Vân Kiền càng muốn tin lời đồn hết sức khoa trương này, nói ví dụ như người này là đại năng Thượng Cổ chuyển sang kiếp khác, hắn chỉ đang khôi phục lại tu vi ban đầu mà thôi.
Hiện giờ cuối cùng đã nhìn thấy chân nhân rồi.
Còn trẻ hơn trong truyền thuyết.
Trông không khác đồ tôn bên cạnh hắn bao nhiêu.
Thật sự khiến người ta hâm mộ.
Đến Thần Thông cảnh rồi, võ giả có thể vĩnh viễn níu giữ thanh xuân, nhưng mà thông qua phương thức khác thay đổi dung mạo thì lại không giấu giếm được ánh mắt của cường giả Bất Lậu cảnh.
Vân Kiền vừa liếc mắt đã có thể nhìn ra được, người trẻ tuổi trước mắt kia, sức sống trong cơ thể tràn đầy đến cỡ nào.
Có khác biệt về bản chất với hắn người gần đất xa trời này.
Thật ra hắn không hề lớn tuổi, còn chưa tới hai trăm tuổi, vốn có tuổi thọ ít nhất tám trăm. Nhưng trong trận chiến đấu mới vừa rồi rõ ràng đã bị tiêu hao sạch.
Hắn hận Chưởng Hình trưởng lão đến mức múc hết nước của chín con sông đều khó mà rửa sạch được.
Vân Kiền nhanh chóng phản ứng kịp, lớn tiếng nói, “Nếu như có thể giúp ta giết hắn! Ta tình nguyện báo cho một bí mật cực lớn.”
“Được.”
Cố Dương lập tức đồng ý.
Thật ra cho dù Vân Kiền chưa nói gì thì hắn đều sẽ nhúng tay.
Bởi vì giữa hắn và Hồng Nguyệt Đại Thánh từng có đụng chạm. Ngày đó ở Đào Nguyên thiên, hắn thiếu chút nữa đã bị vị Đại Thánh kia giết.
Hắn vẫn luôn nhớ kỹ thù này đấy. Nếu đụng phải thuộc hạ của Hồng Nguyệt Đại Thánh, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Người này vì Hồng Nguyệt Đại Thánh mà mai danh ẩn tích ở Thiên Thánh tông hơn một ngàn năm, cam tâm trung khuyển, có thể thấy được trình độ trung thành của hắn.
Người như vậy, tin tưởng thuộc hạ của Hồng Nguyệt Đại Thánh không có nhiều lắm.
So sánh ra, Dịch Nhất hiện giờ quá yếu, không đủ để làm đối thủ của hắn.
Chưởng Hình trưởng lão nói, “Cố Dương, việc này không liên quan gì đến ngươi, đừng xen vào việc của người khác. Ngươi tu hành không dễ, vì một kẻ không quen biết mà uổng phí tiêu hao căn nguyên, đáng giá không?”
Lời nói này sẽ rất có hiệu quả với cường giả Bất Lậu cảnh khác.
Mỗi một lần giao thủ đều tiêu hao tuổi thọ.
Cho nên, không phải vạn bất đắc dĩ thì cường giả Bất Lậu cảnh đều tuyệt đối sẽ không tùy tiện ra tay. Xen vào việc của người khác là hành vi vô cùng xa xỉ đối với bọn họ.
Nhưng mà hắn đụng phải lại là Cố Dương đồ quái thai này, đáp lại hắn lại là một thanh đao.
Thiên Vấn Cửu Đao, chiêu thức đầu tiên, Hỗn Độn Sơ Khai.
Hắn đã rất lâu không dùng đao pháp rồi, còn không dùng nữa, sẽ thành gượng tay.
Trong lòng Chưởng Hình trưởng lão đã sớm có đề phòng, thân hình lóe lên, lại đã tự dưng biến mất tại chỗ.
“Cẩn thận ——”
Vân Kiền nhắc nhở, còn chưa kịp nói phải cẩn thận cái gì, chỉ thấy Cố Dương lại một lần nữa biến chiêu.
Chiêu thức thứ ba của Thiên Vấn Cửu Đao, Thế Thôn Hoàn Vũ, đao thế lập tức quét ngang không gian, chém về nơi nào đó.
Ngay sau đó bóng dáng của Chưởng Hình trưởng lão hiện ra ở đó, giống như chủ động đụng vào thân đao.
Phập!
Hắn bị chém thành hai đoạn từ giữa thân.
Tinh diệu trong hai chiêu thức đao pháp này, thay đổi lưu loát này khiến Vân Kiền nhìn mà hoa mắt chóng mặt, trong lòng kinh ngạc không thôi.
Bên kia, sau khi Chưởng Hình trưởng lão bị chém, không hừ lấy một tiếng, một bàn tay túm lấy nửa người dưới, thân hình một lần nữa biến mất tại chỗ.
Hắn vốn không định chiến đấu với Cố Dương, ngay từ đầu đã chuẩn bị sẵn sàng để chạy trốn rồi.
Hắn rất tin tưởng vào trực giác của mình.
Trực giác nói cho hắn biết rằng đánh không lại, cho nên hắn không chút do dự bỏ chạy rồi.
Hắn là Yêu tộc, trời sinh giỏi ngụy trang, cho đến nay vẫn chưa có ai phát hiện ra bộ mặt thật của hắn.
Là Yêu tộc, tuổi thọ của hắn trời sinh dài lâu hơn nhân loại, đặc biệt là sau khi tu luyện võ đạo của nhân loại, tu thành thân thể Bất Lậu, tuổi thọ càng thêm dài hơn.
Võ đạo gần như được thiết kế riêng cho Yêu tộc, phần lớn Yêu tộc có được thể phách mạnh hơn nhân loại nhiều. Sau khi khai phá tất cả tiềm lực trong cơ thể, thực lực tuyệt đối không phải nhân loại bình thường có thể so sánh được.
Nói ví dụ như thần thú giống với Thông Thiên thần viên, nếu như tu luyện võ đạo, lực lượng kia sẽ mạnh đến mức độ nào?
Quả thật không thể tưởng tượng được.
Chưởng Hình trưởng lão giỏi về ngụy trang, đi kèm với đó là tính tình trời sinh tương đối nhát gan. Nếu không đã không thể ở lại Thiên Thánh tông đến hơn một ngàn năm.
Hắn chưa bao giờ chiến khi chưa nắm chắc, khi đối thủ là Vân Kiền, hắn là thợ săn gian xảo nhất.
Thế nhưng khi đối thủ đổi thành Cố Dương thì trực giác của hắn nhận thấy nguy hiểm, lập tức xoay người bỏ chạy. Thể hiện bản tính yêu thú ra vô cùng nhuần nhuyễn.
Đây là lần đầu tiên Cố Dương đụng phải kẻ địch trơn tuột như vậy, rõ ràng có thực lực Bất Lậu cảnh tam trọng thiên, nhưng lại không hề đánh lại mà chỉ một lòng chạy trốn.
“Định chạy?”
Nơi mi tâm của hắn có một đường quang mang bay ra, hóa thành một tia lấp lánh, đuổi giết theo Chưởng Hình trưởng lão.
“Đế quân?”
Chưởng Hình trưởng lão cảm ứng được một khí tức cực kỳ đáng sợ, trong lúc nhất thời tim mật đều nát.
Vèo!
Phượng hoàng nhanh như tia chớp bay lên đỉnh đầu hắn, móng vuốt cào qua trên đầu hắn, đầu óc lập tức vỡ tung.
Một loạt tia sáng vặn vẹo qua đi, hắn hiện ra nguyên hình, là một con thằn lằn nhiều màu, làn da có thể thay đổi theo hoàn cảnh bốn phía.
Biến Sắc Long?
Vừa rồi Cố Dương không hề phát hiện ra người này là do một con yêu thú hóa thành, cảm thấy tương đối ngạc nhiên.
Con Biến Sắc Long kia nhanh chóng khôi phục lại như ban đầu, cho dù bị vết thương trí mạng như vậy đều khó giết được nó.
Phương hoàng nhất thời tức giận, phun một ngụm lửa ra.
“Không ——”
Biến Sắc Long chỉ còn kịp phát ra một tiếng kêu thảm thiết, liều mạng giãy giụa trong ngọn lửa, nhưng rất nhanh đã bị thiêu thành tro tàn.
Đối phó với thứ có sức sống ngoan cường này, vẫn phải dùng đến Phượng Hoàng chân viêm mới được.
[Nhận được năm trăm điểm năng lượng, số dư trước mắt một ngàn.]
Con Biến Sắc Long này lại có tu vi Bất Lậu cảnh tam trọng thiên.
Cấp bậc này, đưa mắt nhìn khắp thiên hạ đều là cường giả ít ỏi, đáng tiếc lại đụng phải Cố Dương, bị chết có thể nói tương đối bực tức.
Cố Dương giải quyết xong Biến Sắc Long kia, nhìn sang phía Vân Kiền và Dịch Nhất ở bên cạnh.
Hai người này đều có vẻ mặt khiếp sợ, ánh mắt dại ra.