Ta Nhân Sinh Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 307: Chém giết (2)




Giống vậy, sức mạnh mà thần tiên có thể đạt được từ Kim Đình cũng cố định.

Nhưng mà cũng có ngoại lệ.

Sau khi trở thành thiên tướng thì có thể vận dụng căn nguyên tinh lực của Kim Đình.

Nhưng mà một khi làm như vậy, vài năm trong tương lai đều không cách nào nhận được sức mạnh từ Kim Đình.

Tương đương với một lần lấy ra hết phần sức mạnh của vài năm trong tương lai, trong khoảng thời gian ngắn có thể bộc phát ra sức mạnh vượt trên bình thường.

Nhưng mà hậu quả cũng nghiêm trọng tương xứng, vài năm trong tương lai không thể nhận được năng lượng từ Kim Đình thì không khác gì một tên vô dụng.

Đây là kỹ năng quý trọng nhất của thiên tướng, là phương pháp hộ mệnh mà chỉ khi nào đến lúc cùng đường rồi thì mới có thể sử dụng.

Lúc này Thanh Nguyên thiên tướng hiển nhiên đã mất lý trí rồi.

Khiếp sợ của Lăng Vân qua đi, còn lại là mừng rỡ trong lòng.

Cứ như vậy, cho dù Thanh Nguyệt thiên tướng có thể giết chết cả hai tiểu bối Kim Đan kỳ kia thì hắn cũng tương đương với bị phế đi, đã không đáng để lo ngại nữa.

Chỉ còn lại một Tử Dương thiên tướng, nàng hoàn toàn có thể dây dưa, đợi đến khi viện binh tìm đến, hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Nếu có thể giết chết một vị thiên tướng, đoạt được phong xá này chính là một công lớn.

Một phen này có thể coi là tình thế xoay chuyển. Mới vừa rồi còn lo lắng phải bảo vệ mình như thế nào, đột nhiên lại bắt đầu lo lắng giết ngược đối phương.

Ít nhiều nhờ hai vị tiểu bối Kim Đan kỳ kia.

Lúc này Lăng Vân chỉ hy vọng bọn họ có thể chống đỡ được càng lâu càng tốt, động tác dưới tay cực nhanh, lập tức đã đổi thủ thành công.

Tử Dương thiên tướng cũng sợ ngây người, như thế nào cũng không thể ngờ đến, nhất thời không quan sát, Thanh Nguyệt lại bị đánh đến thảm hại như vậy, thậm chí không tiếc vận dụng sức mạnh căn nguyên của Kim Đình.

Thật sự là phế vật!

Hắn thầm mắng to trong lòng.

Đường đường một vị thiên tướng lại bị hai Kim Đan kỳ làm cho chật vật như vậy, quả thật mất hết thể diện của thiên tướng.

Nhưng hắn lại không thể bỏ mặc đối phương được.

Thanh Nguyệt và thiên vương có một chút quan hệ huyết mạch, nếu như hắn thật sự chết ở đây, một mình Tử Dương chạy về, kết cục đều sẽ rất thảm.

Tử Dương đang phẫn nộ lại cảm nhận được áp lực tăng mạnh, Lăng Vân thiên tướng bắt đầu phản kích.

Hắn giận dữ hét lên: “Mau giết bọn chúng đi!”

“Đậu má!”

Cố Dương thấy vị cường giả Bất Lậu cảnh lại bắt đầu bùng nổ, sức mạnh còn cường đại hơn vừa rồi mấy lần, thầm mắng một tiếng.

Nhưng đến thời điểm này rồi hắn cũng chỉ có thể liều mạng thôi.

Trên bầu trời nhanh chóng ngưng tụ ra một mảng mây đen, từng tia chớp đang quay cuồng trong tầng mây thật dày, giống như từng con rắn điện.

Thanh Nguyệt thiên tướng định dùng pháp thuật cường đại nhất khiến hai tên đáng giận kia chết không có chỗ chôn.

Nhưng mà khi tế ra pháp thuật này lại cần có một chút thời gian.

Lúc này, thần quang hộ thể xung quanh người hắn đã mạnh hơn lúc trước mấy lần, đủ để ngăn cản một kích toàn lực của Địa Nguyên tướng.

Hai tiểu bối Kim Đan kỳ trước mắt này không có khả năng đánh vỡ luồng thần quang này.

Pháp thuật này tên là Thiên Tru Địa Diệt!

Người Cố Dương lơ lửng trong không trung, giơ Phượng Vũ đao lên cao, ánh mắt trở nên cực kỳ lạnh lùng, không hề dao động chút tình cảm nào.

Một luồng dao động quỷ dị khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Trên bầu trời, sấm sét tiêu tan, mây đen tan đi.

“Đây là pháp thuật gì vậy?”

Pháp thuật do Thanh Nguyệt thi triển được một nửa lại bị cắt đứt dưới luồng dao động quỷ dị kia, trong lòng khiếp sợ tới cực điểm.

Cảm giác này giống như khi đối mặt với thiên vương, nhận áp chế đến từ cấp bậc vậy.

Lập tức, pháp lực trong cơ thể hắn đang nhanh chóng tiêu tán.

Ngay cả thần quang hộ thể cũng phai nhạt đi.

Sức mạnh căn nguyên mới vừa có được từ trong Kim Đình, trong nháy mắt đã tiêu tan hơn phân nửa.

“Thiên vương?”

Lập tức, Thanh Nguyệt sợ hãi đến mất mật.

Hắn cảm thấy mình đang phải đối mặt với một vị thiên vương.

Chiêu thức thứ tư của “Thần Tiêu Lục Diệt”, Thiên Nhân Suy Diệt!

Một chiêu Cố Dương vừa đánh ra này còn chưa hoàn toàn nắm giữ được đao pháp, một chiêu thức này cực kỳ quỷ dị. Một đao đánh ra có thể cướp đoạt pháp lực của đối phương, khiến đối phương rơi vào kiếp nạn năm tướng suy của người trời.

Hắn vẫn chưa lĩnh hội được một chiêu thức này, chỉ có thể làm được một nửa khúc trước là cướp đoạt pháp lực này, về phần khiến cho đối phương rơi vào kiếp nạn Thiên Nhân thì hắn còn chưa làm được.

Nhưng mà như vậy đã đủ rồi!

Một bóng dáng màu vàng nhào về phía Thanh Nguyệt đang đứng lơ lửng trong không trung, túm lấy hắn, chính là hóa thân của Thông Thiên thần viên.

“Grào…”

Hóa thân thần viên một tay túm đầu, một tay túm chân, phát ra tiếng gầm giận dữ kinh thiên động địa, dùng sức xé tung.

“Không…”

Thanh Nguyệt đã hoàn toàn mất đi sức mạnh ngăn cản, chỉ có thể phát ra một tiếng thét chói tai tuyệt vọng.

Rắc một tiếng, thần quang hộ thể xung quanh người hắn đã vỡ tan.

Phụt…

Huyết dịch bắn ra, thân thể của Thanh Nguyệt đã bị xé thành hai đoạn, nội tạng rớt trên đất.

Đáng tiếc cho một vị thiên tướng, chết thảm tại chỗ như vậy.

Thịch thịch thịch…

Thần viên phẫn nộ đấm ngực, giống như đang khoe khoang chiến tích của bản thân.

Lúc này, trên thi thể của Thanh Nguyệt thần tướng nhanh chóng ngưng tụ ra một luồng kim quang, định bay đi.

Nhưng thần viên phản ứng cực nhanh, tay vừa vồ lấy đã chộp nó vào trong lòng bàn tay.

Kim quang tả xung hữu đột trong lòng bàn tay nó, nhưng nào có thể tránh thoát được khỏi lòng bàn tay nó được?

“Chết rồi?”

“Chết rồi!”

Tuy rằng đấu pháp giữa Tử Dương thiên tướng và Lăng Vân thiên tướng thoạt nhìn sôi trào, nhưng hai người đều chú ý đến trận chiến đấu bên này.

Khi thấy Thanh Nguyệt bị con yêu viên kia xé thành hai nửa, hai người đều sợ đến ngây người.

Một lát sau, Tử Dương thiên tướng đột nhiên xoay người bỏ chạy, miễn cưỡng đỡ được một loạt pháp thuật, thần quang hộ thể đã ảm đạm đi rất nhiều, nhưng lại thành công thoát khỏi Lăng Vân thần tướng, điên cuồng chạy trốn về phương hướng lúc đến.

Đây là quái vật gì chứ?

Thanh Nguyệt mượn căn nguyên tinh lực của Kim Đình rồi mà vẫn bị giết chết.