Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Đông Hoàng Thái Nhất Không Ứng Kiếp

Chương 135 : Đấu Thiên.




Chương 135 : Đấu Thiên.

"Hai nguyên thần gộp lại, ý thức của bên nào mạnh hơn sẽ nuốt chửng người còn lại. Một trong chúng ta sẽ c·hết lâm sàng theo đúng nghĩa đen, huynh thật sự muốn vậy?"

Hắn nhịn không được liền liếc Đế Tuấn một cái.

Đế Tuấn đương nhiên đã từng nghĩ qua, lấy thánh nhân cảnh giới mà nói thì nguyên thần của y mạnh hơn thằng em, có hợp nhất lại thì nắm lợi thế vẫn là mình.

Y không trả lời câu hỏi, chỉ khéo léo nhắc đến việc họ vốn từ một thể tách ra, sau cùng sống sót là nguyên thần của người nào cũng không có gì khác biệt. Chỉ cần có thể đánh bại Hồng Quân mọi thứ đều xứng đáng.

Lý Băng Thu trầm mặc. Vậy tức là án tử cho hắn còn gì. Câu trước thì bảo chỉ có duy nhất đệ đệ, câu sau lại muốn mang mình thôn phệ.

Mặc dù vậy trong lòng vẫn không ngừng biện minh cho ca ca, ắt hẳn phải bị dồn vào đường cùng mới dùng hạ sách đó, hắn tin tưởng Đế Tuấn không phải kiểu người tuyệt tình như thế.

Để y bớt nghĩ quẩn, hắn liền mang chuyện yêu giới sắp lập ra bàn bạc.

Linh khí tụ về tay trái, phảng phất xuất hiện hình ảnh tinh cầu mà tương lai sẽ trở thành yêu giới.

"Không cần hơn thua với thiên đạo, huynh mang tiểu chất và tẩu tẩu tới nơi đây, chúng ta cũng có thể tạo dựng một cái ''hồng hoang'' mới."

"Không được, hồng hoang này hãy còn, ta không đi đâu hết." - Đế Tuấn cắt ngang lời, khẳng định cho dù 10 tiểu kim ô bình an vô sự thì kế hoạch vẫn sẽ không thay đổi.



Cứ nghĩ tới lão tặc thiên âm thầm tính toán suốt bao nhiêu năm, y quả thật chỉ muốn mang cái vị diện này nghiền nát hết thảy mới thoả lòng.

Nghe xong Thái Nhất chỉ muốn kêu trời, ca ca không đứng ở vị trí của hắn, khó mà giải thích cho y hiểu chuyện đang dự tính có hậu quả gì, không chỉ chọc vào Hồng Quân mà còn ảnh hưởng bố cục câu chuyện của nam chính.

Đợi tới hệ thống đích thân vào cuộc thì trời cứu. À không, trời cũng không cứu nổi pha này.

Huynh đệ bất đồng ý kiến, kịch liệt tranh cãi.

Yêu hoàng thắc mắc đệ đệ mình tu tà ma ngoại đạo lại đi khóc thương cho hồng hoang vạn linh.

Đế Tuấn : "Hay là nói Thái Nhất ngươi từ đầu do Hồng Quân phái tới đối phó ta?"

Lý Băng Thu ngây người. Giọng điệu có chút trách móc nói ra. - "Ca! Ta là đệ đệ của huynh đó." - Đưa ngón tay chỉ vào mặt chính mình nhắc nhở đối phương.

Đế Tuấn thở dài. "Cũng có thể đó là lý do Hồng Quân mới lợi dụng ngươi."

Lợi dụng?! hắn cười như mếu, lập thiên đình là ý của Đế Tuấn, làm thiên đế cũng là ý của Đế Tuấn, bản thân hắn bao nhiêu năm qua sai đâu đánh đó, nhân quả toàn bộ tự thân gánh hết.



Nếu mà nói lợi dụng, thì không phải chỉ có Hồng Quân lợi dụng hắn đâu. Cả y cũng thế.



Nhìn nét mặt em mình lộ rõ vẻ không phục, Đế Tuấn dù biết bản thân quá lời vẫn không cho phép mình mềm mỏng ở giai đoạn này, yêu hoàng kiên định bước lên trước, hai tay chắp ra sau lưng, lớn tiếng nhắc lại chuyện năm xưa trích bản nguyên ra cứu hắn.

"Đệ đệ tốt, vì cứu ngươi mà bản nguyên ta bị khiếm khuyết, tu hành gian nan, ngồi ở vị trí thiên đế ta ngày nào cũng nghe người khác dị nghị, bọn chúng nói ta chẳng qua chỉ núp bóng ngươi. Cả thánh vị cũng là ngươi ban cho."

Mà không chỉ có vậy, để dẫn chứng cho sự nghi ngờ của mình, y nói nếu hắn không phải người của Hồng Quân thì mắc cái gì ông ta dễ dàng duyệt Thái Nhất lúc đảo chính làm thiên đế như vậy.

Thiên đế chi vị đâu phải nói đổi là đổi.

Nghĩ mà xem, mới vừa lên tiếng, Hồng Quân đã bỏ phiếu ủng hộ, hai người các người nói trong sạch, ai mà tin nổi.

Đế Tuấn đe dọa nếu trong lòng vẫn xem mình là ca ca thì hắn phải đứng về phía y, chống lại thiên đạo, hủy diệt hồng hoang.

"Hồng hoang cũng không phải tờ giấy vụn, nói hủy là hủy." - Thái Nhất rít lên. "Người đang làm, trời đang nhìn."

Đế Tuấn cười khẩy. "Ai dám nhìn? Ta là thánh nhân, ai dám nhìn."

Mà Tử Tiêu Cung lúc này tụ họp đông đủ, toàn cảnh đối thoại giữa Đế Tuấn cùng Thái Nhất được Hồng Quân mang ra chia sẻ cho chúng thánh cùng nghe như chương trình truyền hình trực tiếp.



Thiên đạo thánh nhân ký thác nguyên thần vào thiên đạo. Đế Tuấn có thể đọc vị thiên đạo tính toán, thiên đạo cũng có thể nhìn thấu được âm mưu của y.

Hồng Quân chung quy không xem trọng chuyện này lắm. Đế Tuấn có thể tính toán đám đầu heo như vu tộc, chứ ông ta thì ba chữ thôi. "Không ngang hàng."

Ngược lại, đạo tổ ấm ủ dự định khác, âm thầm nhìn xuống nguyên tác đang co ro một góc.

"Thái Nhất, nãy giờ ngươi cũng nghe hết những lời ca ca ngươi nói rồi chứ? Hắn cả ngươi cũng muốn nuốt. Hồng hoang cũng muốn hủy. Ta biết ngươi bị La Hầu khống chế mới phát sinh tâm ma, nay tâm ma đã tách ra, chuyện kia không truy cứu nữa."

Nguyên tác thở phào nhẹ nhõm, cũng may Hồng Quân lầm tưởng nhầm Lý Băng Thu thành tâm ma của hắn.

Chưa kịp vui mừng, ông ta liền nói muốn nguyên tác thuận theo ý của Đế Tuấn, cùng y bố trí đại trận Chu Thiên, trước là diệt vu tộc, tạo phước cho vạn linh, hai là tiêu diệt luôn Đế Tuấn.

Nguyên tác giật mình, sợ bản thân nghe nhầm, y ngửa mặt lên nhìn thẳng vào đạo tổ.

Nữ Oa thánh nhân đon đả mở lời, nét mặt của nàng lộ ra ý cười.

"Thái Nhất sư đệ, ca ca ngươi có suy nghĩ đại nghịch, nếu có thể vì thiên hạ chúng sinh đứng ra đại nghĩa diệt thân, thiết nghĩ với vô lượng công đức như thế, ngươi chắc chắn sẽ thành thánh."

"Phải phải phải... Chuyện đại công đức như thế, chọn Thái Nhất sư đệ đi là hợp tình hợp lý." - Nguyên Thủy Thiên Tôn cười gượng, duy trì nét mặt phúc hậu thị chúng.

"Thế nào?! Thái Nhất. Ngươi có nguyện vì chúng sinh thiên hạ mà ra tay?" - Thanh âm của Hồng Quân rền vang khắp thần tòa, 3000 bồ đoàn theo đó bừng lên kim quang, tạo ra màn hòa tấu ánh sáng chói mắt.

"Đệ tử... Đệ tử sợ bản thân không có đủ thực lực đồ thánh." - Nguyên tác nuốt một ngụm nước bọt xuống cổ họng. Thần sắc đình trệ tại thiên trung.

Hồng Quân hừ lạnh. "Ngươi có thể."

Trên tầng cao lại ngưng đọng một tia Hồng Mông Tử Khí rơi xuống.