Ta Nhân Sinh Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 427: Phong Thần cốc (2)




Sức mạnh của con Kim Bằng Điểu này quá khủng bố.

Bắt đầu rồi!

Vẻ mặt Phùng Kỳ căng thẳng.

Hai người bên cạnh cũng đều im lặng chuẩn bị tốt.

...

Ầm ầm!

Cuối cùng, một tia sét lớn bổ vào trong sơn cốc, luồng khí tức khủng bố kia thoáng cái trở nên suy yếu đi rất nhiều.

“Sinh rồi!”

Ba ngự thú sư Truyền Kỳ đỉnh cấp đang muốn xuất thủ thì đột nhiên xảy ra dị biến, một bóng người từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đáp vào trong sơn cốc.

Không ổn!

Phùng Kỳ biến sắc, hắn không quan tâm suy nghĩ kỹ người nọ xuất hiện như thế nào, trong đầu chỉ có một ý nghĩ duy nhất, tuyệt đối không thể để trứng Kim Bằng điểu bị người khác đoạt đi.

Hắn không chút do dự ra tay, sủng thú đã chuẩn bị từ lâu bay ra, đnhs tới hướng bóng người kia.

Đó là một con Thiểm Điện Điêu Bá Chủ cấp, nổi tiếng với tốc độ, phải gọi là nhanh như chớp. Trong khoảng cách ngắn, tốc độ của nó còn nhanh hơn cả chim đại bàng.

Đây cũng là sức mạnh giúp hắn dám đến đoạt trứng của Kim Bằng Điểu.

Khâu Niệm Trung cũng có ý nghĩ như vậy, dường như ra tay cùng lúc.

Sủng thú của hắn là một con Ám Hắc Song Đầu Khuyển, hệ hắc ám, có thể dung nhập vào trong bóng tối, đến và đi không để lại dấu vết, giết người một cách vô hình.

Chỉ có Băng Tuyết nữ vương không thả sủng thú ra.

Khi nàng nhìn thấy cách người kia xuất hiện, đồng tử hơi co rụt lại.

Người nọ đột nhiên xuất hiện, rõ ràng là vượt qua không gian đến đây.

Sư phụ của nàng từng nói cho nàng biết, ở Phong Thần cốc có một truyền tống trận, có thể đi tới một thế giới khác.

Thế giới đó được gọi là nhân gian.

Chẳng qua nhân gian vô cùng nguy hiểm, không đến ngự thú sư Truyền Thuyết, tuyệt đối không thể mạo hiểm đến nhân gian.

Người trước mắt đột nhiên xuất hiện, chẳng lẽ đến từ nhân gian sao?

Băng Tuyết nữ vương vừa nghĩ đến đây thì đã nhìn thấy hào quang chợt lóe lên, một con thần điểu cả người tắm trong lửa, còn có một con viên hầu có bộ lông màu vàng xuất hiện.

Hai sinh vật siêu phàm này rõ ràng đều là Bá Chủ cấp.

Chỉ là trước đó chưa bao giờ thấy một loài như vậy.

Không đúng, con thần điểu kia có chút giống Bất Tử Minh Hoàng ở Địa Ngục cốc kia, nhưng bản chất hoàn toàn khác biệt.

Con hỏa điểu trước mắt này, thần thánh mà thánh thiện, giống như hiện thân của vẻ đẹp, làm sao có thể là cùng một giống loài với Bất Tử Minh Hoàng tà ác kia được.

Giữa lúc Băng Tuyết nữ vương đang chấn động, hỏa điểu và kim mao viên hầu đã ngăn được Thiểm Điện Điêu và Ám Hắc Song Đầu Khuyển.

Sau đó, ngăn chặn chúng trong nháy mắt.

“Sao có thể như vậy được?”

Nàng không thể che giấu sự khiếp sợ trong lòng mình.

Bất kể là Thiểm Điện Điêu, hay là Hắc Ám Song Đầu Khuyển, đều là bá chủ đứng đầu, cấp độ rõ ràng cao hơn con hỏa điểu và con kim mao viên hầu kia, nhưng lúc đánh nhau lại không phải là đối thủ, ngược lại còn rơi vào thế hạ phong.

Điều này có nghĩa là hai sinh vật siêu phàm này, đẳng cấp trưởng thành tăng trưởng cực cao, rất có thể đều là Đồ Đằng cấp.

Người kia lại có hai sinh vật siêu phàm cấp bậc trưởng thành ở Đồ Đằng cấp!

Grào…

Đúng lúc này, trong sơn cốc, Kim Bằng Điểu vừa mới đẻ trứng nhìn thấy có người dám tới gần, lúc này giận dữ, phát ra một tiếng kêu phẫn nộ.

Chỉ thấy một lưỡi phong nhận đáng sợ chém về phía bóng người kia.

Kim Bằng Điểu chính là sinh vật hệ phong siêu phàm đứng đầu thế giới này, uy lực phong nhận này khủng bố đến cực điểm.

Sắc mặt Băng Tuyết nữ vương tái mét.

Kim Bằng Điểu vừa mới đẻ trứng mà còn có sức mạnh mạnh mẽ như vậy.

Phong nhận trong nháy mắt đã tới chém lên người người kia.

Hắn xong đời rồi…

Băng Tuyết nữ vương đã có thể dự đoán được kết quả của người kia, dưới phong nhận, bị chém ngang thành hai đoạn.

Nếu hai sinh vật siêu phàm kia không bị Thiểm Điện Điêu và Ám Hắc Song Đầu Khuyển quấn lấy, chưa chắc hắn không thể ngăn cản phong nhận này.

Thế nhưng, giờ đã muộn rồi.

Người này chết, hai con sinh vật siêu phàm kia sẽ biến thành vật vô chủ.

Băng Tuyết nữ vương cũng không khỏi có chút động lòng, đối phó với sinh vật siêu phàm Bá Chủ cấp, dù sao cũng tốt hơn đi trêu chọc một con Kim Bằng điểu Đồ Đằng cấp.

Đúng lúc này…

Ầm ầm!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, chỉ thấy nam tử trên không trung kia cầm trong tay một thanh đao, lại dựa vào sức mạnh của bản thân, cứng rắn ngăn cản phong nhận kia.

Sao có thể như vậy được?

Băng Tuyết nữ vương thầm chấn động.

Sau khi bước vào truyền tống trận, trời đất quay cuồng một phen, Cố Dương lập tức xuất hiện ở một sơn cốc xa lạ.

Hắn còn chưa đáp xuống đất đã nhận ra có gì đó không đúng.

Bên cạnh có một luồng khí tức khủng bố đến cực điểm, rõ ràng là một cường giả Thiên Nhân.

Kim Bằng Điểu!

Hắn đã biết được là sau khi tới bên này sẽ gặp phải một trận ác chiến từ kết quả mô phỏng.

Hắn còn chưa thấy rõ dáng vẻ của con Kim Bằng Điểu kia đã cảm nhận được mấy luồng sát ý, hắn không chút do dự thả hóa thân Phượng Hoàng và hóa thân Thông Thiên Thần Viên ra, ngăn cản hai con sủng Bất Lậu cảnh kia.

Ngay sau đó, Cố Dương cảm giác bị một đạo thần thức đáng sợ nhắm tới, trước tiên lấy Huyền Quang tráo ra, hắc sắc quang mang bao phủ toàn thân.

Một khắc sau, một lưỡi phong nhận cực lớn phóng về phía hắn, đây là năng lượng thuần túy ngưng tụ thành, uy lực vô cùng mạnh mẽ.

Nó còn đáng sợ hơn so với phi kiếm của cường giả Nguyên Anh ở Thủy Nguyệt động thiên.

Ầm!

Pháp bảo Huyền Quang tráo trong nháy mắt bị phá vỡ, sức mạnh của lưỡi phong nhận không hề giảm sút chém về phía hắn.

Phượng Vũ đao trong tay hắn chắn ở phía trước. Giây phút tiếp theo, hắn cảm nhận được một sức mạnh khổng lồ vọt tới, đánh hắn bay ra xa hơn mười thước, khiến hắn mãi mới miễn cưỡng ổn định được cơ thể.

“Thật đáng sợ!”

Đây là lần đầu tiên hắn giao thủ với cường giả cấp bậc Thiên Nhân ở trong hiện thực, loại thực lực này đúng là khủng bố đến cực điểm, không phải thứ mà hiện tại hắn có thể ngăn cản.

“Tốt nhất là chạy thôi.”

Cố Dương đã sớm biết gặp phải chuyện gì từ trong mô phỏng.

Kim Bằng Điểu đẻ trứng, ba ngự thú sư muốn tới cướp trứng của nó, hắn vừa khéo bị cuốn vào trong đó, bị tấn công từ cả hai bên.

Hắn không quan tâm đến trứng của Kim Bằng Điểu.