Ta Nhân Sinh Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 319: Tu La trường




Theo đó là tiếng chuông lanh lảnh vang lên, một con lừa xanh chậm rãi đi đến cửa lớn, ngồi trên con lừa là một nữ tử áo xanh, xinh đẹp thần bí, trên người giống như có sức mạnh kỳ lạ, khiến người ta ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Nữ tử ngẩng đầu nhìn biển hiệu của Thiên Tâm võ quán.

Sau khi xác nhận vị trí không sai, nàng xuống lừa, cầm dây cương đi đến trước cửa.

Ở trước cửa, đám người tự động rẽ ra một lối đi.

Nàng đi đến trước mặt đệ tử của Thiên Tâm võ quán, lễ phép nói: “Xin hỏi, Cố Dương có ở đây không?”

Đệ tử kia không biết phải làm sao: “Hả?”

Trong mắt nữ tử lóe lên vẻ ngượng ngùng: “Ta là… nương tử của hắn, làm phiền thông báo một tiếng.”

Nương tử của Cố Dương?

Người xung quanh lập tức sôi trào.

Liên quan đến Cố Dương, ngoài tốc độ tu luyện không thể tưởng tượng nổi, các loại thành tích chiến đấu lấy yếu thắng mạnh, vượt cấp giết địch hệt như bổ dưa thái rau trong thần thoại của hắn ra thì chuyện khiến người ta bàn tán hăng say nhất là tai tiếng tình cảm của hắn với trưởng công chúa, và với hai tỷ muội hoàng hậu.

Chính bởi vậy, hắn được ca tụng là thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử.

Bây giờ, một nữ tử tự xưng là nương tử của Cố Dương tìm đến Thiên Tâm võ quán.

Tin tức này quá bạo kích rồi.

Chỉ chốc lát, Trình Thiên Tâm đã nhận được tin tức, đích thân ra nghênh đón, đi theo sau hắn còn có con gái Trình Thanh Vũ, con gái nuôi Trình Tuyết.

Nói thật, khi Trình Thiên Tâm nghe thấy chuyện này cũng cảm thấy hơi choáng váng, Cố Dương chưa từng nói hắn có nương tử.

Đương nhiên, liên quan tới hành trình trước giờ của Cố Dương, hắn cũng đã nghe nói chuyện trêu hoa ghẹo nguyệt của Cố Dương từ lâu rồi.

Có lẽ lại là một món nợ phong lưu.

Hắn không dám thất lễ, đích thân ra ngoài.

Cố Dương có ơn lớn với hắn, cho dù nữ tử kia là thật hay giả, hắn đều phải cẩn thận tiếp đãi.

“Lão phu là quán chủ Trình Thiên Tâm của võ quán, mời cô nương vào.”

Trình Thiên Tâm tự giới thiệu bản thân rồi dẫn nữ tử đi vào.

Đi đến hậu viện, hắn mới hỏi: “Không biết phải xưng hô với cô nương thế nào?”

“Ta họ Bùi.” Dường như nữ tử không muốn lộ ra tên của mình.

Ánh mắt của Trình Thanh Vũ ở bên cạnh chợt sáng lên, buột miệng nói ra: “Ngươi chính là Bùi Thiến Lan? Ngươi thật sự đột phá đến Thần Thông cảnh rồi sao?”

Mấy ngày trước, Thần Đô có hai tin tức gây xôn xao nhất.

Một là Cố Dương đột phá đến Pháp Lực cảnh ở Tề châu, giết chết Thẩm Quang – cường giả Pháp Lực cảnh nhị trọng của Thẩm gia.

Lại một lần nữa chứng minh, hắn lên đến Thần Thông cảnh, vẫn có thể vượt cấp giết địch như trước.

Tin tức thứ hai là tên của Bùi Thiến Lan đứng đầu Nhất Phẩm bảng đã biến mất.

Nhưng tên nàng vẫn còn trên Hồng Nhan bảng.

Điều này mang ý nghĩa, nàng chưa chết, mà chính là đột phá đến Thần Thông cảnh!

Từ khi leo lên Nhất Phẩm bảng đến khi đột phá đến Thần Thông cảnh, nàng chỉ mất hai tháng, gần như có thể so với Cố Dương.

Lần này, càng đẩy tên tuổi của Cố Dương lên đầu ngọn gió.

Phải biết, bản thân Bùi Thiến Lan đã là một người có tiếng rồi.

Khi nàng vẫn là Tĩnh Hải vương phi, cũng chỉ đứng thứ năm trên Tiềm Long bảng, còn lớn hơn Sở Tích Nguyệt và Ô Hành Vân đứng thứ nhất thứ hai Tiềm Long bảng lúc ấy mấy tuổi.

Tư chất còn không được coi là cao nhất.

Mãi đến sau khi nàng bỏ trốn theo Cố Dương, tu vi bắt đầu tăng nhanh đột ngột, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi đã đột phá đến nhất phẩm, trèo lên vị trí thứ nhất của Tiềm Long bảng.

Sau đó lại đến vị trí thứ nhất của Nhất Phẩm bảng.

Bây giờ, lại đột phá lên Thần Thông cảnh.

Gần như sao chép lại con đường Cố Dương đi trước đó.

Bây giờ, đề tài náo nhiệt nhất trong cả Thần Đô chính là vì sao sau khi gặp Cố Dương, Bùi Thiến Lan lại có thay đổi thoát thai hoán cốt như vậy.

Có người nói, Cố Dương là nhân vật chính của thời đại này, có được kỳ ngộ mà người khác không dám tưởng tượng, Bùi Thiến Lan đi theo hắn, đạt được lợi ích cực kỳ lớn.

Còn có người nói, trong người Cố Dương có tiên đan, một viên là có thể khiến người ta thoát thai hoán cốt.

Điều kỳ lạ nhất chính là, có người nói Cố Dương tinh thông thuật song tu, sau khi Bùi Thiến Lan song tu với hắn, tu vi mới tăng nhanh vượt bậc.

Rõ ràng những người này đã xem nhiều thoại bản rồi.

Cho dù như thế nào, danh tiếng của Bùi Thiến Lan đã vang vọng khắp đất Đại Chu.

Rất nhiều nữ tử trẻ tuổi đều coi hắn là thần tượng.

Trình Thanh Vũ chính là một trong số đó, vì vậy khi nàng nghe thấy nữ tử áo xanh tự xưng họ Bùi mới phấn khích kêu lên.

Thoáng cái Bùi Thiến Lan đã bị nói ra thân phận, dù sao cũng hơi xấu hổ, may còn có khăn che mặt che lấy mặt nàng, người khác không nhìn thấy được khuôn mặt đỏ bừng của nàng.

“Bây giờ Cố huynh đệ không ở Thần Đô.” Trình Thiên Tâm vội đổi chủ đề, giải vây cho nàng.

Bùi Thiến Lan hỏi: “Vậy hắn đi đâu?”

“Ta cũng không biết, hắn chưa từng nói với ta.”

“Ừ.”

Bùi Thiến Lan hơi thất vọng.

Hơn nửa năm trước, Cố Dương gần như vừa dỗ dành vừa lừa gạt mà lừa nàng vào trong bí cảnh kia, sau đó hắn phải đi làm chút chuyện, bỏ mặc các nàng, một mình rời đi.

Mười ngày trước, cuối cùng nàng đã đột phá đến Thần Thông cảnh, cưỡng ép mở ra lối ra, rời khỏi bí cảnh đó.

Trên đường đi, vì an toàn nên Bùi Thiến Lan không lựa chọn phi hành mà mua một con lừa, cưỡi nó đi đến Thần Đô.

Dọc đường đi, nàng nghe được rất nhiều tin đồn liên quan đến Cố Dương.

Khiến nàng để ý nhất chính là tai tiếng tình cảm của hắn với trưởng công chúa và hoàng hậu.

Đặc biệt là Cố Dương vì hoàng hậu mà giết chết hoàng đế.

Bùi Thiến Lan biết, chắc chắn hắn có thể làm ra loại chuyện như vậy.

Nàng cũng nghe nói Cố Dương đã rời khỏi Thần Đô, nhưng nàng thật sự không biết đi đâu tìm người, vẫn quyết định tiến về Thần Đô hỏi thăm.

“Bùi… cô nương.” Khi xưng hô, Trình Thiên Tâm hơi do dự, cuối cùng vẫn dùng hai chữ cô nương: “Cố huynh đệ đắc tội với không ít người ở Thần Đô.”

“Quan hệ giữa ngươi và Cố huynh đệ không đơn giản, lão phu lo rằng những người kia sẽ gây bất lợi cho ngươi, vẫn nên đến Văn viện thì an toàn hơn chút, quan hệ giữa Cố huynh đệ và Chu phó viện trưởng rất tốt, nói không chừng hắn biết tung tích bây giờ của Cố huynh đệ.”

Lời của hắn rất uyển chuyển.

Trên thực tế, ở Thần Đô cũng chỉ có Trấn Quốc công có thể được xưng là kẻ thù của Cố Dương.