Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Đi vào phòng Nữ vương Tinh Linh nhìn một chút?
Thật sự coi tụi này là đồ ngu à?
Đây là nữ vương chí cao vô thượng!
Chu Dương lại dám nói những lời này trước mặt họ!
Nhóm Tinh Linh Hắc Ám tức giận đến kêu la như sấm, ước gì có thể nhào tới treo ngược Chu Dương lên đánh đấm một trận.
Nữ vương Tinh Linh khoát tay với các thị vệ Tinh Linh, tỏ ý làm họ lui ra.
Mặc dù các thị vệ đều không cam lòng, nhưng đây là mệnh lệnh của Nữ vương đại nhân, cuối cùng mọi người vẫn ngoan ngoãn lui ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại Chu Dương, Nhị Ngốc và mẹ con Nữ vương Tinh Linh.
Chu Dương đưa ra lời mời cho Emily.
Emily bỏ xuống một câu rồi quay người chạy ra ngoài.
Nhị Ngốc giương cánh lên, nhanh chóng đuổi theo.
Nó bay đến chỗ cao nhất trong tòa thành rồi nhìn ra xa, uy long vô hình bắt đầu lan tràn bốn phương tám hướng.
Các tinh linh thấy được thân hình khổng lồ của Tử Vong Chi Dực, cảm nhận được long uy ở khắp mọi nơi, tâm thần ai nấy đều run rẩy, chân không khỏi mềm nhũn ngã quỳ xuống đất.
Tất cả Tinh Linh Hắc Ám đều quỳ xuống.
Đối mặt với sinh mệnh có cấp bậc áp chế như loài rồng thì Tinh Linh Hắc Ám vô lực phản kháng.
Emily cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Nhị Ngốc triển lộ sự uy nghiêm của rồng. Loại uy lực bàng bạc, không chỗ nào không mặt, ào ạt giống như sóng biển, một đợt tiếp theo một đợt, ngay cả cô cũng không chịu nổi.
Ánh mắt cô trở nên chán nản, hiểu rõ thứ duy nhất mà mình có thể ỷ vào sẽ không đời nào đối kháng Chu Dương, tương lai đã được định trước.
Tên nhân loại Chu Dương kia chỉ cần dựa vào một con rồng là đã có thể đứng ở trên đỉnh.
Nói không chừng người này còn có thể trợ giúp tộc Tinh Linh Hắc Ám báo mối thù bị trục xuất.
Trong phòng của Nữ vương Tinh Linh, Chu Dương ngồi trên một võng làm từ dây đằng, không thể không nói, cảm giác rất mới lạ.
Chu Dương nhìn Nữ vương Tinh Linh, trên mặt hiện lên nụ cười gian xảo.
Không biết, không phải anh nói muốn tán gẫu à?
Chúng mình cần phải giao lưu sâu một chút!
Chu Dương vốn tưởng rằng Nữ vương Tinh Linh là đang dối gạt mình, dù sao thì cô cũng đã có con gái là Emily, chẳng lẽ không biết gì về phương diện kia à?
Nhưng mà đợi đến khi Chu Dương bước vào thức hải của Nữ vương Tinh Linh, thám thính được ký ức ở nơi sâu nhất của cô, lúc này anh mới chợt hiểu ra.
Tộc Tinh Linh không giống như nhân loại, họ chỉ có thể sinh sản ở Thế Giới Thụ.
Thế Giới Thụ mới là quê hương của tộc Tinh Linh. Từ khi Tinh Linh Hắc Ám bị trục xuất, ly khai khỏi quê Thế Giới Thụ thì họ đã mất đi năng lực tiếp tục khuếch trương chủng tộc.
Nữ vương Tinh Linh Selena và Emily là nữ cũng là bởi vì Nữ vương Tinh Linh là lực lượng chủ yếu, mà Emily là do Nữ vương Tinh Linh Selena dùng lực lượng chủ yếu thôi hóa mà có, hai người nắm giữ huyết mạch thân mật nhất.
Nữ vương Tinh Linh Selena đã tám trăm tuổi, đặt ở trong nhân loại tuyệt đối là máy bay bà già, nhưng đối với tộc Tinh Linh có tuổi thọ ít nhất là hai ngàn năm thì cô chỉ mới tương đương nhân loại ba mươi, bốn mươi tuổi mà thôi. Đây là một con số vừa đẹp, là một nữ vương tươi xinh và thành thục.
Chu Dương lại lừa dối thêm một trận nữa, thuận lợi bắt lấy Nữ vương Tinh Linh Selena.
Vẻ mặt Selena hiện lên sự mờ mịt và ngây thơ.
Mặt Chu Dương ửng đỏ một chút, anh lấy một quả dị năng cao giai đút cho Selena ăn, thuận tiện dùng một đồng xu may mắn.
Một lát sau, Selena vừa mừng vừa sợ, giống như là một đứa trẻ nhận được món đồ chơi.
Hơn mười giờ sau, Chu Dương thần thanh khí sảng bước ra khỏi phòng của nữ vương, Selena thì rúc vào trong ngực Chu Dương, giống như là một người phụ nữ hạnh phúc.
Selena nhìn Chu Dương, ánh mắt mang theo cầu khẩn, cô không muốn để cho Emily bỏ lỡ cơ duyên.
Đây quả là một cơ duyên to lớn.
Chu Dương mặt không đỏ, hơi thở không suyễn mà nói xong những lời này.
Emily còn nhỏ?
Cô đúng là còn nhỏ, là tinh linh vừa mới ba trăm tuổi, đặt ở thế giới loài người thì tương đương thiếu nữ vừa mới trưởng thành. Nhưng nếu bàn về số tuổi thật sự, người mới hai mươi mấy tuổi như Chu Dương thật sự không tư cách nói Emily sống ba trăm năm là còn nhỏ...
Khi Chu Dương tìm được Emily và Nhị Ngốc thì phát hiện Nhị Ngốc đang vùi đầu ăn các món đặc sản của Tinh Linh Hắc Ám, đủ món ăn làm từ thịt được nó điên cuồng cho vào mồm.
Emily thì đứng vừa cẩn thận hầu hạ, Nhị Ngốc muốn ăn cái gì thì cô sẽ lập tức đưa tới trước mặt nó.
Chu Dương liếc mắt một đã hiểu được tại sao Emily làm như vậy, cô muốn đạt được hảo cảm của Nhị Ngốc, sau đó đoạt quyền khống chế nó từ trong tay mình.
Đương nhiên, ý nghĩ này chắc chắn phải thất bại.
Không người nào có thể đoạt được quyền khống chế Nhị Ngốc từ trong tay Chu Dương cũng như là hệ thống.
Có thể nói, từ giây phút Nhị Ngốc chào đời thì trên người nó đã có dấu ấn của Chu Dương, hai người sẽ ở cùng nhau cả đời.
Ám Thành không gì hay ho để nán lại cả, nó không giống Minh Thành, ngược lại giống như là một cái ngục giam.
Thông qua ký ức của Selena, khi vừa mới đến thành Budrag thì cô ấy cũng từng dò xét mấy Ám Thành khác, bên trong không hề có sinh vật nào, hình như đã rời đi từ lâu rồi.