Ta Là Nữ Phụ Không Phải Nữ Chủ
Ở 1 góc khuất nào đó.
Minh Nhã đi trước kế tiếp là Mẫn Nhi. 2 người đứng đối diện nhau. Rồi đột ngột cô gái này quỳ xuống trước mặt cô. "Lâm tiểu thư xin cô hãy tha lỗi cho tôi. Tôi biết mình làm sai rất nhiều điều. Tôi có 1 bí mật muốn nói với cô".
Cô cười khinh "được nếu như bí mật đó có giá trị với tôi". Để coi cô giở trò gì với tôi.
"3 năm trước sau khi cô đi du học, 3 tháng sau Mộc Hạ liền mang thai".
"cô nói cái gì, cô và Mộc Hạ đang lên kế hoạch lừa tôi sao? Tôi không tin và cũng sẽ không bao giờ bị các người lừa". Cô kích động hét lên cô không thể nào khống chế được bản thân mình khi nghe Mẫn Nhi nói.
"Lâm tiểu thư xin cô hãy bình tĩnh nghe tôi nói hết. Vài tháng sau tôi mới biết đó không phải là con của Nam Cung Ngạo". Mẫn Nhi biết những gì mình nói rất khó để cho Minh Nhã tin tưởng. Nhưng Mẫn Nhi hy vọng Minh Nhã là người biết phân biệt được đúng sai.
"Làm sao tôi biết được liệu 2 người có đang lừa tôi?" cô nghi ngờ không biết như thế nào mới đúng.
"Cô có thể đi xét nghiệm ADN bằng máu hay mẫu tóc của cha con họ".
"Được coi như tôi tin cô lần này". Thật không ngờ Mộc Hạ lại bán đứng Mẫn Nhi sớm như vậy. Trong truyện Mẫn Nhi là người trọng tình nghĩa. Nếu cả 2 đã trở mặt thành thù thì để cô lôi kéo cô gái này về phe mình vậy.
"Lâm tiểu thư cảm ơn cô vì đã tin tôi". Mẫn Nhi liên tục dập đầu cảm ơn Minh Nhã. Khiến những người xung quanh đều lầm tưởng cô là hồ ly tinh giật chồng người khác. Bị vợ chính tìm đến cầu xin buông tha cho chồng của mình.
Phía của nhóm Diệp Dao đang ngồi cứ nhìn về phía của Minh Nhã và Mẫn Nhi. Mặc Lâm vô cùng lo lắng khi thấy Mẫn Nhi quỳ gối trước mặt Minh Nhã.
"Rốt cuộc bọn họ đang nói cái gì vậy chứ? Tại sao tiểu Nhi là quỳ trước mặt Minh Nhã". Mặc Lâm lo lắng đứng lên định bước đến chỗ Mẫn Nhi. Nhưng bị Diệp Dao ngăn lại.
Cô nàng lắc đầu ý bảo không cho Mặc Lâm đi. "Hãy tin tưởng Nhã Nhã".
Trở lại với chỗ của Minh Nhã
Cô lúng túng không biết làm thế nào. "Cô đứng lên đi". Sau đó cô rời đi.
Chỉ với 1 câu nói của cô đã làm cho Mẫn Nhi đứng lên và khóc không ngừng. "Lâm tiểu thư chúng ta sau này có thể là bạn của nhau chứ?".
Cô dừng bước "được sau này gọi tôi là Minh Nhã hay Nhã Nhã đều được". Rồi cô tiếp tục bước đi đến chỗ của Diệp Dao.
Có lẽ Diệp Dao và Mẫn Nhi đã sớm là bạn của nhau rồi. Nếu không khi Mẫn Nhi đến cô nàng sẽ lập tức ngăn lại.
"Mình có việc đi trước lần sau mình mời cậu". Nói xong cô cầm túi xách bước ra khỏi cửa.
Lúc cô đi thì Mẫn Nhi cũng vừa đến trên mắt còn đọng lại 1 ít nước mắt. Khiến Mặc Lâm vô cùng đau lòng kéo cô gái tội nghiệp này vào lòng mà giỗ dành. "Em yên tâm cho dù như thế nào thì em cũng còn có anh".
Cô gái này khẽ gật đầu " cảm ơn Dao Dao đã cho mình cơ hội được làm bạn cùng cậu và Minh Nhã".
"Không có gì kẻ thù của kẻ thù chính là bạn của nhau mà". Cô nàng rất hy vọng Mộc Hạ sẽ sớm gặp quả báo.
"Rốt cuộc thì mấy người đang nói cái gì vậy?" Diệp Hạo Phong ngơ ngác như con nai vàng không biết gì cả.
"Bọn họ đang nói về chuyện của Lâm tiểu thư và người yêu cũ Nam Cung Ngạo". Mặc Lâm nhiệt tình trả lời.
Mặt Diệp Hạo Phong đằng đằng sát khí. Thôi không ổn rồi ông anh họ điên rồi phải chuồn lẹ. Diệp Dao định chạy thì bị anh chụp bả vai.
Anh cười miểng cưỡng "em gái có phải em có gì đang giấu anh không?".
"Ấy à thì... ". Cô kể từ đâu đến cuối cho anh họ của mình nghe.
"Em dẫn anh đi tìm Nam Cung Ngạo ngay". Sau khi anh nghe xong mặt đen lại. Thật không ngờ cái tên Nam Cung Ngạo gì đó lại dám tổn thương tiểu xinh đẹp.
Thanh toán tiền xong Diệp Hạo Phong kéo Diệp Dao đi mất hút. Để lại đôi tình nhân nhìn nhau chẳng hiểu gì.