn mặt tươi cười như vậy giúp thiếu nữ bớt căng thẳng.
Thiếu nữ giơ đũa lên, vừa định gắp thức ăn, đột nhiên lại nghĩ đến điều gì đó, khá trịnh trọng nói với Không Ninh: “Uyển Nhi sẽ không ăn chùa bữa cơm này, tương lai nhất định báo đáp!"
Nói xong, cũng không để ý Không Ninh có phản ứng gì, thiếu nữ giống như được giải khai phong ấn, không còn câu nệ, nhanh chóng động đũa.
Từng món ăn nhanh chóng bị thiếu nữ ăn sạch, chiếc đũa lia nhanh trên bàn ăn, gần như tạo ra từng đạo tàn ảnh, đồ ăn kẹp tới lập tức bị thiếu nữ nuốt cái ực.
Mười mấy món ăn, không đến nửa khắc đồng hồ, gần như bị thiếu nữ quét sạch.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Không Ninh há hốc mồm.
Tu tiên giả đều ăn khoẻ vậy sao?
Đợi cho thức ăn trên bàn bị ăn sạch, thiếu nữ mới ngừng đũa. Thiếu nữ đặt đũa xuống, dùng khăn miệng, thở phào nhẹ nhõm thật dài.
Thiếu nữ nói: “Lần đầu tiên được ăn một bữa thịnh soạn đến vậy... Ninh bổ đầu, cám ơn huynh chiêu đãi. Huynh đúng là người tốt."
Thiếu nữ rất nghiêm túc nói cảm ơn.
Không Ninh không biết phải nói gì, bàn ăn này cũng coi là thịnh soạn sao? Chỉ đãi cô ăn một bữa bình thường, đã được cô dán thẻ người tốt... Vị cô nương này, cô từng trải qua khoảng thời gian dầu sôi lửa bỏng chưa vậy?
Thầm than thiếu nữ này thật cổ quái, nhưng ngoài mặt thì Không Ninh vẫn tươi cười, nói: “Uyển Nhi cô nương lần này tới Huyện Sơn Lan tìm ta, là có chuyện gì không?"
Cơm đã ăn xong, đương nhiên nên nói chính sự rồi.
Thiếu nữ cũng ngồi thẳng người, nghiêm túc nói: “Ninh bổ đầu, huynh cũng biết tình cảnh hiện giờ của huynh rất nguy hiểm?"
"A?" Không Ninh ngồi thẳng người, hỏi: “Xin Uyển Nhi cô nương nói tỉ mỉ."
Cô gái vô cùng nghiêm túc nói: “Tuy Ninh bổ đầu võ nghệ cao cường, liên tục giết 2 con yêu ma. Nhưng 2 yêu quái này, chỉ là tiểu yêu tu vi thấp, không thể coi là mối hoạ."
"Trong Huyện Sơn Lan nhỏ bé này, có một đống yêu ma còn mạnh hơn 2 con tiểu yêu kia nhiều."
"Lúc ta còn ở ngoài thành, từ rất xa đã thấy nơi này yêu khí ngút trời, tà khí kinh khủng. Sau khi bước vào huyện thành, càng ức chế khó chịu, nơi nào cũng yêu khí ngập tràn."
"Ta đoán trong huyện thành này... ít nhất ... có mười con yêu quái trở lên. Trong đó thậm chí khả năng có đại yêu đạt 300 năm đạo hạnh trở lên!"
"Ninh bổ đầu sống ở nơi hiểm ác như thế này, còn chém giết 2 con yêu ma, được nhiều sự chú ý, có thể bị yêu ma tập kích, gặp phải nguy hiểm bất cứ lúc nào!"
"Cho nên lần này ta tới Huyện Sơn Lan, là muốn đưa Ninh bổ đầu rời khỏi mảnh đất nguy hiểm này, ra ngoài tránh nạn."
"Huyền Thiên Kiếm Tông ta là huyền môn chính đạo, Thiên Kiếm Quyết lợi hại vô song. Ninh bổ đầu chưa tu hành, đã có thể lấy thân thể người phàm trảm yêu trừ ma, thiên tư trác tuyệt. Nếu chấp nhận vào Huyền Thiên Kiếm Tông ta, tu hành Thiên Kiếm Quyết, mai này chắc chắn tiền đồ sáng lạn, trảm yêu trừ ma chỉ là chuyện vặt."
"Không biết Ninh bổ đầu có chịu theo Uyển Nhi rời đi?"
Cô gái tràn đầy mong đợi nhìn Không Ninh.
Không Ninh kinh ngạc nhìn nàng, không ngờ cô nương này lại tới đây để thu đệ tử.
Nhưng Huyền Thiên Kiếm Tông là gì? Chưa từng nghe qua, cũng không biết tông môn này tài giỏi cỡ nào.
Không Ninh chần chờ, nói: “Tuy ta cũng muốn đi cùng cô nương, nhưng thân bất do kỷ, giờ không đi được."
Không Ninh thở dài nói: “Không dám giấu Uyển Nhi cô nương, trước khi cô nương tới huyện thành, tại hạ đã bị yêu ma tập kích. Một con bò cạp tinh không rõ lai lịch, mượn cớ kết hôn để vào nhà của ta, còn đẻ yêu trứng trong cơ thể ta."
"Nếu ta rời đi, bò cạp tinh chắc chắn sẽ rất giận dữ, giết hại cha mẹ ta để xả giận. Nhưng nếu Uyển Nhi cô nương là có thể mời được trưởng bối trong tông, chém giết yêu quái này, tình hình chắcc chắn sẽ khác."
Không Ninh nhìn ra tu vi của thiếu nữ cũng không cao, xem ra cũng chỉ ngang ngửa hắn. Dù mạnh hơn, cũng không nhiều lắm.
Tu tiên giả tay mơ này chắc chắn đấu không lại bò cạp tinh, chỉ có thể mời trưởng bối của đối phương ra tay.
Nếu như Huyền Thiên Kiếm Tông thật có thể giết chết bò cạp tinh, giúp Không Ninh thoát ly khổ ải, gia nhập vào tông môn này cũng không phải không được.
Nhưng sau khi Không Ninh nói xong, sắc mặt của cô gái lập tức đơ như con cơ.
"Đã... đã bị tập kích?" Thiếu nữ hỏi: “Ninh bổ đầu, bò cạp tinh hại huynh trông như thế nào? Có thể kể rõ được không?"
Không Ninh thở dài, kể lại chuyện mình bị lừa, rồi yêu đương kết hôn, cuối cùng bị đẻ yêu trứng vào bụng.
Mà sau khi thiếu nữ nghe xong câu chuyện, biểu cảm có chút tuyệt vọng.
"Có thể biến hóa thành người, ít nhất... phải tới 100 năm đạo hạnh."
"Lại còn đẻ yêu trứng trong cơ thể vật sống, dùng phương pháp thay mận đổi đào, không có 200 năm đạo hạnh không làm được."
"Không biết ả có thể bay trên trời hay không... nếu như có thể bay lên trời chui xuống đất, ít nhất... phải có 300 năm đạo hạnh."
"Ninh bổ đầu, bò cạp tinh tập kích huynh... là một đại yêu! Uyển Nhi không phải là đối thủ của ả, không thể giúp được huynh."
Sự tuyệt vọng của thiếu nữ khiến Không Ninh khá ngạc nhiên.
Dù Không Ninh sớm đã nhận thấy đối phương đấu không lại bò cạp tinh.
Nhưng cô đấu không lại, có thể kêu sư môn trưởng bối, cần gì tuyệt vọng như vậy? Lẽ nào...
Không Ninh vô cùng khó chịu, hỏi: “Uyển Nhi cô nương, mạo muội hỏi một câu, Huyền Thiên Kiếm Tông của cô nương... có mấy người?"
Thiếu nữ dựng thẳng lên một ngón trỏ, khổ sở nói: “Một người... Huyền Thiên Kiếm Tông giờ còn sót lại một mình Uyển Nhi. Cho nên Uyển Nhi cũng không có sư môn trưởng bối gì hết... Xin lỗi, Ninh bổ đầu, dường như Uyển Nhi đã tới trễ."
Thiếu nữ có chút tự trách.
Không Ninh không nói gì, nhưng vẫn không từ bỏ hy vọng, hỏi: “Uyển Nhi cô nương có quen biết trưởng bối nào trong giới tu hành không? Có thể dùng quan hệ của tông môn, mời tiền bối có giao hảo với Huyền Thiên Kiếm Tông tới đây trảm yêu trừ ma, được không?"
Không Ninh đưa ra đề nghị có tính dò xét.
Thiếu nữ lại im lặng nhìn hắn, sau một lúc không nói gì, cuối cùng mới đáp:
"Lại khiến Ninh bổ đầu thất vọng rồi, Uyển Nhi cũng không phải đệ tử nhập thất của Huyền Thiên Kiếm Tông. Trên thực tế, Huyền Thiên Kiếm Tông đã bị huỷ diệt từ 20 năm trước, toàn bộ tông môn đều bị yêu ma tàn sát, ngay cả chủ phong của tông môn cũng đã bị yêu ma san bằng."
"8 năm trước Uyển Nhi bị lạc trong núi, ngẫu nhiên phát hiện mật thất do các trưởng lão lưu lại, vì vậy thu được truyền thừa Thiên Kiếm Quyết. Từ đó về sau khổ tu trong núi 8 năm, đây là lần đầu xuống núi, sau khi được nghe về chiến tích của Ninh bổ đầu, nên muốn mời Ninh bổ đầu cùng tu hành, trọng chấn uy danh cho Huyền Thiên Kiếm Tông."
"Còn về những môn phái khác, hoặc là tiền bối có giao hảo với tông môn... những thứ này hoàn toàn không có. Cho dù có chắc cũng đã chết trong hạo kiếp hủy diệt tông môn 20 năm trước."
"Căn cứ điển tịch do tông môn lưu lại, 20 năm trước trên Thần Châu đại địa xảy ra đại hạo kiếp. Quần ma vùng dậy, đạo tiêu ma trưởng, vài huyền môn đại phái ít ỏi không bị yêu ma tiêu diệt, cũng bị yêu ma vây công."
"Tuy Huyền Thiên Kiếm Tông không phải tông môn bị tiêu diệt gần đây nhất, nhưng giờ đã h20 năm trôi qua, cho dù còn huyền môn chính tông tồn tại, chắc tình trạng cũng kém rất xa trước đây."
"Bằng không sao lại để cho quần ma loạn vũ trong huyện thành?"
"Thậm chí Uyển Nhi còn đoán, ngay cả Thành Hoàng Âm Ty cũng xảy ra vấn đề. Huyện Sơn Lan quá hẻo lánh, có thể tình hình khá hơn một chút."
"Chỉ e tình huống của những thành trấn lớn ngoài kia sẽ còn hỗn loạn hơn."
Nói đến đây, thiếu nữ lại thở dài, sầu khổ nói: “Ninh bổ đầu, thế đạo gian nan, nhân đạo khó đi."