Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1452






Oa Hoàng lãnh khốc, Sinh Tử Chi lực tràn ngập xen lẫn, nàng kéo dài thời gian giúp Cổ Trần, cả tòa Thánh Sơn đã được thu nhỏ lại, cho vào trong Hỗn Độn lĩnh vực.

Ông!Thánh Sơn lóe lên một cái rồi biến mất, hiện trường chỉ còn sót lại một cái hố sâu không thấy đáy, mảnh vỡ rơi tứ tung chung quanh.

Có cả chút ít vết máu lưu lại, chút thánh uy tản mát, chừng đó thôi đã đủ khiến các phương cường giả vừa chạy tới tức giận vô cùng.

- Nhất định là bảo vật!- Thần vật từ trên trời rơi xuống!- Bị hai Nhân tộc kia cướp đi rồi!Rất nhanh, hư không xuất hiện hàng loạt bóng dáng cường đại, các phương cường giả đều đã tới, ai nấy căm tức nhìn một nam một nữ trước mắt.

Cổ Trần mặt mày sa sầm, trong lòng sôi trào sát ý, vốn dĩ thấy Thiên Cương Thánh Địa rơi xuống hắn đã cảm thấy áp lực lắm rồi, bây giờ đụng phải các phương cường giả ào tới hôi của, hắn không còn kiềm chế được nữa, lập tức bạo phát sát ý.

- Hai Nhân tộc đê tiện! Dám đánh cắp thần vật từ trên trời rơi xuống?- Giết bọn hắn.


Cơ hồ trong nháy mắt, có hơn mười vị cường giả đồng loạt ra tay, có Hoàng giả, có Thiên Nhân, mỗi người đều bạo phát đánh thẳng về phía Cổ Trần cùng Oa Hoàng.

- Cút!Cổ Trần hét lớn, hai mắt bành trướng sát ý, từ trong thân thể bạo phát lực lượng cường đại, một cỗ Hư Vô Chi Diễm, một cỗ Thiên Khiển Chi lực.

Rầm rầm rầm! Chỉ là vừa đối mặt, hơn mười vị cường giả đã bị Hư Vô Chi Diễm phần diệt, bị Thiên Khiển Chi lực chém giết.

- A! - Không tốt!- Hắn là Cổ Trần!Có cường giả rốt cục tỉnh táo lại, nhìn thấy Cổ Trần, nhớ tới người này là ai.

Hắn lại là hung nhân Cổ Trần, mọi người vừa nhận ra, lập tức hốt hoảng, cả đám không dám hành động tùy tiện, ai cũng kinh ngạc không thôi nhìn chằm chằm Cổ Trần.

- Cổ Trần?- Tuyệt thế hung nhân kia?- Không sai, chính là hắn, chính là hắn!Một số cường giả hoảng sợ nhìn Cổ Trần, hiển nhiên đã bị dọa.

Có thể nói, hung danh của Cổ Trần đã chấn nhiếp bách tộc, hiện tại các phương cường giả vừa nhận ra là hắn liền không dám nói bậy nữa.

Thần tộc đều không làm gì được Cổ Trần, ai dám tùy tiện tiến lên?- Ta muốn đi, ai dám ngăn trở?Cổ Trần đạp không mà đến, huyết khí trùng thiên khiến các phương cường giả kinh dị, không ngừng lùi lại, sắc mặt khó coi.

- Chẳng cần biết ngươi là ai, mau để lại thần vật từ trên trời rơi xuống!Có sinh linh mạnh mẽ ngồi không yên, lập tức nhảy ra, trực tiếp đánh ra một chiêu cường đại nhất.

Bành!Cổ Trần đưa tay nhấn một cái, một cánh tay khổng lồ u ám vỗ xuống, đập chết sinh linh kia ngay trước mặt các phương cường giả.

Dứt khoát, quả quyết, tàn nhẫn.

- Còn có ai?Cổ Trần lạnh lùng đảo qua bốn phía, sát khí bùng nổ làm các phương kinh hãi.

Hắn nắm tay Oa Hoàng, hai người từng bước một đạp không đi đến nơi sâu nhất trong khu vực này, chỗ đó có rất nhiều đồ vật từ trên trời rơi xuống.


Đám cường giả chung quanh không dám làm gì, cả đám sắc mặt tái nhợt, trơ mắt nhìn Cổ Trần mang theo Oa Hoàng ghênh ngang rời đi ngay trước mắt mọi người.

Trong lúc nhất thời, hiện trường tĩnh mịch, không ai dám ngăn cản.

- Đáng chết!- Thần vật bị Cổ Trần cướp đi.

- Mau truyền tin tức đi, nhất định Thần Tộc sẽ không bỏ qua cho hắn.

Có cường giả không cam lòng gầm lên, đáng tiếc không có chút tác dụng nào, Cổ Trần và Oa Hoàng đã đi xa.

- Đi, nhất định bên trong vẫn còn bảo vật.

Rất nhanh, những cường giả khác ào ào dập tắt tâm tư cướp đồ của Cổ Trần, bọn họ tăng tốc xông vào bên trong, muốn đoạt được những bảo vật khác.

- Rốt cuộc đã đến rồi?Lúc này, Trung Thiên Vực, bên trong mảnh đất chúng Thần.

Một bóng người mờ ảo đứng ngạo nghễ giữa hư không, nhìn qua vết nứt khổng lồ trên trời cao.

Thấy vô số thứ liên tục rơi từ trong vết nứt kia xuống, ánh mắt hắn sáng lên, hình như đã biết được điều gì.

- Thiên Nữ sắp xuất hiện.

.


kế hoạch cũng sắp bắt đầu.

Bản tôn tuyệt đối không trở thành con rối dẫn cho bất cứ tồn tại nào, thượng thương cũng không.

Thanh niên thần bí này lẩm bẩm, ánh mắt lộ ra sát ý băng lãnh.

Oanh! Thương khung rung động, bên trong lỗ thủng rơi xuống vô số luồng sáng, chúng tản mát khắp mọi ngõ ngách trong Man Hoang, khiến Man Hoang bách tộc sôi trào.

Rất nhiều người bắt đầu truy tìm tung tích của những thứ đó.

Lúc này, tại biên giới Tây Mạc.

Cổ Trần cùng Oa Hoàng nghiêm mặt bay về phía trước.

- Nhất định chiến trường hư không đã xảy ra chuyện gì đó.

Sắc mặt hắn không tốt, thấy được Thiên Cương Thánh Địa Thánh Sơn rơi xuống, hiển nhiên hắn nghĩ tới rất nhiều điều.

.