Hắn lại mở máy mô phỏng ra.
[Có muốn sử dụng máy mô phỏng nhân sinh không? Sử dụng một lần, tiêu hao bốn mươi điểm năng lượng.]
“Có.”
[…Ngươi đánh ra chiêu Thiên Nhân Suy Diệt, giết chết Xích Nhật ngay tại chỗ, xông ra khỏi Trấn Yêu tháp.]
[Trấn Yêu tháp tự động bay đi, bản thân ngươi bị trọng thương, dặn dò Lăng Linh và Bùi Thiến Lan mang theo ngươi đi đến Lương châu, tiến vào Kim Đình động thiên.]
[Các ngươi ẩn cư ở Thiên Cương sơn, ba năm sau thân thể của ngươi dần dần khôi phục.]
[Một ngày kia, Triêu Dương Đại Thánh xâm nhập vào Kim Đình động thiên bắt ngươi đi mang đến Đào Nguyên thiên. Nàng đưa một linh quả cho ngươi ăn, thương thế của ngươi khôi phục, tu vi càng tiến thêm một bước. Sau đó, ngươi bị ép rót pháp lực vào trong quả trứng bằng đá.]
Lần này Triêu Dương Đại Thánh tìm đến như thế nào vậy?
Cố Dương cảm thấy hơi kỳ lạ, trong lần mô phỏng trước, Triêu Dương Đại Thánh không hề xuất hiện.
Chẳng lẽ do kiêng dè Kim Đình quốc chủ sao?
Trong lòng hắn suy đoán như vậy.
Hơn nữa không ngờ vị Triêu Dương Đại Thánh này lại lấy một linh quả ra để trị thương cho hắn. Không đúng, phải nói là để cho hắn khôi phục đến trạng thái khỏe mạnh, rồi lại rót pháp lực vào trong quả trứng bằng đá này.
Cố Dương sâu sắc ý thức được một vấn đề.
Theo lý thuyết, muốn hồi sinh Phượng Hoàng kia, thực lực của hắn tự nhiên càng mạnh càng tốt.
Triêu Dương Đại Thánh đã có thứ tốt như vậy rồi, vì sao trước đó không dứt khoát đút linh quả cho hắn đi, để cho tu vi của hắn tiến thẳng đến Bất Lậu cảnh chứ?
Như vậy thì cơ hội hồi sinh Phượng Hoàng kia chắc sẽ lớn hơn một chút mới đúng.
Hắn luôn cảm thấy trong chuyện này có vấn đề gì đó.
[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]
[…]
“Ta chọn điều một.”
Hắn không hề chần chừ đã đưa ra quyết định luôn.
Lập tức, pháp lực của Cố Dương bắt đầu tăng lên, thậm chí còn tạo thành pháp lực tràn ra ngoài, Lăng Linh đứng ở bên cạnh suýt chút nữa bị đẩy lùi, mãi cho đến hơn trăm mét mới dừng lại được.
Nàng đã từng nhìn thấy nhiều tình huống như vậy rồi, nhưng tăng lên nhiều giống như lần này lại là lần đầu tiên gặp phải.
Đến lúc này Lăng Linh mới cảm nhận rõ ràng được giữa mình và hắn rốt cuộc có bao nhiêu chênh lệch.
Chỉ riêng pháp lực tăng lên lần này của hắn thôi đã vượt qua tổng toàn bộ chân nguyên của nàng rồi.
Dù ít dù nhiều trong lòng nàng vẫn hơi chua xót.
Nàng hao hết tâm tư, còn dẫn hắn vào trong cảnh nguy hiểm như vậy mới đột phá được đến Thần Thông cảnh, cho rằng có thể kéo gần hơn khoảng cách với hắn, ai ngờ hắn tăng lên một lần đã xóa bỏ tất cả nỗ lực của nàng rồi.
Nàng biết, đời này mình sẽ chỉ bị hắn bỏ lại càng lúc càng xa thôi.
…
Một lát sau, cuối cùng Cố Dương cũng mở mắt ra, cảm nhận pháp lực mênh mông trong cơ thể mình, trong lòng hơi khiếp sợ.
“Gần như tăng lên một phần!”
Đây là khái niệm gì, pháp lực lúc này của hắn hùng hậu hoàn toàn không hề kém hơn Xích Nhật đang là Bất Lậu cảnh nhất tầng.
Số lượng pháp lực đã tăng lên trong một lần này không hề kém hơn một võ giả Pháp Lực nhất trọng bình thường.
Phải biết rằng lần này hắn sống gần bốn năm.
Lại còn dưới tình huống thực lực suy yếu cực lớn sau khi sử dụng Thiên Nhân Suy Diệt, có thể có được tăng trưởng như vậy, hoàn toàn dựa vào linh quả mà Triêu Dương Đại Thánh đã cho hắn ăn.
Một linh quả lại có tác dụng tốt như vậy.
Không phải là hạt sen có thể chữa khỏi cho viện trưởng Văn viện mà người thần bí dưới lòng đất trong hoàng cung đã nhắc đến đó chứ?
Má ơi, nếu như vậy…
Lúc này Cố Dương lại mở máy mô phỏng ra, tiến hành mô phỏng một lần nữa.
[…Ngươi đánh ra chiêu Thiên Nhân Suy Diệt, đánh chết Xích Nhật…]
[…Triêu Dương Đại Thánh bắt ngươi đến Đào Nguyên thiên, cho ngươi ăn một linh quả…]
[…Hưởng thọ hai mươi sáu tuổi.]
Hướng đi trong lần mô phỏng này đã giống với lần mô phỏng trước như đúc.
Hắn muốn chiếm hời của Triêu Dương Đại Thánh.
[Mô phỏng kết thúc…]
[…]
Cố Dương lại một lần nữa cảm nhận niềm vui sướng khi pháp lực tăng lên kia.
Hắn thầm cảm khái, đây vẫn là lần đầu tiên dùng đan dược và linh quả khiến thực lực nhanh chóng tăng lên, có thể dùng máy mô phỏng không ngừng lặp lại.
Thật sự không dễ dàng gì.
Lần trước khi Hi Hoàng cho hắn một giọt tinh huyết đã bị bỏ lỡ rồi, một lần này cuối cùng đã đuổi kịp.
Hiệu quả của lần thứ hai không bằng một nửa của lần trước, đã xem như không tệ, ít nhất tương ứng với khổ tu hơn mười năm.
“Lại thêm lần nữa!”
…
Tầng thứ chín trong Trấn Yêu tháp, Xích Nhật đứng ở lối ra chờ Cố Dương tiến đến.
Mỗi lần đi lên một tầng trong Trấn Yêu tháp, sức mạnh áp chế sẽ mạnh hơn một phần.
Tầng thứ chín có sức mạnh áp chế cường đại nhất, hắn có thể phát huy đầy đủ ưu thế của bản thân đến mức tận cùng, cũng là chiến trường mà hắn lựa chọn.
Làm chủ nhân của Trấn Yêu tháp, hắn có thể cảm nhận được đầy đủ tình hình trong mỗi một tầng.
Cố Dương tiến thẳng lên trên, nhưng lại dừng lại ở tầng thứ tám.
Xích Nhật không hề vội vàng, Trấn Yêu tháp hiện giờ đã mạnh hơn nhiều rồi.
Thần chủ đã tế luyện Trấn Yêu tháp một lần nữa, cuối cùng khiến nó biến thành một món ma khí.
Nó vốn chỉ có sức mạnh áp chế đối với Yêu tộc.
Nhưng hiện giờ kể cả võ giả nhân loại cũng bị sức mạnh áp chế, thêm với pháp lực tiêu hao không cách nào được bổ sung khi ở trong này.
Thời gian Cố Dương ở lại trong này càng dài thì thực lực sẽ càng suy yếu dữ dội.
Xích Nhật biết, lần trước Cố Dương đã từng làm hỏng mất chuyện tốt của thần chủ, thần chủ đã muốn giết bất chấp hậu quả rồi.
Nếu như một chuyến này có thể giết chết tiểu tử này, nhất định có thể nhận được ban thưởng của thần chủ.
Nghĩ đến đây, trong lòng hắn bùng cháy hừng hực như lửa.
Nếu thần chủ lại ban thưởng thần ân, nói không chừng hắn có thể nâng cao một bước đến Bất Lậu cảnh tầng thứ hai.
“Hả?”
Xích Nhật đang nghĩ, đột nhiên lại biến sắc: “Tại sao có thể như vậy chứ?”
Hắn đột nhiên cảm nhận được khí tức của Cố Dương đang tăng lên, thực lực tăng nhiều.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Hắn sợ ngây người.
Cho dù như thế nào hắn cũng không hiểu nổi, tại sao ở dưới hoàn cảnh như thế rồi mà không hiểu sao thực lực của Cố Dương vẫn tăng mạnh lên được.