Chương 211: Thử nghiệm
- Lại c·hết mất rồi sao?
Ngồi tại trên bàn nghiên cứu tự chế ở căn cứ bí mật sau núi, Motaru trầm ngâm nhìn những t·hi t·hể động vật trước mắt.
Tình trạng tất cả bọn chúng đều không khác biệt mấy, đều trở nên khô queo gầy gò cuối cùng là triệt để t·ử v·ong.
Tạo thành tình huống này là do Motaru thử nghiệm đem chakra của mình cấy vào thân thể của mẫu vật nghiên cứu.
Nhưng khác biệt với lần đầu hắn thực nghiệm truyền chakra vào thân thể con rắn đần kia, từ sau đó trở đi, ngoại trừ rắn xanh ra, Motaru liền chưa từng lại thành công một lần.
Điều này làm hắn thật sư nghi hoặc không thôi:
- Rốt cuộc là sai ở đâu a? Và ngươi tại sao lại khác biệt, là vì có điểm đột xuất ở đâu chăng?
Motaru thở dài nhìn rắn xanh đang ung dung ngồi cạnh hắn, ánh mắt mờ mịt nhìn bàn thí nghiệm tràn đây t·hi t·hể động vật nhỏ cùng côn trùng.
Cảnh tượng này thế mà tương đương thú vị khiến Motaru không khỏi nổi lên tâm đùa ác.
Hắn đưa ngón tay sờ nhẹ đầu đối phương, giọng đầy ý vị thâm trường nói:
- Thấy được sao, đây đều là kẻ xấu số c·hết thay ngươi nha, hiện tại sẽ tới lượt ngươi khà khà.
Đây vốn dĩ chỉ là Motaru đùa ác một chút, chỉ là hắn cũng không ngờ đầu rắn lục trước mắt thế mà dường như hiểu được.
Trên đầu nhỏ hiện ra vẻ ủy khuất cùng u oán, sau đó cuối cùng là nhắm mắt chờ mệnh, đầu nhỏ tựa vào ngón tay hắn tựa như đang nói "Tên xấu xa nhà ngươi muốn làm gì thì làm đi."
Nhìn sinh vật nhỏ này thế mà hiểu nhân tính như thế, Motaru cũng tương đương bất ngờ.
Hắn đêm đối phương nâng lên hài lòng ngắm nghía, giọng chợt nhu hòa vô cùng:
- Ta chỉ đùa thôi mà, đừng ủy khuất, ngươi thế nhưng là bảo bối của ta nha.
Dùng ngón tay trêu ghẹo đầu nhỏ của đối phương, Motaru không khỏi cảm giác tâm tình thư giãn rất nhiều.
Ít nhất cũng không còn thất vọng u ám như vừa rồi.
Đột nhiên, Motaru nghĩ tới chính mình thu dưỡng đầu rắn nhỏ này cũng gần một tuần rồi, hắn dường như vẫn chưa làm gì đó thì phải:
- A ngươi hình như vẫn chưa có tên, gọi là rắn nhỏ thế cũng kỳ, chẳng bằng gọi là rắn đần thế nào?
Lời nói của hắn vừa dứt, bầu không khí phút chốc liền rơi vào trầm mặc.
Đầu rắn chợt ngơ ra tựa như đang hỏi "Ngươi thật sự là đang đặt tên á".
- Hắc, quả nhiên bảo ngươi rắn đần không sai a.
Nhìn biểu cảm ngớ người tựa như CPU xử lý không nổi thông tin của sinh vật nhỏ này, Motaru cảm thấy chợt hài hước vô cùng.
Chỉ là cười một lát, Motaru lần nữa ho khan nghiêm túc lại.
Ngón tay chọc chọc đầu nhỏ đối phương, hắn tự hỏi nên đặt tên gì cho hợp đây.
Kiếp trước nuôi gà nuôi vịt nuôi chó nuôi mèo, hắn chỉ chưa từng nuôi rắn, vì thế để lấy cái tên cũng thật khó lựa chọn cái tên hợp lý nha.
- Không ấy ta lấy một cái tên có sẵn thì sao?
Nghĩ tới những cái truyện xưa có sự xuất hiện của rắn yêu bên trong, Motaru không khỏi chợt lắc đầu.
Tiểu Bạch, Tiểu Thanh cái gì, đều quá khó nghe, hoặc nói đúng hơn là cùng phong cách của hắn không hợp.
Mà lại mấy đầu rắn yêu kia tựa như đều thật sự rất đần độn bị người khác tùy ý khi dễ.
Mặc dù đầu rắn nhỏ trước mắt cũng trông rất đần nhưng Motaru vẫn muốn đối phương trong tương lai có thể mạnh mẽ phát triển, trở thành một nguồn chiến lực không nhỏ của hắn, vì vậy đặt tên cho đối phương cũng phải thật khốc huyễn, phù hợp với mong đợi của hắn.
- Ừm để coi, "Bát đầu xà" thì sao?... Thôi, quá xấu. Ngươi tương lai không những mạnh mà còn phải đẹp nữa, ngươi dù không đẹp theo tiêu chuẩn con người thì cũng phải đẹp theo tiêu chuẩn loài rắn, một thân rắn mọc ra tám cái đầu thật sự quá xấu đi.
m thầm phun nước bọt một câu, Motaru đắn đo suy nghĩ một lúc, đột nhiên ánh mắt của hắn phút chốc sáng lên.
- Không ấy gọi ngươi là Mobius thế nào?
Motaru hưng phần nâng đối phương lên ngang mặt thần thái đầy vui vẻ nói.
Một chút ký ức phủ bụi từ lâu trong Motaru chợt lần nữa hiện ra trước mắt hắn.
Nhớ tới nhân vật có cái tên tương tự kia, dáng người lung linh nhỏ nhắn xinh đẹp, gương mặt yêu mị tràn đầy vẻ bí ẩn, quyền năng cao cả cùng tâm tư cực sâu. Nhưng hơn hết chính là khả năng trụ meta cực mạnh cứu vớt hắn không biết bao lần, là nỗi đắc ý của hắn khi chơi game H nào đó.
Vì vậy Motaru không khỏi càng thêm hưng phấn trông chờ đầu rắn nhỏ trước mắt có thể phát triển thành như "Mobius" kia.
Chỉ là khi lần nữa nhìn cái đầu đờ đẫn nhìn hắn trước mắt, Motaru chợt im lặng đờ đẫn theo.
Cả hai cuối cùng nhìn nhau một lúc, sau đó vẫn là hắn thở dài thầm kêu khổ:
- Được rồi ta vẫn là mơ tưởng xa vời. Ngươi sau này ổn định phát triển, đừng quá ngốc là được.
Mobius tựa như cái hiểu cái không, đầu nhỏ của nó thật sự không đủ dung lượng để lý giải vì sao nhân loại trước mắt lại có cảm xúc biến hóa thất thường như thế.
Cuối cùng rơi vào đường cùng, nó trực tiếp không nghĩ nữa, trườn vào tay áo Motaru quấn quanh cổ tay hắn liền nhắm mắt đi ngủ.
Motaru thấy thế cũng không để ý nhiều, bắt đầu tiếp tục công cuộc nghiên cứu của mình.
Hắn vất vã như thế này cũng không phải là vì đam mê khoa học cỡ nào.
Motaru chỉ đơn giản là muốn nghĩ cách làm sao để người phàm có thể sử dụng siêu phàm, hay nói đúng hơn là Motaru muốn nghiên cứu làm sao để có thể sáng tạo đại lượng chiến lực siêu phàm cho mình sử dụng và không lo bị phản bội.
Mặc dù hắn đã có tiền đề chế tạo thành công, chính là tên nghiện tên Ouga kia.
Tuy nhiên, hắn lại không có thủ đoạn quá hiệu quả để ràng buộc đối phương.
Mặc dù đối phương có thể có thành tựu trở thành siêu phàm là do hắn truyền chakra vào, nhưng trải qua giai đoạn lột xác hóa thành sinh vật siêu phàm, sợi chakra kia của hắn cũng triệt để dung nhập vào thân thể đối phương, không còn mảy may liên hệ với hắn.
Điều này cũng là hồi chuông cảnh tỉnh hắn không thể đi lung tung dùng chakra chế tạo siêu phàm sinh vật, nhất là người.
Tâm tư một người rất phức tạp, vô cùng phức tạp. Bất cứ thủ đoạn không chế, chèn ép nào dù hiệu quả cao ra sao nhưng một khi dùng lên người thì sẽ sinh ra phản kháng, phản kháng dẫn đến đấu tranh, đấu tranh đến cuối cùng là một trong hai triệt để hủy diệt.
Motaru không muốn tạo ra thêm kẻ địch, vì vậy hắn mới đổi đối tượng nghiên cứu từ người sang động vật.
Chỉ là động vật dường như thiếu thứ gì đó so với người nên dẫn đến hắn thử nghiệm mấy chục lần vẫn là không thể thành công.
Đây là vì sao chứ?
Ánh mắt Motaru không khỏi hơi liếc mắt cổ tay của mình.
Chẳng lẽ là lý tính sao?
Từ khi lần đầu gặp mặt, Motaru đã nhận ra đầu rắn này rất lý tính, cực kỳ lý tính.
Vì vậy hắn mới thử nghiệm truyền chakra vào người đối phương.
Chỉ là Motaru nhớ tới khi ấy đối phương cũng không lập tức liền tốt mà tựa như rơi vào tình huống nào đó vô cùng đau đớn khiến thân rắn quằn quại không ngừng.
Mà Ouga tựa như cũng trải qua tình trạng như thế khiến thân thể của hắn chợt sốt lên, làn da đỏ rực.
Mặc dù cả hai đều an toàn vượt qua, nhưng sau đó liền không còn tiền lệ đó nữa.
Có lẽ lý tính thật sự có đóng góp tác dụng to lớn đi.
Nhưng theo Motaru lý tính chỉ giúp sinh vật tăng cường ý chí để vượt qua cái giai đoạn lột xác vô cùng thống khổ kia mà thôi.
Nếu hắn muốn đại lượng chế tạo sinh vật siêu phàm, vậy hiện tại liền có hai hướng.
Hoặc là tăng cường ý chí lực của sinh vật hoặc là giảm tải độ khó xuống.
Nghĩ nghĩ Motaru vẫn là khuynh hướng cái sau.
Bởi vì cái trước quá khó, lại quá đặc biệt, hoàn toàn không có hướng đi cụ thể.
Cái sau mặc dù cũng khó nhưng Motaru cũng có vài ý tưởng để bắt tay vào thử nghiệm.