[…Một trận đại chiến nổ ra, cuối cùng, một gã cường giả Bất Lậu cảnh xa lạ sống đến sau cùng, giành được Nhân Hoàng kiếm. Khi đang định giết chết các ngươi diệt khẩu thì một luồng sức mạnh trên người Sở Tích Nguyệt thức tỉnh đã trọng thương hắn. Hắn lấy Nhân Hoàng kiếm phá vỡ không gian rồi chạy trốn, biến mất không thấy tung tích.]
[Ngươi và Sở Tích Nguyệt ở lại trong Quảng Hàn tiên cung khổ tu.]
[Năm năm sau, Sở Tích Nguyệt bước vào Pháp Lực cảnh.]
[Lại mười năm nữa, Sở Tích Nguyệt bước vào Bất Lậu cảnh.]
[Một ngày kia, không gian bị phá vỡ, gã cường giả Bất Lậu cảnh cầm Nhân Hoàng kiếm kia xuất hiện, ngươi và Sở Tích Nguyệt liên thủ, cuối cùng ba người đồng quy vu tận, hưởng thọ ba mươi bảy tuổi.]
Thành công rồi!
Cố Dương thầm vui sướng, cuối cùng đã phá được ngõ cụt này rồi.
Hắn vẫn luôn không mở bí cảnh chỗ Nhân Hoàng kiếm ra quả nhiên là quyết định chính xác, vào thời khắc mấu chốt còn có thể sử dụng nó để cứu mạng.
Lại nói tiếp, vị cường giả Bất Lậu cảnh của Hạ triều này đã cứu hắn nhiều lần.
Nhưng mà, cuối cùng năm vị cường giả Bất Lậu cảnh đấu loạn trong Quảng Hàn tiên cung kia, thế mà lại đã chết đi bốn vị, trận đấu kia nguy hiểm đến cỡ nào.
Cũng không biết người giành được thắng lợi là ai.
Mười lăm năm sau người này lại đánh trở về, hơn phân nửa là do nắm giữ được một ít uy lực của Nhân Hoàng kiếm, hơn nữa còn có thể đồng quy vu tận với hắn và Sở Tích Nguyệt.
[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]
[Một, cảnh giới võ đạo năm ba mươi bảy tuổi.]
[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm ba mươi bảy tuổi.]
[Ba, bài học cuộc sống năm ba mươi bảy tuổi.]
“Ta chọn điều một.”
…
Trong Tê Phượng các, ánh nến lập lòe.
Tô Ngưng Yên ngồi trước bàn, đang nhìn chiếc gương đồng này, tỏ vẻ hơi thương cảm.
Chiếc gương đồng này tên là Phân Quang kính, có tổng cộng tất cả mười chiếc, tấm này là mẫu kính, còn có chín chiếc tử kính nữa.
Giữa mẫu kính với tử kính, cho dù cách nhau bao nhiêu xa thì đều có thể lập tức truyền tin tức qua.
Trước đó khi nàng đang ở quốc trượng phủ, “tỷ tỷ” đang ở trong hoàng cung đã thông qua chiếc gương này để liên hệ tin tức.
Hiện giờ gương vẫn còn đây, nhưng người đã mất.
Thật ra quan hệ giữa nàng và “tỷ tỷ” không chỉ đơn giản là bản thể và thân ngoại hóa thân.
Năm đó khi nàng còn nhỏ, trong lúc vô tình xâm nhập vào trong động phủ của một tiên nhân Thượng Cổ.
Ở nơi đó nàng đã nhận được ly châu, còn tu thành thân ngoại hóa thân thuật.
Nàng còn nhỏ tuổi không biết gì, cảm thấy chơi vui nên thử tu luyện xem sao.
Loại pháp thuật thân ngoại hóa thân này vốn cần tối thiểu phải sau Pháp Lực cảnh mới có thể tu luyện được.
Ai ngờ thiên phú của nàng cực cao, không ngờ trong u mê mơ hồ lại luyện thành, thật sự phân hóa ra được một thân ngoại hóa thân.
Nhưng mà vì nguyên thần của nàng quá mức nhỏ yếu, vốn không cách nào đồng thời nắm giữ được hai thân thể. Rất nhanh, thân ngoại hóa thân kia đã tự sinh ra ý thức của bản thân, có nhân cách độc lập, trở thành “tỷ tỷ” của nàng.
Sau này các nàng gặp nữ nhân kia, bái người ấy làm sư.
Sư tôn muốn các nàng tiến cung tìm kiếm một món đồ.
“Tỷ tỷ” tính cách mạnh hơn, không cam lòng làm người bình thường đã chủ động đứng ra, quyết định nhập cung, sau này dưới cơ duyên xảo hợp thế mà lại lên đến vị trí hoàng hậu.
Vận mệnh của các nàng cũng theo đó mà có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Cùng với việc tu vi của hai người càng ngày càng cao, các nàng cũng dần dần rõ ràng, hai người vốn là một thể, sớm hay muộn gì đều có một ngày phải phân ra thắng bại, không phải ngươi áp đảo ta thì chính là ta áp đảo ngươi.
Người thắng sẽ cắn nuốt tất cả của người thất bại, một lần nữa hòa hợp làm một.
Chính bởi vì như thế, từ đó đến nay giữa hai người luôn hợp tác khăng khít, nhưng khi gặp mặt lại luôn đối chọi gay gắt.
Cuối cùng Tô Ngưng Yên làm bản thể, thắng được trận thắng lợi này, chiếm được tất cả của “tỷ tỷ”, cũng dưới sự trợ giúp của ly châu mà tiến bước vào Pháp Lực cảnh.
Nàng từ bỏ thân phận Tô nhị tiểu thư, trở thành hoàng hậu chính là kế thừa di nguyện của “tỷ tỷ” đã mất.
Hiện giờ gương đồng còn đây nhưng người kia đã mất.
“Yên tâm, ta sẽ thay ngươi bảo vệ cho giang sơn của Đại Chu. Ta cũng sẽ thay ngươi có được nam nhân ngưỡng mộ trong lòng…”
Tô Ngưng Yên lẩm bẩm nói, đột nhiên, vẻ mặt nàng thay đổi, quay đầu nhìn về một hướng.
“Đây là…”
Hướng kia chính là chỗ Cố Dương ở, khí tức của hắn đột nhiên tăng vọt.
Một lát sau khí tức của hắn lại một lần nữa tăng vọt.
Một lần, hai lần, ba lần…
Vẻ mặt của Tô Ngưng Yên từ ngạc nhiên nghi ngờ mới đầu dần trở nên khiếp sợ rồi đến dại ra.
Lúc này, trong đầu nàng chỉ có một suy nghĩ, hóa ra hắn tu luyện như vậy sao?
Chẳng trách có được tiến bộ nhanh như thế, trong vòng mấy giây đã tương đương với người khác khổ tu nhiều năm, quả thật giống như đang bay vậy.
…
Lần mô phỏng thứ mười ba.
[…Ngươi đột phá đến Pháp Lực tam trọng.]
[…]
Khi nhìn thấy nhắc nhở này, Cố Dương thầm mừng rỡ, cuối cùng đã đạt đến Pháp Lực tam trọng rồi.
Thật sự rất không dễ dàng gì!
“Luyện Thần Thiên” của “Cửu Thiên Ngự Thần Quyết” của hắn đã đột phá đến tầng thứ sáu, Thần Long Quyết đến tầng thứ năm, Thần Chúc Quyết cũng đến tầng thứ năm.
[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]
[Một, cảnh giới võ đạo năm ba mươi bảy tuổi.]
[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm ba mươi bảy tuổi.]
[Ba, bài học cuộc sống năm ba mươi bảy tuổi.]
“Ta chọn điều một.”
Ầm rầm!
Trên bầu trời xuất hiện một hư ảnh Phượng Hoàng khổng lồ, nguyên khí trời đất từ bốn phương tám hướng hội tụ lại, hình thành nên một lốc xoáy khổng lồ, rót vào trong cơ thể hắn.
…
……
Văn viện, tầng cao nhất ở Trích Tinh các, trong một không gian kỳ dị.
Trong viện có một người trung niên áo xanh đang nằm dựa trên một ghế nằm, trong tay vẫn nâng quyển sách kia đọc.
Đột nhiên, đôi chân vẫn rung rung rất khẽ của hắn dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn ra trước, trên mặt hiện lên một chút nghi hoặc: “Trên người tiểu tử này rốt cuộc ẩn chứa bí mật như thế nào vậy?”
…
Trấn Quốc công phủ, trong Vạn Thế đường.