Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Khai Màn Siêu Phàm Thời Đại

Chương 13: Mệnh lệnh mới




Chương 13: Mệnh lệnh mới



Tại đại sảnh bệnh viện Yoshimari đại sảnh, tám người tổ đội cùng một người mặc đồ phòng hộ đen kín mít im an tĩnh đứng tại chỗ, không lâu lắm một tiểu đội khác cũng tập hợp thành công, chỉ là số lượng nhân viên hơi ít chỉ còn bốn người, mà lại trong đó một người chân trái đã biến mất chỉ có máu tươi từng giọt từng giọt nhỏ xuống, cả quá trình đều do một người khác cõng đi, nhìn tình huống người này đã không thể tiếp tục nhiệm vụ nữa rồi.



Thời gian dần trôi qua, từng tốp binh sĩ nhanh chóng tập hợp tại đại sảnh, có vài tiểu đội giống như tiểu đội thứ hai tập trung, đều là nhân số ít vô cùng hoặc có người tàn tật, nhưng cũng có vài cá biệt tiểu đội nhân số xem như vẫn đảm bảo hơn một nửa giống ER.1, chính là ER.2: sáu người, ER.5 :bảy người, ER.6 :chín người, cùng với lặt vặt các tiểu đội khác cộng lại nhân số cũng đạt được năm bảy người. Ba mươi phút trôi qua, số lượng người tập hợp ngày càng ít, đợi đến lúc nhắc nhở lần ba vẫn không có phản hồi, vị kia SDI nhân viên cũng liền thôi, hắn nhìn lấy trong đại sảnh sáu mươi bốn binh sĩ, trừ đi mười một người từ tàn tật tới v·ết t·hương không nhẹ đi thì còn lại năm ba người có thể tiếp tục chấp hành nhiệm vụ.

- Hơi ít, nhưng đều là tinh nhuệ, hẳn là có thể miễn cưỡng thăm dò đi

Hắn thầm nghĩ.

Hơi gật đầu xem như chào hỏi, nhân viên SDI lấy ra một cái điều khiển liền hướng về một bức tường liền kích hoạt, ánh sáng từ điều khiển phản quang ra một bộ hình ảnh làm mọi người thán phục không thôi, một phần quả không hổ là SDI, chiếc máy chiếu nhỏ như thế mà lại vẫn chiếu ra được hình ảnh sắc nét cùng chân thật như thế, phần khác thì là bản thân hình ảnh quá kinh khủng, từng cái quái dị t·hi t·hể nằm rải rác trên mặt đất, nhìn kỹ sẽ thấy có chút hình dáng loài chuột, nhưng là trên thân trọc lóc để lộ làn da đỏ hồng nhăn nheo, trên da chúng nổi đầy những cái bọc máu, một số vỡ ra tạo thành từng cái lỗ nhỏ trên xác c·hết, trông kinh khủng và bẩn mặt vô cùng.



Nhân viên SDI nhìn thấy mọi người đều tập trung liền âm thanh ồ ồ nói:



- Đây là hình ảnh từ phòng chứa rác thải của bệnh viện dưới lòng đất, nơi này để chứa các loại rác thải đặc biệt cần đốt để thiêu hủy, nhưng không biết mà bọn chuột biến dị xuất phát từ đây, không có gì ngạc nhiên thì trong bệnh viện này còn chứa thủ phạm gây ra tất cả chuyện này, nhiệm vụ của mọi người là tiến xuống lòng đất điều tra và thu thập vật phẩm khả nghi, chỉ vậy thôi



Nghe thấy nhiệm vụ lần này là thu thập tang vật mà không phải thanh trừng, mọi người ở đây liền nhẹ nhàng thở ra, một người trong đó giơ tay hỏi :



- Vậy yêu cầu là thu thập bao nhiêu, hẵn không phải mang theo mọi thứ lấy được đi





Nghe vậy nhân viên SDI không chút ngừng lại liền trả lời:



- Không có yêu cầu, chỉ cần các ngươi thấy khả nghi liền thu thập là được, nhưng phải liên tục di chuyển qua các địa điểm, cũng đừng mơ đến đánh xì dầu, mọi người chắc đều biết mình trang bị có gắn camera cá nhân, bình thường sẽ chẳng ai mở xem làm gì nên các vị có thể làm một ít thứ mờ ám, nhưng sự kiện lần này cực kỳ nghiệm trọng và cơ mật, sau khi ra khỏi đây mọi người sẽ bị kiểm tra kỹ càng, nên tự lo liệu cho tốt.



- Tặng mọi người một nhắc nhở thân thiện là dưới hầm sớm đã bị đám chuột quấy nát bét, hố lớn hố nhỏ có ở khắp nơi nên mời cẩn thận, không nên đem mình làm ngã trở thành sử thượng đệ nhất JGSDF nhân viên bị té c·hết..."



Các binh sĩ nghe vậy liền căng thẳng, không phải vì trò đùa không vui của SDI nhân viên mà là thông tin trong câu nói ấy, nhìn tình hình này dưới đó thế cục hẵn không đơn giản, sợ rằng bình an vượt qua chỉ là si vong nói mộng...



Mà nãy đội trưởng Shinatsu vốn im lặng lắng nghe giờ đây cũng giơ tay ý kiến:



- Thế cấp thái độ đối với bọn chuột nhắt này là thế nào



Ở đây tất cả mọi người đều hơi khó hiểu, nhất là đội viên ER.1, ý đội trưởng là gì chẳng phải cứ gặp liền tiện thể b·ắn h·ạ sao, còn thái độ với không thái độ cái gì, nhưng nhân viên SDI lần này lại im lặng hồi lâu, điều này làm mọi người hơi nghi hoặc cùng bất an, chẳng lẽ thật có ẩn khúc. Quả nhiên im lặng vài giây nhân viên SDI ngẩng đầu nhìn kỹ lấy Shinatsu cuối cùng thẳng thắn nói:



- Cấp trên yêu cầu... tận lực tránh xung đột, nhiệm vụ các người là thu thập mà không phải g·iết chóc, những con chuột kia sẽ có người xử lý sau.





Nghe thấy thế, mọi người ở đây đều chợt hiểu, đồng thời tất cả gương mặt đều trở nên khó coi, cùng phẫn nộ, "tận lực tránh xung đột" dùng cái mông suy nghĩ cũng biết đám lãnh đạo muốn bắt sống mà, bắt sống thì cũng thôi đi, chân chính làm bọn hắn tức giận là đám chó mà kia lại đem bọn hắn đi tiêu hao nhân lực địch, cùng thăm dò thực địa, văn vở là thế, nói thẳng chính là đi đút quái vật ăn để nghiên thu thập tư liệu.



Nhìn lấy bầu không khí chợt căng thẳng, nhân viên SDI cũng không nói gì thêm, dù sao hắn đã tận lực, cũng thật sắp thành công nhưng phút cuối lại bị ngáng chân, nhưng dù vậy kết quả vẫn không thay đổi, cấp trên đã ra lệnh, đám này lực lượng phòng vệ cùng một vài vị đặc công không muốn cũng không được "



Mà đội trưởng Shinatsu hỏi xong thì liền trầm tư, như có điều suy nghĩ.



Thấy mặc dù mọi người đều tức giận cùng phẫn nộ bất bình nhưng cuối cùng không ai ý kiến thêm, nhân viên SDI liên xoay người làm tư thế mời:



- Nếu mọi người không có ý kiến thì lập tức chấp hành, khi thu thập đủ tài (tư) liệu, cấp trên sẽ gọi mọi người về.



Nhìn lấy đường xuống tầng hầm như tràn ngập bóng tối như từng con chuột biến dị mở ra miệng máu mời gọi bọn hắn tiến vào, từng người binh sĩ chợt do dự, nhưng một thân ảnh lúc này chẳng biết từ lúc nào đã vượt lên trước, bình tĩnh bước vào cửa, các đội viên ER.1 thấy mình đội trưởng thế mà thật dám vô liền vội vàng đuổi theo. Có người đi đầu liền có người đi sau, các binh sĩ nhìn nhau cuối cùng từng người từng người dậm bước đi vào.



Đến lúc tất cả đều xuống dưới, nhân viên SDI nhẹ nhàng đóng lại, tiếng khép cửa "cót két" kéo dài vang vọng trong đại sảnh, mà nhân viên SDI vẫn đứng đấy hồi lâu liền chợt đối với hư không nói:



- Các người lam ăn thật tắc trách a, huấn luyện thuộc hạ cũng không đến nơi đến chốn, nhờ tên ranh ấy mà giờ đây kế hoạch bị ảnh hưởng rồi kìa





Nhưng trong đại sảnh đã trống không chợt vang lên giọng nói quỷ dị như đã qua cải tạo:



- Không phải việc của ngươi, miễn sao đạt được kết quả vừa ý cấp trên là được



Nói xong, đại sảnh liền một lần nữa quay về tĩnh lặng, mà vừa mới đứng đấy SDI nhân viên chẳng biết lúc nào đã biến mất.



...



Mà tại tầng cao nhất của bệnh viện Yoshimira, những căn phòng bệnh trắng tinh đơn điệu giờ đây đã biến mất, thay thế bằng từng căn phòng tiệc sặc sỡ muôn màu với vô số phụ kiện khác nhau, từng bức tường giờ đây đã được nhuộm lên màu sắc mới, đỏ, trắng, cam, hồng, vàng, nâu, xám... ngoài ra trên tường còn được trang trí lấy các loại đồ trang trí thân thiện với môi trường như mắt người cùng mắt chuột gắn vào đen điện tạo thành từng "chùm đen" rực rỡ, mặt đất được phủ lên bởi một lớp da hồng hào, bàn tiệc cấu tạo từ từng khúc xương chuột mà thành, ghế ngồi đơn giản, không cầu kỳ, từng bộ xương người lọc sạch thịt cùng máu tươi và nội tạng, cố định tại tư thế ngồi không khí liền hoàn thành, tại chủ vị, ngồi đó một cô gái, dáng vẻ thành thục, mái tóc đỏ tươi, đôi mắt như hồng ngọc, khuôn mặt kiều diễm nhìn tất cả thành phẩm của mình liền hài lòng cười "thật xinh đẹp làm sao" nàng nhẹ nói, nhưng bởi "vật liệu người" trong tòa nhà này không nhiều lắm, lại còn bị đám "vật liệu mới" vào g·iết bớt thành ra số ghế gặp hạn chế, điều này làm nàng hơi không vui, nhưng được rồi, mặc dù nàng thích mở "tiệc" có thật nhiều khách, nhưng đôi lúc tổ chức "tiệc trà" nho nhỏ cũng không tệ, nàng nhẹ cười nói:



- Khai tiệc thôi



Từng chiếc đầu người, thần sắc hoảng sợ tột độ từ sàn nhà thịt chui lên, lơ lửng bay lại liền nằm trên đùi từng chiếc "ghế" nhưng nhanh chóng, số ghế đã hết, thấy vậy cô gái tiếc nuối nói :



- Thôi vậy, nhân số đã đủ hết rồi, hẹn các ngươi lần sau a



Nói xong, từng chiếc đầu người chưa có ghế ngồi chợt nổ tung, tạo thành từng đoàn huyết vụ rơi xuống, một ít rơi vào ly trà đã chuẩn bị sẵn, mà cô gái thấy vậy đưa tay ra hiệu"mời" liền đưa ly "trà" lên môi ngọc.