Thật đúng là rắc rồi.
Hủy diệt cả thế giới, phải có thực lực như thế nào mới có thể làm được?
Nhưng chỉ cần chặt đứt tất cả xúc tu nó vươn đến thế giới này, vậy thì sẽ không có mối đe dọa nào đối với hắn nữa.
Những xúc tu này chính là Tào gia, Cao gia hay Xích Tôn giáo vân vân.
Cố Dương ngẫm nghĩ, lại nảy sinh một chút hứng thú với Chí Dương đinh này.
Nếu như Chí Dương đinh này thật sự giống như Tào Y Y nói, chuyên khắc tà tông, không chỉ có thể sử dụng để đối phó với vị kia của Xích Minh thiên, mà còn có thể đối phó với những quỷ vật của Hoàng Tuyền động thiên.
Hắn hỏi: “Vậy ngươi biết linh bảo đó ở đâu không?”
Tào Y Y sửng sốt, ánh mắt có chút né tránh: “Ờm… Thăm dò một chút chẳng phải sẽ biết sao? ”
Cố Dương cố ý làm vậy, cho dù là Tào Côn Bằng hay là Tào Y Y thì chắc chắn đều chưa từng đến Vạn Tượng động thiên, làm sao có thể biết được vị trí cụ thể của Chí Dương đinh chứ?
“Ngươi có thể đi ra ngoài được rồi.”
Sau khi đuổi nàng đi, Cố Dương mở hệ thống ra.
Lần này, hắn lại gặp phải hai nữ tử của Tinh Linh tộc, mà ở trong lần mô phỏng trước căn bản không nói tới chuyện này.
Hắn lo sẽ xảy ra biến cố nào đó, định tiến hành mô phỏng lần nữa.
[Có muốn sử dụng máy mô phỏng nhân sinh không? Sử dụng một lần, tiêu hao bốn mươi điểm năng lượng.]
“Có.”
[Hai mươi hai tuổi, ngươi đã là Pháp Lực tam trọng, ngươi ở trên Đông Hải, hợp lực với Chung Tử Lâm, đánh chết Thẩm Vận.]
[Hai ngày sau, ngươi đi đến Ninh châu, cùng với Tào Y Y đi vào Vạn Tượng động thiên.]
[Các ngươi đi đến Côn sơn tìm kiếm Chí Dương đinh, bắt gặp hai nữ tử của Tinh Linh tộc bị người khác bao vây tấn công, lúc thấy bọn họ sắp bị hai vị cường giả Nguyên Anh cảnh đánh chết.]
[Ngươi lập tức ra tay, cuối cùng với một thức Thiên Nhân Suy Diệt, ngươi đánh chết hai vị cường giả Nguyên Anh cảnh, hai hóa thân thần thú cũng bỏ mình, bản thân ngươi bị trọng thương.]
[Ngươi lấy được Chí Dương đinh và một Cửu Châu ấn. Tào Y Y đang định sử dụng Hư Không tiên đằng mở không gian ra, rời khỏi động thiên này, nhưng lại phát hiện không gian bị phong tỏa.]
[Sau đó, một vị cường giả Thiên Nhân cảnh giáng lâm, bắt sống các ngươi.]
[Vạn Tượng môn lấy tính mạng của ngươi uy hiếp, bắt Tào Y Y mở ra cánh cửa không gian, sau đó ồ ạt xâm lấn Thần Châu.]
[Ngươi bị giam giữ ở trong ngục, năm năm sau, ngươi chết vì bị thương nặng mà không chữa trị, hưởng thọ hai mươi bảy tuổi.]
Quả nhiên thay đổi rồi.
Cố Dương có chút vui mừng, cũng may bản thân đủ nhạy bén, nếu không lần này gặp phải hai vị cường giả Nguyên Anh cảnh thì cũng đủ để hắn ăn no đòn.
Trong lần mô phỏng trước, hắn chỉ gặp một vị cường giả Nguyên Anh cảnh, sau đó dễ dàng xử lý đối phương, lấy được đồ rồi rời khỏi Vạn Tượng động thiên.
Hơn nữa hắn cũng không lấy Chí Dương đinh, chỉ lấy một khối Cửu Châu ấn.
Nói cách khác, Chí Dương đinh đang ở trong tay của một cường giả Nguyên Anh kỳ khác.
“Như vậy xem ra chắc chắn thực lực của cường giả Nguyên Anh cầm Chí Dương đinh trong tay kia cực kỳ cường đại.”
Hai hóa thân thần thú đều chết, cuối cùng hắn sử dụng đến Thiên Nhân Suy Diệt mới có thể giết chết hai người kia, bản thân cũng bị phản phệ và bị thương nặng, chỉ có thể nói là thắng thảm.
Đến cuối cùng còn kinh động đến cả cường giả Thiên Nhân của Vạn Tượng động thiên, cuối cùng hắn bị bắt sống, dẫn đến việc Vạn Tượng môn xâm lược sớm hơn mười mấy năm.
Lúc này, Tần Vũ còn chưa đạt tới Thiên Nhân, tu vi của Diệp Lăng Ba cũng rất thấp.
Viện trưởng Văn viện chỉ còn lại một hơi thở, một mình Lạc vương có thể chống chọi được sao?
[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]
[Một, cảnh giới võ đạo năm hai mươi hai tuổi.]
[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm hai mươi bảy tuổi.]
[Ba, bài học cuộc sống năm hai mươi bảy tuổi.]
Cố Dương không chọn, đóng hệ thống lại.
Sau đó, hắn lấy một cái vòng màu đen ra, đó chính là pháp bảo Huyền Quang tráo.
Pháp bảo này lấy được từ chỗ Tịch Hàn phong chủ của Thủy Nguyệt động thiên, là một pháp bảo có tính chất phòng thủ cực kỳ hiếm thấy. Vòng bảo hộ này cực kỳ rắn chắc, có thể chống lại một đòn toàn lực của Bất Lậu cảnh.
Thời khắc mấu chốt có thể sử dụng để bảo vệ tính mạng.
Trong tay hắn có rất nhiều pháp bảo, thế nhưng thứ mà hắn coi trọng nhất chính Huyền Quang tráo, cho dù là bản thân dùng, hay là dùng để bảo vệ người bên cạnh thì đều vô cùng hữu dụng.
Chẳng qua lạc ấn pháp lực bên trong Huyền Quang tráo cực kỳ ngoan cố, mặc cho hắn sử dụng pháp lực bào mòn như thế nào cũng sẽ không chịu xê dịch.
Hơn nữa, lạc ấn pháp lực trong Huyền Quang tráo rõ ràng không phải của Tịch Hàn sơn chủ, hiển nhiên chủ nhân của nó là một người khác, hơn nữa, tu vi hơn hẳn Tịch Hàn sơn chủ.
Cố Dương chỉ có thể sử dụng dùng công phu nước chảy đá mòn, từ từ luyện chế nó.
Cho dù lạc ấn ngoan cố cỡ nào thì cũng có một ngày bị mài mòn.
Theo tu vi càng ngày càng cao của hắn, quá trình này sẽ càng lúc càng nhanh.
Sau khi hắn đến Pháp Lực tam trọng, cuối cùng lạc ấn pháp lực đó cũng bắt đầu buông lỏng, hắn dự đoán qua khoảng tám ngày mười ngày nữa thì có thể xóa bỏ hoàn toàn, khống chế món pháp bảo này.
…
……
Ngày hôm sau, ba người Cố Dương hỏi được phương hướng đại khái của Côn sơn, đi về phía Côn sơn.
Vì để đề phòng dẫn tới phiền phức không cần thiết, ba người đều ngụy trang tu vi, điệu bộ vô cùng khiêm tốn.
Khi đi đến thành thị lớn, bọn họ nghe ngóng tin tức, cuối cũng cũng biết vị cường giả Nguyên Anh cảnh ở Côn sơn kia tên là gì.
Người đó tên là Côn Dương thượng nhân, là cường giả Nguyên Anh trung kỳ, là cánh tay đắc lực dưới trướng một vị vực chủ của Vạn Tượng môn, nghe nói trong tay giữ một món linh bảo, thực lực đủ để sánh với đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ.
Hắn còn có một vị đạo lữ, tên là Tử Ngọc tán nhân, Nguyên Anh sơ kỳ, cũng là trưởng lão của Vạn Tượng môn.
Hai người phụ trách trấn thủ Đại Nguyệt hoàng triều, tách biệt khỏi sự tồn tại của hoàng thất.