Ta Nhân Sinh Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 355: Đao cũng cùn rồi




Chẳng lẽ ở tầng thứ tám có linh đan các thứ do tu sĩ Thượng Cổ để lại sao?

Xích Nhật đang nghi ngờ, khí tức của Cố Dương lại tăng mạnh lên.

“Cái này…”

Hắn ngơ ngác rồi.

Chỉ chốc lát sau, khí tức của Cố Dương lại tăng mạnh lên lần thứ ba.

Vẫn còn tiếp?

Đáy lòng Xích Nhật rét run.

Cho dù như thế nào hắn cũng chẳng thể hiểu nổi, ở trong Trấn Yêu tháp, vì sao thực lực của Cố Dương lại có thể hết lần một tới lần hai, hết lần hai tới lần ba tự dưng tăng trưởng?

Ngay khi Xích Nhật cho rằng Cố Dương sẽ trực tiếp đột phá đến Bất Lậu cảnh, hắn cuối cùng đã di chuyển, lao thẳng đến lối đi nơi tầng thứ tám.

Cuối cùng đã kết thúc rồi sao?

Xích Nhật hơi hoài nghi.

Mới vừa rồi có trong một nháy mắt hắn đã sinh ra suy nghĩ trốn đi thật xa.

Ai mà chịu được chứ?

Tổng cộng những sáu lần!

Pháp lực của Cố Dương gần như tăng lên gấp đôi.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi còn chưa đến nửa khắc đồng hồ.

Nếu lại thêm vài lần nữa, hắn thật sự có khả năng bước thẳng vào Bất Lậu cảnh.

“Nhất định là do tích lũy của hắn không đủ.”

Xích Nhật thầm thấy may mắn, chỉ cần hắn chưa tới Bất Lậu cảnh thì mình vẫn còn phần thắng rất lớn.

Giữa Bất Lậu cảnh và Pháp Lực cảnh có sự khác biệt về bản chất.

Huống chi hắn là chủ nhân của Trấn Yêu tháp, có thể mượn dùng một phần sức mạnh của pháp bảo này.

Đang nghĩ vậy, bóng dáng của Cố Dương đã xuất hiện.

Khi Xích Nhật thấy Cố Dương, Cố Dương cũng nhìn hắn, cách hơn một trăm dặm, ánh mắt hai người va chạm vào trong không khí, tóe ra ánh lửa.

Hắn nắm chặt thanh kiếm trong tay, không hề lùi bước, chút sợ hãi trong lòng kia đã biến thành sát ý sôi trào.

Toàn bộ tầng thứ chín của Trấn Yêu tháp đều ở trong lòng bàn tay hắn, hắn có thể tùy tiện điều động ra sức mạnh của chí bảo này.

Giờ phút này là lúc hắn cường đại nhất.

Xích Nhật rất rõ ràng, trước mắt là cơ hội duy nhất để có thể giết chết nam nhân trước mắt.

Ở dưới ưu thế thật lớn như vậy mà còn không thể giết được hắn, như vậy sẽ vĩnh viễn không có cơ hội nữa.

Hôm nay nếu như để cho Cố Dương chạy thoát, đoán chừng không lâu nữa Cố Dương sẽ có thể đột phá đến Bất Lậu cảnh.

Đến lúc đó người chết sẽ là mình.

Hắn hét lớn một tiếng: “Đến chịu chết đi!”

Toàn bộ tầng thứ chín bắt đầu sụp xuống, thu nhỏ lại từ chỗ bên cạnh, nhanh chóng đã đến chỗ hai người Cố Dương, khiến cho bọn họ bay về phía trung tâm.

Chỉ trong khoảng nửa khắc, toàn bộ tầng thứ chín đã thu nhỏ lại đến trong vòng phạm vi mười dặm, xa hơn ở phía ngoài đều là bóng tối mênh mông vô bờ, có thể cắn nuốt tất cả sáng rọi.

Quanh người Xích Nhật bốc lên ngọn lửa màu đen, bay thẳng đến chân trời, một khắc này hắn giống như vị thần của không gian này, trong mắt lộ ra tia sáng cực kỳ lạnh lẽo.

Trường kiếm trong tay chỉ thẳng vào Cố Dương, quát: “Phong!”

Trên bầu trời lập tức xuất hiện hai dây xiềng xích màu đen bay về phía Cố Dương.

“Cẩn thận!”

Lăng Linh thấy cảnh tượng như vậy, bèn thay đổi sắc mặt.

Nàng là đệ tử của Văn Giác, đương nhiên biết chí bảo Trấn Yêu tháp này đáng sợ đến cỡ nào, cho dù là Yêu tộc cấp Thiên Nhân cảnh, một khi đã vào Trấn Yêu tháp cũng chỉ có thể mặc người chém giết.

Hiện giờ Trấn Yêu tháp bị người đoạt đi, một lần nữa tế luyện lại, nhưng công năng chủ yếu của nó vẫn không hề thay đổi, chủ yếu dùng để trấn áp người khác.

Hai dây xiềng xích kia chính là thủ đoạn cường đại nhất của Trấn Yêu tháp, một khi bị trói lên trên người, pháp lực toàn thân đều sẽ bị phong tỏa.

Sau khi Cố Dương lên đến tầng thứ chín cũng đã cảm nhận ra được sức mạnh áp chế của nơi này còn mạnh hơn tầng thứ tám mấy lần, thực lực toàn thân hắn đã bị áp chế hai phần.

Muốn giết Xích Nhật, rất đơn giản, chỉ cần đánh ra chiêu thức thứ tư của Thần Tiêu Lục Diệt thì có thể thoải mái giết chết hắn, nhưng nếu như vậy thì bản thân hắn cũng sẽ bị sức mạnh suy diệt kia xâm nhập.

Mà mấu chốt ở chỗ lần trước trong khi mô phỏng, Triêu Dương Đại Thánh đã không còn dùng loại linh quả kia để điều trị thương thế cho hắn nữa mà nuôi hắn vài năm rồi để cho hắn bổ sung năng lượng cho quả trứng bằng đá kia.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn không tiếp tục mô phỏng nữa.

Cố Dương thật sự hoài nghi, tổn thương tạo thành sau khi sử dụng một chiêu này thì không thể đảo ngược được, phương pháp điều trị duy nhất chính là loại linh quả mà Triêu Dương Đại Thánh đã sử dụng.

Đối phó với Xích Nhật không cần thiết phải dùng đến một chiêu này.

Khi hai dây xiềng xích từ trên không trung lao xuống, thân hình của Cố Dương đã tự dưng biến mất.

Nháy mắt tiếp theo người đã xuất hiện ở trước mặt Xích Nhật, Phượng Vũ đao trong tay đánh về phía hắn.

Đây là thần thông thuấn di của thần thú Bạch Hổ.

Sau khi “Cửu Thiên Ngự Thần Quyết” luyện đến tầng thứ sáu, hắn có thể tùy ý mượn dùng thần thông của một thần thú.

Mới vừa rồi Cố Dương vật lộn với Xích Nhật đã mượn dùng thần thông của Thông Thiên Thần Viên, luận về sức mạnh nó được xếp ở vị trí bên trên trong các thần thú.

Chỉ là một Bất Lậu cảnh thì sao có thể vật lộn được với Thông Thiên Thần Viên? Thấp hơn hắn một đại cảnh giới vẫn có thể treo ngược hắn lên mà đánh.

Một đao này mang theo ngọn lửa mãnh liệt, đó chính là Phượng Hoàng chân hỏa, vương giả trong ngọn lửa.

“Dời!”

Phản ứng của Xích Nhật cũng cực nhanh, suy nghĩ vừa lóe lên thì không gian lập tức thay đổi, người đã biến mất không thấy gì nữa.

Hắn cũng sử dụng thuật thuấn di, mượn sức mạnh của Trấn Yêu tháp.

Mà hai dây xiềng xích khổng lồ trên không trung kia vẫn như hình với bóng bay về phía Cố Dương.

Cố Dương lóe lên từng cái một, đuổi giết tới.

“Phong!”

Xích Nhật đã sớm đề phòng, ầm vang một tiếng, không gian trước mặt giống như bị phong tỏa, một đao của Cố Dương thế mà lại không chém xuống được.

“Vô dụng, đây là Trấn Yêu tháp, ở trong này bổn tọa là vô địch!”

Xích Nhật hét lớn một tiếng: “Khóa!”

Trên bầu trời lại xuất hiện hai dây xiềng xích màu đen, triệt để khóa kín đường lui của Cố Dương.

Trấn Yêu tháp này lại khó đối phó đến như vậy.

Cố Dương phát hiện mình vẫn đánh giá thấp uy lực của chí bảo này.