Thanh âm khàn khàn hư thối vang lên, tà ma đội vương miện trực tiếp xé nát khuôn mặt của mình, ma khí bành trướng khắp trời, hình thành một cột thu lôi hắc ám qua bầu trời.
Cảnh giới siêu thoát không chỉ là tham vọng quyền thế của nhân loại, mà còn là thân thể bất tử mà bộ tộc hắc ám đang theo đuổi.
Sương mù ma mị bốc lên không dứt, một trận chiến hết sức căng thẳng sắp nổ ra!
Chứng kiến cảnh tượng này, tất cả võ giả nhân loại đều biết rõ, tà ma chắc chắn sẽ không nhượng bộ.
“Phế vật, đây là trái tim Cổ Thần, mau nuốt đi!”
Đột nhiên, một giọng điệu quen thuộc vang lên bên tai Từ Bắc Vọng.
Dù đây chỉ là thuật truyền âm, chó săn đã quá quen thuộc ngữ khí cao ngạo lạnh lùng của Lão Đại, hắn vẫn có thể nghe ra được một chút hưng phấn nho nhỏ không dễ nhận ra.
Một con người kiêu ngạo không ai sánh bằng như Lão Đại, ngoại trừ hưng phấn khi hôn chó săn, liệu nàng có thể thay đổi cảm xúc vì một món bảo vật tầm thường hay không?
Đây rốt cuộc là cái gì?
“Một hơi thở của Cổ Thần cũng có thể hủy diệt thế giới bị bỏ rơi.”
Ngữ điệu lạnh lùng ẩn hiện một chút khẩn trương.
Chỉ một câu nói ngắn ngủi của Đệ Ngũ Cẩm Sương đã khiến Từ Bắc Vọng vô cùng kinh ngạc.
Một hơi thở có thể phá hủy cả thế giới, khủng bố tới mức khó có thể hình dung.
Trong nháy mắt, hắn đã đoán được tất cả.
Vị Cổ Thần này từng rơi vào tay một nhân vật thần bí tu luyện bằng Minh khí, còn trái tim bị phong ấn vào chiếc đèn lồng này. Cuối cùng, trái tim của Cổ Thần bùng phát sức mạnh, khiến chiếc đèn lồng rơi xuống vùng đất Cửu Châu.
Sinh mệnh vẫn hừng hực năng lực, hình thành nên một vùng đất cấm kỵ huyền bí kéo dài tới mấy vạn năm.
Từ Bắc Vọng rất chắc chắn với phán đoán này, Cổ Thần đã trâu bò như vậy, Minh Thần giết được nó còn là sự tồn tại tới mức nào nữa?
Sinh mệnh ở cấm khu liên quan gì đến Tiểu Bắc Minh Giới không?
Từ Bắc Vọng vứt những suy nghĩ dư thừa ra sau đầu, hắn bắt đầu vận chuyển Bắc Minh Phệ Huyết Thần Công, mọi lỗ hổng trên người đều tỏa ra minh khí, ý thức tiến vào đèn lồng.
Nữ tử váy tím đứng giữa hư không, nam tử áo trắng ngồi xếp bằng trốn dưới váy nàng, chiếc đèn lồng đung đưa không dứt.
Cảnh tượng này khiến vô số tu sĩ bị chấn động.
Từ ác liêu muốn chiếm làm của riêng!
Ầm ầm!
Lão quái vật ẩn trốn trong hư không không ngồi yên nữa, sau đó nhao nhao xé rách bầu trời.
Cỗ khí tức tùy ý mãnh liệt ấy, rõ ràng là đến từ mười hai cường giả Bán Bộ Chí Tôn!
Đầu óc của các thế lực lớn đình chỉ hoạt động, nội tâm bắt đầu nổi giông nổi bão!
Kiến thức của họ tuy rộng rãi, nhưng chỉ có thể nhận ra ba người trong số đó.
Mạnh Thúc Bích, Tế Tửu cung Tắc Hạ, Thánh Chủ thánh địa Dao Trì và cao tăng Huyền Thù núi Lạc Đà.
Chín người còn lại cứ như thể đột nhiên chui ra từ cục đá, rất nhiều người không biết bất cứ thông tin nào về những vị đại năng này.
Chắc chắn là cao nhân không quan tâm đến trần thế, một lòng theo đuổi bảo vật siêu thoát!
Hiện giờ, bọn hắn không kìm nén được sự cám dỗ mà lập tức xuất đầu lộ diện!
Các cường giả Thánh cảnh từng cao cao tại thượng, nắm mọi quyền sinh sát trong tay, giờ phút này lại hóa thành một đám kiến hôi hèn mọn, dù chỉ thở mạnh một chút cũng không dám.
Dưới lực uy áp mạnh mẽ đến nhường này, mà rất nhiều tu sĩ nằm rạp trên đất, huyết dịch trong người đã ngưng trệ.
Tiêu Phàm cũng đang khuỵu gối xuống đất trong chiến thuyền, trọng mắt như muốn nứt ra, hận thù tới mức phát cuồng!
Không có chuyện Đệ Ngũ Ma Đầu không ngấp nghé đến bảo vật liên quan tới cảnh giới siêu thoát, ấy vậy mà nàng lại tình nguyện giao cho Từ ác liêu, sau đó còn đơn thương độc mã càn quét quân địch thay kẻ này.
Điều đó khiến Tiêu Phàm ghen ghét tới hoàn toàn biến dạng, cả khuôn mặt hóa thành dữ tợn.
Hắn ước rằng Từ ác liêu bị vây đánh đến chết, thiên đao vạn quả, xương cốt thành tro!
Bấy giờ, con tà ma đội vương miện đang dẫn đầu đã không còn khống chế được dục vọng.
“Ngươi dám!”
Khuôn mặt thối rữa của hắn phun ra nước xanh ghê tởm, hiển nhiên là phẫn nộ tới cực hạn.
Trường bào quỷ dị màu vàng óng điên cuồng nhảy múa, động tác của mấy trăm vạn tà ma phía sau như một, một con quạ đen năm đầu ngưng tụ giữa hư không.
Con quạ đen lao ra từ lớp sương mù, thò móng vuốt thô to tới, giống như muốn ăn mòn nam tử áo trắng thành xác khô.
Gương mặt Đệ Ngũ Cẩm Sương lạnh lẽo như sương giá, nàng tùy tiện ngưng tụ ra một lưỡi kiếm băng có thể bổ đôi vạn vật, toát ra hàn khí mạnh mẽ cực hạn, sau đó chém về phía quạ đen.
Quạ đen bị hàn khí xuyên qua gào rú một tiếng kêu thống khổ, sương mù ma khí lập tức bị quét sạch.
Dưới lực uy áp mạnh mẽ đến nhường này, mà rất nhiều tu sĩ nằm rạp trên đất, huyết dịch trong người đã ngưng trệ.
Tiêu Phàm cũng đang khuỵu gối xuống đất trong chiến thuyền, trọng mắt như muốn nứt ra, hận thù tới mức phát cuồng!
Không có chuyện Đệ Ngũ Ma Đầu không ngấp nghé đến bảo vật liên quan tới cảnh giới siêu thoát, ấy vậy mà nàng lại tình nguyện giao cho Từ ác liêu, sau đó còn đơn thương độc mã càn quét quân địch thay kẻ này.
Điều đó khiến Tiêu Phàm ghen ghét tới hoàn toàn biến dạng, cả khuôn mặt hóa thành dữ tợn.
Hắn ước rằng Từ ác liêu bị vây đánh đến chết, thiên đao vạn quả, xương cốt thành tro!
Bấy giờ, con tà ma đội vương miện đang dẫn đầu đã không còn khống chế được dục vọng.
“Ngươi dám!”
Khuôn mặt thối rữa của hắn phun ra nước xanh ghê tởm, hiển nhiên là phẫn nộ tới cực hạn.
Trường bào quỷ dị màu vàng óng điên cuồng nhảy múa, động tác của mấy trăm vạn tà ma phía sau như một, một con quạ đen năm đầu ngưng tụ giữa hư không.
Con quạ đen lao ra từ lớp sương mù, thò móng vuốt thô to tới, giống như muốn ăn mòn nam tử áo trắng thành xác khô.
Gương mặt Đệ Ngũ Cẩm Sương lạnh lẽo như sương giá, nàng tùy tiện ngưng tụ ra một lưỡi kiếm băng có thể bổ đôi vạn vật, toát ra hàn khí mạnh mẽ cực hạn, sau đó chém về phía quạ đen.
Quạ đen bị hàn khí xuyên qua gào rú một tiếng kêu thống khổ, sương mù ma khí lập tức bị quét sạch.
Vô số võ giả rơi đài vì cơn dư chấn của trận giao chiến,.
Cuộc giao chiến đỉnh cao đến nhường này, mấy trăm sinh mệnh đã hóa thành hư vô trong chớp mắt.
“Ngươi đang ép ta?”
Âm thanh của con tà ma đội vương miện như thứ đồ sắt sét rỉ, dường như hắn không hề sợ hãi một chút nào
Theo sau câu nói ấy, hắc quang mênh mông che lấp bầu trời.
Mưa đen rơi xuống người đám tà ma, cơ thể của hàng trăm tà ma hóa thành bột mịn, rất nhiều ma nguyên bị hút về cột đen giữa hư không.
Sinh mệnh của mười vạn ma binh hóa thành chất dinh dưỡng!
Giữa khung cảnh đẫm máu, vô số võ giả cảm thấy khó chịu trong cuống họng, nhưng bọn họ lại như mất đi bản năng nôn mửa, chỉ có thể không ngừng run lên.
Tới cả võ giả cấp thấp nhất cũng có thể cảm giác được, dường như có gì đó sắp khôi phục.