Ta Nhân Sinh Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 382: Hư Không tiên đằng




Lần này Cố Dương đến tìm Tào Y Y, ngoại trừ định kết thúc nhân quả với nàng ra còn muốn tiến vào trong Vạn Tượng động thiên này.

Cảm giác nơi này mang đến cho hắn khá tương tự với Thủy Nguyệt động thiên.

“Hả?”

Đột nhiên, hắn cảm ứng được hai khí tức quen thuộc, không khỏi lấy làm kỳ lạ: “Các nàng cũng đã tới Vạn Tượng động thiên rồi sao?”

Hai khí tức kia chính là của hai nữ tử Tinh Linh mà hắn đã từng gặp được ở trên con thuyền với Chung Tử Lâm cách đây không lâu.

Côn sơn ngoài thành Tĩnh Châu, hai người đang lén lút đi vào chân núi, không kinh động đến bất cứ ai.

Hai người này chính là công chúa Tinh Linh Y Phù sử dụng pháp thuật thay đổi hình dạng và pháp sư truyền kỳ Cát Thụy Ti của Tinh Linh tộc.

“Là chỗ này.”

Cát Thụy Ti lấy ấn tỉ bằng ngọc kia ra, dựa vào pháp thuật truyền kỳ đặc biệt của Tinh Linh tộc, vạn vật hữu linh, mạnh mẽ kích hoạt thần khí này.

Lập tức, một vệt sáng trắng bắn ra khỏi ngọc tỉ, hướng thẳng về phía chân trời.

“Mở!”

Cát Thụy Ti nhanh chóng cảm ứng được cửa vào của vị diện kia, sử dụng thần khí trong tay, mở ra một cánh cửa.

Hai người bước vào trong cánh cửa kia.

Sau khi bóng dáng của bọn họ biến mất, cánh cửa cũng theo đó mà biến mất, tất cả lại khôi phục về nguyên trạng.

Sau hai giây, một bóng người giống như đột nhiên xuất hiện, nhìn vị trí cửa vào không gian vừa khép lại, im lặng không nói gì.

Sau khi tiến vào vị diện kia, Cát Thụy Ti và Y Phù cảm nhận được sức sống tràn trề của thế giới này, trong lòng cũng trở nên cực kì thoải mái.

Y Phù ngạc nhiên mừng rỡ nói: “Ở đây, ta như được trở lại trong vòng tay của mẫu thụ, tất cả đều tốt đẹp như vậy.”

Cát Thụy Ti tỏ vẻ thành kính nói: “Đây là nơi ban ân của mẫu thần.”

“Nếu như Tinh Linh tộc chúng ta có thể chuyển qua đây, sinh sống ở nơi này, vậy thì đó là chuyện tốt đẹp đến nhường nào.” Y Phù cực kỳ khao khát.

Tinh Linh tộc, trời sinh đã có thể trao đổi với nguyên khí trời đất, cực kì nhạy cảm với môi trường.

Cho dù là ở Tây Đề đại lục, hay là đến Thần Châu đại lục, bọ họ đều có thể cảm nhận được một loại cảm giác áp lực, nhưng sau khi đến vị diện này, loại cảm giác áp lực đó đã biến mất.

Bọn họ cảm nhận được một sự thoải mái mà trước nay chưa từng có.

Đột nhiên, Y Phù dựng thẳng ngón tay ở trên môi, nhỏ giọng nói: “Bên đó có người.”

“Là triệu hoán sư gian ác kia.”

Y Phù là nguyên tố chi thể trời sinh, cực kỳ quen thuộc về nguyên tố thiên địa.

Cho dù đối phương cố ý che giấu sức mạnh, nàng vẫn lập tức nhận ra, một kẻ trong số đó chính là triệu hoán sư gian ác từng gặp ở trên biển kia.

Đến bây giờ, nàng vẫn chưa từng quên sinh vật xinh đẹp thánh thiện kia, vẫn luôn canh cánh trong lòng việc nó bị nhân loại bắt làm nô dịch.

“Sao lại là hắn?”

Cát Thụy Ti cực kỳ kiêng dè nam nhân này.

Nàng cũng là Truyền Kỳ, ở trên biển rộng, chính mắt nàng nhìn thấy người này sử dụng một loại pháp thuật đáng sợ, giết chết vị Truyền Kỳ nhị giai kia.

Uy lực của pháp thuật đó còn khủng bố hơn cả cấm chú, rất có thể là pháp thuật Thần cấp mà chỉ có Bán Thần mới có thể nắm giữ.

Bước vào trong vị diện này mà cũng có thể gặp được hắn, điều này khiến trong lòng nàng có một loại dự cảm không tốt lắm.

Giống như là thần mệnh vận cố ý sắp đặt.

“Đi.”

Cát Thụy Ti kéo theo Y Phù, nhanh chóng rời đi, không muốn chạm trán với tên nam nhân kia.

“Ai?”

Bên kia, Lăng Linh nghe thấy lời nói của Cố Dương, nhìn về phía hắn đang nhìn, hỏi.

“Hai dị tộc.”

Cố Dương thu ánh mắt lại, cho dù hai nữ tử của Tinh Linh tộc kia có mục đích gì, hắn cũng không muốn xen vào việc của người khác.

Đột nhiên, hắn duỗi tay ra, bắt được một nhánh đằng trong suốt như bạch ngọc từ trong hư không.

Nhánh đằng này chỉ thiếu một chút nữa là đã đánh trúng Lăng Linh.

Vẻ mặt Cố Dương trầm xuống, nhìn về phía Tào Y Y, cảnh cáo nói: “Còn có lần sau, ta ném ngươi ở chỗ này một mình.”

Vừa rồi, Tào Y Y lợi dụng khi bọn họ nói chuyện, đột nhiên sử dụng nhánh đằng này đánh lén Lăng Linh.

Nếu không phải lực chú ý của Cố Dương vẫn luôn ở trên người nàng, Lăng Linh chắc chắn bị đánh trúng là cái chắc.

Nữ nhân điên Tào Y Y này, xuống tay cũng thật là tàn nhẫn.

Nhánh đằng này giống như một loại tuyệt thế thần binh, hơn nữa còn có thể dung nhập vào trong hư không, làm cho người ta khó lòng phòng bị.

Nàng lấy nhành đằng về, chỉ thấy nó quấn lên cánh tay của nàng, biến thành hình xăm.

“Nàng là ai?”

Trong mắt của nàng có địch ý không hề che giấu.

Cố Dương nói: “Chuyện này có liên quan gì đến ngươi sao?”

Tào Y Y quay lại nhìn hắn, nhìn hắn từ trên xuống dưới, nhíu mày: “Tại sao ngươi trở nên mạnh như vậy?”

Điều này khiến nàng cực kỳ bất mãn.

Nàng chấp nhận liều lĩnh những mạo hiểm kỳ lạ để có được tu vi như vậy.

Vốn cho rằng sau khi bản thân thành công lần này là có thể đè đầu Cố Dương, sau đó sai hắn đi hướng đông, hắn hắn tuyệt đối không dám đi hướng tây.

Kết quả vẫn còn kém hắn rất xa.

Cố Dương không thèm để ý đến nàng, nói với Lăng Linh: “Chúng ta đi.” Sau đó hắn phóng lên, bay hướng về một hướng nào đó.

“Đợi ta với.”

Tào Y Y vội vã đuổi theo.

……

Khi đến một thế giới xa lạ, điều quan trọng nhất chính là thăm dò tình hình cơ bản của thế giới này.

Cố Dương nghĩ như vậy, hai nữ tử Tinh Linh kia cũng nghĩ như vậy.

Chẳng qua hai bên không đi cùng một hướng, chia tách đến thành thị khác nhau.

Nơi ba người Cố Dương đến chính là một thị trấn nhỏ, ban ngày hỏi thăm tin tức, đến buổi tối thì tìm nơi nghỉ ngơi.

Từ sáng đến tối chỉ nghe được một chút tin tức cơ bản.

Trong thế giới này, Vạn Tượng môn là gia tộc thống trị, hệ thống tu hành có phần giống với Thủy Nguyệt động thiên.

Cố Dương thầm suy nghĩ: “Ấn tỉ của Ninh vương kia nửa tháng sau sẽ xuất hiện ở Bình sơn, trong tay của một vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ. ”

Đây chính là nguyên nhân hắn đi theo Tào Y Y đến Vạn Tượng động thiên.