Ta Nhân Sinh Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 316: Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy? (2)




Sức mạnh này là gì?

Trước khi luồng dao động lan tràn đến trên người hắn, hắn có một loại cảm giác sởn tóc gáy, theo bản năng muốn trốn.

Nhưng mà đã quá muộn.

Trong phút chốc, Thẩm Châu cảm nhận được một luồng khí tức lạnh lẽo đảo qua, pháp lực trong cơ thể lại nhanh chóng tiêu tán, trong lòng hắn kinh hãi.

Thân hình Thẩm Nghị ở phía sau Cố Dương gần như đồng thời bị buộc ra từ trong bóng tối.

Tu vi của hắn khá thấp, biểu hiện càng thêm bất kham, pháp lực trong cơ thể gần như tiêu tán không còn, bởi vì sợ hãi mà sắc mặt trở nên trắng bệch.

Từ trước đến giờ, “Thái U Phệ Nguyệt Công” của hắn hầu như là không có gì bất lợi.

Đây là lần đầu tiên bị người ta dễ dàng phá vỡ như vậy.

Hơn nữa, kẻ đó còn sử dụng một loại đao pháp mà hắn không có cách nào hiểu được.

Đây là đao pháp quái quỷ gì vậy?

...

“Không đúng!”

Thẩm Châu đã trải qua những năm tháng chiến loạn, còn từng chiến đấu với cường nhân như Tần Vũ, kinh nghiệm vô cùng phong phú.

Mới chỉ là cảm ứng khí cơ, nhưng hắn đã phát hiện ra, một đao này của Cố Dương cũng chưa hoàn toàn luyện thành, thiếu biến hóa chân chính có thể lấy mạng người.

Vẫn còn cơ hội!

Thẩm Châu phản ứng ngay lập tức, mạnh mẽ cắt đứt liên hệ giữa pháp lực trong cơ thể và trời đất.

Thủ đoạn này đã gần như là Bất Lậu cảnh.

Tốc độ tiêu tán pháp lực của hắn đã chậm hơn rất nhiều.

Chỉ cần chống đỡ đến khi uy lực của thức này qua đi là được.

Tu vi của Cố Dương bây giờ là Pháp Lực nhị trọng, có tiến bộ hơn so với lúc giết chết Thẩm Quang.

Thế nhưng, vẫn là thấp hơn một cấp so với hắn.

Tu vi sáu trăm năm của Thẩm Châu, pháp lực trong cơ thể hắn đã đạt tới Pháp Lực cảnh có khả năng đạt tới đỉnh phong.

Liều mạng tiêu hao, Cố Dương tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn.

Một thức đao pháp này khủng bố như thế, tất nhiên tiêu hao cực lớn.

Khóe miệng Thẩm Châu hiện ra một tia cười lạnh.

Đúng lúc này, hắn nhìn thấy mi tâm Cố Dương bay ra một bóng dáng kim sắc rồi nhanh chóng lớn lên, trong nháy mắt, biến thành một cự viên kim sắc.

Nụ cười trên khuôn mặt của hắn cứng lại.

Đó đúng là một con yêu viên của Pháp Lực cảnh!

Nguyên thần thứ hai?

Hóa thân bên ngoài?

“Cửu Thiên Ngự Thần Quyết?”

“Sao có thể như vậy?”

Thẩm Châu nhìn bàn tay to đầy lông nhung kia đập tới, trong lòng phát ra tiếng gầm giận dữ không cam lòng.

Hắn sống qua sáu trăm năm, trải qua những năm chiến loạn cuối triều Tần, giết chết tất cả người cạnh tranh trong Thẩm gia, tu vi chỉ đứng sau lão tổ.

Ngay cả Tần Vũ cũng không thể giết được hắn.

Khoảng cách hắn tới Bất Lậu cảnh chỉ có một bước chân.

Hắn chỉ cần chờ đợi một người trong Thẩm Quang và Thẩm Nghị đột phá đến Pháp Lực tam trọng là có thể bước qua cánh cửa nhất trọng kia, trở thành Bất Lậu cảnh.

Vậy mà bây giờ phải chết dưới tay một người Pháp Lực nhị trọng.

Hắn không cam lòng…

Bộp!

Thông Thiên thần viên trực tiếp đập hắn thành bánh thịt.

Thông Thiên thần viên là thần thú Thượng Cổ, sức mạnh trong cơ thể mạnh mẽ đến mức khó có thể tưởng tượng được. Ngay cả hộ thể thần quang Bất Lậu cảnh cũng có thể đánh ra một vết nứt.

Cho dù là thần thú khác cũng không chịu nổi một chưởng của nó.

Chứ đừng nói đến Thẩm Châu Pháp Lực tam trọng.

Hóa thân thần viên giết đỏ mắt, một chưởng một người, hai cường giả Pháp Lực cảnh Thẩm gia cứ như vậy ngã xuống.

……

“…”

Lão giả ở phía dưới nhìn thấy thế thì há miệng, vẻ mặt dại ra.

Một cường giả Pháp Lực tam trọng tuyệt thế cứ như vậy chết rồi?

Quả thực giống như một trò đùa, mang lại cho hắn có một loại cảm giác mãnh liệt không chân thật.

Cho dù là thời kỳ hoàng kim của hắn, muốn giết Thẩm Châu cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.

Tuy nói Thẩm Châu chưa bao giờ leo lên Tông Sư bảng, nhưng tính đặc thù của “Thái U Phệ Nguyệt Công” là loại khó chơi nhất trong một đám tuyệt thế cường giả Pháp Lực tam trọng.

Trên đời hiện nay, cho du là tứ đại thánh địa, hay là hai vị Thiên Nhân của Đại Chu, đều rất ít xuất thế.

Mà Bất Lậu cảnh cũng tương tự gần như không hiện thế.

Hai thứ này tương đương với vũ khí chiến lược, không đến vạn bất đắc dĩ, sẽ không dễ dàng xuất động.

Hai mươi năm trước, Vũ Đại Nhất ra tay, cuốn hơn phân nửa thế lực thiên hạ vào trong đó. Tạo thành ảnh hưởng kéo dài cho đến ngày nay.

Tuyệt đại đa số thời điểm, Pháp Lực tam trọng chính là chiến lực đứng đầu thế gian, được xưng là tuyệt thế cường giả.

Chín gia tộc lớn trong thiên hạ, sáu môn phái lớn, còn có các thế lực.

Nhà ai có số lượng Pháp Lực tam trọng nhiều thì nhà đó càng hùng mạnh hơn một chút.

Hiện giờ, chín gia tộc lớn trong thiên hạ do Tần gia đứng đầu, ngoại trừ thực lực bản thân Tần Vũ vô cùng mạnh mẽ ra, cũng có liên quan đến ba vị cường giả tuyệt thế Tần gia.

Về phần Văn viện, được ca ngợi là người đứng đầu sáu môn phái lớn là nói tới tầm ảnh hưởng của nó.

Thực lực chân chính mạnh nhất, còn phải kể tới Kiếm cung.

Có ba người trong danh sách trên Tông Sư bảng,.

Chỉ là Kiếm Cung từ trước đến nay khiêm tốn, rất ít nhúng tay vào chuyện thế tục, vì vậy nên cảm giác tồn tại không cao.

Thẩm gia chỉ có riêng một tuyệt thế cường giả như Thẩm Châu, hắn chết đi là tổn thất khó có thể thừa nhận đối với Thẩm gia.

Trong đầu lão giả rối bời, nhất thời lại không biết phản ứng như thế nào.

...

Lúc này, đao ý tiêu tán. Ô Hành Vân và Yên Văn Quân cũng nhất thời tỉnh táo lại, mở to mắt nhìn lại, thấy Cố Dương đang yên đang lành ở đó, bên cạnh có một con kim mao cự viên cao ba trượng.

Hai vị cường giả Pháp Lực cảnh của Thẩm gia lại không thấy bóng dáng. Tình huống gì đây?

Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?

Ô Hành Vân và Yên Văn Quân đều có chút mờ mịt, cảm giác mình đã bỏ lỡ điều quan trọng gì đó.

……

[Nhận được ba mươi điểm năng lượng, số điểm năng lượng hiện tại là bốn mươi tám.]

[Nhận được hai mươi điểm năng lượng, số điểm năng lượng hiện tại là sáu mươi tám.]

Sau khi Cố Dương giết hai vị Pháp Lực cảnh của Thẩm gia, nhìn thấy nhắc nhở như vậy thì tâm trạng rất tốt.

Lúc trước trong rất nhiều lần mô phỏng, Thẩm gia không ít lần tìm hắn gây phiền toái, lãng phí rất nhiều lần mô phỏng của hắn.

Hiện tại, giết chết hai người Pháp Lực cảnh của Thẩm gia, cũng xem như xả được cơn giận.