Chương 41: Đi Tìm Ma Nữ.
Nghỉ ngơi mười phút sau cả hai thầy trò Trương Thành Công tiếp tục di chuyển.
Trong lúc ngồi trò chuyện Trương Thành Công đã biết được đích đến của chuyến đi này chính là đi về quê của thầy Vũ.
Thì ra thầy Vũ nguyên bản là đang trên đường trở về quê hương và dự định an dưỡng tuổi già ở đó. Nếu không phải nửa đường gặp phải chuyện nhà anh Thắng sau đó mới phát hiện ra tư chất và phẩm đức của Trương Thành Công nên nổi lên ý định thu học trò kéo dài truyền thừa cho đạo môn.
Trương Thành Công hiểu hết tiền căn hậu quả xong chỉ biết thầm than bản thân phải may mắn lắm mới có duyên gặp gỡ thầy.
Hắn theo thầy vào ở một căn nhà cũ kỹ trên núi rồi bắt đầu ở đó học tập cách vẽ linh phù và luyện khí quyết.
Nghe thầy Vũ giảng thì linh khí thực chất là một loại năng lượng đặc thù ở trong tự nhiên. Càng là nơi núi rừng hoang sơ thì nồng độ linh khí càng cao, thế nhưng trong thời đại mạt pháp này cũng chẳng cao đi nơi nào. Trương Thành Công sử dụng âm dương nhãn miễn cưỡng lắm mới nhìn thấy được một vài hạt linh khí, hiến hoi như mò kim đáy biển.
Ngoài ra còn có cách khác để thu hoạch linh khí là ăn các loại thực vật lâu năm như nhân sâm, linh chi...
Nói chung là tu luyện vô cùng gian khổ khó khăn nhưng cũng chẳng tiến được bao xa cho nên linh phù mới là thủ đoạn chính của đạo môn để thảo phạt sinh vật cõi âm nhằm thu hoạch điểm công đức cường hóa tự thân. Và vì thế mà thời gian Trương Thành Công ở với thầy Vũ chủ yếu dành cho việc vẽ linh phù cùng chế tạo tài liệu...
Để vẽ được linh phù cần tiêu hao linh lực, nếu không đủ linh lực thì tiêu hao chính là tuổi thọ. Do đó mà linh phù rất chân quý.
Thế nhưng đối với Trương Thành Công thì không giống, hắn là xuyên việt giả, hắn sở hữu một loại chỉ số gọi là năng lượng.
Loại chỉ số này bao trùm cả linh khí, tức là Trương Thành Công vẽ linh phù tiêu hao chính là điểm năng lượng của bản thân, mà điểm năng lượng lại có thể tự động hồi phục theo thời gian nhanh hơn vô số lần người khác khôi phục linh khí. Vẽ linh phù với hắn không nói dễ như uống miếng nước, ăn miếng bánh nhưng cũng tiến triển thần tốc, ngày đi ngàn dặm.
Chưa đầy một tháng sau Trương Thành Công đã vẽ được tấm linh phù đầu tiên và nhập môn luyện khí quyết, sớm hơn thầy Vũ dự kiến một tháng.
Một ngày này thầy Vũ mua rất nhiều đồ ăn ngon về nhà, hai thầy trò uống rượu với nhau đến tận đêm muộn.
Trương Thành Công cũng mơ hồ đoán được bản thân chuẩn bị phải rời đi thì luyến tiếc không thôi nhưng cũng không thể không đi, hắn còn nhiệm vụ cần hoàn thành cùng với sự an toàn của nhà anh Thắng lúc nào cũng bị đe dọa bởi sinh vật cõi âm.
Sáng sớm ngày hôm sau thầy Vũ gọi Trương Thành Công dậy thật sớm. Thầy giao chìa khóa chiếc xe máy 81 cho hắn coi như quà mừng tốt nghiệp.
Trước khi hắn đi thầy còn chỉ bảo: “Sư phụ lĩnh tiến môn, tu hành tại cá nhân. Những gì có thể dạy cho con thầy đều đã dạy, chặng đường còn lại con phải tự đi thôi.”
“Con chào thầy con về.”
Trương Thành Công mang một lòng cảm xúc hỗn tạp nhìn xem thầy Vũ thật lâu sau đó không dứt khoát nổ máy đi xuống núi, bắt đầu hành trình trở về...
Thời gian thoáng cái đã trôi qua thêm một tháng nữa.
Một tháng này Trương Thành Công nhốt mình ở trong nhà khổ luyện Bách Việt - Kim Chung Tráo và Luyện Khí Quyết cùng với chế tạo các loại linh phù tích trữ lại.
Xua Tà Phù: Xua đuổi những sát khí, âm khí, bảo vệ người mang linh phù khỏi ma quỷ, ác linh.
Linh Giáp Phù: Tạo ra một lớp bảo hộ bằng linh lực trên người sử dụng.
Lôi Bạo Phù: Phóng xuất ra một đạo âm lôi lên mục tiêu trúng phù.
Để chế tạo được một tấm Xua Tà Phù, Linh Giáp Phù hay Lôi Bạo Phù cần Trương Thành Công tiêu hao 5 điểm năng lượng, thế nhưng nếu bảo quản tốt thì một tấm linh phù có thể cất giữ tới mười năm tùy vào phẩm chất của nó.
Linh phù mà Trương Thành Công chế tạo ra phẩm chất không cao nhưng để nửa năm một năm vẫn không có vấn đề gì.
Trong khoảng thời gian này Trương Thành Công cũng không nhìn thấy ma nữ kia đến tìm mình. Hôm nay nhân ngày chủ nhật cuối tháng nên hắn quyết định đạp xe tới khu tập thể Tây Hồ xem sao, nếu có thể cũng thử nghiệm luôn các loại linh phù mới chế tạo luôn.
Đã có mục tiêu nên Trương Thành Công đi rất nhanh đã tới được khu tập thể Tây Hồ.
Dưới gốc cây bàng vẫn có bóng dáng quen thuộc của bác gái và đứa cháu trai đang trò chuyện cùng với các bạn hàng xóm. Ngoài ra còn có người bạn Trương Thành Công ngày nhớ đêm mong.
Là ma nữ tóc dài mặc váy trắng.
Hiện giờ Trương Thành Công vẫn luôn mở ra đôi mắt âm dương cho nên hắn vừa mới đi vào trong sân khu tập thể đã nhìn thấy được ma nữ hai lần t·ấn c·ông hắn đang lẩn trốn ánh sáng mặt trời dưới gốc cây bàng. Lúc này nhìn ma nữ trông vô cùng suy yếu, giống như đang b·ị t·hương không nhẹ. Không biết là hai tháng nay đã có chuyện gì xảy ra với ma nữ này.
Trương Thành Công đầu tiên là đi tới chào hỏi bác gái cùng các cư dân của khu tập thể sau đó lấy ra một tờ báo rồi tìm một vị trí gần nơi ma nữ đang ẩn nấp ngồi xuống.
Hắn giả bộ như đang đọc báo nhưng trong tay không biết từ lúc nào đã lấy ra một tấm Lôi Bạo Phù. Ngay lúc đang định ném linh phù vào hốc cây nơi ma nữ đang trốn thì một giọng nữ suy yếu vang lên.
“Xin anh bỏ qua cho tôi đi. Tôi cũng chưa từng hại người, chúng ta xí xóa nhé.”
Trương Thành Công nghe xong ngẩn người, ma nữ này còn có thể nói chuyện? Sao hai lần trước nào thì lấy cục gạch đập rồi cầm dao đến tận nhà. Bây giờ thấy lấy ra linh phù thì biết sợ rồi.
Hắn mặc kệ ma nữ nói lời mê hoặc rồi thầm hét một tiếng: “Yêu nghiệt nạp mạng đi!”
Ngay tức khắc Lôi Bạo Phù được ném vào trong hốc cây bàng.
Oanh!
Chỉ nghe được một tiếng sấm nổ sau đó trong hốc cây bụi mù lên, vụn gỗ bắn ra tung tóe. Tràng cảnh này làm cho mấy cư dân của khu tập thể Tây Hồ đang ngồi hóng mát bỗng chốc giật mình sợ hãi chạy toán loạn. Cứ tưởng ra là có quân địch t·ấn c·ông nhưng sau khi quay đầu nhìn lại mới phát hiện ra ở cái hốc của gốc cây bàng p·hát n·ổ.
Trương Thành Công sợ gây ra rắc rối lớn vội vàng đứng ra trấn an: “Các bác đừng sợ, có lẽ là bom mìn còn sót lại sau c·hiến t·ranh. Mọi người đều trở về nhà đi, cháu đi gọi đội dân quân tới kiểm tra.”
Bác gái trong nhóm người nhận ra được Trương Thành Công nên cũng nói đỡ cho hắn hai ba câu khiến những cư dân khác đều yên tâm dẫn nhau trở về nhà.
Đợi cho mọi người của khu tập thể Tây Hồ chơi dưới sân đều rời đi hết xong Trương Thành Công lại lấy ra một tấm Lôi Bạo Phù khác lại gần gốc cây bàng kiểm tra ma nữ kia.
Khi thấy được hốc cây bị nổ ra một mảnh lớn làm lộ ra ma nữ nằm thoi thóp bên trong không rõ sống c·hết khiến cho hắn cảm thấy được tấm linh phù này dùng tốt vô cùng.
“Không hổ danh là đạo môn truyền thừa mấy ngàn năm.”
Lôi Bạo Phù nổ ra không phải là thiên lôi mà là âm lôi, một loại lôi điện chuyên khắc chế sinh vật cõi âm. Nó không thể nhìn thấy bằng mắt thường cho nên khi xuất hiện chỉ nghe được tiếng sấm mà thôi.