Ta Nhân Sinh Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 507: Đỉnh phong




Gần như cùng một thời gian, trong mấy môn phái Thủy Nguyệt tông, Cổ Giang kiếm phái vân vân, có mấy người không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía Vong Ưu sơn.

“Cuối cùng muốn bước ra một bước kia sao?”

Trong đó, trong Cổ Giang kiếm phái có một bóng dáng to lớn mở mắt ra, giọng nói hơi cay nghiệt, tay vừa vạch ra, trước mắt lập tức hiện ra một khe nứt, hắn cất bước đi ra ngoài, nháy mắt vượt qua khoảng cách hơn vạn dặm, xuất hiện ngoài Vong Ưu sơn.

[Có sử dụng máy mô phỏng nhân sinh không? Sử dụng một lần, tiêu hao năm trăm điểm năng lượng.]

Cố Dương mở hệ thống ra, sau đó chính là một trận đại chiến, thực lực hiện giờ của hắn còn kém một chút. Không giúp đỡ được gì.

Nếu như có thể tăng thực lực lên một chút, nói không chừng có thể sửa đổi kết cục của trận chiến này.

Vẫn là bốn ma thú Quân Vương cấp ở Mê Vụ sâm lâm kia cho hắn linh cảm, khoảng giữa từ Bất Lậu cảnh tam trọng thiên đến Thiên Nhân còn có không gian tăng lên.

Đó chính là lĩnh vực.

Vì việc này, hắn còn cố ý hỏi Tinh Linh đại tế tư, dựa theo cách nói của nàng, cường giả Truyền Kỳ tam giai đỉnh phong của nhân loại đều có được lĩnh vực.

Nói ví dụ như Phong chi hiền giả lúc trước làm khách ở tinh linh.

Có thể có được danh hiệu này đều là cường giả siêu cấp nắm giữ lĩnh vực.

Ở Đại Chu, Cố Dương chưa từng giao thủ với võ giả cấp bậc này, cho nên không biết giữa võ giả có ai nắm giữ lực lượng tương tự lĩnh vực không.

Lần trước khi hắn đi Tần gia cướp người, vốn cho rằng có thể đánh một trận với Tần Vũ sẽ đột phá đến Thiên Nhân cảnh không lâu sau đó, ai ngờ lại bị người cua Dao Trì tiên cung quấy rối, không đánh được.

Một vị khác chính là Văn Giác rồi, nàng cách Thiên Nhân vô cùng gần. Lần trước liên thủ với nàng cùng giết vào trong hoàng cung, nàng chống lại cấm chế của hoàng cung, cản được hai cường giả Bất Lậu cảnh trong cung.

Không biết lực lượng khi đó nàng đã sử dụng có tương tự với lĩnh vực không.

Lúc đó tu vi của hắn quá thấp nên không phân biệt ra được.

Nhưng mà, mặc dù trong võ đạo thì vẫn chưa có ai nắm giữ được lực lượng tương tự với lĩnh vực, hắn vẫn tin tưởng có thể tự mình mở ra một con đường.

Chỉ cần biết được một phương hướng thì hắn có thể lợi dụng máy mô phỏng lần lượt thử lỗi, mãi cho đến khi tìm được phương pháp chính xác mới thôi.

“Có.”

[Hai mươi ba tuổi, ngươi đã là Bất Lậu cảnh tam trọng thiên, ngươi đánh chết bốn cường giả Nguyên Anh của Cổ Giang kiếm phái ở Thủy Nguyệt động thiên, bị Bích Thủy chân nhân để mắt đến.]

[Ngươi đi tới Vong Ưu sơn, tận mắt chứng kiến Văn Giác bước ra một bước kia, thiên đạo hiện ra, ngươi có cảm ngộ.]

[Khi Văn Giác sắp đột phá đến Thiên Nhân, một đường kiếm quang từ trên không bay tới, vào thời khắc mấu chốt, Viện trưởng Văn viện xuất hiện, đỡ một kiếm này.]

[Sau đó ngươi mang theo Diệp Lăng Ba trốn khỏi nơi đây.]

[Các ngươi liều mạng bỏ chạy, dọc đường nhận ra bị một đường kiếm quang đuổi theo, các ngươi chật vật rời khỏi Thủy Nguyệt động thiên.]

[Sau đó không lâu, Viện trưởng Văn viện bị thương quay về. Biết được Văn Giác đã ngã xuống trong trận chiến ấy.]

[Ngươi mở thông đạo của Vạn Tượng động thiên và Tinh La động thiên ra, sau đó mang theo các nàng Sở Tích Nguyệt và Tô Thanh Chỉ đi đến Quảng Hàn tiên cung.]

[Nửa năm sau, ngươi rời khỏi tiên cung, đi tới Kim Đình động thiên, đạt thành hợp tác với Kim Đình quốc chủ. Ngươi đánh ra bốn phía, thời gian hai tháng đã tàn sát hết sạch thần tiên của hai quốc gia khác.]

[Quốc chủ của hai quốc gia khác hoàn toàn bị chọc giận, liên hợp đuổi giết ngươi. Kim Đình quốc chủ từ trên trời giáng xuống, hai ngươi liên thủ đánh chết hai vị quốc chủ. Một lần nữa hợp nhất Kim Hoàng ngọc thư.]

[Một năm sau, Kim Đình quốc chủ thuận lợi đột phá, trở thành thiên quân, có được tu vi Động Hư cảnh.]

[Không lâu sau, hai vị Thiên Nhân của Dao Trì tiên cung tìm đến, bị Kim Đình quốc chủ đánh chết.]

[Dưới nhắc nhở của ngươi, Kim Đình quốc chủ một lần nữa gia cố cửa vào động thiên, chặn sự xâm nhập của quỷ vật.]

[Mãi đến mười năm sau, cửa vào động thiên bị công phá, một quỷ vật Động Hư cảnh mang theo một đám quỷ vật ùn ùn kéo đến. Kim Đình quốc chủ tiến hành một trận đại chiến ghê gớm với chúng nó.]

[Ba năm sau, quỷ vật đánh đến trung tâm của Kim Đình, bắt đầu trận chiến cuối cùng, vào thời khắc mấu chốt, một tiên cung phá không mà đến, đánh chết vô số quỷ vật, cứu Kim Đình quốc chủ đi. Ngươi không kịp đi lên tiên cung, bị đánh chết tại chỗ. Hưởng dương ba mươi tám tuổi.]

Cuối cùng vẫn khiến Kim Đình quốc chủ thuận lợi đột phá.

Trong lòng Cố Dương tương đối thưởng thức, lĩnh vực cấm ma dùng để đối phó với tu sĩ dưới Thiên Nhân thật sự là sát khí lớn, đến nhiều hơn nữa đều không đủ để hắn giết.

“Xem ra, cho dù là linh bảo như U Minh đồ cũng không có cách nào với quỷ vật Động Hư cảnh.”

Trong lòng Cố Dương thầm nghĩ.

Hắn vốn cảm thấy có được hai thủ đoạn chuyên môn khắc chế quỷ vật là lĩnh vực cấm ma và U Minh đồ, có lẽ có thể giải quyết xong nguy cơ của quỷ vật.

Hiện giờ xem ra thực lực Động Hư cảnh đã vượt qua phạm vi năng lực của U Minh đồ rồi.

Còn có tiên cung xuất hiện vào thời khắc cuối cùng cứu Kim Đình quốc chủ đi có phải của Dao Trì tiên cung không nhỉ?

Cứu Kim Đình quốc chủ mà không cứu hắn, thật sự phù hợp với thực tế.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều dưới đây.]

[Một, cảnh giới võ đạo lúc ba mươi tám tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo lúc ba mươi tám tuổi.]

[Ba, trí tuệ nhân sinh lúc ba mươi tám tuổi.]

“Ta chọn điều một.”

Cố Dương không hề do dự, đưa ra lựa chọn.

Bất Lậu cảnh tam trọng thiên của hắn còn có không gian để tiến bộ.

Hiện giờ hắn chỉ dung nhập tế bào máu toàn thân vào nguyên thần, sau đó là khuếch tán đến tất cả tế bào toàn thân, đến lúc đó mới là đỉnh phong của Bất Lậu cảnh.

Chỉ khoảng nửa khắc hắn đã cảm nhận được biến hóa trên thân thể.

Thời gian mười lăm năm, tiến độ của hắn vẫn chưa được một phần hai mươi toàn thân.

Vậy có ý nghĩa rằng cần ít nhất hai mươi mấy lần mô phỏng thì hắn mới có thể hoàn thành mục tiêu đã định.

Điểm năng lượng của hắn không chống đỡ được thời gian dài như vậy.

“Xem ra cần phải đổi phương thức rồi.”

Trong lòng hắn thầm nghĩ.