Ta Nhân Sinh Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 325: Hóa thân phượng hoàng




[Ngươi đến Thần Đô, tiến vào Thủy Nguyệt động thiên cùng với Diệp Lăng Ba, giết một Nguyên Anh, nhận được Ất Mộc thần đỉnh. Diệp Lăng Ba tìm lại được linh bảo Dao Quang kiếm, linh bảo tự nhận chủ nhân, nàng bước vào Thần thông cảnh.]

[Ngươi đến Vô Ưu sơn, tập kích giết đệ tử Vô Ưu sơn.]

[Mấy ngày sau, Vô Ưu sơn bố trí cạm bẫy, một vị Nguyên Anh, năm vị Kim Đan bao vây ngươi. Ngươi bộc phát sức mạnh khủng bố, giết chết năm vị Kim Đan.]

[Vị cường giả Nguyên Anh trước khi qua đời dùng pháp bảo đả thương ngươi. Cũng chính lúc này, một vị cường giả Nguyên Anh đột nhiên xuất hiện, dùng một món pháp bảo, khóa chặt ngươi ngay tại chỗ.]

[Ngươi kiên trì một ngày, bị phi kiếm xuyên thủng tim mà chết, hưởng thọ hai mươi hai tuổi.]

Quả nhiên trong Vô Ưu sơn, ngoài vị Vô Ưu lão tổ đó, những người khác đều không đáng lo.

Quan trọng là rốt cục vị cường giả Nguyên Anh kỳ xuất hiện cuối cùng là ai?

Nhìn miêu tả, không quá giống Vô Ưu lão tổ.

Lẽ nào là người của Cổ Giang kiếm phái?

Người này khá bí ẩn, nhân lúc hắn bị thương sau trận đại chiến mà ra tay đánh lén hắn.

Vì đối phó hắn, còn lấy ra một loại pháp bảo vây khốn người khác, xem ra thực sự trăm phương ngàn kế muốn giết hắn.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau]

[…]

“Ta chọn điều hai.”

Bên trong mô phỏng, trong trận chiến với Vô Ưu sơn, giết chết một vị Bất Lậu cảnh, một trăm điểm.

Bảy vị Pháp Lực cảnh, dự tính cũng được hơn một trăm.

Tu sĩ cấp bậc này, một thanh pháp bảo, bảy chiếc linh khí cũng không quá đáng nhỉ? Tính ra cũng lại được một trăm điểm.

Cộng thêm vài ngày trước tập kích đệ tử bình thường của Vô Ưu sơn, có lẽ kiếm được vài chục điểm cũng không thành vấn đề.

Cố Dương tính sơ qua một chút, thầm “đậu má” một tiếng.

Cộng lại chỗ này, ít nhất cũng được bốn trăm điểm.

Hơn nữa sau khi tập kích giết chết Bất Lậu cảnh, hắn còn có được một trăm điểm, cộng thêm hai thứ pháp bảo.

Vậy tức là năm sáu trăm điểm.

Làm thôi!

Tính toán sơ lược xong, có lẽ hắn đã đủ sức đột phá Pháp Lực tam trọng.

Nhưng muốn tiêu diệt vị Bất Lậu cảnh của Cổ Giang kiếm phái thì ít nhất cũng phải có năng lực trốn thoát mới được.

Thực lực hiện tại của hắn vẫn chưa quá cao.

Cố Dương không hề do dự, mở hệ thống ra, nhìn lướt qua số dư, vẫn còn chín mươi tám điểm.

[Có muốn sử dụng máy mô phỏng nhân sinh không? Sử dụng một lần, tiêu hao hai mươi điểm năng lượng.]

“Có!”

[... Ngươi dẫn Diệp Lăng Ba rời khỏi Thủy Nguyệt động thiên.]

[Ngươi trốn trong hoàng cung, thái hậu cho ngươi một tấm lệnh bài, về sau không chịu ảnh hưởng cấm chế của hoàng cung. Ngươi khổ công tu luyện trong hoàng cung.]

[Mười ngày sau, vài vị cường giả Bất Lậu cảnh xuất hiện tại Thần Đô thi triển một đại trận.]

[Một cái đầu khổng lồ lúc ẩn lúc hiện trên bầu trời, một vị Thiên Nhân cảnh xâm nhập vào hoàng cung.]

[Thái hậu khởi động đại trận hoàng cung, Lạc vương hiện thân, hợp sức đánh lui vị Thiên Nhân kia. Cuối cùng, kẻ địch cũng rút lui.]

[Mười năm sau, Tần Vũ giương cờ tạo phản, cử binh phạt Chu, đánh thẳng đến Thần Đô. Lạc vương xuất hiện, ngăn cản Tần Vũ.]

[Đúng lúc này, vài vị Bất Lậu cảnh vào Thần Đô giết chóc. Một cái đầu khổng lồ xuất hiện bên trên Văn viện, vị Thiên Nhân đó lại vào hoàng cung lần nữa.]

[Thái hậu lại khởi động đại trận ngăn cản vị Thiên Nhân kia.]

[Thời khắc quan trọng, đại chiến ngoài thành phá tan cấm chế Thượng Cổ, xuất hiện một thông đạo không gian, một vị Thiên Nhân của Tinh La tông đánh đến.]

[Sau đó, vài vị Thiên Nhân của Tinh La tông tề tụ, mấy vị Thiên Nhân đánh vào hoàng cung rút lui.]

[Trong trận chiến đó, viện trưởng Văn viện bỏ mình, Lạc vương bỏ mình, Tần Võ bị thương nặng, Thần Đô bị bao vây.]

[Ba năm sau, vài vị Thiên Nhân cảnh của Tinh La tông tấn công phá hủy đại trận Thần Đô. Trong hỗn chiến, ngươi gặp nguy hiểm vài lần, đều là lão tổ của Thẩm gia liều chết cứu.]

[Cuối cùng, ba vị Đại Thánh của Tam Thánh môn đuổi đến, bắt ngươi rồi sau đó rời đi.]

[Ngươi bị dẫn đến động thiên nào đó, bị ép đưa pháp lực vào bên trong quả trứng đá kia. Một năm sau, ngươi kiệt quệ mà chết. Hưởng thọ ba mươi sáu tuổi]

Quả nhiên đại trận hoàng cung rất mạnh mẽ, thực sự có thể ngăn cản được cường giả Thiên Nhân.

Tô Ngưng Yên cũng rất thú vị, chỉ cần gặp nguy hiểm là nàng thực sự dám khởi động đại trận hoàng cung.

Khởi động đại trận, chắc chắn phải trả cái giá rất lớn.

Vì hắn, Tô Ngưng Yên chấp nhận đối chọi với cường giả Thiên Nhân, rất nghĩa khí.

Lần này, kéo dài thêm ba năm, không tệ.

Cố Dương đã rất hài lòng.

Còn vì sao không tới Quảng Hàn tiên cung, Thẩm Vận cũng chẳng phải kẻ ăn chay.

Hắn đã chậm trễ cả nửa ngày ở Thần Đô, nếu lúc này lại đuổi đến La châu thì chắc chắn nửa đường bị đuổi kịp.

Đến Bất Lậu cảnh thì có thần thông thiên thị địa thính, trong phạm vi một nghìn dặm, không chạy thoát khỏi sự truy sát của Thẩm Vận.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]

[Một, cảnh giới võ đạo năm ba mươi lăm tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm ba mươi sáu tuổi.]

[Ba, bài học cuộc sống năm ba mươi sáu tuổi.]

“Ta chọn điều một.”

……

Đại chiến sắp đến, Cố Dương trực tiếp dùng hết ba lần mô phỏng còn lại.

Khi mô phỏng lần cuối cùng, xuất hiện thay đổi mới.

[… Thần Hoàng Quyết của ngươi luyện thành tầng thứ sáu, ngưng tụ thành hoá thân phượng hoàng…]

Cố Dương rất kinh ngạc, cuối cùng Thần Hoàng Quyết cũng tới tầng thứ sáu.

Có thêm một hoá thân phượng hoàng, có thể nói là thực lực của hắn tăng mạnh. đủ để cho vị cường giả Bất Lậu cảnh của Cổ Giang kiếm phái đó một điều vừa bất ngờ vừa vui vẻ.

Sau khi Cố Dương nhận được phần thưởng, bầu trời lại xuất hiện dị tượng, một con phượng hoàng ra đời trong hoả diễm.

Lúc này, Hoàng Vĩnh Khang tạm biệt phụ mẫu, vừa ra khỏi trấn nhỏ, ở nơi xa xa đã thấy dị tượng trên bầu trời, rất kinh ngạc.

Sao ở đây có một con thần thú phượng hoàng?

Bên trong Thủy Nguyệt động thiên không hiếm thấy Yêu tộc, trong tà đạo lục phái cũng không ít Yêu tộc.

Nghe nói, ở cực đông của hải đảo có đất nước của Yêu tộc, chỉ là rất ít tới lục địa.

Thần thú Thượng Cổ như phượng hoàng, cùng trong một cảnh giới, có thể nói là một cường giả vô địch.

Giống như cường giả của tứ đại chính đạo, bọn họ thích nhất là thuần phục thần thú, coi như cưỡi hoặc dùng để bảo vệ sơn môn.