Chương 20: Trở Về.
Cả nhóm đều là lính đặc chủng được huấn luyện tác chiến, dày dặn kinh nghiệm. Vì thế mà việc vừa di chuyển vừa nhắm bắn cũng không quá khó khăn.
“Có hiệu quả!” Alice vui mừng cổ vũ.
Dù liên tục có zombies b·ị b·ắn nổ đầu ngã xuống nhưng số lượng zombies cũng nhiều lắm, riêng số nhân viên làm việc trong khu phức hợp tổ ong đã hơn năm trăm người, chưa kể đến các vật thí nghiệm khác. Nhóm lính đặc chủng liên tục bị đẩy lui về phía cánh cửa thép dẫn tới khu thí nghiệm lân cận.
Đằng sau đã bị khóa, Kaplan đang tiến hành mở cửa. J.D vừa bắn zombies vừa quay đầu lại hỏi: “Mau mở cửa! Làm cái đéo gì mà lâu vậy?”
“Tôi đang cố đây!” Kaplan cuống lên đáp.
J.D thấy Kaplan quá chướng mắt, hắn ta chạy tới đẩy người Kaplan ra rồi hét lên: “Mật mã là gì!”
Kaplan bị tiếng rống của J.D làm cho luống cuống dẫn đến đọc nhầm mật khẩu thành: “1 2 3 4 5 6”
“C·hết tiệt! Không được!”
Alice không giúp được gì trong chiến đấu vội chạy tới bên cạnh Kaplan trấn an: “Bình tĩnh lại! Mật mã là gì!”
“6 6 6 6 6 6!”
Lần này mật mã đã đúng, cánh cửa tách đôi ra. Thế nhưng còn chưa kịp vui mừng thì từ đằng sau cánh cửa xuất hiện mấy cánh tay máu me của zombies đua ra túm chặt lấy J.D, chớp mắt hắn đã bị bầy kéo vào bên trong và nuốt chửng trong đó.
“Mẹ kiếp! J.D! Không!”
Rain đứng gần đó vội vàng chạy lại cứu đồng đội nhưng không kịp.
Ahhh....!
Chỉ còn lại tiếng kêu la thống khổ của J.D, gã đội trưởng chạy tới nhưng cũng bất lực cứu cậu ta, cuối cùng đành phải dẫn theo những người còn lại chạy trở về phòng máy chủ Red Queen.
“Phắc!” Rain tức giận đập tường mắng chửi.
Kaplan vẫn còn chưa hết hoảng sợ nói: “Dù là gì đi nữa thì bọn chúng đông quá.”
“Họ là gì à? Rõ ràng như vậy rồi!” Thanh viên mất tay trái lớn tiếng nói: “Áo bảo hộ, thẻ tên, huy hiệu... Đó là nhân viên ở đây!”
“Nhân viên làm việc ở đây đều đ·ã c·hết!” Kaplan phản bác.
“C·hết mà vẫn đi ngời ngời được vậy hả?”
“Tất cả im lặng!” Gã đội trưởng quát lên dừng cuộc cãi vã của các thành viên lại.
“Tên kia đã nói đúng! Mau vào bên trong tìm anh ta.” Dứt lời gã đội trưởng liền dẫn đầu cả nhóm đi vào phòng máy chủ tìm Trương Thành Công.
Cả nhóm lính đặc chủng giống như đều quên mất là thiếu hai người. Không ai phát hiện ra Alice và Matthew đã lạc đội.
Gã đội trưởng đi vào trong phòng máy chủ thì thấy được Trương Thành Công đang ngồi trốn trong góc phòng. Gã không không nghĩ nhiều liền tiến lại bên cạnh đặt câu hỏi: “Cậu còn biết được điều gì nữa? Làm thế nào để thoát khỏi đây?”
Bị hỏi dồn dập khiến đầu Trương Thành Công hơi choáng váng. Hắn định thần lại một chút rồi đếm những người còn sống sót.
"Đội trưởng, Rain, Kaplan, cụt tay, bác sĩ. Vẫn còn lại tận năm người, thật là nhiều."
Trương Thành Công thoáng cảm khái một cái xong nói thẳng vào vấn đề: “Khởi động lại Red Queen và hỏi nó. Tôi không biết lối ra ở đâu cả, chỉ có nó mới có sơ đồ chi tiết của Tổ Ong.”
Phim thì Trương Thành Công đã xem nhưng đã là rất lâu về trước, đại bộ phận nội dung đều không nhớ kỹ và hắn giống như là qua qua không xem phân cảnh đi tìm lối ra nên cũng đành bó tay thôi.
Sau khi suy tính, cuối cùng thì gã đội trưởng cũng đồng ý với kế hoạch của Trương Thành Công.
“Kaplan, đem ổ cứng của Red Queen lắp đặt lại đi. Đồng thời chuẩn bị sẵn thiết bị vô hiệu hóa nguồn điện. Hỏi xong lối thoát lập tức kích hoạt thiết bị rồi đem ổ cứng lấy ra.”
“Rõ! Đội trưởng.”
Kaplan mở khóa balo đem ổ cứng vừa mới tháo ra không lâu trước đó lại một lần nữa lắp đặt lại.
Ổ cứng của Red Queen được trả về vị trí cũ, nguồn điện được Kaplan kết nối lại. Hệ thống mất mấy giây đã khởi động xong. Máy chiếu lại lần nữa phóng ra hình ảnh bé gái mặc váy đỏ, một giọng nói quen thuộc cất lên: “A! Quý vị đây rồi.”
“Để tôi đoán nhé. Mọi việc hơi rối tung lên rồi đúng không?”
Giọng điệu của Red Queen cực kỳ mỉa mai. Rain vừa mất đi người đồng đội nên vô cùng nóng tính quát: “Đưa đây, tôi sẽ con con bích này biết tay!”
Cũng may là Kaplan và nữ nhân viên y tế ngăn lại kịp thời, nếu không cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Red Queen thấy vậy vẫn trêu tức nói: “Tôi đã cảnh báo rồi đúng không?”
Trương Thành Công cảnh thấy cuộc trò chuyện hết sức vô vị, hắn cắt ngang: “Ít nói nhảm đi, lối ra ở đâu!”
Cơ mà có lẽ Red Queen này bị nhốt ở đây nhiều năm, ít được nói chuyện với người khác nên nói rất nhiều. Mặc dù không ai hỏi cũng thao thao bất tuyệt nói.
“Để tôi nói cho các vị nghe.”
“Nghiên cứu và phát triển T Virus là một phát minh y học quan trọng, nó có những ứng dụng quân sự hết sức có lời. Ngay cả khi đ·ã c·hết, cơ thể vẫn hoạt động. Tóc và móng tay vẫn tiếp tục mọc. Các tế bào mới sản sinh và chính bộ não vẫn giữ một ít năng lượng, phải nhiều tháng sau mới cạn kiệt.”
“T Virus thúc đẩy sự phát triển của các tế bào và năng lượng đó. Nói một cách đơn giản, nó hồi sinh cơ thể đ·ã c·hết.”
“Tuy nhiên điều đó là không hoàn toàn, họ chỉ còn giữ lại những chức năng hành động cơ bản nhất. Có khi cũng còn giữ lại một chút trí nhớ, nhưng hoàn toàn không có một chút trí khôn nào.”
“Họ chỉ có những nhu cầu căn bản nhất.”
“Đó là ăn!”
Trương Thành Công: “…”
“Có thôi đi không! Nơi này rất sẵn bom C4 đấy!”
Trương Thành Công cầm một cái bọc hình vuông trong balo ra uy h·iếp dùng bom để nổ tung phòng máy chủ thì Red Queen mới thôi luyên thuyên với đám người và chịu khai ra lối thoát là một đường cống ngầm.
Biết được lối ra xong gã đội trưởng lập tức cho Kaplan sử dụng hệ thống vô hiệu hóa nguồn điện của Red Queen, thế nhưng lần này không có tác dụng. Nơi chứa ổ cứng của Red Queen cũng đã chìm vào trong sàn nhà.
Red Queen vô cùng đắc chí cười nhạo: "Một chiêu không dùng được hai lần đâu. Các người đã thua rồi."
Lúc này Matthew và Alice sau khi khôi phục trí nhớ cũng đã tới tập hợp. Trương Thành Công cảm giác được ánh mắt của cô ta nhìn mình có điểm gì đó là lạ, thế nhưng không ai lên tiếng cả.
Trương Thành Công còn được bọn họ mời gia nhập đội ngũ rời khỏi nơi này, nhưng hắn một mực từ chối nói rằng: “Tôi sẽ ở lại đây chờ đội cứu hộ của tập đoàn Umbrella tới, bên ngoài quá nguy hiểm.”
Gã đội trưởng cũng không có miễn cưỡng nữa, gã dẫn theo nhóm của mình đi theo sơ đồ mà Red Queen cung cấp rời khỏi Tổ Ong.
Nhìn xem tất cả đều rời đi trừ Trương Thành Công, Red Queen rất hiếu kỳ hỏi: “Anh không đi theo bọn họ sao?”
Trương Thành Công lắc đầu một cái rồi cũng lười nhác phản ứng Red Queen, hắn không thể nói cho nó biết được bản thân chỉ cần chờ đợi gần một tiếng đồng hồ nữa là có thể an toàn thoát khỏi thế giới này.
Red Queen vẫn không từ bỏ, nó cảm thấy người này rất kỳ quái, không giống như những gì nó đã biết bên trong cơ sở dữ liệu: “Tôi rất hiếu kỳ về anh đấy. Chúng ta cùng trò chuyện với nhau chứ.”
Chiếu theo nội dung cốt truyện tới thì Red Queen ở trong Tổ Ong cũng không phải thực sự là phản diện, trái lại nó còn khá tốt, có lẽ là do Alice gốc đụng tay chân vào trong hệ thống.