Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 137






Không cần phải nói, thanh niên này chính là kẻ cầm đầu việc chém giết 1000 Lang kỵ Thú nhân tộc.

- Nô lệ Nhân tộc đáng chết! Bổn tọa xé nát ngươi!Thú nhân mặt đỏ nổi giận, không còn kìm nén được lửa giận trong lòng, hắn dẫn đầu nhảy tới, lực lượng toàn thân hội tụ, tập hợp trăm vạn quân lực đánh về phíaa Cổ Trần.

Trên gò núi, Cổ Trần hờ hững nhìn hai Thú tộc cường giả, bên kia vừa dứt lời, dưới chân hắn giẫm một cái, mặt đất răng rắc nứt ra, nghiêng người đón lấy công kích đối phương.

Cổ Trần vung tay qua, lực lượng cường đại hội tụ trong nắm đấm, những chỗ nắm đất lướt tới, không khí run rẩy nứt toác.

Ầm!Hai nắm đấm va chạm vào nhau, một luồng khí tức kinh người từ trong nắm đấm bốc ra, bốn phía bụi bặm ngập trời, đất trũng xuống, cát cuộn tung bay lên.


Một kẻ bị đánh văng ra ngoài, thân thể đập vào trên vách núi rồi rơi xuống đất, tạo thành một cái hố to.

Bụi mù tán đi, một người kiêu ngạo đứng thẳng, toàn thân tràn ngập khí tức tung hoành thiên hạ, huyết khí hội tụ lại một chỗ, đánh tan bụi mù bốn phía.

Đó là Cổ Trần, hắn chậm rãi bước ta khỏi bụi mù, khí tức cường đại chấn nhiếp nhân tâm.

- Làm sao có thể?Thú nhân còn lại trợn trừng đôi mắt, không dám tin nhìn những gì xảy ra trước mắt, đồng bạn của hắn, một cường giả Đoán Cốt cảnh đỉnh phong lại chỉ vừa đối chiến đã bại.

- Khụ khụ! Phía đối diện, một bóng người chật vật bò ra khỏi hố, đó chính là Thú nhân tộc cường giả bị đánh bay ra ngoài trước đó, toàn thân vỡ tan, máu tươi nhuộm đỏ thân thể.

Vẻ mặt của hắn tràn đầy kinh ngạc, trong mắt hiện lên một tia kinh hãi, ánh mắt nghi hoặc nhìn vào Cổ Trần.

- Ngươi, lực lượng của ngươi! Thú nhân mặt đỏ kinh sợ, giọng nói run rẩy.

Hiển nhiên cả hai Thú nhân tộc cường giả này đều không thể tin rằng, một tên tiểu tử Nhân tộc thấp kém lại có lực lượng cường đại đến vậy.

Hình như đối phương mới chỉ đột phá Luyện Khí cảnh thôi mà? Một sâu kiến Nhân tộc với đẳng cấp Luyện Khí cảnh, lại có thể đánh bại một cường giả Đoán Cốt cảnh đỉnh phong như hắn.


Kinh sợ, không tin, hoảng hốt tràn ngập trái tim hai người từng chút một.

- Lực lượng các ngươi chỉ thế sao?Cổ Trần đi tới từng bước một, trong lời nói lộ ra sát ý.

Hắn quét mắt nhìn hai Thú nhân cường giả trước mặt, khinh thường nói:- Mở miệng ngậm miệng toàn là sâu kiến, nhưng lực lượng của các ngươi lại không bằng cả một sâu kiến như ta.

- Khốn kiếp!- Ngươi muốn chết!Hai Thú nhân cường giả bị chọc giận, quát lớn một tiếng, sau đó mỗi người tế ra một món binh khí, một người tay cầm Hắc đồng đoản đao, một người tay cầm Hắc đồng đại chùy.

Trong thân thể bọn họ đồng thời bộc phát ra một cỗ khí tức cường đại, huyết khí bốc thẳng lên trời, Chiến khí bành trướng, hoàn toàn không giữ lại chút nào.

Không còn cách nào khác, lực lượng mà Cổ Trần biểu hiện ra bên ngoài quá mức kinh khủng, bọn họ không thể không liên thủ bạo phát lực lượng mạnh nhất.

- Nhân tộc này quá nguy hiểm, nhất định phải giết hắn!Thú nhân mặt đỏ quát lớn, hắn có một nỗi sợ hãi sâu sắc đối với Cổ Trần, nên nhất định phải chém giết mới được.

- Nhân tộc sinh ra một yêu nghiệt, không thể giữ lại!Thú nhân còn lại lẩm bẩm, trong lòng hiểu rõ Cổ Trần chính là một yêu nghiệt Nhân tộc hết sức khủng bố, trong Nhân tộc thấp kém lại sản sinh ra một yêu nghiệt cường đại cỡ này, nhất định phải diệt sát!Nếu không, hắn sẽ là một tai họa đối với Thú nhân tộc.

Oanh!Hai Thú nhân tộc cường giả liên thủ, một đao một chùy chém về phía Cổ Trần, Chiến khí sôi trào, cuồn cuộn như nước thủy triều mãnh liệt lao đến.

Đối mặt với sự liên hợp của hai Thú nhân cường giả, Cổ Trần mặt không đổi sắc.


- Bách Chiến Bát Hoang!Cổ Trần quát lớn, bay lên trên không, huyết khí như rồng, lực lượng cường đại vô song tụ hội vào cánh tay, nhẹ nhàng vung lên.

Tuyệt thế nhất quyền, khí thôn Bát Hoang, càn quét trên trời dưới đất.

Chỉ thấy, hai món binh khí bị đánh cho nổ tung tại chỗ, hai Thú nhân cường giả bị chấn văng ra xa, đụng vào một ngọn núi làm ngọn núi vỡ ra, bụi mù bốc lên cuồn cụôn, đất đá bắn tung tóe khắp nơi.

- Trốn!- Nhân tộc có yêu nghiệt xuất thế, nhất định phải mang tin tức này về!Bên trong ngọn núi đổ nát, hai Thú nhân tộc cường giả toàn thân rách nát, vết máu loang lổ, cánh tay đều nổ tung, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ nhìn về phía Cổ Trần.

Bọn họ sợ, cực kì sợ, trong đầu chỉ còn duy nhất một suy nghĩ, đó chính là trốn.

Nhất định phải chạy trở về, truyền tin tức này đi, để cho Thú nhân tộc và thậm chí là tất cả các tộc khác đều biết: Nhân tộc sinh ra tuyệt thế yêu nghiệt, nhất định phải diệt sát.

.