Tận Thế Đàn Thú

Chương 97




An Đức cảm giác được đẫy đà mềm mại của Emma đè ép trên ngực mình, hô hấp không khống chế được bắt đầu dồn dập. Anh nuốt nước miếng một chút, đánh bạo nâng tay ôm thắt lưng Emma, lắp bắp nói: "Được, tốt."

Emma ôm cổ anh, không khỏi phân trần hôn lên môi anh.

Không dự đoán hai người này lại nhiệt tình như thế, Lâm Gia xấu hổ quay mặt đi, vừa vặn Corey cũng đang nhìn đến đây, tầm mắt hai người không hẹn mà gặp.

Ánh mắt Corey thâm tình nhìn cô, trong mắt như có lửa nóng đang thiêu đốt, sáng kinh người. Hai má Lâm Gia nóng lên, tim đập nhanh hơn, cô rũ mi mắt né tránh ánh mắt nóng cháy của anh, tay phải lại bị anh lặng lẽ nắm lấy.

Bàn tay to lớn của Corey ấm áp thô ráp bao trọn bàn tay mềm mại nhỏ bé của cô, ngón cái khẽ vuốt ve các đốt ngón tay phải của cô, có tiết tấu đè ép phần da mềm giữa các ngón tay. Mang theo vết chai sần vuốt ve da thịt non mịn trên tay cô, không chút mịt mờ truyền tin tức ái muội động lòng người đến cô.

Hai má Lâm Gia nổi lên rặng mây đỏ ửng, cô cắn môi trừng mắt nhìn Corey một cái, quay mặt đi không hề nhìn anh nữa.

Ánh mắt Corey u ám, trong lòng có chút uể oải. Anh tưởng rằng Lâm Gia không muốn, đang định buông tay cô ra thì lòng bàn tay bỗng nhiên ngưa ngứa. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Lâm Gia vẫn không nhìn anh, lại cong ngón trỏ gãi gãi lòng bàn tay anh, sau đó cầm ngược lại tay anh, cơ thể cũng tựa vào trên cánh tay anh.

Anh mừng như mở cờ trong bụng, cúi đầu dán bên tai cô nói nhỏ: "Anh đồng ý đợi thêm hai ngày nữa..."

Lâm Gia không thèm quan tâm anh, chỉ âm thầm hung hăng nhéo lòng bàn tay của anh một cái.

Chờ cho hai người trước mặt dây dưa xong rồi, mọi người mới bắt đầu đi lên thang máy.

Đến phòng bệnh, bác sĩ vừa kiểm tra cho Tia Chớp xong. Anh nhìn thấy Lâm Gia lại tới thăm mình thì liền mừng điên lên được.

Bản tính Kim Điêu chất phác không giỏi nói chuyện, anh không biết nên nói cái gì mới tốt nên chỉ ngồi ở bên giường vuốt đầu nhìn Lâm Gia cười ngây ngô: "Em, em đã đến rồi..."

"Ừm, anh mau xuất viện, em đến xem có thể giúp anh làm được chút gì hay không." Lâm Gia cười gật gật đầu, theo bản năng nhìn thoáng qua ống quần trống không của anh, trong lòng liền đau xót.

Hoffman từng nói may mắn là do Tia Chớp có thể chất đặc biệt của mãnh thú dị biến, có sức sống mạnh mẽ khác thường, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn chứ nếu là con người bình thường mà bị thương nặng như vậy thì chỉ sợ sẽ rất khó có thể sống sót.

Nhớ lại ngày đó ở bên ngoài phòng giám sát đặc biệt cách thủy tinh nhìn thấy Tia Chớp bị thương nặng đến gần chết, trong lòng Lâm Gia vẫn còn sợ hãi.

Ngày quyết chiến đó cô bị Roddy Elias đánh xỉu, sau khi tỉnh lại thì Corey nói với cô là Kim Điêu đã liều chết cứu cô, kết quả anh ấy suýt chút nữa chết trong tay Roddy Elias.