Nó có thể làm bảo vật trấn phái, quả nhiên không đơn giản, cũng không phải thần binh tuyệt thế phổ thông có thể sánh bằng được.
Sơ ý rồi!
Ánh mắt hắn lạnh lùng, chuẩn bị dùng sát chiêu cuối cùng kia.
Đúng lúc này, Lăng Linh ở bên cạnh nhìn thấy Cố Dương gặp nạn, không chút do dự, lấy một vật từ trong lòng ra ném về phía cái bục ở trung tâm kia.
Nơi đó cũng là nơi quan trọng nhất của Trấn Yêu tháp.
Ầm ầm!
Đó là một quả cầu màu xanh, sau khi rơi xuống đất đã đột nhiên lóe lên sáng rọi.
Toàn bộ Trấn Yêu tháp chấn động.
Xích Nhật cảm thấy mình suýt chút nữa đã mất đi quyền khống chế Trấn Yêu tháp, lấy làm kinh hãi, nhìn về phía nữ nhân kia, trong lòng phẫn nộ tới cực điểm.
Hắn lại đã quên mất, nữ nhân này chính là truyền nhân của Đạo môn, còn Trấn Yêu tháp lại vốn là chí bảo của Đạo môn.
“Chết!”
Hắn đang định ra tay, một đường đao ý đã đến trước mặt, hắn theo bản năng nâng kiếm trong tay lên cản lại.
Rầm!
Một luồng sức mạnh khủng bố đã đánh bay cả người hắn.
Người ra tay chính là Cố Dương, thứ được sử dụng ra là chiêu thứ ba của Thiên Vấn Cửu Đao, Thế Thôn Hoàn Vũ!
Trên bầu trời kia, bốn dây xiềng xích đột nhiên khựng lại.
Không gian bị phong tỏa ở trước mặt Cố Dương cũng xuất hiện một khe hở, hắn quyết đoán ra tay, đánh bay Xích Nhật.
…
Xích Nhật bay thẳng ra ngoài đến mấy trăm mét mới có thể dừng lại được, chỉ thấy trên lồng ngực của hắn xuất hiện một vết thương thật sâu, nhưng không chảy ra máu.
Chỉ thấy miệng vết thương động đậy, nhanh chóng khép lại.
Sắc mặt hắn hơi khó coi, một đao này đã khiến cho hắn tổn thất mười mấy năm tuổi thọ.
Bất Lậu cảnh một khi vận dụng pháp lực hoặc bị thương, hay bị tiêu hao đều là căn nguyên của sinh mệnh, cũng chính là tuổi thọ.
Mỗi một lần ra tay, mỗi một lần bị thương đều có thể rõ ràng nhận thấy tuổi thọ đã bị giảm bớt đi.
Chính bởi vì như thế cho nên đến cảnh giới này rồi, nếu không phải dưới tình huống cần thiết, tuyệt đối sẽ không ra tay.
Nhưng mà Xích Nhật này lại là một ngoại lệ, sức mạnh của hắn đều do thần chủ ban cho, sứ mệnh của hắn chính là gây sự khắp nơi.
Hắn muốn giết Cố Dương chính là vì để mua niềm vui của thần chủ.
Lúc này hắn gần như phải mất đi quyền khống chế Trấn Yêu tháp, trong lòng hoảng sợ đến cực điểm.
Hắn biết rõ Trấn Yêu tháp có tầm quan trọng như thế nào đối với thần chủ, nếu như chí bảo này bị cướp đi từ trên tay hắn, vậy chờ đợi hắn chỉ có kết cục còn đáng sợ hơn chết vô số lần mà thôi.
“Tiện nhân, muốn chết sao!”
Xich Nhật giống như nổi điên, lao về phía Lăng Linh.
Có giết được Cố Dương hay không đã không còn quan trọng nữa, nhất định phải ngăn cản được nữ nhân này.
Rầm!
Gần như trong cùng một lúc, một đường đao ý đã tập trung vào hắn, tất cả không gian ở giữa giống như bị chặt đứt.
Cố Dương xuất hiện ở ngay trước người hắn, một đao phủ xuống ngay đầu hắn.
Chiêu thức thứ ba của Thần Tiêu Lục Diệt, Thiên Địa Tịch Diệt!
Đồng tử của Xích Nhật co rút lại, chỉ cảm thấy pháp lực của bản thân mới vừa rời khỏi cơ thể đã biến mất không thấy tung tích đâu nữa, một cảm giác suy yếu trước nay chưa từng có khiến lòng hắn hốt hoảng.
Một khoảnh khắc này, hắn cảm thấy bản thân giống như bị trời đất vứt bỏ, đã không cho phép ở lại thế giới này.
Xoẹt!
Ngay trong một nháy mắt này, đao của Cố Dương đã hạ xuống, chẻ từ đỉnh đầu hắn xuống, trực tiếp phân hắn thành hai nửa.
Ngọn lửa hừng hực dấy lên từ trên miệng vết thương khiến hai nửa thân thể của Xích Nhật hóa thành hai quả cầu lửa.
“A…”
Một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa vang lên.
Hai quả cầu lửa kia nhanh chóng lại khép thành một, vèo một cái, bằng vào tốc độ kinh người đã chạy trốn ra ngoài vài dặm.
Ngọn lửa tan đi, Xích Nhật toàn vẹn không tổn hao gì xuất hiện ở không trung, thân thể mới vừa bị tách ra thành hai nửa lại một lần nữa ghép lại.
“Vậy cũng được sao?”
Cố Dương nhìn đến sững sờ, vốn tưởng rằng dưới một đao này thì đối phương chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, ai có thể nghĩ đến vết thương trí mạng như vậy vẫn có thể khôi phục lại được.
Cường giả Bất Lậu cảnh, thật sự khủng bố như vậy sao.
Nhưng mà hắn nhìn ra được Xích Nhật cực kỳ không dễ chịu, thoạt nhìn vô cùng yếu ớt, hiển nhiên năng lực tái sinh này cũng phải trả một cái giá khổng lồ.
Vết thương trí mạng này đủ để khiến hắn tiêu hao mất một trăm năm tuổi thọ.
Thân thể Xích Nhật không kiềm chế được run run, ánh mắt nhìn Cố Dương đã xuất hiện thêm vài phần sợ hãi
Hắn chỉ là Pháp Lực cảnh, sao lại có thực lực như vậy chứ?
Bất Lậu cảnh đấu Pháp Lực, không phải nên giống như ca ca đánh đệ đệ sao?
Sao đến lượt hắn lại biến thành trái ngược vậy?
Cho dù như thế nào hắn cũng không tài nào hiểu nổi, lúc này hắn lại thấy Cố Dương chuẩn bị ra tay lần nữa.
“Khinh người quá đáng!”
Hai mắt Xích Nhật đỏ đậm, giống như nổi điên, không tiếc cạn kiệt căn nguyên, chuyển hóa thành pháp lực vô cùng vô tận, cả người biến thành ngọn lửa.
Hắn đã phát huy uy lực của Xích Viêm Thần Công đến mức tận cùng, sau đó đánh về phía nữ nhân đang đứng cách đó không xa.
Nhất định phải giết nữ nhân kia!
Tuyệt đối không thể để Trấn Yêu tháp bị đoạt đi.
Lúc này lại có một đao từ trên trời giáng xuống.
Chiêu thức thứ hai của Thiên Vấn Cửu Đao, Đao Định Càn Khôn!
Ầm ầm!
Một đao này lại một lần nữa chia thân thể Xích Nhật đã biến thành ngọn lửa màu đen ra làm hai nửa.
“A…”
Lại một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang.
Cố Dương không hề định dừng tay, nâng tay lên chém xuống lại một đao…
Đao này tiếp đao kia, chém ngọn lửa kia thành mười bảy mười tám đốm lửa.
Cố Dương cảm thấy Phượng Vũ đao đã chém đến cùn rồi, trước mắt cuối cùng xuất hiện một nhắc nhở.
[Nhận được một trăm điểm năng lượng, số điểm năng lượng hiện tại là sáu trăm lẻ bốn điểm.]
Cuối cùng đã chết.
Hắn lau mồ hôi, cảm thấy pháp lực trong cơ thể đã sắp hết sạch.
“Bất Lậu cảnh này cũng quá khó giết.”
Nếu không phải ở trong không gian nho nhỏ như vậy, chưa chắc Cố Dương đã có thể giết được tên này.
Nếu như ở bên ngoài, Xích Nhật một lòng muốn chạy trốn thì thật sự không dễ giết như vậy.
Giáo chủ của Xích Tôn giáo này một lòng muốn giết hắn, sáng tạo ra thế giới như vậy kết quả lại thành đào hố chôn mình, đến cuối cùng còn trốn không thoát.