Chương 95: Thế giới thụ hiện - Động Thiên diệt.
Trên bầu trời, Hắc Quân Đoàn lạnh lùng tập kết, từ trời cao nhìn xuống. Bích Băng Thánh Cung đệ tử tử thương vô số. Bích Khải khắp người cũng là máu.
Bích Tuyết Thần ngẩn người nhìn về phía Thánh Cung.
- "Không chịu nổi một kích!" Darius khinh thường. "Thánh Cung của ngươi đã tàn, bây giờ là đến lượt của ngươi!"
Darius tụ tập linh lực, hai tay làm dấu thánh chữ thập. Từ trên người của hắn toả ra thần quang. Từng tia thần quang bắn thẳng đến Bích Tuyết Thần, làm thành nhiều lỗ máu. Bích Tuyết Thần như không cảm thấy đau đớn, ngẩn người nhìn về phía Thánh Cung.
- "Diệt vong sao?" Bích Tuyết Thần thì thầm.
Bích Khải toàn thân là máu, nửa quỳ trước cổng sơn môn của Thánh Cung.
- "Các đệ tử nghe lệnh, toàn lực bảo hộ Thánh Cung. Người còn Thánh Cung còn, người mất Thánh Cung mất!" Bích Khải hét lớn.
Bích Khải thầm dùng linh lực dẫn âm, dẫn tiếng nói vào tai của một hộ pháp.
- "Lập tức khởi động trận pháp phía sau Tông Chủ Cung, nơi đó có một truyền tống trận. Đưa người già trẻ nhỏ và các tinh anh chạy trốn ngay lập tức!"
Không chờ hộ pháp trả lời, Bích Khải quyết liệt xông lên bầu trời, cùng đối mặt với Hăc Quân Đoàn. Phía sau liên tục có các đệ tử phi hành lên không.
- "Bích Khải Trưởng Lão, chúng ta vẫn còn có thể chiến!" Một tên đệ tử lên tiếng.
Bích Khải nhìn lại, đó là Đại đệ tử của Bích Băng Thánh Cung, được vinh dự bang họ Bích của Thánh Cung, Bích Long Vân.
Bích Long Vân dáng người cao ráo, gương mặt sáng ngời, ánh mắt sắc bén như đao kiếm. Nhưng lúc này, khắp người của Bích Long Vân cũng là máu. Đi cùng Bích Long Vân là các đệ tử nội môn của Bích Băng Thánh Cung. Bích Long Vân làm Đại đệ tử cực kỳ có tiếng nói. Bích Long Vân luôn được lòng các đệ tử, luôn giúp đỡ các sư huynh đệ đồng môn. Lúc có việc hắn luôn đi đầu.
Lúc trận pháp tan vỡ, Bích Long Vân cũng là người đứng đầu chống đỡ cho các đệ tử. Thực lực của Bích Long Vân cũng là Đấu Thiên hậu kỳ, trong Thánh Cung, các đệ tử đều nói, chức Tông Chủ Thánh Cung tương lai là của hắn.
Nhưng hạo kiếp hôm nay, liệu rằng tương lai còn có Thánh Cung. Nhưng Bích Long Vân vẫn vì môn phái, đi đầu quyết chiến.
- "Ngươi trở về đi, tương lai môn phái cần có người chống đỡ. Nếu ta cùng Tông chủ c·hết tại đây, thì ngươi là người thừa kế!" Bích Khải lạnh giọng nói.
- "Còn có sư muội là Bích Dương. Ta vẫn muốn chiến trận này!" Bích Long Vân cười đáp.
Không đợi Bích Khải trả lời. Bích Long Vân đi đầu tiến lên một bước.
- "Tất cả đệ tử Bích Băng Thánh Cung! Ai không s·ợ c·hết thì cùng ta tiến lên. Vì Thánh Cung!"
- "Vì Thánh Cung!" Toàn bộ đệ tử phía sau Bích Long Vân không một ai lùi bước.
Một tên đệ tử đi ngang qua Bích Khải, hắn quay lại nhìn Bích Khải và nói: "Trưởng lão, thường ngày người hay la mắng chúng ta. Nhưng ta biết là vì muốn tốt cho chúng ta, vì bảo vệ chúng ta. Hôm nay, chúng ta phải hồi đáp cho Thánh Cung. Cảm ơn Trưởng lão đã luôn chăm sóc cho bọn nhóc ngang bướng chúng ta!"
Bích Khải thất thần. Thánh Cung đứng trên bờ vực sụp đổ, các đệ tử lại là liều c·hết xông về phía trước.
Bích Tuyết Thần thất thần nhìn lên bầu trời.
- "Ta cả đời bảo vệ Thánh Cung. Hôm nay lại cần bọn nhóc bảo vệ sao!" Bích Tuyết Thần lẩm bẩm. "Ta mới là Tông chủ của Thánh Cung!"
Bích Tuyết Thần hét lớn. Băng giá linh khí vờn quanh người hắn. Sát khí trên người sôi trào. Bích Tuyết Thần vung quyền về phía Darius, mặc cho thần quang xuyên thấu người của mình. Quyền quyền dũng mãnh t·ấn c·ông về phía Darius.
- "Ta mới là trụ cột của Thánh Cung, chưa đến lúc bọn nhóc các ngươi lên mặt!" Bích Tuyết Thần hét lớn.
Trên bầu trời, chiến đấu đã diễn ra, Bích Băng Thánh Cung đệ tử cùng Hắc Quân Đoàn giao chiến với nhau. Hắc Quân Đoàn chỉ hơn ngàn người, nhưng chiến pháp linh hoạt tinh diệu. Chỉ trong chớp mắt đã đánh tan thế công loạn lạc của Bích Băng Thánh Cung đệ tử.
Bích Long Vân đối chiến với Rose. Băng kiếm trên tay của Bích Long Vân tinh diệu, như thế cánh tay của hắn nối dài. Liên tiếp v·a c·hạm cùng đại kỳ của Rose. Hai bên giao chiến chớp mắt đã diễn ra cả trăm hiệp. Nhưng Bích Long Vân lại rơi vào thế hạ phong. Trên người liên tục xuất hiện v·ết t·hương.
Ha ha ha!
Bích Long Vân vừa đối chiến cùng Rose vừa cười lớn.
Ầm!
Một tiếng v·a c·hạm giữa đại kỳ và băng kiếm. Bích Long Vân bay ngược về phía sau.
- "Tông chủ, người già rồi, giờ là thế hệ của chúng đệ tử. Đại đệ tử Bích Long Vân xin thay Tông chủ gánh vác!" Bích Long Vân cười lên kiêu hãnh. "Ta hãnh diện là một đệ tử của Bích Băng Thánh Cung. Vì Thánh Cung mà chiến!"
- "Chiến!!!"
Dù rằng liên tục bại lui, nhưng tinh thần chiến đấu của toàn bộ đệ tử đều tăng cao. Bích Long Vân một lời nói cổ vũ sĩ khí của toàn bộ đệ tử.
Bên dưới còn rất nhiều đệ tử đang dưỡng thương, nhưng nghe lời nói của Bích Long Vân cũng đứng dậy. Gia nhập vào đại chiến trên bầu trời.
- "Đời này ta không tiếc!" Bích Khải ngước nhìn bầu trời, lệ nóng dâng trên khoé mắt của hắn. Còn gì hạnh phúc bằng có được một đám đệ tử tử trung với môn phái.
- "Tên này giao cho ta! Các ngươi là tinh anh của môn phái! Hãy rút lui đi!" Bích Khải chắn ngang trước người Bích Long Vân, ra lệnh Bích Long Vân rút lui. "Đây là mệnh lệnh!"
...
Jack bỗng nhiên ngáp dài, hắn cảm thấy nhàm chán.
- "Rose, Darius..." Jack vừa lên tiếng.
Ầm! Ầm!
Trong tinh không vang vọng âm thanh. Từ trên bầu trời bỗng nhiên hiện lên hư ảnh của một cây đại thụ. Đại thụ che khuất cả bầu trời. Khắp Vẫn Tinh Động Thiên, bất kỳ nơi nào cũng có thể thấy được hư ảnh của đại thụ.
Đại thụ khổng lồ, tán cây xum xuê. Chạc cây khổng lồ to bằng cả thân người, thân cây thì khổng lồ như cả một hành tinh. Chạc cây dù to nhưng vẫn lộ ra như là như những cành cây non khi so với thân cây. Đại thụ toát ra vẻ t·ang t·hương cổ lão. Cành lá đung đưa, thỉnh thoảng vang lên tiếng lào xào của lá, nhưng vào tai các tu sĩ võ giả lại như là nỉ non tiếng khóc.
Từ trên cây bỗng nhiên từng giọt nước rơi xuống.
Một giọt! Hai giọt!...
Càng lúc càng nhiều giọt nước rơi xuống, kèm theo tiếng nỉ non như tiếng khóc.Những ai nhìn vào cũng đều liên tưởng đến đại thụ đang khóc.
- "Đây là cây gì?" Bích Long Vân ngạc nhiên nhìn lên bầu trời.
Bích Tuyết Thần cùng Darius cũng dừng lại. Ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời. Nơi đó Đại Thụ đang run rẩy thút thít.
Ai cũng đều ngạc nhiên. Cổ tịch cũng chưa từng có ghi chép về thứ này. Hôm nay lại xuất hiện.
- "Hừ, thế giới thụ! Nó đã bắt đầu khóc! Xem ra quân đoàn khác đã hoàn thành công việc!" Jack không còn mỉm cười, trên mặt hắn lại toát ra vẻ không cam lòng.
- "Rose, Darius, đã có quân đoàn khác hoàn thành công việc trước chúng ta! Chúng ta đã mất vị trí dẫn đầu! Toàn lực t·ấn c·ông! Không còn thời gian để đùa giỡn!" Jack lạnh giọng ra lệnh.
Jack lại gia nhập chiến trường. Thế giới thụ xuất hiện chứng tỏ đã có quân đoàn khác hoàn thành công việc. Công việc của bọn hắn là chặt đứt địa mạch của các Động Thiên. Mỗi Động Thiên đều có chủ mạch, là nhiều hay ít còn tuỳ vào Động Thiên lớn hay nhỏ. Chỉ cần chặt đứt chủ mạch, Động Thiên xem như c·hết đi, từ từ sẽ bị tan rã và biến mất. Giống như chặt đứt sinh cơ của một giới. Đây là mưu kế rất nhiều năm của Vương. Từ thời xa xưa Vương đã liên tục xuất ám kỳ để có thể đạt được kết quả hôm nay.
Jack cùng Hắc Quân Đoàn và rất nhiều quân đoàn khác nhiệm vụ hiện tại là đi thu gặt thành quả. Jack tự tin là hắn sẽ hoàn thành đầu tiên, nhưng hôm nay, thế giới thụ hiện, làm hắn biết hắn đã bị tụt hậu. Đã có quân đoàn "g·iết" một Động Thiên. Hạng nhất không còn là của hắn. Lúc này hắn mất đi mỉm cười, sát khí vô biên vô tận.
Jack nhìn về phía Bích Băng Thánh Cung ánh mắt tràn đầy cừu hận và sát khí. Như thể thù g·iết cha g·iết mẹ.
- "Các ngươi đều phải c·hết!" Jack gầm lên.
Dùng tốc độ nhanh nhất, Jack phóng thẳng về phía Bích Tuyết Thần.
Ầm!
Lại một t·iếng n·ổ vang lên ở trong tinh không. Dị biến lúc này lại phát sinh.
Jack bỗng nhiên té lăn ra đất, miệng phun máu tươi.
- "Thực lực của ta!" Jack thê thảm gào thét.
Bỗng nhiên trên người hắn bốc lên một ngọn lửa trắng. Đang thiêu đốt lấy linh lực của hắn. Làm cho thực lực của hắn bị rớt xuống. Chỉ trong chốc lát, hắn từ Hợp Đạo ngã xuống nguỵ hợp đạo.
Hư ảnh của Thế Giới Thụ trên cao vẫn không ngừng đung đưa. Từ trên thế giới thụ bước ra một người! Thân ảnh khổng lồ vô biên, nhưng so với đại thụ vẫn là nhỏ bé không đáng kể.
Hắn xếp bằng giữa tinh không, toàn thân sáng ngời, không ai có thể thấy được. Từ trên thân ảnh của hắn vang lên tiếng ngâm tụng kinh văn.
Âm thanh phảng phất hư ảo. Nhưng với Jack lại như tiếng thét gào của quỷ dữ, tiếng ma chú phong ấn. Thực lực của Jack đã bị phong ấn xuống Nguỵ Hợp Đạo.
Toàn bộ Hắc Quân Đoàn đều bị ảnh hưởng. Có người ngã từ trên trời xuống đất. Linh khí r·ối l·oạn. Tập thể đều b·ị t·hương. Nhưng thực lực bọn chúng không mạnh mẽ bằng Jack, nên chỉ bị chấn nhẹ.
Bích Băng Thánh Cung đệ tử lại không bị ảnh hưởng, toàn bộ thấy Hắc Quân Đoàn b·ị t·hương. Ai nấy đều hưng phấn.
- "Thế cục nghịch chuyển. Trời cũng giúp chúng ta! Thánh Cung đệ tử tiến lên!!!"