Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 128






Đại trưởng lão Huyền Điểu bộ lạc khí thế ngập trời, hét lên một tiếng rồi phi thân về phía trước, một chưởng vỗ bay hơn mười người, những người bị đánh trúng chết thảm giữa không trung, thi thể rách nát không chịu nổi.

Lực lượng cường đại đó càn quét khắp nơi, không có đối thủ, càng đừng nói tới 5000 kỵ binh Huyền Điểu bộ lạc ầm ầm giết tới, sức mạnh phá trời, chỉ trong chốc lát đã đánh sập phòng tuyến bảo hộ của Thanh Thạch bộ lạc.

Chiến thắng nghiêng về một bên, kết cục này đã được biết trước.

- Không! Thanh Thạch trợn mắt, thê lương rống to.

Hắn bi phẫn đan xen, phun ra một ngụm máu, sau đó đứt đoạn khí tức, cơ thể im lìm không còn cừ động.


Tộc trưởng Thanh Thạch bộ lạc, chết!- Giết, san bằng Thanh Thạch bộ lạc.

Huyền Ly hét lớn, lãnh khốc vô cùng, tay cầm một cây Huyền Thiết thương đại sát tứ phương, những nơi hắn đi qua, thi thể khắp nơi, huyết dịch nhuộm đỏ mặt đất.

- A! - Tha mạng!Tiếng kêu thảm thiết, tiếng cầu xin tha thứ, tiếng rống giận dữ xen lẫn vào nhau, truyền vang tứ phương, thật lâu chưa từng lắng lại.

Ngay từ đầu trận chiến, kết cục của Thanh Thạch bộ lạc đã định sẵn là đại bại, căn bản không ai cản nổi sự tấn công của Huyền Điểu bộ lạc, tộc trưởng Thanh Thạch tử chiến, Đại trưởng lão trọng thương hấp hối.

Nhìn thấy tộc trưởng đã chết, hai mắt Thanh Sơn trợn ngược, cuối cùng phun ra một ngụm máu, bi phẫn, không cam lòng mà chết đi.

- Chúng ta đầu hàng!Chỉ nghe Thanh Nham rống to lên, dẫn đầu vứt binh khí xuống đầu hàng, hắn quỳ trên mặt đất, gục tại chỗ run lẩy bẩy, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ.

Tiếp đó, đám đông người quỳ xuống, toàn bộ Thanh Thạch bộ lạc không còn ai phản kháng, tất cả run rẩy quỳ xuống, mặc cho xử trí.

Ầm ầm! Huyền Ly dẫn người giết thêm một hồi, nghiền nát vô số tộc nhân của Thanh Thạch bộ lạc mới tạm dừng lại.

Toàn thân hắn nhuốm máu, giống như một ác ma chui từ dưới địa ngục lên, sát khí đằng đằng, ánh mắt lạnh lùng tàn nhẫn khiến người khác hoảng sợ.

- Từ hôm nay trở đi, Thanh Thạch bộ lạc, diệt!Huyền Ly giơ cao lên Huyền Thiết thương hét lớn, âm thanh chấn tứ phương, khí tức cường đại chấn áp khiến vô số người thở không nổi, mấy vạn già trẻ nam nữ bên trong bộ lạc run bắn hết cả lên.

Có tiểu hài tử, lão nhân, nữ nhân bi thống thút thít, thê lương phủ trùm bộ lạc.


Thanh Thạch bộ lạc, xong.

- Ngươi, nói cho ta biết, là ai giết đệ đệ bổn công tử?Lúc này, Huyền Ly cưỡi Hắc Lân chạy tới, hắn đước trước mặt Thanh Nham lạnh lùng chất vấn.

Thanh Nham giật bắn lên, sắc mặt hoảng sợ đáp:- Hồi Đại công tử, là một thanh niên tên là Cổ Trần, lai lịch không rõ, là kẻ được Thanh Thạch tộc trưởng mang từ bên ngoài về.

Cũng là hắn đã giết Huyền Cát công tử! Thanh Nham không dám giấu diếm, kể rõ mồn một mọi chuyện cùng toàn bộ thông tin liên quan đến Cổ Trần.

Đương nhiên, những gì hắn biết chỉ nằm trong phạm vi từ lúc Cổ Trần tiến vào Thanh Thạch bộ lạc, về thực lực cường đại và khả năng chiến đấu của Cổ Trần, còn lại thì Thanh Nham hoàn toàn không biết.

Lai lịch của Cổ Trần là một điều bí ẩn, không ai biết hắn đến từ nơi nào.

- Ngươi nói, hắn chém giết Tế Thần bộ lạc các ngươi?Huyền Ly nheo mắt, ánh mắt lạnh lùng, hắn nhìn chằm chằm Thanh Nham đang quỳ trước mặt mình.

Thanh Nham hoảng sợ cúi đầu, lập tức nói:- Hồi Đại công tử, Tế Thần bộ lạc chúng tôi chính là bị tiểu tử Cổ Trần không rõ lai lịch kia giết chết.

- Tốt, rất tốt!Huyền Ly sa sầm mặt mày:- Cổ Trần, chẳng cần biết ngươi là ai, dám giết đệ đệ ta, thù này bổn công tử nhớ kỹ, ngày khác tất khiến ngươi sống không bằng chết.

- Người tớiHắn hét lớn một tiếng, chỉ vào thi thể Thanh Thạch cùng Thanh Sơn, lạnh lùng nói:- Treo ngược thi thể hai lão già này lên cho ta! Treo ngay trên đống phế tích! Để tất cả mọi người biết hậu quả của việc chọc giận Huyền Điểu bộ lạc!- Vâng!Lập tức có hơn mười chiến sĩ Huyền Điểu bộ lạc chạy như bay đến, dùng dây thừng xuyên thẳng qua thân thể của Thanh Thạch cùng Thanh Sơn, sau đó treo lên trên hai cái cọc gỗ lớn, cắm trên đống phế tích.


Tình cảnh đẫm máu, khủng bố dọa người.

Bên trong Thanh Thạch bộ lạc, vô số người bi phẫn tuyệt vọng, nhưng không ai dám phản kháng, bởi vì thi thể đẫm máu vẫn còn rải rác khắp chung quanh, đại biểu cho một việc, từ nay Thanh Thạch bộ lạc chỉ còn là quá khứ.

Tương lai bọn họ là trở thành nô lệ của Huyền Điểu bộ lạc.

- Đại trưởng lão, lập tức dẫn người đoạt lấy tất cả tài vật của Thanh Thạch bộ lạc, những người còn lại, toàn bộ mang về bộ lạc sung làm nô lệ.

Huyền Cát hạ từng mệnh lệnh, đại chiến kết thúc, Thanh Thạch bộ lạc bị diệt, dĩ nhiên phải càn quét sạch tài nguyên mang đi.

Những tộc nhân còn sống sót của Thanh Thạch bộ lạc đều bị bắt đem về, trở thành nô lệ của Huyền Điểu bộ lạc, không chừa một ai.

- Sau trận chiến này, trên đời không còn Thanh Thạch bộ lạc.

.