Ta Nhân Sinh Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 369: Như vậy cũng được hả?




Mục Quân nói: “Chính là chỗ này.”

Cố Dương nhìn hắn, nói: “Dục vọng muốn sống của ngươi rất mãnh liệt, cũng rất phối hợp. Đáng tiếc ngươi lại cố ý che giấu một chuyện, đó chính là đạo sư của ngươi, cho nên ta rất tiếc nuối.”

Trên mặt Mục Quân thoáng hiện lên vẻ hoảng sợ, kêu lên: “Ngươi nghe ta giải…”

Cố Dương rút đao ra, một đao chém hắn ngã trên đất.

Người này đã không đáng để lo nữa, nhưng mà đạo sư của hắn luôn là một phiền phức, cường giả cấp bậc Thiên Nhân, hiện giờ mình vẫn còn chưa phải là đối thủ.

Cho nên nhất định không thể thả hắn đi được.

Mục Quân vừa chết, không gian ngự thú ở trong đầu hắn đã sụp đổ theo, Đại Địa Chi Hùng và Huyễn Ngọc Điệp vốn bị thương nặng đều chết luôn tại chỗ, còn con vẹt chuyên nói lời hèn hạ kia cũng bởi vì quan hệ khế ước mà hấp hối.

Cố Dương không đành lòng nhìn nó chịu khổ, một đao kết liễu nó.

[Nhận được một trăm điểm năng lượng, số điểm năng lượng hiện tại là hai trăm lẻ bốn điểm.]

[Nhận được một trăm điểm năng lượng, số điểm năng lượng hiện tại là ba trăm lẻ bốn điểm.]

[Nhận được ba mươi điểm năng lượng, số điểm năng lượng hiện tại là ba trăm ba mươi bốn điểm.]

[Nhận được ba mươi điểm năng lượng, số điểm năng lượng hiện tại là ba trăm sáu mươi bốn điểm.]

Đây là lý do thứ hai để giết hắn, vừa giết hắn đã có thể nhận được rất nhiều năng lượng.

Cố Dương xử lý thi thể của sủng thú của Mục Quân xong, ngồi sang bên cạnh, mở hệ thống ra, mở mô phỏng một lần nữa.

[Hai mươi hai tuổi, ngươi đã có tu vi Pháp Lực tam trọng, đánh chết Xích Nhật giáo chủ của Xích Tôn giáo, thế gian khiếp sợ.]

[Ngươi bắt được Mục Quân ngự thú sư Truyền Kỳ đến từ đại lục khác ở Tĩnh châu thành, một ngày sau đã đánh chết hắn.]

[Ngươi thông qua truyền tống trận Thượng Cổ, đi tới Thụy Cầm đại lục.]

[Ba tháng sau, ngươi đến Địa Ngục cốc ở cực nam đại lục, tìm kiếm Bất Tử Minh Hoàng.]

[Một tháng sau, ngươi dùng hóa thân Phượng Hoàng dụ Bất Tử Minh Hoàng, sau đại chiến một trận, bắt giữ được nó, lấy được hai giọt tinh huyết Phượng Hoàng từ trên người nó.]

[Ngươi mới vừa luyện hóa hai giọt tinh huyết, một cường giả Thiên Nhân giáng xuống ra tay với ngươi. Ngươi không phải là đối thủ nên hóa thân thành Phượng Hoàng, xoay mình bỏ chạy.]

[Vượt qua nửa đại lục, lại xuất hiện một vị cường giả Thiên Nhân có được sủng thú phi hành, ngươi không đường để chạy, bị bắt lại.]

[Người nọ định thu ngươi làm sủng thú, bị thất bại. Một năm sau, bốn hóa thân thần thú của ngươi đều được thu làm thú sủng. Ngươi và đối phương ký kết quan hệ khế ước đặc thù.]

[Bảy năm sau, không gian ngự thú của ngươi thăng cấp, trở thành ngự thú sư trung cấp.]

[Một ngày kia, cường giả của tiên cung giáng xuống Thụy Cầm đại lục. Hai vị Thiên Nhân chết, hơn mười thành thị bị chiếm đóng. Mấy thế lực lớn của đại lục không thể không liên hợp lại để cùng chống chọi với cường địch.]

[Ngươi đi theo vị Thiên Nhân kia ra trận, dưới một trận chiến, trời đất sụp đổ, mấy vị Thiên Nhân chết trận, chỉ có ngươi và vị Thiên Nhân kia bằng vào tốc độ kinh người chạy ra tìm đường sống.]

[Sau trận chiến này, cường giả còn sót lại của phía Thụy Cầm đại lục đã lui về giữ Thú Thần điện.]

[Một năm sau ngươi có đột phá khi ở trong Thú Thần điện, không gian ngự thú lại thăng cấp, trở thành ngự thú sư cao cấp.]

[Không lâu sau, cường giả tiên cung khởi động chiến dịch cuối cùng, khi Thú Thần điện bị công phá, ngươi bị đạn lạc đánh trúng, chết ngay tại chỗ, hưởng thọ ba mươi mốt tuổi.]

“Muốn thu ta làm sủng thú?”

Cố Dương nhìn thấy một vị cường giả Thiên Nhân cảnh không nói đạo lý như vậy, trong lòng sợ hãi một phen.

May mà không thành công, bằng không, trở thành sủng thú của người khác sẽ thành lịch sử đen tối cả đời này của hắn.

Tốt nhất đừng để cho ta biết ngươi là ai!

Hắn nghiến răng nghiến lợi nghĩ.

Nhưng mà từ đây có thể nhìn ra được, tuy rằng hắn tu luyện công pháp của Yêu tộc, tu thành thực thể Phượng Hoàng, thức tỉnh một phần huyết mạch của Yêu thú rồi nhưng không trở thành yêu thú.

Đó cũng là một tin tức tốt.

Đương nhiên cũng có thể bởi vì hắn trở thành ngự thú sư.

Nếu như hắn không trở thành ngự thú sư thì rất có thể chỉ có một kết cục.

Cố Dương còn chú ý đến một chỗ bất thường khác.

Thú Thần điện kia, hắn ở trong đó một năm, không gian ngự thú đã thăng cấp, tiến giai trở thành ngự thú sư cao cấp.

Cấp bậc này đã tương đương với võ giả cấp Kim Thân tam trọng.

Đương nhiên, ngự thú sư không có sủng thú thì chính là phế vật, không có sức chiến đấu gì cả.

Trước mắt những pháp thuật mà hắn nắm giữ có thể tăng cường thực lực cho bốn hóa thân có hạn, chủ yếu là do cấp bậc quá thấp.

Một chuyến này, thu hoạch lớn nhất chính là lấy được hai giọt tinh huyết từ chỗ Bất Tử Minh Hoàng.

Chỉ riêng hai giọt máu này thôi đã có giá trị thu hồi rồi.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]

[Một, cảnh giới võ đạo năm ba mươi mốt tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm ba mươi mốt tuổi.]

[Ba, bài học cuộc sống năm ba mươi mốt tuổi.]

“Ta chọn điều một.”

Nhất thời, Cố Dương cảm thấy không gian ngự thú trong đầu xuất hiện biến hóa một lần nữa, trở nên lớn hơn, cũng càng thêm vững chắc.

Nếu có thể bắt được một yêu thú Kim Thân tam trọng trở xuống, ký kết khế ước thì có thể thu nó vào trong không gian ngự thú.

Nhưng mà ở Đại Chu này, yêu thú đã sớm mai danh ẩn tích, đừng nói Kim Thân cảnh, kể cả yêu thú Phàm cảnh cũng khó nhìn thấy được.

“Muốn bắt yêu thú, hoặc tìm được Bồng Lai cảnh trong truyền thuyết hoặc tìm đến Thụy Cầm đại lục. Ừm, còn có Thủy Nguyệt động thiên cũng tồn tại một ít yêu thú.”

Còn không biết cửa vào của Bồng Lai thiên ở đâu.

Thủy Nguyệt động thiên quá nguy hiểm, mấy vị cường giả Nguyên Anh kỳ chỉ chực chờ hắn xuất hiện, cho dù có khả năng thoát được bọn họ thì sẽ có cường giả Thiên Nhân giáng xuống.

Quá nguy hiểm.

Về phần Thụy Cầm đại lục lại càng thêm nguy hiểm, không ngờ rằng sẽ có cường giả Thiên Nhân đuổi giết định thu hắn làm sủng thú.

Ai biết được trong số những cường giả Thiên Nhân này có thành phần kỳ quái nào hay không, sau khi phát hiện ra không cách nào thu hắn làm thú sủng thì sẽ tiến hành một vài thí nghiệm kỳ quái nào đó lên người hắn.

Nên vẫn thôi đi.

Đúng rồi, lại nói tiếp, bên người ta còn có một yêu thú đó.

Cố Dương đột nhiên nghĩ đến Thúy Nhi!

Con chim xanh nhỏ kia còn không phải là yêu thú sao?

Đầu óc của hắn lập tức trở nên linh hoạt, chi bằng thử xem, thu con chim xanh lai lịch không tầm thường này thành sủng thú.

Cấp bậc của Thúy Nhi vẫn còn là một điều bí ẩn, khi ở ngoài Thần Đô đã trực tiếp nuốt một chiêu toàn lực của Xích Nhật đã Pháp Lực cảnh.

Nhưng chỉ có một thời khắc nổi bật này mà thôi, về sau, ngoại trừ tốc độ bay của nó nhanh một chút thì không có phương thức công kích nào khác cả.