Chương 8: Miqdeni
“Ừm, đó là cách mà con người có thể sử dụng năng lượng ngoài tự nhiên một cách tuỳ ý. Đó cũng là cách mà con người không tồn tại năng lượng bên trong cơ thể vẫn có thể sử dụng ma pháp, à đối với cái này thì phải gọi là tiên thuật chứ nhỉ?”
Atthy vuốt vuốt chiếc cằm nhỏ xinh của mình, gật đầu như thể đang đắc ý.
“Nhưng để có thể tu tiên thì con người cần một thứ gọi là “căn nguyên” cũng là cái đáy hộp mà tôi đã nói khi nãy đấy!”
Daint và Hirio khẽ “ồ” một tiếng, cả hai nhanh chóng ngồi xuống một thân cây khi thấy Atthy cũng đã ngồi xuống trước đó.
“Làm thế nào để có căn nguyên?”
Daint hỏi, anh lộ ra một vẻ phấn khích khó cưỡng.
“Bình thường nếu các anh là người có thiên phú với việc tu tiên thì căn nguyên sẽ tự mở khi đến thời điểm thích hợp, thường là trước mười bốn tuổi”
“Mười bốn tuổi sao...”
Một chút tiếc nuối trong chất giọng của Daint lộ rõ.
“Đó là trường hợp tự mở căn nguyên, còn trường hợp khác thì ta có thể ép căn nguyên mở ra bằng ngoại vật”
“Ý cô là dùng các vật phẩm hay dược liệu ấy hả?”
Hirio hỏi.
“Đúng thế!”
Atthy giơ ngón trỏ của lên, một đốm lửa màu cam xuất hiện lơ lửng trên đầu ngón tay cô.
“Đây là tiên thuật?”
Hirio và Daint nhướng người về phía Atthy.
“Cũng có thể xem là như vậy.”
Atthy nhẹ nhàng chỉ về phía khoảng trống ở giữa ba người, một ngọn lửa lớn cháy tí tách toả ra nhiệt lượng ấm áp nơi đó. Cũng đã rất lâu kể từ lần cuối Daint và Hirio cảm nhận sự ấm áp từ ngọn lửa.
“Ngọn lửa này không có khói?”
Daint hỏi, anh nhìn về gương mặt cũng đang khó hiểu của Hirio.
“Không quan trọng đâu, nó được tạo và duy trì bằng năng lượng tự nhiên và chịu hoàn toàn sự kiểm soát của tôi.”
Atthy nói.
Hirio và Daint cùng gật đầu và nhìn về phía dung mạo dường như đang tỏa sáng giữa đêm tối của Atthy.
“Tu tiên là hình thức duy nhất giúp con người nâng cao thực lực cá nhân, và rất may là cũng chỉ có con người không mang năng lượng trong cơ thể mới có thể tu tiên.”
Atthy gõ gõ lên viên đá trong suốt.
“Sau khi mở được căn nguyên thì con người mới có thể bắt đầu tu luyện, tu tiên là một cách gọi khác của hình thức luyện tập ma pháp của các loài bán nhân khác. Nhưng có một điểm khác biệt giữa tiên thuật và pháp thuật nằm ở cơ thể của người sử dụng. Bán nhân loại chứa năng lượng trực tiếp bên trong cơ thể nên về cơ bản cơ thể họ sẽ mạnh mẽ hơn con người do không thể chứa năng lượng, tuy nhiên một khi tu tiên đến một cảnh giới đủ cao, cơ thể con người sẽ đột phá và vượt qua cơ thể bán nhân”
Atthy lấy từ hư không ra một tờ giấy trắng tinh, cô cũng lấy ra một cây bút từ đó.
Mặc dù Hirio và Daint có một chút ngạc nhiên, nhưng họ cũng nhanh chóng cho qua vì họ biết cô gái này có thể làm gì.
Đôi tay trắng nõn mềm mại của Atthy loay hoay viết ra giấy nhiều dòng chữ.
Tờ giấy lơ lửng trước mặt Hirio và Daint sau khi Atthy đã lắp đầy lên đó những dòng chữ.
“Phàm nhân
Chi nhân
Tâm nhân
Trí nhân
Linh nhân
Khí nhân
Đạo nhân
Lý nhân
Chân nhân
Tiên nhân.”
Hirio và Daint đọc qua một lượt rồi cả hai đồng loạt nhìn nhau, có thể thấy đây là cách gọi của người Miqdeni.
“Ở Miqdeni thì đây là cách bọn họ gọi những mốc tu luyện, ở những nơi khác thì sẽ gọi bằng những cách khác nhau. Ví dụ như lục địa Eilrine thì dùng thứ được họ gọi là Level từ một đến mười để đánh giá sức mạnh!”
Atthy chỉ ngón tay vào dòng “Phàm nhân”.
“Đây là mốc đầu tiên mà những người vừa mở được căn nguyên sẽ tại vị, thật ra thì mốc này cũng chẳng khiến cho bọn họ khác với người bình thường là bao.”
Atthy lắc đầu nhè nhẹ, mái tóc vàng óng cũng khẽ đung đưa.
“Chỉ từ mốc thứ hai “Chi nhân” con người mới có sự thay đổi cụ thể là về tứ chi. Chân tay sẽ phải cho năng lượng tự nhiên liên tục chảy qua để cơ thể thích ứng với năng lượng tự nhiên, tránh trường hợp bị đào thải hay rò rỉ năng lượng. Đây cũng là cách tu luyện khá dễ thực hiện, nhưng cần thời gian duy trì rất lâu, có thể là vài năm hoặc tệ hơn là vài chục năm. Nhưng nếu may mắn thì cũng có thể rất nhanh trong vài ngày.”
Atthy tiếp tục di chuyển ngón tay chỉ vào đồng thời hai dòng “Tâm nhân” và “Trí nhân”.
“Ở giai đoạn này thì ta mới bắt đầu tu luyện tâm niệm và trí lực của bản thân. Tâm niệm cũng chia làm hai loại: Đạo tâm và Ma tâm.”
“Đạo tâm và Ma tâm?”
Hirio xoa cằm, hỏi.
“Giống như người tốt và người xấu thôi, Đạo tâm tuy tốt nhưng sẽ không mang lại hiệu quả tu luyện nhanh bằng Ma tâm. Nhưng Ma tâm lại có nhiều oán niệm luôn chực chờ nuốt chửng người theo con đường Ma tâm.”
“Oán niệm là gì?”
Daint gãi gãi đầu gối mình.
“Vì tu luyện Ma tâm thường yêu cần sát sinh rất nhiều, mà mỗi lần sát sinh thì đều sẽ sinh ra oán niệm đeo bám người đó.”
“Ra vậy.”
Daint gật gù.
“Trí lực là việc tăng cường sức mạnh thần trí để có thể chống đỡ và sử dụng nguồn năng lượng tự nhiên bên ngoài. Trí lực càng mạnh thì việc sử dụng tiên thuật càng thành thạo. Tiếp đến là...”
Tay Atthy dời xuống hai dòng tiếp theo.
“Linh nhân” và “Khí nhân”.
“Đây là hai cột mốc quan trọng với bất kỳ người tu tiên nào, chỉ sau khi tu luyện thành công hai phần này mới có thể tạo ra sự vượt trội so với bán nhân loại. Tu luyện linh hồn và năng lượng trong tự nhiên.”
“Không phải khi tu luyện trí lực đã giúp con người điều khiển năng lượng tự nhiên rồi hay sao?”
Hirio hỏi và nhìn Atthy.
“Trí lực chỉ có thể giúp con người điều khiển dòng năng lượng chảy qua người, hoàn toàn không thể thôi động nguồn năng lượng đang chảy ngoài tự nhiên được.”
Nghe được lời giải thích của Atthy, Hirio khẽ gật đầu.
“Đạo nhân” “Lý nhân”. Atthy gõ nhẹ vào hai dòng chữ.
“Đây là giai đoạn mà người tu tiên đi sâu vào căn nguyên và tăng cường thực lực cũng như lực chiến đấu bản thân.”
Nghe đến đây hai người Hirio và Daint đều mỉm cười nhẹ.
“Đạo nhân sẽ tập trung cường hoá căn nguyên, giúp nền móng của người tu tiên trở nên vững chắc hơn. Lý nhân sẽ tu luyện các hình thức chiến đấu, tiên thuật. Ở mốc đột phát này thì con người chính thức có thể so sánh với các bán nhân loại khác, thậm chí có phần mạnh mẽ hơn.”
“Vậy sau khi đột phá cột mốc này thì người tu tiên có thể làm gì?”
Daint và Hirio đồng loạt hỏi Atthy, vô tình khiến cô mỉm cười một cách xinh đẹp như tiên nữ.
“Các anh thử đoán xem xem.”
Atthy hiện lên một biểu cảm hứng thú.
Hirio cúi đầu suy nghĩ, tay cậu đang gãi gãi đầu.
“Có thể bay chăng?”
Daint cất tiếng, câu hỏi này cũng là ước mơ từ bé của anh, được bay lượn trên bầu trời.
“Có thể, người tu tiên gọi đó là “Lăng không” lúc này thì bầu trời cũng như mặt đất bằng phẳng, thoả sức di chuyển.”
Atthy nhìn thấy biểu cảm của Hirio và Daint như thể đứa trẻ con được mẹ mua tặng món quà ưa thích, điều đó khiến cô vô thức mỉm cười dịu dàng.
“Vậy việc ăn uống của người tu tiên thì sao?”
Hirio rặn ra một câu hỏi, Daint cũng đang có thắc mắc tương tự.
Nếu mà việc tu tiên luôn yêu cầu thời gian dài như thế kia thì việc duy trì nguồn lương thực cũng là một vấn đề quan trọng, nếu mất quá nhiều thời gian để làm việc kiếm cái ăn thì việc tu tiên đã chậm sẽ càng chậm thêm.
“Ở giai đoạn Khí nhân thì việc ăn uống đã dần dần bắt đầu có thể hạn chế đến mức tối thiểu rồi, người tu tiên ở giai đoạn này có thể chỉ cần một hai ly nước mỗi tuần. Và khi đột phá lên đến giai đoạn Lý nhân thì việc ăn uống và các nhu cầu cơ bản của con người như ngủ nghỉ cũng đã có thể loại bỏ hoàn toàn, mặc dù nếu thích thì vẫn có thể ăn uống ngủ nghỉ như thường.”
Atthy ngưng một nhịp, sau vài giây cô tiếp tục lời nói của mình.
“Cũng kể từ giai đoạn Đạo nhân thì tuổi thọ con người có thể kéo dãn ra bằng cách tăng cường căn nguyên bản thân, mặc dù có thể kéo dãn tuổi thọ rất dài nhưng cũng chỉ có thể tăng lên vài trăm năm là tối đa. Nhưng nếu đột phá được cảnh giới Lý nhân thì có thể tăng tuổi thọ lên đến tầm vài ngàn năm. Và...”
Atthy di chuyển ngón tay xuống một dòng chữ duy nhất.
“Chân nhân.”
Hirio và Daint đọc cái tên mà Atthy đang chỉ vào.
“Đây là cảnh giới rất cao với những người tu tiên, có thể nói đây là giai đoạn đưa con người lên ngang bằng với cả loài Elf và Rồng về mặt tuổi thọ. Đây cũng là cảnh giới mà người tu tiên có thể tinh lọc nguồn năng lượng ở bất kỳ đâu và sử dụng chúng một cách trơn tru.”
“Nói như vậy thì sẽ có những nơi mà người tu tiên không thể điều động năng lượng tự nhiên ư?”
Hirio ngạc nhiên hỏi.
“Đúng thế! Như ở Eilrine do có mật độ năng lượng quá đặc và độc hại với con người nên người tu tiên gần như không thể tồn tại ở lục địa này nếu cảnh giới của họ quá thấp, cụ thể là dưới Chân nhân.”
“Eilrine.”
Hirio lẩm bẩm cái tên lục địa kỳ bí và ghi nhớ trong đầu.
“Bắt đầu từ cảnh giới Đạo nhân thì mỗi cảnh giới đều mang sự chênh lệch khổng lồ không thể lấp đầy. Người cảnh giới yếu hơn không thể nào chiến thắng người có cảnh giới cao hơn dù bằng bất cứ cách nào.”
Hirio không ngạc nhiên trước thông tin này, việc đột phá cảnh giới thực sự rất khó khăn nên việc cách biệt cũng nằm trong dự liệu của cậu.
Ngón tay Atthy dừng lại ở dòng cuối cùng trên tờ giấy.
“Tiên nhân.”
“Đây là cảnh giới cuối cùng đối với con người, sự trường sinh bất lão và khả năng xuyên qua không gian, dịch chuyển cả một vùng rộng lớn. Ở giai đoạn này thì Tiên nhân có thể đánh ngang sức với một con rồng, nhưng với điều kiện con Rồng đấy không đến từ thời cổ đại.”
Atthy cười cười và cô phất tay cho tờ giấy bay đến chỗ Hirio.
“C-Cảm ơn.”
Mặc dù chỉ là một tờ giấy trắng bình thường nhưng Hirio có thể cảm nhận được một nguồn năng lượng đang dao động bên trong tờ giấy này.
“Hai người chỉ cần tìm thêm Ngọc linh thuỷ kim thảo và Huyết thần thạch là có thể điều chế phương thuốc giúp khai mở căn nguyên. Và tôi cũng khuyên hai anh nên nghĩ một cái tên mới để phù hợp với Miqdeni đi, coi chừng bị đuổi vì là người ngoại quốc ấy.”
Atthy nói với một vẻ ung dung mỹ lệ.
“Tên mới... sao?”
Daint xoay người hỏi Hirio.
“Chúng ta sẽ suy nghĩ sau vậy, cảm ơn cô, Atthy.”
“Cũng coi như có duyên gặp mặt đi.”
Atthy cười cười, cô ngước nhìn lên bầu trời phía trên mang một màu đen u tối.