Chương 45: Thay Trời Hành Đạo.
Trong khoảng khắc vồ hụt con mồi khiến hai con sư tử đá theo quán tính cắm đầu thẳng vào gốc cây phượng, Trương Thành Công tất nhiên không bỏ qua cơ hội hiếm có này, hắn một cái xoay người vung rìu nhắm chuẩn vào gáy con sư tử đá gần nhất.
Ầm!
Một tiếng trầm đục vang lên, cây rìu nguyền rủa được làm bằng hợp kim Adamantium dễ dàng phá ra một mảng lớn đá tự nhiên trên gáy của con sư tử đá. Những khối đá này rơi vãi xuống đất rồi chảy ra một thức chất lỏng sền sệt tanh hôi đỏ như máu vô cùng dọa người.
Trương Thành Công cũng không có thời gian xem xét chúng là thứ gì. Chỉ nghe được tiếng gầm rú đau đớn của con sư tử đá này hệt như tiếng chim lợn kêu rợn hết cả tóc gáy sau đó nó nổi điên lên vung hai chân trước cào xé lung tung.
Trương Thành Công thấy được công kích có hiệu quả cũng không có ham chiến mà lập tức nhảy lùi lại ba bước cẩn thận quan sát hai con súc sinh này.
Từ vết vỡ trên gáy nó có thể thấy được một luồng hắc khí đen ngòm không ngừng thoát ra. Và tốc độ của nó cũng bị giảm đi đáng kể.
Lúc này âm thanh của ma nữ Măng Cụt truyền tới nói: “Đó là linh hồn của n·gười c·hết bị nhốt ở bên trong.”
“Cái gì!”
Trương Thành Công trấn kinh, hắn vừa tránh né hai con sư tử đá t·ấn c·ông vừa cẩn thận quan sát hắc khí và nhận ra bên trong đúng thật là có bóng dáng của người nào đó, số lượng cũng không ít, còn có cả trẻ con. Kết hợp điều này với thứ chất lỏng màu đỏ chảy đầy trên đất và thứ bầy nhầy bên trong con sư tử đá thì không khó đoán ra đó là gì.
“Con mẹ nó! Thứ súc sinh ghê tởm nào lại có thể chế tạo ra được cái đồ vật tà ác này.”
“Sử dụng những đồ vật này cũng không phải loại tốt lành gì. Tao nhất định sẽ khiến mày phải hối hận.”
Trương Thành Công đã nổi giận đến run rẩy, cây rìu trong tay hắn càng phát ra sức mạnh kinh người đập nện hai con sư tử đá nhằm giải phóng cho những linh hồn bị nhốt ở bên trong.
Rầm! Rầm! Rầm!
Hắn điên cuồng vung rìu, từng tiếng bổ chát chúa không ngừng vang lên liên hồi. Hai con sư tử đá vốn đã không phải là đối thủ của hắn trải qua mấy phút quần ẩu đã tàn tạ đến không chịu nổi, hai đôi con ngươi huyết hồng càng lúc càng ảm đạm vô quang cho đến cuối cùng vỡ vụn thành từng mảnh thủy tinh trắng đục.
Giờ khắc này hai con sư tử đá canh cổng chính thức báo hỏng trở thành hai đống đá vụn. Bên trong bụng của trúng rơi ra vô số xương trắng cùng sợi tóc cùng huyết nhục. Vô số linh hồn phụ nữ và trẻ em bị n·gược đ·ãi đến c·hết thoát ra bay lên trời, trên gương mặt của họ lúc này đã vơi đi rất nhiều sự thống khổ và thay vào đó là sự giải thoát.
Càng nhìn tràng cảnh này càng khiến cho người ta giận dữ đến mức kinh tởm buồn nôn, ớn lạnh tận xương tủy.
Trương Thành Công không tưởng tượng được chủ nhân của hai con súc sinh này phát rồ đến trình độ nào mới có thể làm ra được chuyện như thế.
Bây giờ Trương Thành Công cũng không kiêng dè chuyện gì nữa mà liền một cước đạp tung cửa chính căn nhà của lão chủ cho thuê phòng ra đi vào bên trong.
Lúc này Trương Thành Công chỉ muốn thay trời hành đạo!
Bởi vì không còn lực lượng của hai con sư tử đá ngăn cách nên tiếng động này làm cho người ngủ ở trong nhà giật mình tỉnh dậy.
Đôi mắt âm dương của Trương Thành Công ngoài việc có thể nhìn thấy ma quỷ thì còn có thể thấy được trong bóng tối, hắn quét mắt một cái khắp tầng một không nhìn thấy người nào liền xông thẳng lên tầng hai.
Lão chủ cho thuê phòng cùng với ả tình nhân của lão bị tiếng động làm cho tỉnh dậy đang đi kiểm tra xem có chuyện gì vừa hay chạm trán Trương Thành Công.
“Mày là thằng nào? Sao lại vào trong nhà t…”
Chữ tao còn chưa nói xong thì lão chủ cho thuê phòng đã bị một đạp cho lăn mấy vòng trên hành lang. Trương Thành Công còn chưa dừng lại ở đó, hắn phi thân từ cầu thang lên vung rìu phá hủy tất cả những đồ vật trấn yểm đặt ở trên tầng này trong ánh mắt sợ hãi của ả tình nhân đang quấn khăn che thân.
Vì không để cho ả ta kịp hét lên làm cho những nhà hàng xóm nghe thấy nên Trương Thành Công liền chuyển tay phải tung ra một cú đấm móc vào thẳng bụng ả khiến cho ả đau đến nhe răng trợn mặt ôm bụng co ro dưới đất không ngừng rên rỉ.
Trương Thành Công nhìn người phụ nữ ôm bụng đau đớn trên nền nhà đe dọa: “Nằm im đó đừng có lên tiếng!”
Ả ta vừa đau vừa sợ nên nói không ra lời đành điên cuồng gật đầu ra hiệu bản thân đã biết.
Trương Thành Công cũng không để ý tới ả nữa, hắn đi lướt qua người ả, tập trung tới lão chủ cho thuê phòng đã lồm cồm bò dậy.
Lão ta chỉ mặc một chiếc quần cộc, hình dạng vừa lùn vừa béo, đầu lưa thưa vài cọng tóc nhưng râu ria và lông ngực, bụng lại đặc biệt nhiều. Gương mặt của lão hội tụ đầy đủ tất cả những đặc điểm của kẻ tiểu nhân bỉ ổi, người khác nhìn vào liền sẽ không tự chủ được sinh ra một cảm giác chán ghét.
Lúc này lão chủ cho thuê phòng không biết lấy đâu ra một con dao gọt hoa quả cầm trong tay vô cùng hùng hổ nhìn Trương Thành Công gằn lên hỏi: “Thằng chó này, mày có biết bố mày là ai không?”
Nhưng đáp lại lão lại là một quyền nhanh như chớp vào giữa mũi khiến hắn choáng váng ngã ngửa ra đằng sau.
“Tao không biết bố mày là ai. Chắc mày là thằng con hoang.”
Nhổ một bãi nước bọt sau đó Trương Thành Công tiến lại gần lão chủ cho thuê phòng dựt đứt sợi dây chuyền mặt phật bằng ngọc trên cổ lão. Đây cũng là đồ vật ẩn chứa sức mạnh xua đuổi ma quỷ cuối cùng, ngay sau khi không còn nhận được sự áp chế nữa thì ma nữ Măng Cụt liền chui ra bên ngoài.
Trái với tưởng tượng của Trương Thành Công là ma nữ Măng Cụt sẽ lao vào xâu xé lão, cô sau khi nhìn thấy h·ung t·hủ đã g·iết bản thân lại tỏ ra vẻ ngơ ngác cùng không hiểu.
Trương Thành Công một bên dùng dây thừng trói lão chủ cho thuê phòng hiếu kỳ hỏi: “Có chuyện gì vậy Măng Cụt?”
Đáng lẽ ra cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt mới đúng. Vậy mà ma nữ Măng Cụt lại có chút không đúng lắm.
Ma nữ Măng Cụt cau mày suy nghĩ hồi lâu sau bỗng nhiên cười xấu hổ nói: “Hình như nhầm người rồi, tôi là bị c·hết đ·uối.”
Trương Thành Công: “???”
Nghe xong hắn để ý mới thấy đúng là ma nữ Măng Cụt cũng không giống người bị b·óp c·ổ c·hết. Mặc dù cả người trắng bệnh, mặt mũi tím xanh do ngạt thở mà c·hết nhưng trên cổ cũng không có vết bầm tím, thêm nữa là một đầu tóc dài lúc nào cũng trông ẩm ướt như vừa mới gội đầu xong…
“Làm nửa ngày kết quả cô nói cho tôi biết mình là c·hết đ·uối? Vậy còn người này thì sao hả? Còn câu chuyện cẩu huyết cô kể nữa?”
Thấy Trương Thành Công nổi nóng làm cho ma nữ Măng Cụt hơi rụt cổ lại nói như muỗi kêu: “Lão hói này vừa nhìn cũng biết là người xấu…”
“Xấu xấu cái đầu cô ấy! Đi về.”
Quát lên một câu quay người chuẩn bị xuống tầng xong Trương Thành Công thở dài một tiếng nhìn lão chủ cho thuê phòng.
“Dù gì cũng mất công đến rồi, tra hỏi một hồi xem lão hói này có làm chuyện thương thiên hại lý gì hay không rồi tiện thể báo cho chính quyền một thể.”
Trương Thành Công nghĩ vậy liền cầm lấy bình hoa đặt ở mặt bàn trong phòng ngủ dội lên mặt lão chủ cho thuê phòng khiến lão tỉnh lại rồi bắt đầu dùng cực hình tra hỏi.